Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu

Chương 9

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trên bàn ăn toàn những món cay mà Thẩm Mặc lại không ăn được cay, cậu cũng không phải không muốn ăn, nhìn người khác ăn mà suýt xoa cậu cũng muốn thử lắm chứ, cho nên có cơ hội cậu cũng muốn gắp vài miếng.

Thẩm Kỹ bỗng đặt lên trước mặt cậu một ly sữa bò " Nếu cay qua uống một ngụm sữa sẽ đỡ ngay".

Thẩm Mặc nhận lấy, còn nói cảm ơn anh.

Thẩm Quân thấy vậy cũng thấy làm lạ, anh cả của y trước nay luôn lạnh lùng, hồi nhỏ vì đi theo cha học điều hành công ty, sau đó cha mẹ qua đời anh lại càng điên cuồng hơn, đến cả bản thân Thẩm Quân cũng chưa từng được ăn quan tâm như vậy.

Thẩm Hà lúc này cũng cùng suy nghĩ với Thẩm Quân, khi xưa cậu ta được nhận về, cả nhà đều vây quanh chỉ thiếu nước hái sao trên trời cho cậu ta, chỉ riêng người anh trai lớn này luôn chỉ có một vẻ mặt, có cũng được, không có cũng không sao, cậu muốn anh mua cho cái gì, anh cũng sẽ chiều theo mua cho nhưng không hề cảm nhận được thành ý, Thẩm Hà vốn nghĩ người anh trai này bị công việc làm cho trở nên vô cảm rồi.

Không nghĩ tới anh còn biết quan tâm người khác, mà người khác này lại là Thẩm Mặc.

Thẩm Hà bóc một con tôm, gắp cho Thẩm Mặc " Em trai nuôi, lâu rồi không gặp, mau nhận lấy thành ý của anh ba nào".

Thẩm Mặc bưng bát lên nhận, cậu lúng túng nhìn Thẩm Hà rồi lại nhìn sang Thẩm Kỳ.

Thẩm Quân là một tên đầu gỗ cũng không hiểu mấy cái này nên cũng bắt chước Thẩm Hà gắp cho Thẩm Mặc một cái thanh cua.

Thẩm Kỳ giúp cậu bưng bát nhận lấy sau đó đổi sang cho mình ăn, còn đưa cho cậu cái bát của anh " Mặc Mặc dị ứng hải sản, tâm ý của hai người anh sẽ nhận dùm".

Thẩm Mặc tai lại đỏ, anh không chê cái bát đó cậu đã ăn dở rồi sao, như vậy có phải không ổn hay không.

Không chỉ riêng cậu mà hai người kia cũng kinh ngạc không kém, phải biết là Thẩm Kỳ có tính ưa sạch sẽ, sẽ không ăn đồ ăn người khác gắp cho chứ đừng nói là ăn chung bát.

Thẩm Mặc cảm thấy anh không chê cậu thì thôi, cậu ngại cái gì, cho nên cũng cầm bát anh đưa mà cúi đầu ăn tiếp.

Đồ ăn cay này tuy rằng rất cay nhưng càng ăn càng nghiện, Thẩm Mặc ăn tới hai cái môi đều sưng lên trông rất buồn cười.

Thẩm Hà thì mặt mũi tối lại, cậu ta đương nhiên biết Thẩm Mặc dị ứng hải sản, nhưng Thẩm Mặc nhát gan chưa bao giờ dám cãi lại lời cậu ta, vốn nghĩ có thể cho Thẩm Mặc một vố, không ngờ sự việc lại tiếp diễn như vậy.

Cậu ta mở lời " Lần này nghĩ lễ em muốn về nước đi du lịch, nghe nói phía nam có hòn đảo rất đẹp kiểu hoang sơ, nên muốn mời mọi người cùng nhau tới đó cắm trại, trải nghiệm một chút".

Thẩm Quân là quân nhân, mấy việc này với anh không thành vấn đề, hơn nữa là em trai muốn đi cho nên tán thành ngay lập tức.

Thẩm Kỳ thì nhìn sang Thẩm Mặc, Thẩm Mặc thì không nghĩ bọn họ sẽ mời mình nên vẫn cắm cúi ăn, cay quá còn húp một ngụm sữa bò, hạ ly xuống mới thấy mọi người đều nhìn mình.

Cậu nhìn sang Thẩm Kỳ cầu cứu.

" Không bằng ngày mai liền xuất phát, bốn anh em chúng ta cùng đi một chuyến" Thẩm Kỳ đã mở lời, đương nhiên không có ai phản đối.

Thẩm Mặc cũng vậy, cậu đành cùng Thẩm Kỳ giao lưu ánh mắt một hồi.

Tại sao em cũng phải đi?

Thẩm Kỳ nhướn mày " Chuyến đi này anh sẽ lo mọi thứ, mấy đứa không cần phải lo".

Nghe thì là nói cho tất cả nhưng rõ ràng là đang trả lời cậu mà, Thẩm Mặc nghĩ.

Chuyến đi này có cả Thẩm Kỳ, chắc có lẽ cậu cũng không tới nỗi nào đâu.

Thẩm Kỳ sợ bé con ngốc nghếch không hiểu ý mình nên buổi tối còn đặc biệt tới phòng Thẩm Mặc để nói chuyện.

Nào ngờ mở cửa vào liền thấy nhóc con này đã ngủ rồi, có lẽ do cả tháng ôn thi nên kiệt sức lắm.

Lúc nãy anh cũng đã khen cậu thật nhiều để nhóc con đỡ tủi thân.

Nhưng anh lại phát hiện Thẩm Mặc vậy mà không mặc quần đi ngủ.

Áo ngủ dài chùm qua mông nhỏ, lộ ra đôi chân thon dài tinh tế.

Thoáng chốc hơi thở của Thẩm Kỳ liền ngưng trệ sau đó nặng nề hơn.

Anh thầm mắng trong lòng, trời đã vào thu, bắt đầu se lạnh còn dám mặc như vậy đi ngủ, chăn thì đá bay ra, ăn mặc như vậy cho ai xem.

Thẩm Kỳ đen mặt đi tới vỗ bốp một cái vào mông Thẩm Mặc trừng phạt.

Thẩm Mặc bị vỗ một cái khẽ ưm một tiếng rồi lại quay người sang hướng khác ngủ lăn lóc.

Thầm Kỳ nhìn bộ phận lộ ra khi cậu lật người mà máu nóng sôi lên, cũng không phải chưa thấy bao giờ, trước kia giúp cậu thay đồ khi tay bị thương cũng đã thấy rồi nhưng hiện tại cảm xúc trong người anh lại lục đục mạnh hơn.

Thẩm Kỳ giúp Thẩm Mặc đáp lại chăn xong liền rời đi về phòng mình, ánh đèn phòng tắm sáng mãi tới nửa đêm mới tắt.

Sáng hôm sau khi tỉnh lại, cả người Thẩm Kỳ ướt sũng mồ hôi, anh th ở dốc nhớ lại giấc mộng đêm qua, anh vậy mà lại mơ thấy em trai nằm dưới thân mình khóc lóc van xin anh chậm một chút.

Anh tắm rửa lần nữa, dội sạch những suy nghĩ dơ bẩn của bản thân ra khỏi đầu rồi mới lục tục chuẩn bị đồ cho chuyến đi lần này..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 9
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...