Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thiên Nguyệt Chi Mị

Chương 155

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Tối hôm qua Thiên Nguyệt công tử không cảm ứng được thuộc tính của cỗ lực lượng này cũng bình thường." Thụy Miện nghĩ một lát nói tiếp: "Bản thân đồng nhân là vật chính nghĩa, mặc dù bị ma tính lây, nhưng lực lượng chính nghĩa trên người cũng không biến mất toàn bộ, cho nên hai cỗ lực lượng chạm nhau khiến công tử không cảm ứng được."

Nghe lời nói của Thụy Miện, Thiên Nguyệt Triệt cũng có thể lý giải, nhưng Thiên Nguyệt Triệt nghĩ mãi mà không rõ tại sao đối phương phải phí sức lực lớn như vậy lớn, đem Liệt La Đặc nhốt tại nơi này, trong đó còn có cái gì bọn hắn không biết, hay là trên người Liệt La Đặc ẩn chứa bí mật gì.

Nếu như chỉ lo lắng hắn sẽ tham gia cuộc so tài thực thần, trực tiếp giết hắn là được rồi mà?

Hoặc là, bọn họ căn bản không giết được hắn?

Không không không, Thiên Nguyệt Triệt vì ý nghĩ đột nhiên toát ra mà cảm thấy giật mình.

"Ngươi chuẩn bị thu thập bọn họ thế nào?" Thiên Nguyệt Triệt ý chỉ bốn quái vật kia.

"Cái này không khó, ta học qua băng khí đạo gia, có thể làm cho đối phương dừng lại trong nháy mắt ( ước chừng 5 giây đồng hồ ), nhưng trong lúc đó phải đào được tượng đồng nhân lên, cho nên cần Thiên Nguyệt công tử hỗ trợ." Thụy Miện nghiêm túc, ngón tay giữa bày ra châm giao cho Hào Thanh.

"Lúc này giả bộ khách khí làm gì, chuyện liên quan tới an nguy của Liệt La Đặc, ngươi nói thẳng là được."

Thụy Miện hiểu rõ: "Muốn công tử tiến lên nhận định vị trí của bọn họ."

Thì ra là như vậy, Thụy Miện lo lắng an nguy của hắn, Thiên Nguyệt Triệt lĩnh ngộ: "Không sao, Liệt La Đặc là người của bổn điện hạ, đáng giá."

Thụy Miện hiểu ý cười một tiếng, lui về phía sau một bước, đem tình huống giao cho Thiên Nguyệt Triệt.

Thiên Nguyệt Triệt tiến lên một bước, quả nhiên như tối hôm qua bước vào phạm vi nào đó, kia người trang phục quái dị lại hiện thân, lần này Thiên Nguyệt Triệt không dùng lực lượng thánh linh châu, mà là dùng thủy hệ ma pháp của bản thân hắn.

Lúc bốn người kia đồng thời hiện thân, Thụy Miện chuẩn bị băng, phía sau có một chưởng phong lạnh lùng đánh tới, Thụy Miện tránh khỏi chưởng phong nhìn thẳng người tới.

Người đến là Hồi Giác Khinh Liệt, nhưng tựa hồ cũng không phải là Hồi Giác Khinh Liệt, người này một đầu hồng phát, một đôi mắt đỏ như máu, yêu dị cùng mị hoặc lòng người không thể nào diễn tả.

"Ta tưởng là ai? Thế nào? Ngày hôm qua ngươi đùa không đủ tận tâm, hôm nay còn muốn tiếp tục?" Thanh âm nam nhân trầm thấp hơn Hồi Giác Khinh Liệt vài phần, khẽ giơ lên môi cho thấy kiệt ngao bất tuân.

"Ngươi là ai?" Thụy Miện cảnh giới nhìn hắn.

"Ha ha... Ban ngày mới thấy qua, nhanh như vậy đã quên ta?" Hồi Giác Khinh Liệt khinh thường nhìn Thụy Miện, sau đó đem tầm mắt dời về phía Thiên Nguyệt Triệt.

Đêm yên tĩnh, tại sao bóng dáng mềm mại này lại quen thuộc như vậy?

"Ngươi là Hồi Giác Khinh Liệt?" Thụy Miện nghi ngờ, không thể nào, ban ngày Hồi Giác Khinh Liệt không có hơi thở mạnh như vậy, người nam nhân này công lực sâu chỉ sợ là ngay cả mình cũng theo không kịp.

"Ngươi cứ nói đi?" Hồi Giác Khinh Liệt hỏi ngược lại, sau đó ánh mắt dời về phía Thiên Nguyệt Triệt: "Lục điện hạ của Mạn La đế quốc thật là thâm tàng bất lộ a."

Nhẹ khiêu vũ bóng dáng, bốn đạo sức mạnh tương sinh tương khắc lượn quanh, không có một tia chỗ sơ hở, đối với người luôn luôn quen tiến mà không quen thủ như Thiên Nguyệt Triệt mà nói, đích thật là tốn sức .

Sức mạnh tấn công rất dễ dàng bị hóa giải, để trì hoãn thời gian, lần này Thiên Nguyệt Triệt thủ chứ không tiến, kiên nhẫn hóa giải sức mạnh liên tiếp không ngừng của đối phương.

"Sư huynh, tiếp tục như vậy thì nội lực của công tử sẽ tiêu hao hết ." Hào Thanh nhắc nhở.

Thụy Miện đương nhiên cũng rõ ràng, nhưng hôm nay, nam nhân này cũng khó đối phó.

"Sư huynh ta kéo hắn, ngươi đi trợ giúp công tử." Hào Thanh không biết sử dụng lực lượng băng, cho nên đối phó với Hồi Giác Khinh Liệt chỉ có thể giao cho hắn, Thụy Miện không yên lòng nhìn Hào Thanh, nhưng chỉ cần một chút, nghĩ thầm là có thể.

Gật đầu, xoay người vận động lực lượng của mình chuẩn bị ngưng khí, chỉ nghe thấy Hào Thanh "A" một tiếng, chưa kịp xem, chưởng pháp của Hồi Giác Khinh Liệt đã lưu loát hướng phía hắn, không để ý tới Thiên Nguyệt Triệt, hai bóng dáng nhất thời đánh nhau chung một chỗ.

Mà bên này Thiên Nguyệt Triệt bị bốn cái đồng nhân dắt, cảm giác được Thụy Miện chưa định trụ đồng nhân, liền phân thần hướng phía bên kia nhìn một chút, lúc này mới phát hiện bên kia cũng đánh nhau.

Người này là?

Hồng phát, hồng nhãn, Hồi Giác Khinh Liệt?

Có chuyện gì?

Phân thần hết sức, không cẩn thận bị lực lượng đồng nhân quét đến, shit, đã lâu chưa nói lời thô tục, nhịn không được thốt ra, hắn không tin không đối phí được bốn quái vật này.

Thiên Nguyệt Triệt nhắm mắt lại, để lực lượng của thánh linh châu chảy khắp toàn thân, tóc dài hắc sắc tung bay, mục mâu hắc sắc phát ra ngũ thải quang mang.

Thụy Miện phát hiện Hồi Giác Khinh Liệt có chút kỳ quái, rõ ràng lực lượng mạnh như vậy, nhưng tại sao lực đạo đánh ra không thể phát huy toàn bộ, hơn nữa sắc mặt hắn tựa hồ rất thống khổ.

Có chuyện gì?

Thật ra Thụy Miện cũng phát hiện bất thường, mà ngay cả Hồi Giác Khinh Liệt cũng cảm thấy khó hiểu?

Có đôi khi thậm chí cảm giác mình bị mất trí nhớ, tỷ như hắn không biết một đêm trước mình đã làm cái gì?

Mà bây giờ hắn cũng không giải thích được lực lượng cường đại trên người hắn, đó là ba tháng trước Hồi Giác gia khai trương thực lâu bên ngoài nên hắn đi Thải Tiễn.

Sau khi ở Thải Tiễn, trên đường trở lại hắn nhìn thấy một luồng khí tối như mực thổi qua, chờ hoàn hồn lại thì luồng khí đã không thấy tăm hơi, mà trên người của mình tựa hồ có một cỗ lực lượng mạc danh.

Có đôi khi thị huyết vọng động ngay cả chính hắn cũng khống chế không được, mà cảm giác mình bị thứ gì đó khống chế.

Một cỗ lực lượng thổi qua, thân thể Hồi Giác Khinh Liệt thoáng một cái, Thiên Nguyệt Triệt một thân hắc y, rơi vào tầm mắt của hắn, tại sao mỗi lần thấy mái tóc đen này, luôn khiến hắn có cảm giác quen thuộc nói không ra lời, phảng phất thật lâu trước đây, hắn đã luôn nhìn chăm chú vào mài tóc đen đó.

Không, rõ ràng mình không quen biết Thiên Nguyệt Triệt, nhưng tại sao trong lòng là cảm giác lưu luyến nói không ra lời.

Mà Thụy Miện nhân lúc Hồi Giác Khinh Liệt phân tâm liền định trụ thân hình của hắn, ngay sau đó một chưởng đánh hướng ngực Hồi Giác Khinh Liệt.

Hồi Giác Khinh Liệt ngã xuống đất lâm vào hôn mê, Thụy Miện hồi thủ định trụ bốn bóng dáng đồng nhân, sau khi Thiên Nguyệt Triệt thoát thân, Thụy Miện lập tức đào ra bốn đồng nhân chôn ở trong đất bùn.

"Người định xử trí những người này như thế nào?" Thiên Nguyệt Triệt nhìn Thụy Miện, đem đồng nhân thu vào trong túi.

"Đồng nhân bị ô nhiễm ta đem về Cực Quang chi điện giao cho điện chủ, kế tiếp chúng ta xuống xem đáy giếng, có phải có huyền cơ hay không." Thụy Miện cẩn cẩn dực dực cất dấu tốt đồng nhân.

"Cũng tốt, nhưng nơi này cần có người coi chừng dùm." Thiên Nguyệt Triệt khởi động chiếc nhẫn Tạp Cơ Tư để cho Thánh Anh cùng Hào Thanh coi chừng dùm miệng giếng, tự mình cùng Thụy Miện xuống giếng cạn.

Mà cùng lúc đó cỗ khí màu đen trên người Hồi Giác Khinh Liệt bị Thụy Miện đánh ngất xỉu thoát ra, khí thể không có thật thể, cho nên Thánh Anh cùng Hào Thanh căn bản không chú ý tới.

Màu đen khí thể mê mang rời khỏi hậu viện Hồi Giác gia, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.

Đáy giếng cạn đều là rêu xanh, bởi vì khô ráo, nếu không nhất định phát ra mùi thối.

Thiên Nguyệt Triệt nhấc tay đang muốn gõ thạch bích, chỉ nghe thấy thanh âm "Bang bang", tựa hồ mặt thạch bích truyền đến tiếng va chạm mãnh liệt.

Trong phút chốc, thủy linh tử nhanh chóng tập trung ở trong lòng bàn tay Thiên Nguyệt Triệt, sau đó dùng sức hướng về thạch bích.

Không phải là người văn minh, quả nhiên cách làm cũng không văn minh, thạch bích của giếng cạn bị đánh vỡ, mặt chính lại có một đạo bậc thang đi vào, không biết đường hầm này thông tới nơi nào, hơn nữa tiếng va chạm "Bang bang", tựa hồ cũng càng ngày càng nặng.

Hai người không kịp suy tư, lập tức hướng phía đường hầm đi vào, đường hầm đi tới phần cuối là cửa đá, Thiên Nguyệt Triệt đang chuẩn bị dùng sức, tay bị Thụy Miện kéo.

"Không được, cứ như vậy nơi này không chừng sẽ sụp đổ." Thụy Miện lắc đầu, biết hắn sốt ruột muốn cứu Liệt La Đặc.

Cũng đúng, Thiên Nguyệt Triệt suy tư trong chốc lát, lại một lần nữa dùng sức, đầu tiên là dùng thủy linh lực ngưng tụ một chỗ, sau đó chống đỡ ở trên cửa đá, sau đó dùng lực lượng Hỏa Linh Châu khiến thủy linh tử dung nhập vào cửa đá bốc hơi.

Cửa đá như từng mảnh băng rơi xuống, hai người vượt qua nước bùn đi vào bên trong cửa đá.

Đây là?

Hai người đều bị tình huống trước mắt hù sợ, người bị cột trên thiết trụ bị đánh huyết nhục mơ hồ, tất cả vết thương đã kết thành sẹo, nhưng đối phương tựa hồ rất hung tàn, bên cạnh vết thương kết vảy là vết thương mới.

Chung quanh thiết trụ nồng đậm mùi nước hồ, không thể nghi ngờ đây nhất định là độc thủy.

"Thiên Nguyệt công tử, mau nhắm lại, độc thủy phát ra dễ thấm qua da người." Nhìn người kia bị thương bốn phía đã biến thành màu xanh, vết thương cũng từ từ hư thối.

Người bị hành hạ như vậy vẫn còn chưa chết?

Thật là kỳ tích.

Hai người đi tới trung ương, thấy rõ ràng người bị thương, cư nhiên, cư nhiên là Liệt La Đặc.

"Liệt La Đặc, tỉnh." Thiên Nguyệt Triệt lên tiếng hô.

Liệt La Đặc mơ hồ mở mắt, sau đó lại lâm vào hôn mê.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 17: Huyết ngọc
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 155
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...