Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sai Gả Tàn Nhan Chi Quân Sư Phu Nhân

Chương 246

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Đánh rồi!” Ngôn Ca vui sướng khi người gặp họa cười nói, “Chiến thần của Túc gia sẽ không cứ như vậy chết ở trên biển đi!” Lần trước Túc Lăng cùng nữ nhân xấu xíkia hủy hai trường tiên của hắn, bút trướng này hắn còn chưa hảo hảo tính đâu!

Quả nhiên là Túc Lăng, còn có nàng cũng đến đây, Mục Thương buông kính viễn vọng, sau một lúc lâu, thanh âm khàn khàn ám trầm nói: “Toàn tốc đi hướng trái.”

Vô Cực sửng sốt vội la lên: “Thủ lĩnh! Người muốn bên nào?” Hải tặc cùng bọn họ không oán không cừu, Túc gia quân bọn họ tránh không kịp, sao lại nhảy vào vũng nước đục này chứ?

Mục Thương đứng ở mũi thuyền, trên mặt lạnh lùng nhìn không ra ý nghĩ của nàng nhưng đôi mắt sáng ngời cũng là thật sâu dừng ở chiến thuyền Túc gia.

Tộc nhân giương buồm, thuyền lớn hướng tới chiến trường. Ngôn Ca thật sự không hiểu ý đồ của thủ lĩnh, vội la lên: “Thủ lĩnh, Túc gia quân hại chũng ta đủ thảm, vì sao lại giúp bọn họ?” Ngôn Ca nói xong còn hung hăng trừng Mộ Dịch chạy tới bên người Mục Thương, đều là do tên yêu nghiệt này, từ hắn dính thượng bọn họ sau, thủ lĩnh liền trở nên rất kỳ dị.

Vô Cực dùng sức vỗ bả vai Ngôn Ca, thấp giọng nói: “Thủ lĩnh làm như vậy tự nhiên có ý của người. Nhanh bảo tộc nhân chuẩn bị đá lấy lửa!” Muốn đi cứu người một hồi ác chiến là không thiếu được, bọn họ không có đại pháo, hy vọng đá lấy lửa trên thuyền cũng đủ ứng phó hải tặc.

Cứ việc trong lòng có một trăm lần không muốn nhưng là mệnh lệnh của thủ lĩnh ai cũng không thể cãi lời. Ngôn Ca một bên hướng trong khoang thuyền đi một bên than thở nói: “Hoàng kim thật vất vả xong, hiện tại tội gì chui đầu vô lưới! Nói sau hỏa lực của hải tặc mạnh như vậy, đừng cứu không được lại đem chính mình cũng xả vào!”

Ngôn Ca oán giận Mục Thương nghe được rất rõ ràng, nàng nhìn chăm chú mắt vẫn kiên định như trước, chính là tay không tự giác xoa con rắn nhỏ ở cổ tay. Đây là hành động nàng đang tự hỏi hoặc là phiền táo bất an mới có. Mộ Dịch chậm rãi đi đến bên cạnh nàng, thần sắc âm lãnh trên mặt đã tán đi trầm giọng nói: “Hải tặc giỏi về vây công, muốn cứu Túc gia quân tốt nhất là từ phía sau, như vậy ngươi không bị nguy hiểm khi hai mặt thụ địch lại có thể quấy rầy thế công của hải tặc vì Túc gia quân tranh thủ cơ hội phá vây.”

Nam nhân y phục đỏ tóc đen, cho dù là tùy ý đứng ở đầu thuyền cũng đã hấp dẫn ánh mắt mọi người, làm cho người ta muốn bỏ qua cũng không thể. Trong lồng ngực không hiểu dâng lên tức giận, Mục Thương lạnh giọng nói: “Ta không cần ngươi tới dạy ta làm như thế nào!”

Mày kiếm vi chọn, Mộ Dịch cười nói: “Hảo, thủ lĩnh đại nhân, ta đây bàng quan!”

Mục Thương ngoài miệng tuy rằng nói không cần Mộ Dịch nhiều chuyện, nhưng là hạ lệnh vẫn là dựa theo hắn nói đi làm. Mộ Dịch tà nghễ khuôn mặt vĩnh viễn lạnh lùng, bạc thần giơ lên một chút mềm nhẹ độ cong, nữ nhân này không được tự nhiên lại quật cường thật sự là đáng yêu.

Mục Thương lạnh lùng quay người đi, không nhìn nam nhân ở đầu thuyền cười đến yêu dã mị hoặc. Nàng chán ghét loại nam nhân giống lưu manh này, thực chán ghét!

Đạn pháo ở chung quanh chiến thuyền nổ mạnh, nước biển rầm rầm tràn lên sàn tàu, thuyền loạng choạng kịch liệt, người trên thuyền ngay cả đứng đều thực khó khăn, Túc Lăng kêu to với Lãnh Tiêu: “Bảo vệ nàng!”

“Rõ!” Lãnh Tiêu tới bên người Cố Vân, cầm lấy dây thừng buộc vào rào chắn đưa cho nàng cầm lấy, Cố Vân mới miễn cưỡng đứng thẳng, trong lòng âm thầm tò mò, trên chiến thuyền Túc quân bắn một đạn pháo cần vài phút, vì sao thế công của hải tặc lại giống như không có dừng lại, pháo của bọn họ vì sao có thể nhanh như vậy?

Lúc này lại một quả đạn pháo đánh trúng đuôi thuyền, đuôi thuyền nháy mắt cháy đen, ngọn lửa dọc theo rào chắn hướng trung ương lan tràn, mùi thuốc súng cùng khói sau nổ mạnh tràn ngập toàn bộ thuyền.

Đuôi thuyền bị pháo oanh hỏng một khối lớn, hỏa lực của hải tặc cơ bản đều tập trung tại đây chiếc thuyền này. Kiều Lân Phong vội la lên: “Tín hiệu! Hạ lệnh chuyển hoán trận hình, xếp dọc thành hàng!”

“Không được!” Kiều Lân Phong lời còn chưa dứt, Túc Lăng kêu lên: “Ngang, phía tây phá vây!”

Một cái là trú tướng quân, một cái là toàn quân thống soái, người giữ cờ nhất thời không biết muốn nghe ai, Túc Lăng cả giận nói: “Đây là quân lệnh!”

Tướng sĩ đó sợ run, nhanh chóng dựa theo lời Túc Lăng hạ lệnh.

Kiều Lân Phong nhìn về phía Túc Lăng, khuyên nhủ: “Tướng quân, an nguy của ngài mới là quan trọng nhất!”

Túc Lăng chuyên chú nhìn thuyền hải tặc căn bản không để ý tới Kiều Lân Phong.

Cố Vân giữ chặt lại Kiều Lân Phong đang muốn đi khuyên bảo: “Kiều tướng quân, xếp dọc thành hàng thoạt nhìn là bảo hộ Túc Lăng kì thực bằng không. Ba chiến thuyền xếp hàng dọc, bốn mươi tám pháo đài, chỉ có mười sáu cái hướng địch nhân, hỏa lực như vậy sao có thể là đối thủ của hải tặc! Môi hở răng lạnh, đến lúc đó hai chiến thuyền đều bị đánh trầm, chỉ còn chiến thuyền này một mình chiến đấu đồng dạng không có đường sống.”

Kiều Lân Phong nhìn thoáng qua thuyền hải tặc đang vây quanh bọn họ, lại nhìn nữ tử trẻ tuổi trước mặt không hề sợ hãi, ngay cả nàng còn không sợ, lão tử cũng bất cứ giá nào! Kiều Lân Phong hướng tới pháo binh hét lớn một tiếng: “Phía tây phá vây, toàn lực ứng chiến! ’

“Rõ!”

Hàn Thúc, Kiều Lân Phong đều đi hỗ trợ giương buồm, Cố Vân vẫn đứng ở nhìn phương thức đội thuyền hải tặc tiến lên, bọn họ không ngừng biến hóa trận hình. Cố Vân bừng tỉnh đại ngộ, lửa đạn của bọn họ không dừng cũng không phải thời gian nạp đạn mới nhanh hơn mà là bọn họ lần lượt thay đổi công kích, che dấu phối hợp tốt! Khó trách bọn hắn thói quen quần công! Cố Vân nhìn chằm chằm thuyền tiền phương lớn tiếng kêu lên: “Lãnh Tiêu, cho ta khối than cùng giấy.”

“Rõ.” Từ phát hiện than so với bút lông phương tiện sau, Lãnh Tiêu luôn mang theo trên người một bọc nhỏ than cùng giấy, cho tay vào trong ngực tìm kiếm trong chốc lát, Lãnh Tiêu đem than đưa cho Cố Vân, mở giấy ra lại phát hiện căn bản không có nơi nào có thể để giấy, Lãnh Tiêu tay để ở đầu gối, cúi người lớn tiếng nói: “Viết ở trên lưng ta.”

“Được!” Cố Vân cũng không dong dài, đem giấy đặt ở trên lưng Lãnh Tiêu, ở đầu thuyền đang lắc lư không thôi gian nan vẽ quy luật của thuyền hải tặc.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 246
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...