Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Nàng Giả Nai Của Tổng Giám Đốc Sói

Chương 105

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đừng kích động, đừng kích động, chỉ là ngủ chung thôi mà, lại không có chuyện gì xảy ra cả...... Chết tiệt, tôi không thể bình tĩnh! Nếu, tôi xỉn đến nỗi về nhà với anh, ngủ cùng nhau, đã vậy còn ăn uống rồi xem phim nữa? Này là say rượu sao? Tôi thấy là mộng du thì đúng hơn?!

Tôi còn chưa rõ ràng trong cơn "mộng du" kỳ lạ đã làm cái giống gì, thì di động reo lên.

Tôi vội vàng nhận: "A lô ~"

"Bách Khả, có nhức đầu không?" Là Xảo Dĩnh gọi.

Nhìn Âm Hạng Thiên như không có chuyện gì, tôi khóc không ra nước mắt nói: "Không nhức, là sắp nứt ra rồi."

"Vang đỏ nó thấm từ từ. Cậu uống một tách trà, cho dù không có khẩu vị thì cũng phải ăn chút gì đó, nếu không sẽ cào bao tử đó."

"Cậu cho mình ly thạch tín luôn đi, gửi chuyển phát nhanh qua!"

Xảo Dĩnh bật cười: "Còn tâm trạng đùa, xem ra không nghiêm trọng như mình nghĩ, vậy mình đi làm đây, bye."

Cuộc trò chuyện kết thúc, tôi vội vàng cầm áo khoác mặc vào, nơi thị phi không nên ở lâu. Mới vừa tròng được một tay, điện thoại lại vang lên.

Nhấn phím nhận, tôi không nhịn được nói: "Đợi một lát, đang rối tung đây!"

"Tung cái gì? Ăn trúng thuốc nổ rồi hả?" Là Ninh Vũ.

Không đợi anh hỏi, tôi liền tự động đáp : "Em say rượu không nghiêm trọng, không chết được."

"Anh còn muốn nghe em gào khóc không ngừng, xem ra, không vui." Tên khốn này, vừa sáng sớm gọi tới muốn chọc tôi tức mà.

"Tiếc quá, không như anh muốn." Dứt lời, không cho anh cơ hội phản kích, tôi dứt khoát cúp máy.

Khoác vào tay còn lại, di động như gặp quỷ lại vang lên. Thật muốn đập bể nó lắm rồi, nhưng lần này là bà nội gọi.

Nhấn nút gọi, tôi không đợi bà mở miệng, ra đòn phủ đầu: "Bà nội, con lập tức về đây."

Bà nội thở dài, lúc này mới lên tiếng: "Đừng hoảng, đã có người đi đón con rồi."

Tôi gần như kêu lên: "Người biết con ở đâu à?"

Bà nội thở dài lần nữa, ừ thật nhẹ một tiếng.

"Về nhà rồi hãy nói." Hiện giờ, tôi không có tâm trí để hỏi bà nội vì sao biết tôi ở chung chỗ với Âm Hạng Thiên mà không ngăn lại.

Tôi tắt máy trong tiếng thở dài của bà nội. Lúc vẫn đang giữ chặt nút "tắt" thì chuông cửa reo.

Tôi như nhân vật chính trong phim "Final Destination", khẽ a lên một tiếng, trong khi Âm Hạng Thiên trừng mắt, tôi bụm miệng lại, nhanh chóng trốn vào hành lang. Vị trí này không thể nhìn thấy lối vào, nhưng có thể nghe được tiếng nói chuyện. Nếu là bạn hay vị hôn thê của anh, tôi có thể lập tức vọt xéo vào căn phòng đối diện. Nếu là chú Lưu tới đón tôi, tôi có thể lấy tốc độ chạy nước rút 100m vọt khỏi nhà anh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 105
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...