Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thích Sủng Ái Phúc Hắc Tiểu Nương

Chương 70

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sáng sớm, Kiều Linh Nhi ngồi bật dậy, dọa Vân Lam giật mình.

Cô khẩn trương hỏi, “Chủ tử, người làm sao vậy? Có phải thấy chỗ nào không thoải mái?”

Vừa thức dậy, đôi mắt to tròn long lanh kia vẫn còn mơ màng, trông đáng yêu vô cùng.

Cái miệng nhỏ mấp máy, “Thất ca đâu?”

Vân Lam hoảng hốt, vội vàng chạy đến che cái miệng nhỏ nhắn của nàng lại, “Tiểu tổ tông ơi, người không thể tùy tiện nhắc đến Thất gia như thế.”

Ông trời của tôi ơi, chủ tử người rốt cuộc là có chuyện gì? Sáng sớm thức dậy đã hỏi về Thất gia, nếu để kẻ khác nghe được thì không hay đâu.

Lúc này, Kiều Linh Nhi mới tỉnh táo đôi chút, Vân Lam vốn không biết chuyện Tư Đồ Hiên đến đây, đương nhiên sẽ lo lắng.

Nhưng tối hôm qua anh ta rời đi từ lúc nào? Nàng một chút cũng không nhớ.

“Thay ta rửa mặt chải đầu đi.” Kiều Linh Nhi rời giường, gạt câu hỏi này sang một bên.

Sứ giả ngoại tộc sắp đến, hôm nay còn rất nhiều việc phải làm, mọi thứ phải được an bài ổn thỏa, bằng không khi có sai sót sẽ không thể lường được.

Nếu Tư Đồ Hách đã nghiêm túc giao việc này cho nàng, còn cử người đến hỗ trợ, cho dù là ác ý hay thiện ý, nàng cũng không thể làm hỏng chuyện, càng không thể khiến Hoàng tổ mẫu mất mặt.

Nhắc đến Hoàng tổ mẫu, đã hai ngày rồi nàng chưa tiến cung, chẳng biết người có khỏe hay không.

“Cố ma ma.” Thay xiêm y xong, khi Kiều Linh Nhi ngồi trước bàn dùng bữa, nàng lớn tiếng gọi.

Cố ma ma lên tiếng trả lời, cung kính thăm hỏi, “Vương phi, có nô tỳ.”

“Hai ngày nay Hoàng tổ mẫu vẫn khỏe chứ?” Kiều Linh Nhi nhận lấy chén cháo từ tay Vân Lam, nếm một muỗng rồi hỏi.

Trên khuôn mặt Cố ma ma hiện lên nét khác thường, “Hồi Vương phi, Thái hậu nương nương vẫn khỏe.”

Kiều Linh Nhi nàng là người thế nào? Tia do dự trên trên mặt Cố ma ma có thể thoát khỏi kim hỏa nhãn của nàng sao?

“Cố ma ma, có phải Hoàng tổ mẫu đã xảy ra chuyện?” Giọng nàng vẫn bình ổn, vẻ đáng yêu hiện lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mặt to tròn ánh lên sự linh lợi của nữ hài, khiến người đối diện động lòng.

Cố ma ma ngẩng đầu lên, suýt chút nữa đem lời trong lòng nói ra hết.

Thế nhưng Thái hậu nương nương đã hạ chỉ, nhất định không được nói với Vương phi.

Nếu để Vương phi hay được, chỉ khiến người gặp thêm phiền toái.

“Vương phi, Thái hậu nương nương thực sự không có chuyện gì.

Giả như có, nô tỳ nhất định sẽ bẩm báo với người.

Người hãy mau dùng điểm tâm, lát nữa còn phải đi kiểm tra mọi việc trong phủ.”

Dáng vẻ Cố ma ma như vậy rõ ràng là không muốn nói cho nàng biết, hơn nữa còn đang cố tình lảng tránh vấn đề.

Rốt cuộc Hoàng tổ mẫu đã xảy ra chuyện gì? Chỉ mới hai ngày không vào cung thôi mà, chẳng lẽ những kẻ kia dám khi dễ người?

Vừa nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng nàng đã bùng lên.

Cố ma ma lảng tránh như vậy, nhất định là vì Hoàng tổ mẫu đã căn dặn bà ấy không được nói cho nàng biết.

Bây giờ dù có ép buộc, Cố ma ma cũng sẽ không mở miệng, cần gì phải gây khó dễ chứ.

Vướng mắc trong lòng cũng ảnh hưởng đến khẩu vị, nàng chỉ uống nửa chén cháo đã buông xuống, đi ra cửa điện.

Vân Lam lo lắng nhìn Vương phi, nhưng cô không dám hỏi, chỉ có thể nhìn Cố ma ma cầu cứu.

Cố ma ma sao không hiểu nỗi lo trong lòng Vân Lam chứ? Bản thân bà cũng rất yêu thương Vương phi, nhưng Thái hậu nương nương đã căn dặn, nhất định không thể để Vương phi biết chuyện kia, hai hôm nay cũng không được để Vương phi tiến cung.

Cho nên, bà vô phương bẩm với Vương phi.

Vân Lam cũng hiểu, nếu Cố ma ma không thể nói, chủ tử cũng sẽ không hỏi dồn, kỳ thực trong lòng chủ tử đã biết có chuyện xảy ra, nhưng Vân Lam cô vẫn không nhịn được nói, “Cố ma ma, ma ma có lòng thì hãy nói cho chủ tử biết, khúc mắc này vương trong lòng, chủ tử hẳn là ăn không ngon ngủ không yên.”

Chủ tử đang tuổi ăn tuổi lớn, nếu Thái hậu nương nương thấy được, hẳn là không nỡ.

Cố ma ma thở dài một tiếng, “Nha đầu à, chuyện này không hề đơn giản.

Ngươi đừng hỏi nhiều, chăm sóc Vương phi thật tốt đi.”

Vân Lam nghe vậy còn dám nói gì hơn, bèn chạy nhanh đuổi theo Vương phi.

Kiều Linh Nhi bình thản kiểm tra hết mọi chuyện trong phủ.

Sau khi xong việc, nàng mới triệu Cam Hoài đến, “Cam Hoài, ngươi đi mời Thập tam đệ đến đây, nói ta có chuyện tìm ngài ấy.”

Thực ra người nàng muốn tìm là Tư Đồ Hiên, nhưng nàng biết Tư Đồ Hiên chính sự bộn bề, hẳn là không rảnh, nàng cũng chẳng muốn quấy rầy.

Cam Hoài lĩnh mệnh, tức khắc xoay người rời đi.

Vân Lam đỡ Kiều Linh Nhi hồi cung.

Dọc đường đi, cô không dám nói lời nào.

Về đến điện, cô mới dám lên tiếng, “Chủ tử, người đang nghĩ gì vậy?”

Từ trước đến nay Kiều Linh Nhi luôn xem Vân Lam là tỷ muội, tuy rằng Vân Lam lớn hơn nàng ba tuổi, nhưng từ lâu nàng đã yêu thương Vân Lam, coi Vân Lam như muội muội của mình, đương nhiên sẽ không trách tội.

“Trong cung nhất định là đã xảy ra chuyện.” Ánh mắt Kiều Linh Nhi có chút mơ hồ, nhưng giọng nói nàng thì đã khẳng định.

Vân Lam trợn mắt, “Thái hậu nương nương đã xảy ra chuyện sao?”

Lòng Kiều Linh Nhi run lên, tiếp đó lắc đầu, hẳn là không phải Hoàng tổ mẫu xảy ra chuyện.

Nếu người có chuyện, Cố ma ma không thể nào biết mà lén gạt đi.

Bất quá chỉ là trong cung xảy ra chuyện, mới khiến Cố ma ma có thái độ này.

Mấy ngày nay vì chuyện sứ giả ngoại tộc ghé thăm, Cố ma ma mỗi ngày đều tiến cung bẩm báo, đối với chuyện tình trong cung hẳn bà cũng biết ít nhiều.

Hôm nay Cố ma ma không chịu nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến lòng người có chút bất an.

“Vương phi, Mai trắc phi cầu kiến.”

Vân Lam nhíu mày, có vẻ không vui, Mai trắc phi này sao mỗi ngày đều đến phiền Vương phi vậy nhỉ?

Kiều Linh Nhi ngừng lại một chút rồi gật đầu, “Cho cô ta vào.”

Sắc mặt Phượng Mai không được tốt, mặt cô ta tái nhợt, dường như vừa trải qua kinh sợ, nhưng cũng chẳng khiến đối phương quan tâm.

Ngay lúc này, trong lòng Kiều Linh Nhi chỉ có một suy nghĩ, nếu Tư Đồ Hách thấy đươọc, hẳn sẽ đau lòng không thôi, sau đó ôm Phượng Mai vào lòng, hảo hảo triền miên một phen, hảo hảo thoải mái một phen.

Dù gì Phượng Mai cũng là đại mỹ nhân, toàn thân toát lên vẻ nhu nhược đáng thương, nhất định khiến nam nhân sinh lòng thương yêu.

“Thiếp thân thỉnh an Vương phi.” Phương Mai nghiêng mình.

Kiều Linh Nhi phất tay, chỉ vào cái ghế để sẵn ý bảo cô ta ngồi xuống, sau mới lên tiếng, “Đứng lên đi, Mai trắc phi sao lại đến chỗ ta?”

Phượng Mại tạ ơn xong mới trả lời, “Thiếp thân xin Vương phi giúp một việc.”

Ô ô, hóa ra là vị đại mỹ nhân này có chuyện cần nàng giúp một tay?

Trong đầu Kiều Linh Nhi lóe lên một ý nghĩ, trên người vị đại mỹ nhân này còn gì đáng giá để nàng cướp đoạt?

Suy nghĩ hồi lâu, trong đầu nàng hiện lên một món trân phẩm, khiến Kiều Linh Nhi vui vẻ không thôi.

“Mai trắc phi, mời nói,” Giọng nói của tiểu hài tử nào đó kín đáo khác thường.

Loại độc Lê trắc phi trúng phải là độc hoa, thiếu chút nữa khiến cô ta mất mạng, nếu vì chuyện này mà liên hệ đến mâu thuẫn giữa Lê trắc phi và Phượng Mai, đương nhiên ai nấy đều tin.

Dù sao trong vương phủ ai ai cũng biết, Mai trắc phi và Lê trắc phi ngoài mặt là hảo tỷ muội, nhưng sau lưng lại dùng mọi thủ đoạn tranh đoạt tình cảm của vương gia.

Kỳ thực có một chuyến khiến Kiều Linh Nhi không hiểu, Tư Đồ Hách dù nói là trang tuấn tú nhưng so ra vẫn còn kém Tư Đồ Hiên; nói là có khí chất nhưng dường như cũng kém Tư Đồ Hiên vài phần; nói là có quyền thế tựa hồ cũng không bằng Tư Đồ Hiên.

Mấy nữ nhân này sao lại si mê Tư Đồ Hách mà bỏ qua Tư Đồ Hiên nhỉ?

Quan trọng nhất là Tư Đồ Hách này là nam nhân hoa tâm, những nữ nhân kia cần phải vì anh ta mà tranh đoạt vậy sao?

“Thiếp thân van cầu Vương phi cứu thiếp thân.” Nói xong, Phượng Mai liền quỳ sụp xuống.

Chuyện này không hù được Kiều Linh Nhi nhưng lại khiến Vân Lam sợ hãi, cô không muốn vị Mai trắc phi kia lại quỳ một ngày một đêm.

Kiều Linh Nhi nhíu mày, “Mai trắc phi, xin hãy đứng lên, có chuyện gì từ từ rồi nói.”

Phượng Mai hơi do dự nhìn những người xung quanh.

Kiều Linh Nhi hiểu ý, bảo hạ nhân lui cả ra ngoài, chỉ giữ lại Vân Lam, “Vân Lam là nha hoàn cận thân của ta, không cần lo lắng.

Mai trắc phi, mời nói.”

Phượng Mai gật đầu, “Sau khi kiểm tra, các vị thái y kết luận rằng sở dĩ Lê trắc phi trúng độc là do hoa trong nội điện của thần thiếp, khiến Vương gia vô cùng giận dữ.

Nhưng hoa này thần thiếp mang từ nhà mẹ để đến, trước nay thần thiếp đều không có việc gì.

Riêng lần này Lê trắc phi đến, sau khi trở về liền xảy ra chuyện.”

Thực ra hôm qua Lê trắc phi đến chỗ Phượng Mai hồi lâu mới trở về, sau khi Phượng Mai đến đây tìm Kiều Linh Nhi mới đến điện Lê trắc phi, nào ngờ nói nói một hồi thì Lê trắc phi liền xảy ra chuyện.

Phượng Mai thiên tưởng vạn tưởng cũng không ngờ tới Lê trắc phi lại bị trúng độc.

Vốn nghĩ Lê trắc phi – nữ nhân lòng dạ độc ác kia sinh non, nào ngờ lại là trúng độc, chuyện này…

Vương gia vẫn đang truy cứu trách nhiệm, mà thái y đã kiểm tra tất cả hoa cỏ trong phủ, phát hiện thành phần chính của loại độc này lại do hoa trong điện của Phượng Mai tạo thành.

“Hoa gì?” Kiều Linh Nhi hoài nghi.

Nếu nói đến hoa, trong điện nàng cũng không ít.

“Chính là hoa uất kim hương.”

Hoa uất kim hương?

Hai mắt Kiều Linh Nhi trợn tròn, uất kim hương là loài hoa mà nàng yêu thích, cho nên trong điện được trồng không ít.

Quan trọng nhất là hoa uất kim hương có thể điều chế thuốc giải, nàng coi trọng loại này hơn cả.

Nhưng hôm qua khi bắt mạch cho Lê trắc phi, Hồ thái y cũng ở đấy, hơn nữa…

“Kỳ thực trong điện ta cũng trồng không ít hoa uất kim hương.” Kiều Linh Nhi liếc nhìn Mai trắc phi, “Hôm qua Lê trắc phi cũng đến điện ta, nhưng đã nổi giận quay về.”

Phượng Mai đứng bật dậy, “Không được, ta phải gọi thái y đến, chính ông ta bảo vì Lê trắc phi nổi giận mới kích thích độc tố trong người, cho nên có dấu hiệu trúng độc.”

Không đợi Kiều Linh Nhi lên tiếng, Phượng Mai xoay người đi thẳng ra cửa.

Vân Lam lo lắng nói, “Vương phi, sao người lại nói vậy? Lỡ như Mai trắc phi đem tất cả tội lỗi đổ lên đầu người thì biết làm sao?”

Kiều Linh Nhi dịu dàng cười, “Sẽ không, cô ta còn phải cảm kích ta.”

Nàng sẽ không để người vô tội bị oan, nhưng nếu tự thân họ gây nghiệp, nàng sẽ khiến họ trả đủ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 70
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...