Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 198

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Tại sao?" Hồ Ứng cảm thấy khó hiểu đối với quả quyết của Vũ Văn Vĩ Thần, anh ta thuận miệng hỏi lại.

"Cậu cảm thấy mẹ tôi sẽ ngây ngốc để một mối đe dọa lớn như vậy ở bên cạnh tôi sao?" Ánh mắt của Vũ Văn Vĩ Thần hơi ảm đạm nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm giọng nói.

Hồ Ứng nghe vậy, lập tức cúi đầu.

Đúng vậy, sao anh ta đã điểm quan trọng này chứ.

Chuyện năm năm trước đối với Vũ Văn Vĩ Thần là một đả kích, tuy lúc trước bị cáo đột nhiên biến mất nên làm cho Đảng Dân Quyền không thực hiện âm mưu được, nhưng những năm gần đây, bọn họ vẫn chưa từng dừng lại việc tìm kiếm bị cáo kia.

Một khi Ngãi Cầm Thị biết thân phận thật sự của Đào Du Du, vì tương lai của Vũ Văn thị và Vũ Văn Vĩ Thần, bà ta tuyệt đối sẽ không để một quả bom hẹn giờ lớn như vậy ở bên cạnh Vũ Văn Vĩ Thần.

Lỡ một ngày đó Đào Du Du không cẩn thận biết được Vũ Văn Vĩ Thần chính là cha ruột của bọn trẻ, nhưng vậy ai có thể đảm bảo cô sẽ không đòi lại công băng cho năm đó?

Hoặc là nói, Đào Du Du có thể bỏ qua chuyện năm đó, nhưng những người của Đảng Dân Quyền thì sao?

Trải qua chuyện đêm qua, xem như Lý Trường Dũng bị tiêu diệt triệt để, nhưng muốn lấy vật ám sát từ trên người Phó Tổng Thống còn phải làm rất nhiều việc, nếu trong lúc này bọn họ biết được bí mật trên người Đào Du Du, nắm được nổi đau đớn kia, moi lại bi kịch năm năm trước kia, đến lúc đó Vũ Văn Vĩ Thần khó giữ được chức Tổng Thống, mà ngay cả Vũ Văn thị có thể lam vào nguy cơ bị tổn thất tín nhiệm, làm cho Vũ Văn thị và Thác Ngọc thị bị phần lớn những người ủng hộ kéo xuống nước, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Ngãi Cầm Thị là ai? Năm đó bà có thể gạt bỏ mọi khó khăn, tự mình đưa con trai lên làm Tổng Thống, hôm nay bà làm sao có thể cam tâm nhìn tất cả những kết quả trong kinh doanh mà bà vất vả trong những năm qua bị một người phụ nữ phá hỏng chứ?

Bà nhất định sẽ bóp nát những rắc rối từ trong trứng, vì vậy Đào Du Du nhất định sẽ không tồn tại!

"Được rồi, cậu ra ngoài đi, tôi cần suy nghĩ cẩn thận, về phía mẹ tôi, tôi sẽ nghĩ cách giải quyết. Tóm lại cách cậu nói không nắm chắc 100%, nhất định không thể dùng được." Hồ Ứng im lặng khiến Vũ Văn Vĩ Thần hiểu được, có lẽ anh ta cũng nghĩ rõ nguyên nhân phản đối. Nhìn người trợ lý trước mắt đã theo mình sáu năm, anh biết anh ta muốn giúp mình, nhưng việc này, ngoại trừ anh ra, không người nào có thể giải quyết giúp anh được.

Hồ Ứng gật đậu với anh, sau đó im lặng đi ra khỏi phòng, đến hành lang.

Trên hành lang, anh ta thấy Đào Du Du đi qua đi lại trước cửa phòng bệnh của Tiểu Bồ Đào, chỉ thấy cô nhíu chặt chân mày, một bộ dáng suy nghĩ không ra nhiều việc.

"Quản gia Đào, sao cô lại đi tới đi lui chỗ này vậy? Đang suy nghĩ chuyện gì sao?" Biết Đào Du Du đang tự hỏi chuyện Vũ Văn Vĩ Thần cầu hôn, anh ta dựa vào nguyên tắc biết người biết ta trăm trận trăm thắng, quyết định giúp Vũ Văn Vĩ Thần tìm hiểu một chút tin tức từ đối phương.

"Trợ lý Hồ, Anh........Tôi.... ......Cái đó...." Đào Du Du ngẩng đầu nhìn Hồ Ứng, biết anh ta quen thân với Vũ Văn Vĩ Thần, rất muốn hỏi anh ta hôm nay rốt cuộc Vũ Văn Vĩ Thần bị làm sao, vì sao bỗng chốc lại thay đổi, nhưng trong lúc nhất thời cô không biết nên mở miệng thế nào.

"Nghe nói mùi vị cà phê trong bệnh viện này cũng không tệ lắm, muốn thử một chút không?" Hồ Ứng nhìn bộ dạng ấp a ấp úng của Đào Du Du, mở miệng nói.

"À.....Cũng được." Đao Du Du nghĩ nghĩ, sau đó trả lời.

Dưới sự hướng dẫn của Hồ Ứng, hai người đi ngang qua hành lang đến thang máy, vào thang máy sau đó đến lầu một.

Đại sảnh ở lầu một cái một quán cà phê rất thoải mái, hai người một trước một sau đi vào.

Sau khi ngồi xuống, Hồ Ứng gọi một ly Moka, Đào Du Du gọi một ly capuccino, hai người ngồi đối diện nhau, vẫn giữ im lặng không nói.

Hồ Ứng luôn lẳng lặng nhìn Đào Du Du, tựa như đang đợi cô mở miệng trước, mà trong lòng Đào Du Du rất rối, cuối cùng không muốn hỏi Hồ Ứng.

"Quản gia Đào, Chiếc nhẫn trên tay cô rất đẹp." Thấy Đào Du Du từ đầu đến cuối vẫn không mở miệng, vì vậy Hồ Ứng phá vỡ tình thế căng thẳng này.

"À, cái đó....Chuyện này......." Đào Du Du thấy anh ta vừa mở miệng đã nhắc đến chiếc nhẫn, trong lòng lập tức nhói lên, muốn tháo chiếc nhẫn này xuống, nhưng cô không biết tại sao lúc đeo vào thì dễ, bây giờ muốn tháo xuống lại không được, chiếc nhẫn này như mọc rể trên tay cô.

"Quản gia Đào làm gì vậy? muốn tháo xuống cho tôi xem một chút sao? Không cần, ha ha, nhẫn là phải đeo trên tay nhìn mới tốt." Hồ Ứng nhìn thấy Đào Du Du rất khẩn trương, động tác cô tháo chiếc nhẫn xuống rất gấp gáp. Vì vậy cười to, để giảm bớt sự khẩn trương của cô.

Nghe Hồ Ứng nói như vậy, cô dừng lại động tác trên tay, sau đó hơi xấu hổ ngẩng đầu cười với anh ta, do dự một chút, cuối cùng mở miệng nói: "Thật ra chiếc nhẫn này là Tổng Thống cho tôi, anh ấy......Anh ấy cầu hôn tôi rồi..."

Đào Du Du nói xong lại nhìn Hồ Ứng, tự như rất nôn nóng muốn biết phản ứng của anh ta.

Nhưng không ngờ Hồ Ứng nghe xong, chỉ cười cười nhìn cô, cái gì cũng không nói.

Lần này Đào Du Du thật không hiểu nổi, tin tức bất ngờ như vậy, sao anh ta có thể duy trì trạng thái bình tĩnh được chứ?

"Có phải anh đã biết trước chuyện này rồi không?" Đào Du Du dò xét, phản ứng bây giờ của anh ta thật sự rất khả nghi.

"Cứ coi là như thế đi." Hồ Ứng nhẹ nhàng gật đầu, cười nói.

"Hả? Anh......Anh........Anh.... ....Thì ra anh đã biết từ lâu, vậy anh nói cho tôi biết tại sao Tổng Thống muốn cầu hôn tôi? Mấy ngày gần đây anh ta cũng rất kỳ lạ, à, nói đúng hơn, tôi cảm thấy từ lần anh ta mời tôi xem phim, rốt cuộc là tại sao? Đùa giỡn tôi sao? Nhưng mà chuyện này thật không thú vị...." Đào Du Du buồn bực nhìn Hồ Ứng, hy vọng có thể tìm được câu trả lời từ anh ta.

Hồ Ứng nghe vậy, cười nói: "Tại sao cô không thể nghĩ lại, có lẽ Tổng Thống thật sự rất thích cô, cho nên muốn mãi mãi ở bên cạnh cô, nên mới cầu hôn cô?"

"A.......Ha ha.... ....Anh nghĩ tôi sẽ tin lời anh nói sao?" Đào Du Du cười gượng hai tiếng, hỏi ngược lại.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 89: (tiếp):
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 198
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...