Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

36 Chiêu Ly Hôn

Chương 5

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đinh Đang đi rồi, trời cũng đã tối, tôi chôn vùi trong bóng đêm.

Lời nói của Đinh Đang lặp lại vangvọng bên tai tôi, kỳ thật tôi không phải không hiểu đạo lý, bên cạnhcũng có bạn gái ly hôn , mấy ngày hôm trước còn có một vị bằng hữu gọiđiện thoại nói: “Đinh Đinh, tớ đổi chồng mới.”

Tôi lúc ấy liền sửng sốt, cừ thật,cậu nói như thế nào ly liền ly, quá trình ly hôn thật giống như cắt mộtgốc cây cải trắng sao?

“Đinh Đinh, kỳ thật có đôi khi cảmthấy ly hôn thực đáng sợ, tất cả bạn bè thân thích đều tới khuyên ngăncản, nhưng thực ra đến thời điểm ly hôn, chỉ cần một quyết tâm, ký chữ,hết thảy liền xong rồi.”

Tôi nghe mà trợn mắt há hốc mồm.

Tôi thật sự không thể tưởng tượng,ly hôn lại là chuyện ung dung nhẹ nhàng như vậy, một đôi vợ chồng khôngphải là trải qua từ thời kỳ yêu đương, mưa gió sao, chậm thì vài năm,lâu thì hơn mười năm, không có tình yêu cũng có tình thân đi, ly hôn,nói ly liền ly sao?

Đầu tôi phát đau.

Không đúng không đúng, tôi và Gia Tuấn sẽ không đi đến một ngày như vậy, câu ly hôn kia, chính là anh thuận miệng giả bộ nói đi?

Tôi thật muốn gọi điện thoại cho Gia Tuấn, tối nay anh ở bên ngoài ăn cơm, lát nữa anh trở lại chúng tôi đối mặt thế nào đây?

Tôi liền ngây ngốc như vậy ngồi ởtrong bóng tối, quần áo mới bị tôi ngồi đến nhàu, suy nghĩ một chút, tôi rốt cục thay quần áo mới ra, kéo mở ngăn tủ ra, tôi đột nhiên đỏ mặtmột trận, một cái tủ quần áo, hai bên ngăn tôi và Gia Tuấn mỗi người một bên, nhìn bên tôi, đầy ngăn tủ là tơ lụa vải vóc, chật đến không nhétđược vào, liền giống như người đàn bè điên cuồng muốn giảm béo, rõ ràngbiết cái bộ quần áo này không chứa được thân hình mập mạp của mình màcòn muốn liều mạng chen vào bộ đồ chật, còn bên Gia Tuấn đâu, trừ bỏ mấy bộ tây trang chỉnh tề, hai bộ quần áo ở nhà hưu, anh không còn gì khácnữa, so sánh mà nói, tủ quần áo của tôi giống như hầm ngầm của thamquan,  bên Gia Tuấn kia lại chỉnh tề giống như phòng ốc sơ sài của quanthanh liêm, tôi nhất thời bị đỏ mặt.

Thích mua sắm, tôi trời sinh khôngcó lực miễn dịch với các cửa hàng, lần nào tôi cũng đều kiệt lực khắcchế chính mình, tự nói với bản thân, không nên cứ hãm sâu mãi, bị ngôntừ ba hoa của người bán hàng che mắt, không cần mua không cần mua, nhưng mỗi lần đi qua quầy nữ trang, nhìn trang phục xinh đẹp, tôi rốt cục vẫn là bất động bước chân. Mà cuối cùng kết quả làm tôi nghiến răng nghiếnlợi chính là, tôi lại bất đắc dĩ ôm một bộ hoặc là vài món quần áo trởvề.

Gia Tuấn có phải vì nguyên nhân đó mà giận tôi hay không?

Nhưng mà tôi vắt hết óc ăn mặc đẹp, không phải là để làm cho anh thích tôi sao?

Gia Tuấn là luật sư, một vị luật sưcực sắc sảo cực thành công, lúc trước khi chúng tôi quen nhau, anh cũngđã có chút danh tiếng, chỉ là không có tự lập công ty. Hiện tại vài nămtrôi qua, anh có phòng làm việc của chính mình, có trợ thủ, làm án kiệncũng dần dần lớn hơn. Một ít án kiện nhỏ, không cần anh tự mình đi làm,chỉ cần trợ thủ xuất mã, người trong ngành nghe thấy danh anh đều đã cho anh ba phần mặt mũi, Gia Tuấn mới ba mươi lăm tuổi, nhưng mà lại đánhthắng nhiều vụ kiện như vậy, anh thực sự đáng để làm cho tôi kiêu ngạo.

Rất nhiều thời điểm anh phải đi xãgiao với khách hàng, lúc cần mang vợ theo, anh đương nhiên sẽ mang tôitheo, mỗi lần đến lúc đó, ta đều không chê vào đâu được, không kiêu ngạo không siểm nịnh lại dịu dàng động lòng người dựa sát vào anh, tôi cũngđã từng học đại học, biết khi nào nên cười khi nào nên trang trọng, chonên tôi ngôn ngữ cẩn thận, cử chỉ cởi mở, khi xuất hiện ở cộng đồng, vợchồng chúng tôi nói chung có thể nhất trí trong hành động.

Tôi chưa để Gia Tuấn mất mặt, thường xuyên lúc trở về, anh đều hài lòng khen ngợi tôi: “Đinh Đinh, ai cũng không đẹp bằng em.”

Tôi không chút nghi ngờ, anh là nóithật lòng, ngay cả lúc rảnh rỗi trong bữa cơm, mọi người nói chuyệnphiếm, anh cũng sẽ tự nhiên ở dưới bàn, nắm tay tôi, hoặc là duỗi tayqua khoác lên một bên đầu vai tôi, khẽ vỗ nhẹ, che chở nói không nênlời.

Tôi yêu Gia Tuấn, Gia Tuấn cũng yêu tôi. Nhưng là vì sao người yêu nhất này lại dám nói ra một câu kinh thiên động địa như vậy?

Nghĩ không rõ, tôi làm sai cái gì, tôi không hiểu.

Miên man suy nghĩ thật lâu, tôi bỗng nhiên phát bực, chỉ vì một câu nói phá hỏng, tôi căng thẳng như thanhsắt, có thể Gia Tuấn chỉ là tùy tiện nói ra, dọa tôi thôi.

Đúng, tôi nhìn giờ, trời ạ, sắp mười giờ rồi, Gia Tuấn ở bên ngoài uống rượu sao? Vì sao lâu như vậy còn chưa trở về?

Tôi lập tức lấy di động gọi điện cho anh, đột nhiên, tôi giống như cô gái nhỏ lần đầu hẹn hò, cầm di động,tay run run, tim khẽ bay bay.

Điện thoại thông, tôi nhanh nhảu nói: “Gia Tuấn?”

Anh bên kia im ắng, không có tạp âm, anh trả lời, giọng nói vẫn như trước, nhưng dường như lại không có độ ấm gì , “Chuyện gì?”

Tôi ngập ngừng: “Chừng nào anh về?”

Bên anh trầm mặc một chút, tiếp đó trả lời: “Đinh Đinh, đêm nay anh không về, có hai người bạn tới đây, anh tiếp bọn họ.”

A?

Ông xã tôi đêm nay không trở về nhà ?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 5
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...