Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành

Chương 130

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Tường An

Lời hắn nói, Kha thần y và Kha Dung tất nhiên không hiểu.

Dĩ nhiên, Diệp Thanh Xuyên cũng không cần bọn họ hiểu.

Tiêu Kính Viễn lúc này đã không cần nói gì nữa, hắn chắp tay sau lưng, lặng lẽ nhìn tất cả.

Chỉ thấy Diệp Thanh Xuyên bạch y thanh nhã như tiên nhân hạ phàm bỗng chốc biến thành diêm la đòi mạng, giống như phát tiết, ra sức đánh Kha thần y và Kha Dung.

Kha thần y muốn cứu nữ nhi nhưng chỉ đành bất lực, trơ mắt nhìn nữ nhi chịu tra tấn.

Một lúc sau, Kha thần y đã hấp hối.

Kha Dung dùng hết khí lực cuối cùng ngẩng đầu lên, hận ý trong mắt cơ hồ phun ra lửa.

"Diệp... Diệp Thanh Xuyên... ta không biết mình làm sao đắc tội ngươi, mà ngươi hại ta như vậy..."

Diệp Thanh Xuyên lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, giống như nhìn một con côn trùng xấu xí.

"Ta muốn gặp Tiêu Vĩnh Hãn, để ta gặp Tiêu Vĩnh Hãn..."

"Vậy ta sẽ khiến ngươi sống, sống thật lâu, nhưng cả đời cũng không gặp được Tiêu Vĩnh Hãn." Diệp Thanh Xuyên khinh thường nhìn nữ nhân trên mặt đất, cười lạnh nói.

Kha Dung suy sụp ngã xuống, hữu khí vô lực lẩm bẩm: "Vậy thì ngươi đừng hòng gặp lại muội muội ngươi..."

Tiêu Kính Viễn nghe vậy, nhất thời nhíu mày.

Diệp Thanh Xuyên hiển nhiên cũng nghe được: "Ngươi có ý gì?"

Kha Dung bỗng nhiên cười to, vừa cười vừa nói: "Tiêu Vĩnh Hãn lợi dụng Tiêu Nguyệt, biết một chỗ biệt viện, đến đó tìm Diệp Thanh La. Ta không biết người nào là thật người nào là giả, liền cho người theo Tiêu Vĩnh Hãn đến chỗ biệt viện đó, còn ta đến nơi này..."

Nàng vừa ho ra máu vừa nói: "Tuy ta trúng mai phục của các ngươi, nhưng Tiêu Vĩnh Hãn cũng nhất định sẽ mang Diệp Thanh La đi... Các ngươi vĩnh viễn không có khả năng biết Diệp Thanh La bị giấu ở nơi nào!"

Ánh mắt Kha Dung tràn ngập hận ý nhìn Diệp Thanh Xuyên: "Kha Dung ta tuy ăn nhờ ở đậu nhưng dù sao vẫn là người Kha gia, ta cũng có biện pháp riêng của ta, chỉ cần người của ta tìm được Diệp Thanh La, nhất định sẽ giấu nàng ta đi, đời này, các ngươi đừng mơ tìm được nàng ta!"

Tiêu Kính Viễn nghe lời này, nhất thời hiểu ra cái gì, tiến lên bóp chặt cổ Kha Dung: "Chỗ ngươi nói có phải là thủy lao hay không?"

Kha Dung hô hấp gian nan: "Ngươi, làm sao ngươi biết thủy lao?"

Tiêu Kính Viễn nói: "Ta là người Tiêu gia, đương nhiên biết, ngươi cho rằng giấu A La dưới thủy lao thì chúng ta không tìm được sao?"

Kha Dung trừng Tiêu Kính Viễn, sắc mặt vốn trắng bệch nhất thời nghẹn đỏ bừng, nàng tuyệt vọng nhìn chằm chằm Tiêu Kính Viễn, ánh mắt tràn đầy không cam lòng.

Cuối cùng, khóe môi nàng tràn ra một dòng máu đỏ tươi, cố gắng phun ra vài chữ: "Vĩnh... Vĩnh Hãn..."

- ---------

Kha Dung chết.

Tiêu Kính Viễn và Diệp Thanh Xuyên liếc nhìn nhau, bất chấp những thứ khác, tức tốc mang người chạy tới biệt viện nơi A La ẩn thân, khổ nỗi khi đuổi tới chỉ thấy lửa đỏ tận trời, chung quanh đầy thi thể và vết máu.

Tiêu Kính Viễn cùng Diệp Thanh Xuyên đồng thời vọt vào biệt viện, nhưng tìm khắp trong phòng cũng không thấy A La.

May mắn, cũng không có bất cứ thi thể nào.

Bọn họ tìm được Lỗ ma ma, được bà báo cho biết quả nhiên là Tiêu Vĩnh Hãn mang A La đi.

Tiêu Vĩnh Hãn ở nơi nào?

Hắn sẽ mang A La đi đâu? Thủy lao?

Hai nam nhân liếc nhìn nhau.

Tiêu Kính Viễn nhíu mày, hỏi Diệp Thanh Xuyên: "Thủy lao rốt cuộc ở nơi nào?"

Diệp Thanh Xuyên cũng nhíu mày theo: "Ngươi không biết? Vừa nãy không phải ngươi nói ngươi là người Tiêu gia, biết thủy lao ở đâu sao?"

Trong lòng Tiêu Kính Viễn trầm xuống: "Không phải ngươi biết chuyện kiếp trước à, sao không biết thủy lao ở nơi nào?"

Diệp Thanh Xuyên liếc Tiêu Kính Viễn một cái, cười lạnh nói: "Ta làm sao biết được, năm đó khi ta trở lại Yến Kinh thì A La đã được hạ táng! Thủy lao của Tiêu gia các ngươi, ta làm sao biết được?"

Tiêu Kính Viễn nghẹn lời, một lúc sau mới cứng nhắc nói: "Nếu như thế thì nên giữ lại mạng Kha Dung!"

Diệp Thanh Xuyên im lặng một chút, hỏi Tiêu Kính Viễn: "Đúng vậy, sao ngươi lại bóp chết nàng ta?"

Tiêu Kính Viễn nhất thời bất đắc dĩ: "Ta cũng không phải muốn lấy mạng nàng ta, nàng ta đã sớm..."

Hắn muốn nói, nàng ta đã sớm bị ngươi đánh cho nửa chết nửa sống, ta không dùng khí lực thì tự nàng cũng sẽ chết, nhưng lại cảm thấy chuyện đã đến nước này, tranh luận vấn đề này với Diệp Thanh Xuyên hiển nhiên không có chút ý nghĩa nào.

Diệp Thanh Xuyên có bất mãn với mình, nhưng trước mắt hai người đều có cùng mục tiêu, bảo vệ A La.

"Tình hình hiện tại, chúng ta vẫn nên tìm ra vị trí thủy lao trước."

"Còn nữa, tìm ra cháu ngươi." Diệp Thanh Xuyên lạnh lùng nói: "Cháu ngươi tất nhiên biết thủy lao ở chỗ nào!"

Hai người đang nói chuyện thì thấy Tiêu Nguyệt toàn thân đầy vết thương chạy tới, quỳ xuống trước mặt Tiêu Kính Viễn, nói: "Là Tiêu Nguyệt vô năng không thể bảo hộ phu nhân, trúng kế của người khác!"

Diệp Thanh Xuyên nghĩ tới lời Kha Dung đã nói, lại nhìn Tiêu Nguyệt, lạnh lùng trào phúng: "Gia nô Tiêu gia các ngươi bồi dưỡng ra đều là cái đức hạnh này? Khó trách muội muội ta rơi vào kết cục như vậy!"

Tiêu Kính Viễn cúi đầu nhìn về phía Tiêu Nguyệt.

Tiêu Nguyệt từ nhỏ lớn lên ở Tiêu gia, ngày xưa nhìn có vẻ băng lãnh vô tình, không ngờ lại động tâm với Tiêu Vĩnh Hãn.

Hắn mệt mỏi nhắm mắt lại, phân phó thuộc hạ: "Trước tiên cứ giam lại đi."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 130
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...