Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tướng Phủ Ngốc Thê

Chương 21

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: White Silk-Hazye

"Tu ——"

Đồng Uyển Thành bước lên, kèn lệnh vang lên rất lớn.Đường Mẫn đứng ở phía trên Tường thành cách đó không xa, nhìn về chỗ đóng quân ở phía xa. Hiên Viên, binh lính của quân địch!

Hôm qua Đường Mẫn năn nỉ Đường Ứng Nghiêu, hôm nay nàng muốn lên Tường thành. Đường Ứng Nghiêu không còn cách nào đành phải đồng ý, nhưng mà Đường Mẫn chỉ có thể đứng ở nơi có vật che chắn để quan sát.

"A Ly, binh lính của Hiên Viên xem ra rất nhiều."

"Ừ." Đâu chỉ là nhiều, tình hình thì thế lợi của bọn họ là ở trên mặt đất, Hiên Viên chiếm hết tiên cơ. Đồng Uyển muốn phòng thủ e là không dễ cút nào.

Đường Ứng Nghiêu cũng đứng ở trên Tường thành, bình tĩnh tự nhiên mà chỉ huy, trên mặt của các binh lính đi qua lại tràn đầy tự tin, giống như chỉ cần Đường Ứng Nghiêu ở đây, thì sẽ là giành thắng lợi.

Đường Ứng Nghiêu ở Phượng Lăng, thậm chí ở trong tam quốc, đều có sức ảnh hưởng rất lớm. Uy danh "Chiến thần bất bại" vang dội khắp cả hai nước Hiên Viên và Thương Lan.

Quân Mạc Ly hiểu ra, cuộc chiến hôm nay bọn chúng sẽ không đánh vào Thành.

Quân số của hai bên đình chỉ, chờ đợi mệnh lệnh. Vẻ mặt của Đường Ứng Nghiêu vẫn bất động như cũ, đứng trên Tường thành giống như tượng đá, ánh mắt sắc bén xuyên thấu đi qua, bắn thẳng đến trên người chủ soái của đối phương.

"Không ngờ Thái tử Hiên Viên lại tự mình ra trận!" Viên Lộ Khanh nhìn thấy rõ chủ soái thìi không khỏi cảm khái. Cảnh Tu, vẫn luôn ở chỗ sâu trong thâm cung của Hiên Viên, chưa từng không bước ra khỏi Hiên Viên một bước. Hắn tới Đồng Uyển để làm cái gì, trận đánh này hắn có mục đích gì đây?

Thái tử Hiên Viên quốc, chính là người nam nhân đó sao? Từ sớm Đường Mẫn đã chú ý tới hắn, trên chiến trường đều là áo giáp, y phục màu đỏ thẫm quá mức bắtt mắt.

Cảnh Tu mặc trên người một bộ y phục màu đỏ thẫm, ở rìa vạt áo có khảm một đôi long phượng bằng tơ vàng, đai ngọc ở bên hông hơi buông lỏng, cực kỳ giống vừa mới ngủ dậy không lâu, còn chưa mặc chỉnh tề. Tóc dài đen như mực bay phất phới trên không trung, trên ngón tay cái có một cái nhẫn ngọc đang xoay từng vòng.

Phía dưới tướng lĩnh đang im lặng đợi lệnh, từ trước đến giờ Thái tử đều âm lãnh, không thể phận biệt được hi hắn vui buồn hay tức giận. Lần này hắn tự mình đến đây, chắc hẳn Hoàng thượng cũng đã ngầm cho phép, Thái tử hắn muốn làm cái gì, bọn họ cũng sẽ hết sức phối hợp là được.

"Trang Tướng quân." Ánh mắt thâm thúy mang theo nồng đậm mùi vị săn con mồi, nhìn về một góc trên Tường thành của Đồng Uyển, một bóng dáng mảnh đập vào mắt của hắn.

"Có thuộc hạ." Giọng nói của Trang Vũ ồm ồm trả lời, là Tứớng lĩnh đứng đầu ở Hiên Viên, tính tình ngay thẳng, một lòng trung thành với Hiên Viên. Thái tử là người được Hoàng thượng chọn đi, trung thành với Hoàng thượng, cũng trung thành với Thái tử

.

"Đi điều tra một chút, hôm nay nữ tử trên Tường thành của Đồng Uyển là ai, ta muốn biết được đáp án ngay lập tức." Cảnh Tu nhếch khóe miệng lên, nhìn chằm chằm vào Đường Mẫn. Có ý tứ, không ngờ còn có nữ nhân dám lên Tường thành!

Chiến sự quả nhiên giống như Quân Mạc Ly đoán, chỉ là hai bên vội vã đối mặt, đánh với quy mô nhỏ. Binh lính của Hiên Viên đóng cách Đồng Uyển mười dặm, chuẩn bị làm cuộc chiến lâu dài.

Trong Viên Phủ, Đường Ứng Nghiêu dẫn đầu các tướng lãnh ngồi vây quanh với nhau, bàn bạc với nhau. Đường Mẫn ngồi ở trên ghế cách Quân Mạc Ly  không xa, tinh tế lắng nghe.

"Không ngờ Thái tử của Hiên Viên lại đến, nhưng mà hắn rất khó đối phó."

"Vì sao lại khó đối phó? Hắn chưa bao giờ đánh giặc. Chỉ là một Thái tử mà thôi, có cần phải trở nên lo lắng quá mức vậy không." Một số người xem thường, bọn họ đều là người ở trên chiến trường sinh tử giao tranh hơn mấy chục năm, một Thái tử nhìn như gối thêu hoa ( chỉ những người chỉ co hình dáng bên ngoài mà không có học thức hay tài năng gì), thì muốn bọn họ phải coi trọng cái gì.

"Dư Thanh nói thế không sai." Đường Ứng Nghiêu lên tiếng, nhìn thấy sắc mặt của mọi người nặng nề: "Trang Vũ là tướng lĩnh đứng đầu Hiên Viên, bản lĩnh của hắn chắc hẳn là các vị đang ngồi ở đây đều đã từng lĩnh giáo đúng không?"

Mọi người gật đầu, tiếng tăm của Trang Vũ và Đường Ứng Nghiêu không phân cao thấp. Trong tam quốc có hai Thần Tướng, một người  là "Chiến thần bất bại" Đường Ứng Nghiêu, mà người kia cũng nổi danh là "Dũng tướng đánh trận" Trang Vũ.

Nói đến Trang Vũ, tất cả mọi người đều không dám coi thường, hắn ở trên chiến trường dụng binh như thần, ba năm trước đây đánh với Thương Lan một trận, Trang Vũ tính toán muốn rút củi dưới đáy nồi, chỉ năm vạn đại quân mà đánh bại mười lăm vạn đại quân của Thương Lan. Trận chiến đó, bây giờ nhớ lại ký ức vẫn còn mới mẻ như lúc đầu.

"Vậy các ngươi có biết, mưu kế của Trang Vũ trên chiến trận là ai dạy cho hắn không?" Mọi người lắc đầu, chuyện này bọn họ thật đúng là không có tìm hiểu.

"Là Cảnh Tu, Thái tử của Hiên Viên." Dư Thanh nói một câu, môi người đều cả kinh mà ngồi chắc lưỡi

.

Là hắn, lại là hắn!

Đường Mẫn cũng không khỏi kinh ngạc, bản lĩnh của tướng lĩnh đứng đầu Hiên Viên lại là do một tay của Thái tử Hiên Viên dạy dỗ. Nhớ tới buổi sáng ở trên Tường thành nhìn thấy bóng dáng màu đỏ thẫm kia, đó chính là nam nhân yêu nghiệt, bản lãnh cũng không ít. Hoàng đế của Hiên Viên trong tương lai xem ra là người vừa giỏi quân sự vừa giỏi chính trị, vô cùng cường đại.

Lúc này, không ai còn dám xem thường Cảnh tu. Trang Vũ thì hắn đã từng lãnh giáo, có đồ đệ lợi hại như thế, thì bản lãnh của sư phụ có thể tưởng tượg ra được. Trận chiến này, rất khó đánh ——

Ngoài mười dặm, đại quân của Hiên Viên đại quân.

Ở trong doanh trướng , một giọng nói trầm thấp vang lên: "Tin tức như thế nào?"

"Bẩm thái tử, nữ tử đó chính là nhi nữ của Đường Ứng Nghiêu tướng lĩnh  đứng đầu Phượng Lăng, Đường Mẫn. Nghe nói lúc trước vô cùng ngu ngốc, gả cho tam công tử của Hữu tướng Phượng Lăng làm thê. Bây giờ hai phu thê họ đều ở trong Đồng Uyển, hơn nữa" người nói chuyện hơi dừng lại một chút, nhìn xuống mũi  giày trên mặt đất: "Hơn nữa, bây giờ nàng đã không còn ngốc nữa."

Ngốc nữ, nhi nữ của Đường Ứng Nghiêu. Nếu như không ngốc, vậy thì càng thú vị. Cảnh Tu nhớ lại bóng hình xinh đẹp kia, tầm mắt của hắn vô cùng tốt, sáng nay nàng đã tìm tòi nghiên cứu hắn, hắn có thể nhìn thấy.

Nếu như muốn biết đến như vậy, không ngại tới doanh trướng của hắn chơi đùa một chút.

"Phân phó, nghỉ chiến một ngày."

Ngày mai, hắn có chuyện quan trọng hơn phải làm!

"A Ly, hôm nay không chiến, chúng ta đi ra ngoài Đồng Uyển bên ngoài xem tình hình đi."

Sáng sớm truyền đến tin tức, Hiên Viên chủ động yêu cầu ngừng chiến, Đường Ứng Nghiêu đồng ý, bọn họ thật sự cũng không muốn chiến tranh nổ ra. Có thể kéo dài thêm một ngày thì chính là một ngày, sau khi Đường Mẫn biết được muốn nhìn một chút tình trạng lúc này của Đồng Uyển, liền thuyết phục Quân Mạc Ly.

"Mẫn nhi, lúc này bên ngoài quá nguy hiểm." Hắn không phải không muốn mang nàng đi ra ngoài, chỉ là không muốn nàng cphải gặp bất kỳ nguy hiểm nào.

"A, được rồi." Đường Mẫn đáp lời, buông Quân Mạc Ly ra. Còn chưa bước đi được một bước liền bị kéo trở lại.

"Ta dẫn nàng đi." Quân Mạc Ly không còn cách nào khác, nếu như hắn không đồng ý, chắc chắn nàng sẽ len lén chạy ra ngoài. Nếu đã như vậy, còn không bằng để hắn dẫn đi, ít nhất hắn có thể bảo đảm an toàn của nàng.

"A Ly là tốt nhất!" Đường Mẫn vỗ tay khen ngợi, lôi kéo Quân Mạc Ly đi về phía góc hẻo lánh. Nếu như hắn đoán không lầm, thì Mẫn nhi lại muốn "Chuồn êm" . Hai người thi triển khinh công, nhảy qua đầu tường, biến mất ở Viên phủ.

Trên ngọn cây cách đó không xa, một nam tử trên người mặc y phục đỏ thẫm đang đứng thẳng. Nhẫn ngọc trên tay đang chuyển động có quy luật, nhìn vể phía đó nở ra một nụ cưới âm tình bất định.

Có ý tứ! Cảnh Tu nhìn về hướng Đường Mẫn rời đi, một màn mới vừa rồi đã bị hắn nhìn thấy hết. Một cái nhăn mày hay một nụ cười của nữ nhân kia, hoàn toàn tự nhiên không chút nào giống giả bộ. Mang theo chút làm nũng và cãi nhau, lại nắm chắc mười phần nam nhân kia sẽ đồng ý.

Hình như đã lâu rồi hắn không có gặp được một người thú vị như vậy, nũ nhân trong phủ của hắn mỗi một người đều chỉ nghĩ làm sao để lấy lòng và leo được lên giường của hắn, mỗi ngày đều cười giả dối mà chào đón hắn. Hay là sợ sệt run rẩy, không dám nhìn thẳng hắn.

Mang theo nữ nhân này trở về, cuộc sống của hắn nhất định sẽ rất đặc sắc. Cảnh Tu chưa bao giờ nhìn nhầm, nữ nhân này đã gợi lên hứng thú của hắn.

Lần này đi Đồng Uyển, Đường Mẫn, là thu hoạch ngoài ý muốn của hắn!

Lập tức, bóng dáng lóe lên, nam tử mới vừa còn ở trên ngọn cây lập tức không thấy bóng dáng, bay về hướng mà Đường Mẫn đi mà tìm kiếm.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 68: Sau khi hóa giải bí dược
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 21
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...