Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phượng Điểm Giang Sơn

Chương 26

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

(Ách: câm)

Thủy Nhan nhắm mắt lại, nghe thấy thanh âm thu thập một hồi, có người tới đem thi thể Hắc bà ra ngoài, trong thời gian đó không có kẻ nào phát ra một tiếng nói, chỉ có tiếng thu thập lách cách, Thủy Nhan phỏng đoán rằng có lẽ mấy người làm việc này đều đã bị biến thành người điếc.

Nàng nghĩ tới hai nha hoàn kì quái kia, các nàng hai mắt đã mù, lại còn điếc , trước đó bởi vì muốn đào tẩu đã chọc giận Hổ Tam Nương, liền bị biến thành tàn phế , vốn hai người đã tuyệt vọng, không ngờ lại nhìn thấy nàng có thể giết chết Hắc bà, hệt như trong tối thấy được ánh sáng, không cần suy nghĩ mà chạy đến.

Mà hai người đó lại vì nàng mà che giấu, quả thật là đã cứu nàng, nếu không, chỉ sợ Hổ Tam Nương sẽ khiến nàng sống không không dễ dàng, nhất định sẽ phòng bị với nàng, sự tình mà mình đã đáp ứng với Tử Hạ có lẽ không làm được.

Đúng lúc này, một cỗ hơi nóng ập tới mặt nàng, nếu không phải cả người nàng đang vô lực, chỉ sợ sẽ lập tức tránh xa ra, như vậy thì tất sẽ bại lộ rằng nàng bây giờ chỉ là đang giả vờ hôn mê mà thôi, ở trong lòng căng thẳng, nghĩ đến những người này không biết sẽ làm gì, rồi nàng chỉ thấy một chút nước ấm cùng khăn mặt, trong lòng liền hiểu ra là họ muốn lau rửa cho mình.

"Dẫn tiểu Ách cùng Ách muội đi, mang các nàng đến phòng của ta."

Thanh âm của Nê Thu từ trong căn phòng im ắm vang lên, giờ phút này Thủy Nhan mới biết được, thì ra 2 nha hoàn kia tên là Tiểu Ách cùng Ách Muội .

Sau đó lại nghe thấy giọng của Nê Thu phân phó nói:

"Làm cho nàng ta sạch sẽ, một lúc nữa gọi Ách muội đến chỉ cho nàng ta cách ăn mặc!"

Thủy Nhan thầm nghĩ:

"Hai nha đầu kia đều là người điếc, còn có thể chỉ cách ăn mặc?"

Đương nhiên nghi vấn của nàng sẽ không có ai trả lời, nơi này lại đắm chìm trong im lặng, ngoại trừ tiếng Nê Thu nói chuyện cùng tiếng thu dọn phòng lạch cạch.

Mà mấy người thu thập này có thể nghe thấy Nê Thu nói, thì ra người này chưa bị điếc, thính lực vẫn còn, hai người tiểu Ách cùng Ách muội thật là đã chọc giận Hổ Tam Nương, nếu không như thế nào sẽ bị biến thành vừa mù vừa điếc.

Đối với sự tình của người khác, Thủy Nhan phát hiện ra mình không hề quan tâm, cũng không có hứng thú, nhưng hai nha hoàn này đã giúp nàng, nàng ghét nhất chính là thiếu nợ nhân tình người ta, nợ nhân tình với Triệu Vũ Quắc cũng đã khiến nàng phiền lòng không thôi, hiện tại lại thiếu nợ nhân tình hai nha đầu này, thật sự là phiền não .

Nhưng mặc dù là như vậy, nàng sẽ không trốn tránh, nàng đã hạ quyết tâm, chỉ cần mình có thể đi ra sẽ nhất định cứu hai nha đầu kia cùng ra!

Vào lúc này, đột nhiên nàng ngửi mùi hương dị thường, nhưng cảm giác bủn rủn đau đớn lại giảm bớt không ít, nàng biết rằng có người đang dùng dược khiến nàng tỉnh lại, Thủy Nhan lập tức hiện ra dáng vẻ tỉnh lại, chậm rãi mở hai mắt, lúc này phần lớn ánh sáng chiếu vào mắt khiến 2 mắt nở khó chịu, nàng liền lấy tay che mắt lại, bây giờ mới biết được rằng mình đã có thể cử động.

Đợi một lúc chậm rãi thích ứng với ánh sáng, nàng liền trông thấy Nê Thu đang đứng ngay tại bên giường mặt cười mà lòng không cười hỏi thăm:

"Ngươi cũng thật là lợi hại, có thể giết được cả Hắc bà."

Thủy Nhan khẽ mở to mắt, làm ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng lập tức lại khôi phục vẻ lạnh nhạt, bình tĩnh nói với Nê Thu:

"Hắc bà chết có liên quan gì tới ta?"

"Không liên quan gì đến ngươi, chẳng lẽ là hai nha hoàn đã tàn phế giết chết sao?"

Thủy Nhan biết, Nê Thu này hoài nghi mình, liền giả bộ nhớ lại những sự tình đã trải qua, nhíu mày nói:

"Ta chỉ nhớ Hắc bà cho ta ngửi cái gì đó, lúc ấy cảm thấy người vô lực sau đó trước mắt tối sầm, không biết lúc đó có chuyện gì đã xảy ra nữa ."

"Thật sự là như vậy?"

"Vậy ngươi cảm thấy còn có thể như thế nào? Chẳng lẽ ta có năng lực giết chết Hắc bà?"

Vẻ mặt Thủy Nhan mất kiên nhẫn , giống như cảm thấy vấn đề này của Nê Thu rất nhàm chán.

Tên Nê Thu là một người từng trải, hắn một bên hỏi Thủy Nhan, một bên âm thầm quan sát ánh mắt cùng sắc mặt của nàng, thấy Thủy Nhan từ đầu đến giờ vẻ mặt bình tĩnh, cũng không có hoài nghi Thủy Nhan nữa, dù sao, như lời nói của Hổ Tam nương, nếu là nàng có năng lực giết Hắc bà thì sao lại dễ dàng bị bắt tới đây?

Trừ phi có nguyên nhân gì khác, nghĩ đến đây, Nê Thu giật mình, dò xét Thủy Nhan, trong lòng thầm nghĩ,

"Nếu nàng cố ý bị bắt thì sao chứ?"

Nhưng nghĩ lại, hắn lại đánh mất ý niệm này ở trong đầu, theo hắn biết từ Hổ Tam Nương, ngay từ đầu chính là Hổ Tam Nương trêu chọc Thủy Nhan trước, Thủy Nhan căn bản là không có mục đích tiếp cận Hổ Tam nương từ đầu.

Nghĩ đến đây, Nê Thu không hề hoài nghi Thủy Nhan, dù sao Hắc bà chết thật sự quá quỷ dị , lấy tay cắm vào ngực moi tim ra, cái này cần thủ pháp cực kỳ nhanh và lực cánh tay mạnh mẽ, mà lực cánh tay này, nếu không phải võ công cao cường thì không thể làm được.

Bỏ đi hoài nghi với Thủy Nhan, Nê Thu cẩn thân xem xét gương mặt đã lau khô của Thủy Nhan, giật mình,

"Nữ nhân này ….không chỉ là xinh đẹp bình thường …"

Nhìn thấy vẻ mặt thuần khiết của Thủy Nhan, đôi mắt to sáng, môi anh đào nhỏ nhắn, khuôn mặt trắng mịn, có vẻ đẹp của thiên nhiên, như Dao Trì tiên nữ mặc "thất thải chi y" (áo bảy màu) , vẻ xinh đẹp còn mang theo khí chất cao ngạo của quý tộc, không nhiễm bụi trần, tiêu dao tự tại, Nê Thu liền cảm giác trong tâm dậy sóng, trong lòng có chút ngứa ngáy, nhưng hắn chính là người thông minh, biết món hàng này đêm nay nhất định là sẽ được bán đi, hắn không dám làm ẩu, chỉ dám ngắm nàng cho đỡ nghiện …

Thủy Nhan cả người không còn đau đớn như vừa rồi, cũng không suy yếu vô lực nữa, miễn cưỡng bước xuống giường.

"Bây giờ các ngươi định mang ta đi đâu?"

Nàng dò hỏi Nê Thu.

Nê Thu hướng phía nàng đến gần một chút, mặc dù trên người nàng còn mùi máu tươi nồng đậm, nhưng thấy sắc đẹp trước mặt thì cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ thấy hắn ta không hề có hình dáng hung ác, ngược lại cười đến mức mắt híp tịt, cười ha hả nói"

"Cứ gấp gáp rời nơi này như vậy, ta thật luyến tiếc a…"

Thủy Nhan thấy hắn thần sắc khác thường, lại đi đến sát vào mình, trong lòng lập tức cảm thấy cực chán ghét, lạnh lùng đối với hắn:

"Ngươi tốt nhất dịch xa khỏi ta một chút, bằng không ta sẽ cào vào mặt mình."

Dứt lời, Thủy Nhan nhanh nhẹn gỡ cây trâm từ trên đầu xuống, nhằm ngay khuôn mặt trắng nõn mềm mại của mình, chỉ cần thoáng cái sẽ có một vết thương xấu xí xuất hiện.

"Đừng, bà cô của ta ơi, xem như ngươi lợi hại, ta liền đứng cách xa ngươi!"

Nê Thu đã gặp qua nhiều loại tàn nhẫn, nhưng chưa có gặp qua loại tàn nhẫn không muốn sống, nữ nhân yêu quí nhất chính là diện mạo của mình, nữ nhân trước mắt này vì để bản thân không bị khinh bạc, dám dùng cách rạch mặt để uy hiếp hắn, mà hắn ta hiểu rõ, nếu có chuyện gì với nữ nhân này, mình chắc chắn sẽ bị lột da. Chuyện này hắn từng gặp qua.

Giờ phút này Nê Thu nghĩ đến từng có tên thủ hạ làm bị thương cô nương đã treo biển hành nghề, Hổ Tam Nương liền ra lệnh lột da hắn, lúc ấy tên kia kêu gào rất thảm thiết, đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ, nghĩ đến đây tà niệm liền vụt bay toàn thân lạnh toát, ý nghĩ cũng biến đi.

Vì để bản thân mình không bị sắc đẹp của Thủy Nhan mê hoặc, hắn lùi lại ra cửa, đứng ở cửa nói với Thủy Nhan:

"Chờ một chút, sẽ có người giúp ngươi chuẩn bị y phục, nghiệm thân, ngươi chỉ cần làm theo là được, chạng vang ta sẽ đến đưa ngươi đi."

Thủy Nhan nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ"

"Lại là kiểm tra, vạn nhất lại phát sinh chuyện đó thì làm thế nào?"

Lo lắng này rất nhanh liền được tiểu Ách cùng Ách muội giải quyết, nghĩ rằng Hắc bà ngày thường mang theo hai nàng, các nàng cũng hiểu được kỹ thuật, hiện tại Hắc bà đã chết, cách ăn mặc cùng kiểm tra thân thể lại rơi vào hai người này. Nếu là hai người này, các nàng nhất định sẽ không làm chuyện giống như Hắc bà.

Trong phòng còn có hai nha hoàn khác, cũng đều không thể nói chuyện, nhưng lại có thể nghe, Thủy Nhan nói với một người:

"Có thể lấy nước tắm rửa cho ta không?"

Nha hoàn kia đột ngột ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Thủy Nhan, trước kia có gặp qua các vị cô nương tới đây, nếu không phải khóc lóc thì là đòi tự sát.

Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

Cũng không ngờ, cô gái đẹp như thiên tiên này lại đưa ra yêu cầu tắm rửa, có điều đã thấy qua nhiều chuyện lạ, liền lập tức cùng một nha hoàn khác bê thùng nước ấm đi vào.

Buông thùng nước xuống, phòng cũng đã dọn dẹp sạch sẽ, trong không khí mùi máu tươi cũng đã nhạt đi không ít, người ngoài cũng đều đi rồi, chỉ còn lại 2 người tiểu Ách cùng Ách muội, các nàng lần mò đi tới bên người Thủy Nhan, tiểu Ách ghé tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài, xác định xung quanh không có người nàng mới nắm tay Thủy Nhan viết:

"Ta gọi là Tưởng Hàm Doanh, kia là tỷ tỷ của ta Tưởng Mộng Nhược, chúng ta là con gái của tả thừa tướng Tưởng Kiền, nếu ngươi có thể đi ra ngoài xin hãy giúp chúng ta mang phong thư này đi…"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 26
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...