Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 128

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phương Thấu Ngọc ngồi chẳng lâu lắm, cảm ơn xong sau liền đến cục cảnh sát, còn có chuyện quan trọng hơn đợi cô làm. Ai cũng nói biết sai biết sửa chính là tốt, nên cho gã cơ hội thay đổi. Nhưng người cho kẻ phạm tội cơ hội sửa đổi, không phải là cô sao?

Cô vẫn chưa tha thứ gã, người khác dựa vào cái gì cho gã cơ hội sửa đổi?

...

Ăn điểm tâm xong, Cố Phi Âm liền nói lời chào tạm biệt với Thiệu Nhất Chu, mặc cho anh ta làm kiểu gì đều không giữ cô ở lại được, dù sao cô còn có chuyện quan trọng hơn để làm.

"Chuyện gì cơ? Đại sư, tôi sợ lắm, không có cô sẽ ngủ không nổi!"

"Tôi muốn đi kế thừa kế tài sản, tôi sẽ đi sớm về sớm, hẹn gặp lại."

"..."

Thiệu Nhất Chu đôi mắt rưng rưng tiễn biệt Cố đại sư, trong lòng lại đem họ Trang mắng chít chít một trận, có tiền như vậy làm chi? Để Cố đại sư bị hấp dẫn chạy mất!

Đương nhiên lần này Cố Phi Âm cũng không đi một chuyến phí công, cô vẫn nhận được 99999 hồng bao, cuối cùng quyên góp ra hơn phân nửa, cô còn dư một vạn. Trước khi lên núi, cô đã dùng tiền mua hai mươi túi ni lông khổng lồ, loại túi này rất lớn, dùng để đựng tiền vô cùng thích hợp.

Ban đầu họ Trang nhiều tiền đến độ chơi rải tiền, do thế tiền trong mộ nhất định không ít, Cố Phi Âm còn nghĩ phải chăng cô chuẩn bị bọc hơi ít? Có điều không việc gì, túng quá chơi hai chuyến luôn.

Trước đó cô tính đem họ Trang bán quách cho xong chuyện, sau khi bán cũng không biết gã chính là tên lúc trước kết hôn vung tiền. Về sau biết sự thực, ngẫm lại thực sự quá lỗ, lẽ ra lấy hết đồ trong mộ của gã mới bán, lúc đó sẽ không lỗ.

Không nghĩ tới gã chạy trốn rồi, sau đó lại bị cô bắt được, quả nhiên vẫn may cho cô.

Cố Phi Âm vì thừa kế tài sản mà chuẩn bị đủ thứ, có điều cô vừa trở về thành phố A, Trương đạo trưởng đã gọi điện thoại tới: "Cố đại sư, nghe nói cô bắt được họ Trang rồi? Thật sao? Cô không có bị thương chứ? Mọi người hiện tại ở đâu vậy? Tôi tới ngay!"

Cố Phi Âm vội la lên: "Tiểu Trương ông chờ một lát!"

Tiểu Trương: "... ? ?"

Cố Phi Âm vội nói: "Họ Trang tôi tạm thời chưa bán, đợi sau khi tìm được cái mộ của gã không còn giá trị lợi dụng nữa tôi sẽ bán cho ông nha! Ông thấy được không? Hế hế."

Tiểu Trương: "... ! !"

Còn… còn có kiểu này ư? Đây là kỹ năng thần thánh gì thế!

Trương đạo trưởng kinh hãi, ngạc nhiên hỏi: "Cố đại sư, cô muốn vô sào huyệt họ Trang hả?"

Cố Phi Âm nói: "Đúng vậy, dù sao khi gã chết đồ vật trong mộ sẽ không ai dùng, đây không phải là lãng phí à?"

Họ Trang bên cạnh: ... Tôi còn chưa có chết đâu, nói chuyện bớt hư cấu được không? TAT

Trương đạo trưởng lau mặt, nói: "Cố đại sư, tên họ Trang này rất xảo trá, cô đừng để bị nó lừa! Mà cô đi một mình sao?"

"Ừm, một mình tôi và rất nhiều quỷ."

"..."

...

Cố Phi Âm muốn đi thăm dò sào huyệt họ Trang, một mình cô đi chắc chắn không được, nhiều đồ như vậy nhưng không ai khiêng là vấn đề lớn, cho nên cô tính mang theo quỷ môn làm bạn đồng hành. Cô gái hàng xóm và bà lão muốn đi theo cô, quỷ không đầu và quỷ cụt tay cũng thế, nữ quỷ trung niên muốn chăm sóc con vì vậy không đi được, đúng lúc có thể ở lại trông nhà, nữ quỷ áo đỏ dù mất mấy ngày không được quất tên đàn ông cặn bã kia, nhưng chờ cô trở lại bù thêm cũng không muộn, được dịp nên đi luôn.

Mặt khác còn tìm mười mấy con quỷ khá lợi hại trong chỗ trọ, về tiêu chuẩn lợi hại thì ít nhất có thể khiêng nổi cô thôi? Những tiểu quỷ ngay cả đũa còn cầm không nổi, đi cũng giúp không được cái gì, vậy là được rồi.

Về phần đi chuyến này, thù lao chắc chắn là phải có, dù sao không thể cứ để quỷ làm không công.

Bởi vì chuyện này rất quan trọng, hai mươi mấy con quỷ đều đến nhà cô thương lượng đối sách, họ Trang cứ như vậy trơ mắt nhìn những con quỷ nhỏ đáng ghét và cô ả tóc đen dài thương lượng chia tài sản của gã làm sao, còn gã không có giá trị lợi dụng thì sắp bị bán lấy tiền...

Lúc này có lẽ quỷ nước hiểu được một chút thống khổ trong lòng gã.

Thế là hết hai ngày ăn tết, Cố Phi Âm liền đeo túi chống quải trượng đi ra cửa, địa điểm lần này là thành phố E.

Họ Trang là dạng thỏ khôn có ba hang, đương nhiên trong mấy trăm năm nay không chỉ có một mộ trên ngon núi Đại Long, ít nhất gã còn có một cái mộ dự trữ để cho việc Đông Sơn tái khởi*.

thua keo này bày keo khác, đợi thời trở lại.

Trước kia đi ra ngoài cô còn mang theo một ít đồ ăn, lúc này ngay cả thức ăn khô cũng không mang, trong ba lô toàn túi ni lông đựng tiền, đói bụng liền kéo họ Trang ăn, tiện lợi còn tiết kiệm tiền, rất đáng giá.

Họ Trang: ... ... :(

Nghe nói hang ổ thứ hai của tên họ Trang nằm ở núi Đại Hoa phụ cận thành phố E. Đó cũng là một ngọn núi nổi tiếng, nó không giống núi Đại Long dựa vào phim trường mà nổi tiếng, mà được biết đến nhiều bởi vì núi Đại Hoa phong cảnh thanh lệ xinh đẹp, thế núi trập trùng. Có không ít người thích đến đây leo núi, cũng coi như là nửa thắng cảnh du lịch.

Cố Phi Âm đứng ở chân núi, cũng không có tâm tình ngắm núi non sông nước, dù sao lúc này cô cũng mù, nhìn cái gì cũng mơ mơ hồ hồ, có nhìn cũng nhìn không ra danh tiếng gì. Huống chi trong lòng cô đối với việc sắp phất lên đang tràn ngập chờ mong, chờ tiền lấy tới tay, sông núi gì đó về sau lại nhìn cũng được.

Có điều con đường núi này đi rất loằng ngoằng, cái mộ nơi mà tên họ Trang giấu tài bảo khẳng định ở một nơi bí ẩn, khó lòng ngờ tới, không dễ dàng để cho con người phát hiện, cho nên lúc này Cố Phi Âm vẫn là nhở vả cô gái hàng xóm cùng bà lão thay nhau cõng cô đi.

Tên họ Trang dọc đường đều muốn sử dụng chiến thuật kéo dài thời gian, luôn muốn đi lòng vòng để cho chính mình tìm cơ hội chạy trốn. Nhưng hắn phát hiện cho dù kéo dài thời gian như như thế nào, cô gái tóc dài cũng không nói gì. Dù sao cô đói bụng liền muốn ăn gì đó, hắn làm đồ ăn của cô liền bị ăn càng ngày càng nhiều. Mắt thấy tay chân đều không còn nữa, hắn thật sự không dám lại kéo dài thêm, chỉ sợ cuối cùng ngay cả thân thể đều không còn, chỉ còn lại cái đầu, thì không thể duy trì dáng vẻ đẹp trai anh tuấn của hắn nữa.

Nghĩ như vậy, hắn thật sự là hận không thể tát chính mình một bàn tay, hắn đây không phải là tự tìm khổ ăn sao? Sớm biết như thế không bằng nhanh chóng mang cô gái tóc dài vạn ác này đi qua, không chừng hắn còn có thể bảo vệ được một cái chân nữa đó!

Tên họ Trang ủ rũ, tuyệt vọng nói: "Ở ngay phía trước, tôi nhớ rõ ở đó có cái sơn động, cũng là lối vào. Bình thường tôi không đi đường này, toàn là xuyên tường đi vào, cho nên tôi cũng không chắc chắn cho lắm, các cô phải tự tìm."

Ma nữ áo đỏ vung tay quất một roi, kỹ thuật quất người hay quất quỷ của cô đều là hạng nhất, tay nâng roi da, cực lưu loát: "Ông cũng đã mang chúng ta đi lòng vòng không ít rồi, đừng có bày trò gì nữa, cẩn thận tôi quất ông hồn phi phách tán đó."

Ngay cả cô gái hàng xóm cùng bà lão lúc này cũng hạ cằm nhìn chằm chằm tên họ Trang, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng rất không vừa lòng.

Quỷ không đầu cùng quỷ cụt tay còn tạm được, dù sao đây cũng là lần đầu tiên từ khi bọn họ thành quỷ tới nay được đi xa nhà, cảm giác bay nhiều một chút nhìn ngắm đó đây còn khá tốt. Hơn nữa có nhiều đồng bọn như vậy, bọn họ rất là kích động.

Cố Phi Âm phất phất dây thừng, quất tên họ Trang một trận no đòn, không những đánh cho tên họ Trang đó kêu cha gọi mẹ, còn dọa đám quỷ quái chung quanh sợ sệt lui lại mấy bước. Tên họ Trang liên tục cầu xin tha thứ: "Tôi nói chính là sự thật, thật sự ở ngay phía trước, cô đi vào nhìn sẽ biết, tôi không lừa cô mà. . . Bà cô của tôi ơi tôi nào dám lừa cô chứ!"

Cố Phi Âm đánh tới mức mắt mũi hắn đều bị lệch cả đi, chỉ còn mỗi cái miệng vẫn nằm tại chỗ cũ, lúc này mới vừa lòng nói: "Ông nếu như còn dám gạt người, tôi sẽ lại đánh ông đó."

Tên họ Trang: ". . ." :(

Cố Phi Âm bò lên lưng cô gái hàng xóm, lại đi về phía trước hơn trăm mét, quả nhiên nhìn thấy một vách đá, phía trên bị bao trùm bởi rất nhiều dây leo, còn sơn động, còn phải cẩn thận tìm mới thấy.

"Ông xác định ở ngay bên trong ngọn núi này?"

Tên họ Trang ủy khuất gật gật đầu nói: "Chắc chắn, tôi nào dám lừa cô chứ? Mỗi lần tôi tới đều đi đường này."

Cố Phi Âm vừa lòng gật gật đầu, lúc này mới bắt đám quỷ nhỏ đi tìm sơn động. Sơn động nằm ngay dưới một đống dây leo, đám quỷ nhỏ phải tốn kha khá sức lực mới xử lí xong đống dây leo ở cửa động. Cố Phi Âm đứng ở cửa động xem xét một hồi, bên trong tối như mực nhìn rất mơ hồ, cô cũng không nhìn rõ bộ dáng thế nào, nghĩ nghĩ, vẫn là bò lên lưng cô gái hàng xóm , để cô cõng đi vào.

Trong cái mộ này không chừng có ám khí gì đó, cô không sợ quỷ, nhưng lại sợ đau.

Cô gái hàng xóm: . . .

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 128
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...