Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 130

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Dưới đài, Vũ Văn Vĩ Thần không ngờ Đào Dục Huyên sẽ làm như vậy, anh đang định lên giải vây cho Đào Du Du. Bây giờ nhìn thấy Đào Dục Huyên khí thế bừng bừng ngồi trước đàn piano, nhưng nhịn không được muốn thưởng thức con trai thiên tài của anh có thể làm ra việc gì.

Kỳ thật, đừng nói là đánh đàn, chỉ cần Đào Dục Huyên vừa nói những lời này, cũng không thể làm cho người khác tin được đây là những lời xuất phát từ miệng của một cậu bé bốn tuổi.

Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, vểnh tai lên, chuẩn bị nghe một cậu bé có khí thế bất phàm này có thể đàn ra cái gì.

Công chúa Daisy vẻ mặt khinh thường đứng một bên, chờ Đào Dục Huyên đàn lên nốt nhạc thứ nhất.

Đào Dục Huyên ngồi trước đàn piano, hít sâu một hơi, hai tay nhẹ nhàng đặt trên phím đàn, lúc tất cả mọi người bày ra vẻ mặt chăm chú lắng nghe, đột nhiên hai bàn tay nhỏ bé của cậu đánh trên phím đàn, trong lúc nhất thời, một loạt tạp âm vang lên trong đại sảnh, trong chớp mắt, tất cả mọi người đều bịt kín lỗ tai.

“Đây là cái gì vậy? Đây không phải đang làm loạn sao?”

“Đào quản gia này sao không trông coi con của mình, sao trong bữa tiệc quan trọng như vậy lại để con trai mình làm loạn chứ.”

“Con tưởng rằng cậu bé này có bản lĩnh lớn bao nhiêu, thật sự không được dạy dỗ tốt.”

“Rốt cuộc là Đào quản gia quản lý đứa nhỏ này thế nào.”

“……”

“……”

Âm thanh phê bình Đào Dục Huyên liên tục vang lên, Đào DU Du nghe những âm thanh này, trong lúc nhất thời xấu hổ không chịu được, cô đẩy đám người chuẩn bị xông lên sân khấu kéo Đào Dục Huyên xuống.

Nhưng cô vừa đi được vài bước, tay cô lại bị một bàn tay mạnh mẽ giữ lại.

cô quay đầu, nhìn thấy người kéo tay cô không phải ai khác, đúng là Vũ Văn Vĩ Thần mặt lạnh, anh nhìn vẻ mặt sốt ruột của cô, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo cô đừng hành động thiếu suy nghĩ.

Vũ Văn Vĩ Thần biết, tuy Đào Dục Huyên còn nhỏ, nhưng tâm trí lại vô cùng thành thục, cậu bé làm như vậy nhất định có lý do riêng của mình, anh tin rằng cậu bé có thể xử lý tốt.

Hơn nữa, cho dù có lên đó náo loạn, chỉ cần có thể giải vây cho Đào Du Du, cũng không quan hệ.

Ngay lúc mọi người đang phiền hà Đào Dục Huyên gây nên tiếng ồn, đột nhiên tiếng ồn này ngừng lại, chỉ tạm ngừng nửa giây, sau đó tiếng nhạc du dương phiêu lãng vang lên giữa buổi yến tiếc.

Ánh mắt mọi người hoảng sợ tập trung nhìn vào Đào Dục Huyên, chỉ thấy cậu hơi nhắm mắt lại, đầu hơi ngẩng lên, hoàn toàn không nhìn đến phím đàn, ngón tay xinh đẹp lại nhảy nhót trên phím đàn, nếu không tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe, ai cũng sẽ không nghĩ đến, tiếng đàn du dương động lòng người lại phát ra từ một đứa trẻ bốn tuổi.

Điều khiến mọi người cảm thấy ngạc nhiên nhất là bản nhạc nay, họ chưa từng nghe qua.

Đào Du Du cũng bị tiếng nhạc này làm cho giật mình, đây là con trai của cô sao?

cô nhớ là cô chưa từng đưa cậu bé đi học đánh đàn piano, sao cậu lại có thể đàn tốt như vậy.

Tuy rằng kỹ năng đánh đàn của cô rất tệ, nhưng mà trình độ xem xét và thưởng thức vẫn phải có, trình độ này của Đào Dục Huyên, còn lợi hại hơn so với Beethoven hoặc Chopin. Nhưng nhìn vào tất cả các nghệ sĩ trên thế giới, ngoại trừ những nghệ sĩ piano hàng đầu ra thì quả thực rất khó tìm được người có tài năng biểu diễn như vậy.

Con của anh nếu không phải là một thiên tài đặc biệt, như vậy nhất định là bị quỷ nhập rồi.

Đây cũng khó tránh khỏi hoảng sợ.

cô thật sự không thể tin được khúc nhạc này là do con trai cô đàn.

thật không thể tin.

Còn có một người giống như Đào Du Du không thể tin được sự thật trước mắt này, cô không phải là ai khác, đúng là người bạn nhảy lúc nãy của Đào Dục Huyên, bây giờ đang là người đẹp đứng bên cạnh Lý Trường Dũng - Mạc Lâm.

Lúc Đào Dục Huyên đàn nốt nhạc đầu tiên, cô khiếp sợ trừng to hai mắt, tiếp tục lắng nghe, một lúc lâu sau nước mắt lưng tròng.

"Doãn Trạch..." Môi run run nhẹ nhàng gọi tên người mà ngày đêm cô nhớ thương. không đợi đến lúc Đào Dục Huyên diễn xong, cô nhanh chóng chạy lên sân khấu.

"Mạc Lâm, em làm gì vậy?" Lý Trường Dũng đứng bên kia cũng cảm giác được Mạc Lâm có điểm không thích hợp, ông ta nắm lấy tay cô, lập tức kéo về phía mình.

"Đây là khúc nhạc Doãn Trạch viết tặng tôi, trên đời này ngoại trừ anh ấy ra, không có ai biết bài nhạc viết tay này, cậu bé nhất định là quen biết Doãn Trach, ông buông tôi ra, tôi muốn đến hỏi cậu bé ấy..." Mạc Lâm giãy giụa muốn thoát khỏi Lý Trường Dũng, nước mắt không kìm nén nổi chảy dài trên má.

"Em điên rồi sao? Doãn Trạch đã qua đời trong vụ nổ kia rồi, đứa nhỏ này mới vài tuổi, làm sao cậu bé ấy có thể quen biết Doãn Trạch." Lý Trường Dũng ôm lấy Mạc Lâm, không để cô lộn xộn.

"Buông tôi ra, tôi muốn đến hỏi cậu bé..." Nhưng Mạc Lâm hoàn toàn không tin những gì ông ta nói, cô tiếp tục giãy giụa muốn trốn thoát sự giam cầm của ông ta.

Đúng lúc này, Đào Dục Huyên đã biểu diễn xong. Cậu cầm lấy micro lên, sau đó đi đến trước mặt quan khách dưới đài nói: "Dục Huyên bêu xấu, mong là sẽ không làm bẩn tai các ông bà cô chú dì anh chị, cảm ơn mọi người đã lắng nghe. Bản nhạc viết tay này chắc mọi người chưa từng nghe qua, đây là của một người chú đưa cho Dục Huyên, chú ấy nói với Dục Huyên, nếu sau này có cơ hội, nhất định phải biểu diễn cho dì xinh đẹp nghe, hơn nữa còn nói với dì ấy, mặc kệ bọn họ có cách xa bao nhiêu, thì tim của chú ấy đều có hình bóng của dì. Cảm ơn mọi người."

nói xong, cậu quay đầu nhìn về phía công chúa Daisy với vẻ mặt không thể tin được, rồi nói: "Xin mời công chúa Daisy bên dưới lên biểu diễn cho mọi người xem."

Sau đó, làm động tác "mời" đối với công chúa Daisy, ý bảo cô có thể bắt đầu.

Nếu nói, công chúa Daisy tràn đầy lòng tin khi ở trên sân khấu, nhưng sau khi xem Đào Dục Huyên biểu diễn xong, cô ta hoàn toàn không có dũng khí đứng trước đàn dương cầm.

cô tâ đã từng là bông hoa vinh dự của đất nước, trong thế giới của cô, chưa từng xuất hiện đối thủ về biểu diễn piano.

Vốn tưởng rằng sẽ làm cho Đào Du Du xấu hổ một trận, nhưng không nghĩ đến ngay cả cơ hội giao thủ với Đào Du Du cũng không có, bị con trai của cô giết chết ngay lập tức.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 89: (tiếp):
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 130
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...