Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Showbiz Là Của Tôi

Chương 25

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Lúc Hứa Duyên tới hiệu sách đón Hứa Trích Tinh, cô đã mua xong sách, ngồi ở trên ghế dài bên ngoài hiệu sách ngây ngô cười. Đến gần nhìn kỹ thì

thấy cô nhìn chằm chằm một con chó robot quỷ dị đang lắc lắc người mà

cười ngây ngô.

Dù sao nhìn qua trông cô cũng không được thông minh lắm.

Thấy Hứa Duyên lại đây, cô vui vẻ mà chào anh, nâng chú cún máy như một khoe một vật vô cùng quý giá: “Anh, anh nhìn cún con này này, có phải siêu

kute siêu đáng yêu hông?!”

Hứa Duyên: “…………”

Chẳng những không thông minh mà có vẻ thẩm mỹ cũng không tốt lắm.

Trên đường trở về, suốt quãng đường cô chỉ chơi với chú cún robot kia, vui

vẻ đến mức trong mắt đều nở hoa, khác hẳn với dáng vẻ rầu rĩ không vui

trước đây.

Hứa Duyên tuy rằng không hiểu

cái con chó vừa xấu vừa kì quái kia có chỗ nào hấp dẫn cô, nhưng thấy cô cả người lại khôi phục sức sống, trong lòng vẫn thở dài nhẹ nhõm một

hơi, ánh mắt nhìn con cún kia cũng không đến nỗi ghét bỏ thế nữa.

Kết quả đến lúc đi xuống xe, Hứa Trích Tinh hưng phấn hỏi anh: “Anh, anh

nói xem em nên đặt tên bé thế nào mới hay? Gọi là Ngoan Ngoan được

hông?”

Hứa Duyên: “?”

Hello, vụ gì đây?

Sáng sớm hôm sau Hứa Duyên liền đưa cô và chú cún của cô lên máy bay về thành phố S.

Lúc cầm giải thưởng lớn trở về, Ông Hứa Bà Hứa cùng xin nghỉ tới sân bay

đón cô, vừa gặp nhau đã thấy một đống tua rua và bảng khen, bà Hứa ăn

mặc vô cùng tươi tắn, lên xe liền hỏi: “Con muốn ăn ở đâu? Trưa nay nhà

mình đi ăn mừng đi.”

Hứa Trích Tinh ngẫm

nghĩ, nói tên tiệm ăn cao cấp ngày xưa cô rất thích ăn, cả nhà mặt mày

phấn khởi đi ăn, lúc dùng bữa còn mở champagne, ăn bánh kem chúc mừng.

Đang ăn rất vui vẻ, người phục vụ dẫn một gia đình vào theo lối đi nhỏ lịch sự tao nhã, hóa ra lại là nhà Tống Nhã Nam.

Kẻ thù hoặc là không gặp bao giờ, đã gặp thì ăn một bữa cơm cũng gặp được. Nhưng thôi cũng không không có gì lạ, nhà hàng này làm những món rất

hợp khẩu vị những người trẻ tuổi, ở trường các cô đám con nhà giàu cũng

hay truyền tai nhau.

Tống Nhã Nam vừa

nhìn thấy Hứa Trích Tinh, tức khắc bày ra vẻ mặt không vui hết muốn ăn,

kéo kéo ba cô ta, thì thầm hai câu gì đó, hẳn là muốn đổi qua quán khác.

Nhưng người làm ăn rốt cuộc vẫn là người làm ăn, không chỉ không đi, còn cười ha hả lại đây chào hỏi, “Sếp Hứa, chị dâu, trùng hợp ghê, nhà anh chị

cũng qua đây ăn ạ?”

Hai bên tuy rằng ngầm tôi hận ông ông hận tôi, nhưng người làm ăn mặt mũi vẫn phải để ý, đều giả lả cười đứng lên chào hỏi.

Ông Tống lại nhìn Hứa Trích Tinh: “Đây chắc là quý thiên kim nhỉ? Luôn nghe Nhã Nam nhắc tới, bề ngoài thật xinh đẹp, giống mẹ ghê! Chà, còn mở cả

champagne nữa, nhà mình đang ăn mừng chuyện vui gì à?”

Hứa Trích Tinh cảm thấy cái gã họ Tống này chỉ là đang chột dạ, sợ việc làm ăn của ông Hứa có tiến triển gì bèn biến đổi biện pháp hỏi thăm nội

tình.

Ông Hứa là người ngay thẳng, cũng

không thèm để ý mấy tính toán của lão ta, làm bộ khiêm tốn bằng bốn lần

tự kiêu: “Nào có nào có, chỉ là con gái tham gia cuộc thi quốc tế đạt

giải quán quân, tôi và mẹ nó tùy tiện đưa nó ăn mừng một chút.”

Tống Nhã Nam trừng mắt một chút, không thể tin nổi nhìn Hứa Trích Tinh đang lẳng lặng ăn bánh kem.

Mày á? Cuộc thi Quốc tế, đạt giải, lại còn quán quân?

Lừa ai thế?

Ba cô ta cũng là bộ kinh ngạc: “Ồ, vậy thì nên ăn mừng rồi, không nhìn ra cô bé này lợi hại thế nha, thi cái gì vậy anh chị?”

Sao ông hỏi gì hỏi lắm thế? Công ty nhà ông làm paparazzi à? Hứa Trích Tinh không vui khi thấy người ngoài hỏi chuyện riêng của mình, ở dưới bàn đá chân ông Hứa, ông Hứa lập tức hiểu rõ, xua xua tay: “Một cuộc thi thiết kế thôi, không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới!”

Họ Tống thấy ông không nói, trong lòng nghĩ thầm chắc là cuộc thi nhỏ linh tinh gì đó, cười một chút cũng không truy vấn nữa. Hai người hàn huyên

hai câu, cả nhà Tống Nhã Nam liền tiến vào phòng đặt phía trước.

Bọn họ vừa đi, ông Hứa liền hạ giọng nói: “Ba đang khoe con gái, con ngăn

cản ba làm gì? Ba không bằng lão ta, chẳng lẽ con gái ba lại không bằng

con gái lão sao?”

Hứa Trích Tinh vui vẻ,

giả vờ tức giận nói: “Ba không bằng lão chỗ nào? Ba đẹp trai hơn lão

nhiều, đừng tự coi nhẹ mình! Ba, tự tin một chút!”

Ông Hứa vừa nghe con gái khen mình đẹp trai, mừng rỡ đến tít cả mắt.

Cơm nước xong Ông Hứa Bà Hứa đưa cô về nhà rồi lục tục đi làm. Hứa Trích

Tinh dọn hành lý xong cũng không nhàn rỗi, mở máy tính bắt đầu sửa sang

lại ý tưởng sáng lập nhãn hiệu mà mình sắp cùng ban tổ chức của Paris

hợp tác.

Cô đặt tên thương hiệu thời

trang của chính mình là Thuyền Quyên, chủ yếu tập trung vào các kiểu váy cao cấp theo phong cách cổ phong Trung Quốc. Phi Thiên chỉ là một trong số những bộ trong series, trong series còn có Kinh Hồng, Ôm Tỳ Bà,

Trường Hận Ca, v.v.

Sau này sẽ tung ra bộ bốn váy chủ đề bốn mùa trong năm, phân biệt là Kinh Trập, Hạ Chí, Bạch

Lộ, Tiết Sương Giáng. Ngoài ra còn series váy chủ đề các vì sao.

Những ý tưởng này không phải một sớm một chiều mà ra, mà là thể hiện linh cảm thiết kế từng đó năm của cô, trong đó một số bộ váy chủ đề cô đã có bản phác thảo rõ ràng.

Cô còn thiết kế logo

xong xuôi, hình trăng cong cong, hai chữ Thuyền Quyên viết theo lối chữ

Thảo trên mặt trăng màu vàng, sắp xếp theo phương thẳng đứng, mang đến

cảm giác nguyện cầu thiên trường địa cửu, uyển chuyển mờ ảo thiên lý

cộng thuyền quyên.

Đơn giản mà nói, chính là rất quý phái.

Sửa sang xong tất cả cũng đã là chạng vạng, cô chơi với Ngoan Ngoan một

lát, Ông Hứa Bà Hứa đi làm về. Cơm nước xong Hứa Trích Tinh đưa hợp đồng ban tổ chức gửi cô cho ba mẹ xem, Hứa Duyên đã sớm gọi điện thoại trình bày với họ rồi, nói là hợp đồng không có vấn đề gì. Nhưng hai người vẫn tỉ mỉ nhìn từ đầu đến cuối một lần, xác nhận con gái cưng không bị hố,

vui vẻ kí thư đồng ý của người giám hộ.

Hứa Trích Tinh đêm đó liền liên hệ thật tốt với người phụ trách, gửi lại

bản hợp đồng, lại mail bản hồ sơ mình đã sửa sang ổn thỏa vào hòm thư

của đối phương.

Kế tiếp cũng chỉ cần chờ đối phương phản hồi hợp đồng, sau đó mở ra phó bản mới của cô.

Rốt cuộc hoàn thành mộng tưởng chân chính thuộc về chính mình, đêm nay Hứa

Trích Tinh ngủ đặc biệt ngon, ngày hôm sau chẳng cần bảo mẫu gọi, chính

mình tràn đầy sức sống rời giường.

Mới nghỉ mấy ngày, đã hơi hơi nhớ trường lớp.

Chỉ sau khi tốt nghiệp ra trường mới biết cuộc sống vườn trường bọn họ từng oán trách trân quý thế nào.

Hứa Trích Tinh cõng cặp sách, mang theo Ngoan Ngoan, vô cùng vui vẻ đi học, vừa đến phòng học đã bị Trình Hữu phất phất tay: “A! Trích Tinh tớ nhớ

cậu muốn chết! Rốt cuộc cậu đã về! Truyện đâu rồi? Cô vợ nhỏ của tổng

tài của tớ đâu?”

Nhắc tới chuyện này Hứa

Trích Tinh liền muốn đánh chết cô bé, trừng mắt nhìn cô bé mấy cái, mới

móc từ cặp sách ra quyển truyện đã phá hủy hình tượng của cô. Trình Hữu

ôm cô hôn một cái, cầm sách chạy vội về bàn học ngồi.

Quyển này là về sau cô mua lại, còn quyển idol trả tiền thì cô đã sớm nhét vào đáy hòm trân quý không rời rồi

Nghỉ mấy buổi học, bài tập về nhà cũng không làm, Hứa Trích Tinh cả buổi

sáng đều thành thành thật thật làm bù bài tập về nhà. Trình Hữu vừa đi

vệ sinh, trở về đã tám chuyện ngay: “Trích Tinh! Bọn con Tống Nhã Nam

lại lại đồn cậu linh tinh rồi!”

Hứa Trích Tinh thấy nhiều riết quen, “Nó đồn cái gì?”

Trình Hữu lòng đầy căm phẫn: “Nó chê cười cậu nghỉ học đi tham gia một cuộc

thi nhảm nhí đấy! Nói cậu loè thiên hạ, mất mặt xấu hổ!” Nói xong, lại

buông tiếng thở dài, lấy ra quyển Cô vợ nhỏ của tổng tài của mình ra

tiếp tục đọc, “Nhưng thôi chắc cậu lại như lúc trước, bỏ qua, mặc kệ cho bọn nó nói, lại không mất miếng thịt nào.”

Hứa Trích Tinh dừng tay làm đề toán: “Không.”

Trình Hữu kinh ngạc mà ngẩng đầu, thấy cô lạnh lùng nói: “Trình Hữu, cậu nhớ

kỹ, người khác có thể xúc phạm cậu, nhưng không thể xúc phạm ước mơ của

cậu!”

Trình Hữu: “?”

Hứa Trích Tinh quăng bút: “Đi, tìm nó tính sổ đi.”

Trình Hữu đã quên mất hồi xưa cô đanh đá thế nào, khiếp sợ qua đi liền tung

ta tung tăng đuổi theo. Tống Nhã Nam ở lớp 1, cách các cô hai gian phòng học. Lúc Hứa Trích Tinh tới, cô ta đang cùng đám chị em bạn dì nói nói

cười cười, lúc thấy Hứa Trích Tinh tất cả mọi người đều sửng sốt.

Hứa Trích Tinh cười đi qua, cực kì thân thiết hỏi: “Chém gió cái gì thế? Nói thử tao nghe xem nào.”

Tống Nhã Nam mấy lần khiêu khích cô đều không đáp lại, bấy giờ càng thêm

kiêu ngạo, lúc này thấy Hứa Trích Tinh đi tới thật ra cũng không có phản ứng gì mấy.

Hứa Trích Tinh đã đến gần, đứng đối mặt với cô ta, thu ý cười, giọng nói lạnh lùng: “Nói, nói trước mặt tao đây này.”

Giọng nói xung quanh im bặt, đều mang dáng vẻ hóng hớt. Mấy đứa chị em của cô ta đang định mở miệng, Hứa Trích Tinh đột nhiên quay đầu nhìn qua, lạnh giọng: “Không phải chuyện của bọn mày! Cút cho tao!”

Sắc mặt dáng vẻ nghiêm khắc của cô làm đám chị em bạn dì sợ ngây, đần mặt ra không ai dám nói lời nào.

Tống Nhã Nam run lên, phản ứng lại, cắn răng nói: “Hứa Trích Tinh, mày muốn làm gì? Muốn đánh tao à?”

Hứa Trích Tinh khinh miệt quét mắt nhìn cô ta: “Đánh mày? Tao sợ ô uế tay tao.”

Tống Nhã Nam tức tới tái mặt: “Mày!”

Cô cong môi, nhích lại gần một chút, dùng giọng tất cả mọi người đều nghe

được hỏi: “Tống Nhã Nam, mày có biết tại sao Chu Minh Dục lại không

thích mày không?”

Tống Nhã Nam cả người chấn động.

Đánh rắn phải đánh giập đầu, Hứa Trích Tinh tấm tắc hai tiếng, đoạn thả tay

buông sát người, cười khẽ nói: “Bởi vì dáng vẻ nói xấu sau lưng người

khác của mày quá xấu xí.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 25
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...