Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 147

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Cô gái này khẩu vị thật đúng là khác người, xác định muốn xem phim kinh dị sao?” Vũ Văn Vĩ Thần hơi khinh bỉ liếc mắt nhìn Đào Du Du một cái, sau đó cười nói.

“Nhiều người cùng xem phim kinh dị mới đã ghiền chứ, cũng không sợ hãi có phải không? Nế không chúng ta đi xem phim kinh dị đi.” Đào Du Du bị hình ảnh cô gái quỷ dữ trên tấm áp phích lớn này làm cho hấp dẫn, hai mắt sáng rực nhìn Vũ Văn Vĩ Thần.

“Đem di động của cô cho tôi.” Vũ Văn Vĩ Thần thấy cô hứng thú như thế, vì vậy nói muốn di động của cô.

“Muốn di động làm gì?” Đào Du Du vừa nghi hoặc, vừa đưa di động cho Vũ Văn Vĩ Thần.

Nhận di động, anh lưu loát bấm dãy số điện thoại của Hồ Ứng, nhấn nút gọi, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin chuyển vào hộp thư thoại…………….”

Khẽ cau mày, anh đem điện thoại nhét vào tay Đào Du Du, sau đó lại nói: “Bóp tiền đâu?”

“Cái gì? Tiền………….Bóp tiền?” Đào Du Du không biết vì sao anh đòi tiền cô. Tuy rằng đầu đầy nghi vấn, nhưng không biết có phải do thói quen nghe lời chỉ huy của anh không, tay không tự giác lấy bóp tiền ra.

Nhận bóp tiền của cô, anh vừa mở ra thì nhìn thấy, bên trong nằm lẳng lặng vài tờ một trăm đồng, còn có một cọc chi phiếu nằm môt bên.

“Nhiều chi phiếu như vậy, xem ra quản gia kiếm được không ít tiền.” Anh không khách khí lấy tất cả tiền mặt ra, sau đó nói.

“Nào có nhiều tiền! Này, anh làm gì lấy nhiều tiền của tôi vậy?” Lúc Đào Du Du cầm bóp tiền, nhìn bên trong rỗng tuếch, nhịn không được khóc ròng.

“Không phải nói muốn đi xem phim kinh dị sao? Tất nhiên là cô phải mời khách, hiện tại chẳng phải cô mời tôi xem phim sao?” Vũ Văn Vĩ Thần cầm lấy mấy tờ tiền, rất hợp tình hợp lý nhìn cô, sau đó xoay người đi đến quầy bán vé.

Đào Du Du nhìn bóng lưng anh xoay người rời đi, đau đớn cho mấy trăm đồng của mình, cứ như vậy bị anh bóc lột.

Bản thân mình làm trâu làm ngựa bên cạnh anh ta biết bao nhiêu mới được bao nhiêu tiền lương đó, lần này nhìn anh nạo vết hơn phân nửa, hôm nay xem như công toi một ngày.

Nhưng mà, Vũ Văn Vĩ Thần rất giống người khác xếp hàng mua vé, đây khiến cô cảm thấy kỳ lạ, dường như cô có thể cảm nhận được tính cách xấu xa của Vũ Văn Vĩ Thần, anh ta chờ khoảng hai phút sẽ cảm thấy không kiên nhẫn.

Sau khi Vũ Văn Vĩ Thần đi đến quầy bán vé, nhìn một hàng dài xếp hàng phía trước, không kiên nhẫn nhíu mày.

Không xếp hàng giống những người khác, anh lập tức lên phía trước, tìm cô gái đứng đầu hàng nói: “Tiểu thư, có thể làm phiền cô mua hai vé xem phim giúp tôi được không>? Tôi trả cho cô hai lần tiền vé.” Nói xong, anh cầm tờ hai trăm đồng trên tay mình, số tiền còn lại đều đưa cho cô bé.

Cô bé nhìn thấy tiền hai mắt sáng lên, nhìn nhiều tiền như vậy, hơn nữa còn là một trai đẹp hoa hoa lệ lệ xuất hiện trước mặt mình, tự nhiên không có khí lực chống cự, sau khi cô nhận tiền, gật mạnh đầu, cuối cùng hơi do dự hỏi: “Vì sao tôi cảm thấy anh quen mắt như vậy? Anh có phải là minh tinh điện ảnh không?”

“Ha ha ha, tôi là minh tinh còn phải xếp hàng mua vé xem phim sao?” Vũ Văn Vĩ Thần thấy mình bị hỏi liền cười gượng hai tiếng, sau đó nói.

“Cũng đúng, cũng đúng, đến phiên tôi, anh đợi chút nha.” Cô bé nghe Vũ Văn Vĩ Thần nói vậy, cảm thấy rất có lý, mắt thấy lập tức đến phiên mình, vì vậy vẫy vẫy tay với Vũ Văn Vĩ Thần, nhường anh đi một bên.

………………………………………

Đợi đến khi Vũ Văn Vĩ Thần đi đến trước mặt Đào Du Du, Đào Du Du nhìn trên tay anh chỉ còn tờ hai trăm đồng, vì vậy giống như gà mẹ bắt đầu hỏi anh tiền đi đâu rồi.

“Mua vé a.” Vũ Văn Vĩ Thần không cho là đúng nói.

“Cái gì? Không phải 10 trăm đồng một vé sao? Anh cầm tiền mặt 800 đồng, vì sao chỉ còn hai trăm đồng? Còn nữa, còn nữa, người khác đều xếp hàng, còn anh sao nhanh mua được vé vậy?” Đào Du Du trừng to hai mắt chất vấn Vũ Văn Vĩ Thần.

“Nhớ kỹ đi, trong ví tiền có 800 đồng, bọn họ ăn bỏng ngô là mua ở đâu vậy?” Vũ Văn Vĩ Thần không cho Đào Du Du cơ hội đào xới tiền đi đâu, ánh mắt anh dừng lại trên người của vài người đi ngang qua trong tay ôm đồ ăn vặt.

Đào Du Du nghe vậy, trên trán hoa hoa lệ lệ chảy xuống một giọt mồ hôi, nhìn cách đó không xa có cửa hàng tiện lợi liền chỉ “A, chính là chỗ đó, nhìn thấy không? Có một máy rán bỏng ngô đặt bên ngoài đó.”

“A, vậy cô chờ chút.” Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, đem vé xem phim nhét vào tay Đào Du Du, sau đó nhìn đi đến cửa hàng tiện lợi.

Trong lòng Đào Du Du thầm suy nghĩ, nếu lúc này Vũ Văn Vĩ Thần không tiêu tiền cô thì thật tốt, làm một thân sĩ mời cô xem phim, đây tuyệt đối là đủ tư cách rồi.

Cô nhớ trước đây Đào Dục Huyên còn đưa Tiểu Nho đi xem phim, Tiểu Nho và cô muốn ăn bỏng ngô, nhưng Đào Dục Huyên lại hung hăng khinh bỉ nói với cô: “Lớn tuổi còn ăn bỏng ngô…..”

Cô có cảm giác muốn khóc tại chỗ, cô lớn tuổi thế sao? Vì sao ngay cả bỏng ngô cũng không thể ăn?

Bây giờ nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần cũng thích bỏng ngô, cô hơi tìm được một tia vui mừng.

Tổng Thống cũng thích bỏng ngô có phải không?

Lúc này Đào Du Du thầm suy nghĩ, Nếu đổi Vũ Văn Vĩ Thần thành Thác Ngọc Mộ Dã thật là tốt, nói vậy, giờ phút này nhất định sẽ hạnh phúc đến ngất xỉu.

Đợi đến khi Vũ Văn Vĩ Thần ôm bỏng ngô đi đến, còn cầm thêm hai cái bánh quế lớn, cô cảm thấy tư thế này của anh rất buồn cười.

Ngẫm lại bình thường thấy anh thật lạnh lùng, bộ dáng cao cao tại thượng, hiện tại còn đến đây mua vé xem phim và bỏng ngô, không thể nói không buồn thúc giục a.

“Cô còn đứng đó làm gì? Còn không nhanh đến đây xách đồ giúp tôi.” Nhìn Đào Du Du nhàn nhã thờ ơ ngồi ở chỗ kia, anh lại nhịn không được ra lệnh cho cô.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 89: (tiếp):
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 147
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...