Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sau Khi Bị Bắt Ở Rể Tôi Lên Như Diều Gặp Gió

Chương 149

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cục trưởng Giang cũng có mấy ngày không gặp Hạ Y Ninh, trong khoảng thời gian này ông ấy không chỉ bận rộn làm quen với công việc của Hải Thành, còn nhận được chỉ thị mới của Kinh Thành, cho nên thường xuyên chạy hai đầu. Không ngờ Hạ Y Ninh ngược lại lại nộp một phần làm ông ấy bất ngờ cũng khá hài lòng đáp án, lần này mới từ Kinh Thành họp xong trở về, ông ấy liền tới đây gặp mặt mọi người.

Lúc Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm đi qua, cục trưởng Giang đang nói chuyện với mấy vị lãnh đạo, nhìn thấy các cô, cục trưởng Giang cười ném đi ánh mắt.

"Chào cục trưởng Giang."

"Tiểu Hạ à, lần này cô và Khương Nghiêm hợp tác làm cho thành phố chúng ta đều nhìn với cặp mắt khác, rất tốt, thật sự là không tồi."

Cục trưởng Giang rất ít khi trực tiếp khen người khác như vậy, phần lớn đều là cổ vũ ngoài miệng, tương đối thu mình, rất có phong cách của Kinh Thành. Lần này tình cảm tán thưởng của ông ấy bộc lộ trong lời nói, làm cho người xung quanh không chỉ kinh ngac, cũng hiểu ánh mắt cùng nhau tán thưởng.

Đêm nay hai cô đã nhận được không ít khen ngợi, nhưng lời khen của cục trưởng Giang cũng không làm cho các cô đắc ý, ngược lại ở trong lòng cảnh giác.

Trước kia Hạ Y Ninh và cục trưởng Giang tiếp xúc nhiều một chút, liền do nàng ra mặt nói tiếp: "Cái này cũng nhờ có sự ủng hộ mạnh mẽ của các vị lãnh đạo trong thành phố, không có sự cổ vũ và chính sách giúp đỡ của các vị, chúng tôi cũng không dám đập phá toàn bộ tài sản như vậy."

Cục trưởng Giang cười cười, tầm mắt quanh người nàng và Khương Nghiêm một vòng, không dừng lại quá lâu. Lời nói ngược lại có vài phần thâm ý: "Hiện tại trong thành phố cũng hy vọng có thể có thêm vài đại biểu doanh nhân dám xông dám liều như các cô để kéo ngành công nghiệp thứ ba của chúng ta nâng cấp, lĩnh vực văn hóa chính là một phương hướng rất tốt. Ô nhiễm môi trường ít, sản phẩm diễn sinh nhiều, giá trị gia tăng rất khả quan, tương lai làm lớn còn có thể xuất khẩu văn hóa."

Mấy vị lãnh đạo khác cũng phụ họa sôi nổi: "Đúng là tương lai có thể, nhưng đầu tư giai đoạn đầu là một rủi ro, còn phải có thứ thực sự hấp dẫn người ta, hai thứ này thiếu một thứ cũng không được. Cho nên Hạ Diên lần này xem như làm mẫu cho mọi người, cũng cho chúng ta lòng tin rất lớn để thúc đẩy tổng thể sản nghiệp."

Cục trưởng Giang là tạm thời tới, thời gian ở lại không lâu, nhưng thái độ của ông ấy rõ ràng, trong số ít lời nói phần lớn là khen ngợi và khẳng định đối với đột phá sáng tạo lần này của Hạ Diên. Chờ ông ấy đi rồi, Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm lại bị vây quanh kín mít, lần này Lê Tử Phong hoàn toàn không có cơ hội.

Cúi đầu ủ rũ ngồi lên xe, Lê Vạn Niên hừ mạnh một tiếng: "Trước đây cả ngày khoác lác nói mày và Khương Nghiêm tốt thế nào, kết quả hôm nay mày nhìn xem! Liên thanh tiếp đón mày cũng chen không lọt, còn không biết xấu hổ nói mày quen Khương Nghiêm?"

Lê Tử Phong cũng rất buồn bực: "Đêm nay người muốn nói chuyện với họ nhiều lắm, hôm nào con trực tiếp hẹn cô ấy ra là được."

"Trực tiếp hẹn cô ấy? Cũng cần người ta đồng ý mới được." Lê Vạn Niên đối với chuyện này đã không ôm hy vọng, đứa con trai này ngoại trừ ăn chơi, cũng không làm được bao nhiêu chuyện đứng đắn.

Lê Tử Phong một hơi nghẹn ở trong lòng, đêm nay Khương Nghiêm rõ ràng nhìn thấy hắn, nhưng lại làm như không nhìn thấy. Nhiều lần Khương Nghiêm đi qua trước mặt hắn, đơn giản chỉ có khoảng cách vài bước, cũng hoàn toàn coi hắn là người vô hình, đây cũng quá không nể mặt hắn!

Lời này hắn không dám nói với Lê Vạn Niên nữa, ba hắn chẳng những không tin, khẳng định còn muốn châm chọc khiêu khích vài câu. Hắn lại không thể cãi lại, càng buồn bực.

Bữa tiệc kết thúc, Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh ngồi trở lại trong xe, đổi lấy một lúc yên tĩnh. Khương Nghiêm cảm khái: "Vốn tưởng đến để báo cáo, không ngờ buổi tối xã giao còn mệt hơn cả báo cáo."

Hạ Y Ninh đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa mặt cô, cười hỏi: "Có phải em không thích nhưng dịp như vậy không?"

Khương Nghiêm thẳng thắn nói: "Không tính là thích, nhưng đây là một phần công việc."

Tay Hạ Y Ninh vẫn còn quấy rối trên mặt cô: "Chị cũng không thích, nhưng hình như đã quen rồi."

Khương Nghiêm nắm lấy tay nàng, nắm trong tay: "Chúng ta có nên phân công lại không?"

Hạ Y Ninh khó hiểu: "Hả?"

"Để chị làm việc vất vả như vậy để xây dựng nền tảng quảng bá cho em, còn phải đối phó với nhiều người như vậy, trong khi em ở nhà nhàn nhã vẽ tranh nấu ăn."

Hạ Y Ninh vươn người qua, một tay ôm cô: "Lĩnh vực chúng ta am hiểu khác nhau, cái này không có gì cần điều chỉnh. Em có thể làm tốt công việc này của chị, nhưng chị lại không sáng tạo ra tác phẩm của em, cho nên công việc của em mới quan trọng hơn, lợi hại hơn."

Khương Nghiêm cười nhìn cô: "Chị cũng học được cách tâng bốc em rồi sao?"

"Không có, chị chỉ đánh giá cao năng lực sáng tạo và tài năng của em như những người lãnh đạo tối nay thôi."

Khương Nghiêm ở trong lòng thở dài một hơi, cô chỉ là đau lòng Hạ Y Ninh đi khắp nơi cùng người chu toàn tâm mệt mỏi, thật muốn cho cô đi làm sợ là cũng không làm được hiệu quả hiện tại. Quả nhiên, mỗi người đều có thứ mình không giỏi.

**

Giản Quân chủ động hẹn Khương Nghiêm ra ngoài uống, sau khi gặp mặt cũng khen cô một phen, khiến cho Khương Nghiêm dở khóc dở cười.

"Thế nào, người khác khen cô cô có thể tiếp nhận, tôi khen cô thì cô cảm thấy kỳ lạ?"

Khương Nghiêm uống nước dừa, như cười như không: "Tôi chỉ cảm thấy theo phong cách của cô, rất ít khi thẳng thắn khen người khác như vậy. Cô khen tôi như vậy, khiến tôi không thể không suy nghĩ, kế tiếp cô có phải đưa ra điều kiện hà khắc hơn hay không."

Nụ cười của Giản Quân nhạt đi, tâm trạng không tệ: "Lần trước tôi không đồng ý cùng cô thử lĩnh vực mới, cô cũng không cần nghĩ tôi như vậy."

"Hai chuyện khác nhau, tôi thật sự rất hiểu quyết định lần trước của cô."

Khương Nghiêm so với quá khứ càng thêm trưởng thành, cũng thêm vài phần khéo đưa đẩy. Giản Quân không đi lòng vòng nữa, nói thẳng mục đích hẹn cô ra ngoài lần này.

"Hiện tại châu Âu có mấy công ty điện ảnh lớn đều đến báo giá, điều kiện cũng rất tốt, ở nội dung chế tác phương diện sẽ cho cô tự chủ rất lớn, cô muốn cân nhắc một chút hay không?"

Thật ra không chỉ là châu Âu, từ sau khi series Công Chúa Mèo nổi tiếng, công ty đến đây hỏi thăm bản quyền công việc cũng không ít. Mà lần này sau khi Công Chúa Mèo tăng thêm yếu tố ẩm thực truyền thống càng thêm nổi tiếng, đã có công ty muốn thông qua quan hệ cá nhân để tìm Khương Nghiêm nói chuyện.

Khương Nghiêm vẫn từ chối: "Tôi vẫn giữ thái độ lúc trước, không bán."

Giản Quân không ngờ ngay cả giá cả cô cũng không hỏi đã trực tiếp từ chối, suy nghĩ một chút lại hỏi: "Cô không tin tưởng công ty nước ngoài, hay là từ đầu tới cuối cô không định bán bản quyền?"

"Cô cứ coi như tôi muốn tự mình khai phá đi."

Khương Nghiêm không trực tiếp phủ nhận, vậy coi như cô ấy đã đoán đúng. Giản Quân không thể làm gì được với sự cố chấp của Khương Nghiêm, nhưng chuyện người này quyết định dường như rất khó cứu vãn, cô ấy chỉ có thể hết hy vọng.

"Phát triển bản quyền của riêng cô chắc chắn là tốt nhất, nhưng nó không chỉ đòi hỏi rất nhiều tiền, mà còn rất nhiều tài nguyên đồng hành, và có một thị trường thân thuộc."

Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh đã thảo luận qua vấn đề này, các cô nhất trí cho rằng là có cơ hội, chẳng qua các cô còn có kế hoạch lớn hơn nữa, nhưng Khương Nghiêm cũng không có ý định nói với Giản Quân.

Giản Quân thấy cô cười mà không nói, nghĩ thầm sau khi Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh lấy nhau, càng ngày càng giảo hoạt.

"Có cơ hội kiếm tiền tốt, không chia sẻ một chút sao?"

Khương Nghiêm đặt ly rượu trở lại bàn, khẽ cười nói: "Lần này tôi muốn cùng Y Ninh kiếm tiền." Cô như nhớ tới gì đó, ý cười càng sâu, "Cô cũng biết, cô ấy là một bình dấm di động, tôi không muốn cô ấy kiếm tiền nhưng trong lòng không vui, cho nên lần hợp tác này coi như xong."

"Hai người cũng không cần thay phiên nhau nhét cơm chó cho tôi, tôi biết tình cảm của hai người rất tốt." Suy nghĩ của Giản Quân tương đối tây hóa, chờ sau khi cô ấy nói xong lời này, sau đó mới phản ứng lại, khó có thể tin nhìn Khương Nghiêm, "Vợ cô sẽ không phải còn care tôi đến bây giờ đó chứ?"

Khương Nghiêm nhịn cười lắc đầu: "Không có, cô ấy không care, là tôi care cô ấy hơn."

Chuyện bản quyền không được, Giản Quân có chút thất vọng, nhưng cũng không mất phong độ. Cô ấy như có như không nhắc đến vài câu: "Hai người gần đây liên tục làm nhiều động tác lớn như vậy, hot nhanh, nhưng người cay cú hai người cũng đang nhanh chóng gia tăng, tôi đoán không lâu sau sẽ có không ít người tới tìm các cô muốn hợp tác."

"Chúng tôi sẽ đối phó."

"Đừng sơ suất, tư bản tham lam vĩnh viễn không có giới hạn, phải biết bảo vệ chính mình."

"Cô có nghe tin tức gì sao?"

Giản Quân cầm lấy túi xách định đi, đối với câu hỏi của Khương Nghiêm, cô ấy không giấu giếm: "Đây không phải là chuyện có tin tức hay không, các cô quá chói mắt, nhất định sẽ chọc đến tư bản."

Khương Nghiêm trên đường về suy nghĩ ý tứ câu nói cuối cùng của Giản Quân, lần này các cô chọc tới tư bản sẽ là ai đây? Sau khi cô về đến nhà còn chưa đặt chìa khóa xuống, bên chân liền đột nhiên có thêm một sinh vật múp múp.

Cúi đầu nhìn, hai móng vuốt thịt của Khương Quân đang bám lấy cô, thỉnh thoảng dùng đầu cọ vào cô.

Khương Nghiêm đang muốn khom lưng ôm nó, chợt nghe thấy tiếng bước chân của Hạ Y Ninh, còn có giọng nói tức giận kia: "Không được ôm nó!"

"Đây là làm sao vậy?"

Khương Nghiêm vừa thấy Hạ Y Ninh như vậy, liền biết nhất định là Khương Nhĩ Quân lại gây rắc rối.

"Đoán xem nó đã làm được việc gì?"

Khương Nghiêm đương nhiên đoán không được, thừa dịp Hạ Y Ninh không chú ý vẫn ôm mèo lên, lần này Khương Nhĩ Quân lại ôm cổ cô không buông tay. Thỉnh thoảng ở trong lòng Khương Nghiêm quay đầu nhìn Hạ Y Ninh một cái, khiến nàng càng tức giận hơn.

"Lại đánh đổ thùng rác hay uống trộm nước tắm?"

Hạ Y Ninh khoanh tay ngồi ở trên sô pha, mắt lạnh nhìn cảnh tượng Khương Nghiêm ôm mèo mập, tức chết, vị trí kia vốn nên là của nàng.

"Nếu nó phạm quy theo lẽ thường thì đỡ rồi. Hôm nay nó làm hỏng máy tính của em rồi, em nói nên làm sao đây?"

Sắc mặt Khương Nghiêm cứng đờ: "Tới mức độ nào?"

Hạ Y Ninh hừ nhẹ: "Chắc là mức độ mà sau khi nghe xong em sẽ bỏ nó vào nồi."

Lần này Khương Nghiêm thật đúng là có chút gấp, Khương Nhĩ Quân tới nhà lâu như vậy, dù làm loạn cũng cùng lắm là đánh vỡ mấy cái bình hoa hơn một triệu hoặc đồ trang sức, máy tính thứ này nó giống như không có hứng thú gì.

Thả mèo mập xuống, cô nhanh chóng lên lầu định đi xem thảm như thế nào. Hạ Y Ninh từ từ đứng dậy, ngón trỏ nhẹ nhàng gật đầu Khương Nhĩ Quân: "Tối nay cho mày thêm đồ ăn khuya."

Khương Nghiêm nhanh chóng mở khóa màn hình, phát hiện không có gì khác biệt, giống như khác với tưởng tượng của cô. Chờ cô tỉnh táo lại, mới phát hiện vẫn có chút không giống, đó chính là trang diễn đàn của cô ở quầy giao hàng được phóng đại.

Cô không nhớ rõ buổi trưa lúc ra ngoài có kịp thời thoát ra hay không. Bình thường Hạ Y Ninh sẽ không chạm vào máy tính của cô, khả năng duy nhất chính là Khương Nhĩ Quân càn quấy, dẫn Hạ Y Ninh tới trước màn hình, nhấn vào cửa sổ này.

Thắt lưng Khương Nghiêm bị người ôm lấy từ phía sau, không cần đoán cũng biết là ai. Lúc này Khương Nghiêm lại có chút căng thẳng, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn màn hình, trên đó là từng li từng tí cô dùng nhật ký ghi chép.

Trên đó ngoại trừ tâm đắc của cô đối với ẩm thực, có lòng thay đổi sáng tác, tự nhiên cũng có ghi chép tình cảm của cô. Chẳng qua cô chỉ viết chữ, không thích khoe khoang, trên diễn đàn này phần lớn là khách hàng có tình cảm sâu đậm với cửa hàng cũ và ẩm thực truyền thống, bầu không khí rất tốt, cũng không ai cố ý tìm ra thân phận thật sự đằng sau mỗi ID.

Nhưng Khương Nghiêm biết, Hạ Y Ninh khẳng định đã nhìn thấy những thứ này. Cô không có bí mật gì là muốn cố ý giấu giếm, nhưng về phần tình cảm kia, cô cũng không ngờ sẽ bị phát hiện dưới tình huống như vậy.

Người phía sau từ từ mở miệng, mang theo vài phần oán giận: "Em lén ghi chép nhiều thứ như vậy, cũng không chia sẻ với chị."

Khương Nghiêm cười, quay đầu nhìn nàng: "Em tưởng chị không có hứng thú với loại sổ sách này."

"Hừ! Miễn là em viết, chị sẽ không quan tâm sao?"

Hạ Y Ninh ngạo kiều trong chốc lát, cái câu hỏi kia gãi đến nàng ngứa ngáy trong lòng rốt cuộc nhịn không được: "Khương Nghiêm, em đến cuối cùng bắt đầu thích chị từ lúc nào?"

Khương Nghiêm ngẩn ra, trong ấn tượng Hạ Y Ninh hình như chưa từng chính thức hỏi qua vấn đề này.

Thắt lưng bị người dùng sức siết chặt hơn, Khương Nghiêm nín thở, không thể không kéo tay nàng ra ôm nàng vào lòng.

"Chị nói lúc nào thì là lúc đó."

Hạ Y Ninh mới không bị lừa: "Đừng cố gắng lừa dối cho qua chuyện. Trong nhật ký của em viết, ngày đó cô ấy ngủ trên bàn, tim tôi đột nhiên rung động, lại dường như có chút đau."

Ngón tay nàng chọc nhẹ ngực Khương Nghiêm, lặp lại từng câu từng chữ trong nhật ký, khiến cho tim Khương Nghiêm cũng ngứa ngáy theo.

Sau khi nói xong, tai Hạ Y Ninh c*̃ng hơi hơi nóng lên, lại cố gắng duy trì bình tĩnh ngước mắt nhìn cô: "Cho nên, Khương Nghiêm em thích dáng vẻ chị ngủ trên bàn làm việc sao?"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 149
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...