Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thừa Tướng Phu Nhân

Chương 31

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Trảm Phong

Phòng trước, Vân Vận sớm đã chuẩn bị thoả đáng như cũ là một thân váy dài phiêu dật màu trắng bất nhiễm trần thế, bất quá có thể do cân nhắc đến tham gia yến hội, bởi vậy bên ngoài khoác lên một tầng phấn bạch, làn váy phân tán ở trên chân, trên đầu là một cây bạch ngọc tram như mỡ dê. Một thân ăn mặc cùng khuôn mặt nàng thoát tục tuyệt mỹ, quả thật làm cho nam tử ghé mắt nhìn.

Mí mắt Vân Khanh nhàn nhạt rũ xuống, đi đến trước mặt đại phu nhân ủy khuất hành lễ, “Mẫu thân mạnh khỏe.”

“Tốt!” Đại phu nhân nhìn cách ăn mặc Vân Khanh lại nhìn Vân Vận một chút, cười mặt mày càng phát ra ôn hòa, bà lôi kéo tay Vân Khanh, trong mắt hiện lên một tia tính kế âm độc, lại cười nói, “Khanh nhi thay một thân như vậy thật đúng là xinh đẹp, thật là cho Vân gia chúng ta mặt mũi.”

“Lại thế nào cũng so ra kém muội muội khuynh quốc khuynh thành.” Vân Khanh mím môi cười một tiếng, “Mẫu thân khen trật rồi.”

Đại phu nhân đụng một cây đinh mềm, sắc mặt lại không thay đổi, vẻ mặt cười ôn hòa như cũ, “Khanh nhi, Vận nhi tham gia yến hội như vậy tương đối nhiều, con nhớ kỹ trên yến hội tuyệt đối không thể mở miệng tránh đắc tội quý nữ, phải đi theo bên cạnh Vận nhi biết không?”

“Mẫu thân nói rất đúng.” Vân Khanh khẽ mỉm cười, “Bất quá Khanh nhi không có tham gia qua yến hội như vậy, khó tránh khỏi có chút sợ hãi, mẫu thân có thể để cho Tam muội muội Lam nhi cùng ta đi cùng hay không?”

Nghĩ tới tối ngày hôm qua bà tử truyền tin tức đến, trong mắt đại phu nhân hiện lên một tia oán độc, Ngũ di nương thật là to gan, lại dám cùng Vân Khanh thương thảo đối phó bà. Bất quá… Vậy cũng phải xem một chút các nàng có tư sản cùng bản lãnh hay không!

“Tam muội muội con chưa từng đi ra ngoài, nếu là đi yến hội làm mất mặt Vân gia chúng ta, phụ thân con là muốn trách tội mẫu thân…” Đại phu nhân vẻ mặt khó xử.

Vẻ mặt Vân Khanh cũng tiếc nuối, nàng khẽ thở dài một hơi, “Khanh nhi thuở nhỏ cùng Tam muội muội giao hảo, nếu là Tam muội muội không đi mà nói, Khanh nhi cũng không muốn đi, nếu nói chưa từng đi ra ngoài, Khanh nhi cũng chưa bao giờ tham gia yến hội như vậy, nếu đi ra ngoài không hiểu quy củ, chẳng phải là cũng muốn làm mất mặt Vân phủ.”

Đại phu nhân biến sắc, sự tình hôm nay bà an bài thật tốt, tại sao có thể không đi!

“Mẫu thân, Tam muội cũng là Vân gia tiểu thư. Hôm nay để cho nàng ra ngoài cũng là một chuyện tốt, tỷ tỷ mọi việc cũng không có cầu xin mẫu thân, mẫu thân liền ứng tỷ tỷ một lần đi.” Vân Vận hàm cười nói, “Hơn nữa thái tử điện hạ đã tới quý phủ, nếu là trì hoãn nhiều hơn nữa, chỉ sợ điện hạ sẽ đối với Vân phủ chúng ta sinh ra ý tưởng không tốt đây.”

Đại phu nhân giống như bị phục, ngưng mi nói, “Tốt lắm, các con mang nàng đi, bất quá Vận nhi nếu coi trọng Lam nhi, cũng không thể làm cho nàng xảy ra chuyện không may. Ba người tiểu thư các con cùng đi ra ngoài, thiếp thân nha hoàn không đi theo cũng không nên, bên cạnh Vận nhi có Bạch Mai cùng Bạch Lan, Khanh nhi con thì mang theo Tử Khâm cùng Ngân Tâm đi!”

Trong mắt Vân Khanh hàn quang chợt lóe, cười đáp, “Vâng, mẫu thân!”

Thời điểm đến cửa chính đụng phải thái tử Quân Ngạo chờ đợi đã lâu, hắn bởi vì đang vội cho nên không có vào phủ, lúc này chứng kiến ba tỷ muội Vân Khanh đều là một thân ăn mặc trang phục ung dung hoa lệ, mâu quang không khỏi ngưng tụ, nhất là chứng kiến vẻ mặt Vân Khanh như cười như không, mi tâm lại khẽ nhíu lại.

Chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm thấy Vân Khanh đối với hắn có địch ý không hiểu!

“Thời gian không còn sớm, ba vị tiểu thư nhanh lên lên xe ngựa đi.” Quân Ngạo một thân cẩm bào màu vàng nhạt dưới ánh nắng chiếu rọi càng có vẻ sáng chói mắt, khóe môi hắn treo một nụ cười thản nhiên, ở chỗ sâu trong ánh mắt như là tử thủy không dậy nổi rung động, đối với Tam tiểu thư Vân Lam không giải thích được xuất hiện càng không có ý tứ hỏi đến.

“Làm phiền thái tử tự mình chào đón, Vân Vận sợ hãi!”

Quân Ngạo nhìn Vân Vận, chỗ sâu trong con ngươi ở có một tia rung động nhẹ nhàng phát ra, khẩu khí hắn ôn hòa chút ít, “Nhị tiểu thư sao lại nói như vậy, đều là chuyện nên làm.”

Nếu là kiếp trước thấy một màn như vậy Vân Khanh sẽ đau lòng, lòng chua xót, mà bây giờ thấy được lại có vài phần buồn cười cùng bi ai, trong lòng còn có kích động nhè nhẹ ẩn tại.

Nàng hi vọng yến hội mau mau đến, nàng mở mắt xem những người này là thế nào biến sắc, thế nào khiếp sợ thất thố…

Mấy người hàn huyên xong, ba tỷ muội Vân Khanh ngồi trên cùng một chiếc xe ngựa, toàn bộ hành trình Vân Lam ngồi ở bên cạnh Vân Khanh, đối với Vân Vận khuôn mặt tuyệt mỹ làm như không thấy, ngẫu nhiên nhìn đáy mắt Vân Khanh lại có vài phần mềm mại.

“Đại tỷ tỷ, tỷ khẩn trương sao?” Vân Lam sít sao siết chặt tay áo Vân Khanh, độ mạnh yếu kia đủ để nhìn ra nàng khẩn trương đến cỡ nào.

Vân Khanh kiếp trước không có cùng Vân Lam quen biết, nàng vốn cho là Ngũ di nương tính tình như vậy dạy dỗ nữ nhi cũng là tính tình thâm trầm, lại chưa từng nghĩ đến Vân Lam thật không ngờ rất ngây thơ, một đôi mắt to trong suốt giống như nước suối thấy đáy, làm người ta liếc nhìn qua tâm liền sinh hảo cảm.

Vân Khanh không khỏi chậm thanh an ủi, “Không có gì cần khẩn trương, muội giống như trước là được.”

Có lẽ là tiếng nói Vân Khanh nhàn nhạt có sức thuyết phục, Vân Lam hung hăng gật đầu liền buông lỏng tay ra, ngược lại rước lấy ánh mắt Vân Vận thăm dò.

Vân Khanh làm như không thấy.

Địa điểm thiết yến chọn tại ngự hoa viên, lúc này giữa ngày xuân, trong ngự hoa viên trăm hoa đua nở, hương thơm hợp lòng người, xác thực là nơi tốt để đi.

Thời điểm đám người Vân Khanh đến, đại đa số quý tiểu thư sớm đã đến, bởi vì nam nữ khác biệt, ngăn cách nam tịch cùng nữ tịch là mười sáu phiến bình phong thêu đồ đằng Kim Phượng Hoàng. Quân Ngạo dẫn ba người tới bữa tiệc, đưa tới một đám lớn cô gái ghé mắt nhìn, sắc mặt hắn không thay đổi trở lại nam tịch.

Mà lúc này, một góc ngự hoa viên khác, một nam tử cẩm bào tím, tóc đen như mực buộc lên đang ngồi ngay ngắn ở giữa một lương đình, phía sau hắn một nam tử áo đen mặt lạnh không chút thay đổi hai tay cầm trên xe lăn.

Bên cạnh hắn là hoàng đế Khánh Viễn Đế một thân long bào màu vàng sáng, Khánh Viễn Đế ngồi ở chỗ cao cười nhạt nhìn xem yến hội phía trước, một đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, một ít lão nhân đều không giống như là đã bốn mươi tuổi, nghe xa xa thanh âm tiếng cười duyên hối hả cùng nam tử các loại nói chuyện, Khánh Viễn Đế khẽ mỉm cười, “Phong ái khanh đã được Hiền phi mời, vì sao không đi tham gia náo nhiệt.”

Nam tử ngồi trong xe lăn tay bưng một ly trà nhỏ, vui vẻ ôn hòa, không kiêu không nịnh, “Bệ hạ biết rõ thần luôn thích thanh tịnh, trường hợp như vậy thần trốn còn chưa kịp.”

“Ha ha…” Khánh Viễn Đế cười sang sảng một hồi, sau một lúc lâu mới dừng lại, hắn giống như vô tình nói, “Ái khanh hôm nay cũng đã hai mươi sáu tuổi, đường đường là một thừa tướng, trong phủ cho tới bây giờ ngay cả thị thiếp cũng không có cũng quá lạnh lẽo, không ngại như vậy, hôm nay ái khanh xem các cô gái này có ai vào mắt, trẫm tứ hôn cho các ngươi?!”

Con ngươi thiếu niên thừa tướng Phong Lam Cẩn thanh nhuận xẹt qua một tia kỳ quái, hắn chắp tay khẽ mỉm cười với Khánh Viễn Đế, “Thần trước xin được tạ ơn bệ hạ!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 31
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...