Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sói Ngố, Vào Trong Chén Mau!

Chương 57

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tiệc sinh nhật Lâm Quốc Đống rất nhanh đã đến. Vào ngày này, sáng sớm Nạp Lan Chỉ Thủy liền đến phòng Cảnh Tiểu Lang đánh thức cô bé.

Đứng ở cửa, từ xa cô đã liền nhìn thấy ngọn núi nhỏ cao cao nhô lên trên giường.

Nạp Lan Chỉ Thủy bước nhanh tới, Cảnh Tiểu Lang nằm sấp trên giường đang khò khò ngủ, cái mông nhỏ vểnh lên thật cao.

"Ưm, thật đáng yêu~"

Nạp Lan Chỉ Thủy không kềm được cắn nhẹ lên gương mặt cô bé.

"Ưm~" Cảnh Tiểu Lang hừ nhẹ, chuyển đầu đi, ngón tay gãi gãi gò má.

"Vật nhỏ~ đừng nằm ì trên giường, mau dậy thôi nào!" Nạp Lan Chỉ Thủy cách lớp chăn nhẹ nhàng đánh cái mông nhỏ cô bé.

"Ô~"

Cảnh Tiểu Lang nửa tỉnh nửa mê mở mắt, một bộ dạng lim dim buồn ngủ, Nạp Lan Chỉ Thủy cảm thấy máu nóng xông thẳng lên não, dáng vẻ vật nhỏ rời giường quá đáng yêu~

"Chị Trấp Thủy~" Cảnh Tiểu Lang gọi nhẹ một tiếng, sờ ngực Nạp Lan Chỉ Thủy, nằm nhoài người vào trong ngực cô.

"Ừm ừm~ trên người chị Trấp Thủy thật thơm~"

Cảnh Tiểu Lang vặn vẹo cái mông nhỏ, trong cơn say sưa nói.

"Tiểu sắc quỷ!" Nạp Lan Chỉ Thủy vỗ đầu cô một cái,

"Ô!" Cảnh Tiểu Lang rốt cuộc cũng tỉnh.

"Ô ô~ chị Thấp Thủy đánh em~" Cảnh Tiểu Lang nũng nịu, đầu cọ cọ lên.

"Đừng lộn xộn~ mau thức dậy, hôm nay chúng ta có việc."

"Dạ?"

Cảnh Tiểu Lang hiển nhiên đã quên sạch sẽ không nhớ chút nào chuyện đã đáp ứng cùng Nạp Lan Chỉ Thủy tham dự tiệc sinh nhật, huống hồ bình thường cô chưa bao giờ dậy sớm như vậy.

"Chị Trấp Thủy, tại sao đánh thức Tiểu Lang~" Cảnh Tiểu Lang tiếp tục gãi đầu.

"Em quên hôm nay phải cùng chị tham dự buổi yến tiệc à, người cứng rắn đòi đi là em nha~" Nạp Lan Chỉ Thủy chọt chọt trán cô bé.

"Ô ô! Yến tiệc không phải tối mới cử hành sao?" Cảnh Tiểu Lang bất mãn kháng nghị.

"Lâm gia cử hành yến tiệc tự nhiên không thể giống những nhà khác, có nói em cũng không hiểu đâu." Nạp Lan Chỉ Thủy thúc giục Cảnh Tiểu Lang thức dậy.

"Là mở tiệc ban ngày sao?" Cảnh Tiểu Lang yếu ớt hỏi, thanh âm có chút xíu khẩn trương.

"Ừm ừm~" Nạp Lan Chỉ Thủy gật đầu.

"Oái???!" Cảnh Tiểu Lang bỗng vén chăn lên,

"Lạnh quá~"

Tiếp xúc với không khí liền rùng mình, Cảnh Tiểu Lang lập tức rúc lại vào trong chăn.

"Sao vậy, sợ?" Nạp Lan Chỉ Thủy cố ý hỏi,

"Không sợ~ Tiểu Lang mới không sợ~" Cảnh Tiểu Lang lớn tiếng nói.

"Vậy nhanh lên thức dậy rửa mặt rồi chải đầu~ sau đó chị sẽ giúp em thay quần áo~" Nạp Lan Chỉ Thủy cười gian nói.

"Là lễ phục ạ?" Thanh âm Cảnh Tiểu Lang lại tiếp tục thấp xuống.

"Yên tâm đi~ Tiểu Lang Lang, cả ngày chị sẽ dính lấy em như bóng với hình không rời, sẽ không để bất kỳ ai ăn hiếp em!" Nạp Lan Chỉ Thủy cam kết.

"Em không cần gấp gáp đâu, chị Trấp Thủy..."

Cảnh Tiểu Lang ngẩng đầu, đôi con ngươi trong veo nghiêm túc nhìn chằm chằm Nạp Lan Chỉ Thủy.

Nạp Lan Chỉ Thủy đích thân chuẩn bị bữa sáng cho Cảnh Tiểu Lang, bản thân cô thì không ăn nhiều. Ngược lại, nhìn Cảnh Tiểu Lang thỏa mãn ăn món ăn do mình làm, trong lòng lại thấy ngọt ngào.

"Ăn no chưa?" Nạp Lan Chỉ Thủy mỉm cười nói.

"Dạ no~" Cảnh Tiểu Lang vỗ cái bụng tròn vo, ợ một cái.

"Nơi này~"

Cảnh Tiểu Lang không ngờ cử chỉ của Nạp Lan Chỉ Thủy, Nạp Lan Chỉ Thủy lại tiến đến gần, đưa ra đầu lưỡi liếm vết nước tương nơi khóe miệng cô.

"Ô~"

Mỗi lần gặp phải cử chỉ thân mật như vậy, Cảnh Tiểu Lang luôn sẽ đỏ mặt.

"Đều đã lớn người vậy rồi~" Nạp Lan Chỉ Thủy vỗ nhẹ vai Cảnh Tiểu Lang.

"Dạ."

Cảnh Tiểu Lang gật đầu, cầm bộ lễ phục trắng vào nhà vệ sinh, lại bị Nạp Lan Chỉ Thủy ngăn lại.

"Thay đồ ở đây được rồi."

"A..." Cảnh Tiểu Lang do dự, cúi đầu nhìn chằm chằm sàn nhà.

"Nếu thấy không hợp, chị có thể lập tức gọi điện kêu người ta đến đổi lại." Cảnh Tiểu Lang vẫn cúi đầu,

"Vật nhỏ~ bây giờ xấu hổ sao?"

Khóe miệng Nạp Lan Chỉ Thủy hơi cong lên, nổi lên tâm tư trêu ghẹo.

"Chị Trấp Thủy cũng cùng thay đồ luôn nhé?" Mắt Cảnh Tiểu Lang lóe lên, nói.

"Được a~" Nạp Lan Chỉ Thủy không chút kiêng kỵ, sảng khoái đồng ý.

"Không bằng như vầy, chị đếm tới ba chúng ta cùng nhau cởi."

Nạp Lan Chỉ Thủy hướng Cảnh Tiểu Lang chớp mắt.

"Dạ được, chị Trấp Thủy."

Cảnh Tiểu Lang ngây thơ theo bản năng cho rằng như thế rất công bằng.

Cả hai đồng thời cầm bộ lễ phục, nhìn đối phương một cái.

"Bắt đầu chuẩn bị nga~"

"Trước tiên bắt đầu từ áo~"

Nạp Lan Chỉ Thủy ý vị sâu xa liếc nhìn Cảnh Tiểu Lang.

"Dạ dạ~"

Cảnh Tiểu Lang trước đặt bộ lễ phục xuống, làm bộ dạng vén vạt áo dưới. Trong lòng Nạp Lan Chỉ Thủy mừng như trẩy hội.

"Một, hai..."

Nạp Lan Chỉ Thủy dừng một chút, hai tay cô cũng giống thế khoác lên vạt áo, Cảnh Tiểu Lang chẳng biết gì khác ngoài chú ý gương mặt Nạp Lan Chỉ Thủy,

"Ba!"

Thời điểm Nạp Lan Chỉ Thủy đếm tới ba, Cảnh Tiểu Lang lấy tốc độ sét đánh cởi bỏ áo, lại bắt đầu cởi áo nịt ngực.

Đến khi cởi ra thấy lạnh lạnh, Cảnh Tiểu Lang nghe thấy một tràng cười. Chỉ Thấy Nạp Lan Chỉ Thủy y phục ở nguyên chỗ, khoanh tay quan sát Cảnh Tiểu Lang "thoát y".

"Phì~~"

Rốt cuộc Nạp Lan Chỉ Thủy không nhịn được cười ra tiếng,

"Ô ô ô! Chị Trấp Thủy gạt người!"

Cảnh Tiểu Lang lập tức nắm lấy quần áo trên giường che chắn trước ngực.

"Hahaha~ Tiểu Lang Lang, em dễ bị lừa quá~ như vậy chị sẽ rất lo lắng."

"Đồ lường gạt! Chị Trấp Thủy là đồ lường gạt!"

Cảnh Tiểu Lang tố cáo hành động "bất lương" của Nạp Lan Chỉ Thủy, giống như một ông chú thô bỉ dụ dỗ trẻ em vị thành niên vậy.

"Chị lo lắng em sẽ bị người khác gạt đi mất~" Nạp Lan Chỉ Thủy tới trước gót chân cô bé, hai tay khoác lên bả vai, bỗng nhiên ánh mắt vô cùng nghiêm túc nói.

"Mới sẽ không~"

"Bị ai gạt đi ngoài chị Trấp Thủy..."

Câu nói lúc sau cực kỳ nhỏ xíu, đương nhiên vẫn không chạy khỏi lỗ tai Nạp Lan Chỉ Thủy.

"Ngoan~ cho chị xem~"

Lấy y phục trước người cô bé, ném qua một bên.

"Ô ô ô~ mới không cần~~"

Hai tay Cảnh Tiểu Lang khoanh lại ngăn trước người, có tư thái phòng vệ.

"Tiểu Lang Lang ngoan, lấy tay ra~~"

Nạp Lan Chỉ Thủy khẽ ngân bài "đồng dao", tiếp tục hành vi dụ dỗ nhi đồng.

"Không lấy chính là không lấy!" Cảnh Tiểu Lang không được tự nhiên dời đầu, ánh mắt u oán thẳng tắp nhìn chằm chằm mặt đất.

"Không lấy ra đúng không! Vậy thì chị phải tiến vào rồi~"

Trong lúc Cảnh Tiểu Lang còn mờ mịt,

"Á!"

Bỗng nhiên, Nạp Lan Chỉ Thủy cầm hai tay cô bé, cưỡng ép đẩy ra.

In một dấu hôn lên bộ ngực,

"A!!!" Cảnh Tiểu Lang nhạy cảm ngửa đầu ra sau,

"Ô ô ô! Chị Trấp Thủy, chị thật bỉ ổi!"

Cảnh Tiểu Lang quýnh lên, trong đầu không biết làm sao liền toát lên hai chữ đó.

"Còn cả thô bỉ nữa!"

Hai mắt Nạp Lan Chỉ Thủy bỗng sáng lên, ôm lấy Cảnh Tiểu lang, ném cô lên giường, cúi người ép xuống.

"Chị Trấp Thủy..."

Cảnh Tiểu Lang nghiêng đầu đi, không dám nhìn vào mắt Nạp Lan Chỉ Thủy. Luôn cảm thấy chị Trấp Thủy của bây giờ rất ư nguy hiểm, nhìn ánh mắt giống như con sói xám nhìn tiểu bạch thỏ vậy.

"Suỵt~"

Nạp Lan Chỉ Thủy đặt ngón trỏ lên đôi môi, làm dấu đừng lên tiếng. Cô vốn chỉ muốn trêu chọc tiểu tử một phen, nhưng vào lúc này đã làm cho bản thân không xong, cả người đều là hỏa.

Thật lẽ nào tuổi tác đến, đối với tính ham muốn so với hồi trước càng tăng lên.

Không, chẳng qua vì là Cảnh Tiểu Lang. Chỉ có tiểu tử này có thể khơi mào dục vọng nơi mình, muốn nhu cô ấy vào trong thân thể, cùng hòa làm một.

Ăn cô ấy sạch sẽ, ngay cả mẩu xương vụn cũng không chừa.

Loại dục vọng này ngày càng mãnh liệt, liền giống như bây giờ, cô thật rất muốn...

"Ô ô ô! Chị Trấp Thủy, chúng ta không chơi nữa~" Cảnh Tiểu Lang cầu xin tha thứ.

Câu nói kéo Nạp Lan Chỉ Thủy về lại thực tế,

"Vật nhỏ~"

Ngón trỏ Nạp Lan Chỉ Thủy nhẹ nhàng trên chóp mũi cô bé, cúi đầu hôn liên tiếp xuống ngực cô bé, rồi mút lấy. Cảnh Tiểu Lang chỉ cảm thấy nơi đó vừa nhột lại vừa nhói, muốn giãy giụa, chỉ là lời vừa tới cửa miệng cuối cùng lại hóa thành "một dòng xuân thủy".

"Vật nhỏ~ em có biết không, chị thật rất muốn ăn em~"

Trong mắt Nạp Lan Chỉ Thủy tràn đầy dục vọng, không còn trong suốt, có cũng chỉ đầy rẫy những âm ỉ của dục vọng.

"Tiểu Lang cũng có thể ăn chị Trấp Thủy không?"

Lúc Nạp Lan Chỉ Thủy ngồi dậy, Cảnh Tiểu Lang không đầu không đuôi nói một câu.

Nạp Lan Chỉ Thủy cười khẽ, nhìn trên đỉnh núi tuyết cô bé có một màu đỏ nhạt, hài lòng dùng ngón tay lặp đi lặp lại vuốt ve bên trên.

"Ô~ Nhột quá." Cảnh Tiểu Lang uốn éo thân người,

"Mau dậy mặc quần áo, cẩn thận cảm lạnh."

Nạp Lan Chỉ Thủy đỡ cô bé ngồi dậy,

"Hắt xì!" Cảnh Tiểu Lang hắt hơi, khịt mũi,

"Ô~ đều do chị Trấp Thủy!"

Cảnh Tiểu Lang con ngươi u oán lăm lăm nhìn chằm chằm Nạp Lan Chỉ Thủy.

Nạp Lan Chỉ Thủy cầm bộ lễ phục, tỉ mỉ mặc cho Cảnh Tiểu Lang. Lần này, Cảnh Tiểu Lang ngược lại lại không được tự nhiên, không động đậy dường như rất hưởng thụ, ngoan ngoãn đón nhận động tác của Nạp Lan Chỉ Thủy.

Đầu ngón tay Nạp Lan Chỉ Thủy nhẹ nhàng di động nhanh qua bờ vai có vẻ nhỏ gầy của cô bé, Cảnh Tiểu Lang có thể cảm nhận được nhiệt độ từ đầu ngón tay truyền tới, khiến tâm cô động mãi không thôi.

Nạp Lan Chỉ Thủy không có động tác tiếp theo, sau khi giúp cô mặc bộ lễ phục, từ đầu đến cuối dừng lại ở bước kéo khóa lên.

"Chị Trấp Thủy?" Cảnh Tiểu Lang gọi một tiếng,

"Tiểu Lang Lang~" Nạp Lan Chỉ Thủy đáp lại, rốt cuộc cũng chậm rãi kéo khóa lên giúp cô bé.

Nhìn Cảnh Tiểu Lang mặc lễ phục màu trắng trước mặt, Nạp Lan Chỉ Thủy kinh ngạc ngây người.

Cô bé giống như một cô dâu xinh đẹp vậy, đợi bạch mã hoàng tử đưa cô đến con đường hạnh phúc.

Nạp Lan Chỉ Thủy tưởng tượng, thời điểm Cảnh Tiểu Lang mặc váy cưới nhất định sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất. Dù dáng người cô nhỏ nhắn, nhưng giờ phút này lại hoàn toàn làm động lòng người, giống như đóa hoa xinh đẹp, đợi người đến hái vậy.

"Đẹp không?" Cảnh Tiểu Lang thấy ánh mắt Nạp Lan Chỉ Thủy đờ đẫn, bất an hỏi.

Cô sợ bản thân lát nữa trong yến tiệc sẽ kéo chân chị Trấp Thủy lại, cô hy vọng bản thân mình có thể xứng đáng không thẹn là người xứng đôi bên cạnh chị Trấp Thủy.

"Đẹp..." Nạp Lan Chỉ Thủy ngơ ngác nói, một tay xoa nhẹ lên gò má cô bé, chậm rãi tiến lại gần.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 57
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...