Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss

Chương 150

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Puck -

Bà dùng tất cả mọi thủ đoạn loại trừ người bất đồng ý kiến, cũng muốn dùng tất cả biện pháp đả kích, tổn thương Tiêu Cửu Cửu.

Bà một lòng muốn củng cố địa vị của mình trong lòng ông xã, cũng không hiểu, bà những thủ đoạn người không nhận ra kia, cùng những hành động cực đoan này, sẽ đẩy Tiêu An Bác và Tiêu Cẩn Chi đi xa hơn, xa tới mức bà không thể tiếp xúc được trong nội tâm của bọn họ, lưu lại một mình bà giãy giụa trong thế giới tình cảm méo mó, không cách nào cứu lại.

Khẩu khí này Diệp Tú Trinh hồi lâu không lên nổi, thân thể chợt run mấy cái, cuối cùng lại ngất đi.

Tiêu An Bác vội vàng vọt tới trước mặt bà, đặt bà nằm thẳng, ấn huyệt nhân trung cho bà.

Khi cảm thấy hơi thở của bà ấy ổn xuống thì lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lại vội vàng gọi người tới, mang Diệp Tú Trinh lên phòng quan sát, để cho bà truyền đường gluco.

Diệp Tú Trinh đi như vậy, cả phòng làm việc của viện trưởng liền yên tĩnh lại.

Tiêu Tĩnh Bác để tất cả mọi người ngồi xuống tán gẫu, ngước mắt nhìn về phía Tiêu An Bác, “Anh, bây giờ anh định làm như thế nào?”

Tiêu An Bác nhìn thẳng về phía Tiêu Tĩnh Bác, mang theo khẳng định nói, “Chú có chuyện gạt anh, đúng không? Nếu như Cửu Cửu thật sự là con gái của anh, vậy con bé không thể ở chung một chỗ với Cẩn Chi, mà anh không thấy chú có ý kiến gì về việc hai đứa như vậy...”

Ánh mắt của Tiêu An Bác rơi lên bóng dáng kề cận bên nhau của Tiêu Cẩn Chi và Tiêu Cửu Cửu, nhìn tay hai đứa nắm chung một chỗ, trong lòng khẽ thở dài một tiếng.

Thật ra thì, sự thật Tiêu Cẩn Chi không phải là con ruột của ông, ông đã sớm biết! di3n~d@n`l3q21y"d0n

Đó là khi Tiêu Cẩn Chi còn nhỏ, đại khái lúc hơn một tuổi, có một ngày bị sốt, Diệp Tú Trinh đi công tác, ông vừa vặn về đến nhà, liền đưa Tiêu Cẩn Chi đi bệnh viện, đứa bé phải lấy máu kiểm tra.

Khi báo cáo kiểm tra máu vừa ra, ông vừa nhìn thấy nhóm máu của Tiêu Cẩn Chi thì ngây ngẩn rồi.

Nhóm máu của Tiêu Cẩn Chi là nhóm máu AB, mà ông và Diệp Tú Trinh, đều không phải nhóm máu này, cũng sẽ không thể sinh ra đứa bé có nhóm máu này.

Liên tưởng đến đêm hôm ông và Diệp Tú Trinh ở chung đó, ông hoàn toàn ở trong trạng thái say rượu, sau đó, đứa bé mới tám tháng đã được sinh ra, mặc dù trong lòng ông có nghi ngờ, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến Diệp Tú Trinh sẽ có bầu với người đàn ông khác, sau giá họa cho ông.

Dù sao, Diệp Tú Trinh này vẫn thích ông, mặc dù ông không thích bà, nhưng lại chưa bao giờ hoài nghi tình cảm của bà dành cho ông.

Nghĩ đến Lâm Khả đã mất tích, lại nghĩ đến đứa bé như vậy, ngay lúc đó Tiêu An Bác, thiếu chút nữa đã mất đi hình tượng ở trong bệnh viện.

Cuối cùng, ông vẫn dằn đau khổ trong đáy lòng xuống, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Bởi vì ông vốn chưa từng để ý đến người phụ nữ kia, cho nên, không quan tâm bà ấy ở chung một chỗ với ai, mà ông cần một người thừa kế, cho nên, ông vẫn không lên tiếng.

Nhưng đối với đứa nhỏ Tiêu Cẩn Chi này, ông vẫn không có cách nào bỏ qua khúc mắc, ông không thể yêu thương mà đối xử, cho nên mới lạnh lùng với nó, không nhìn nó.

Mà lúc này Tiêu An Bác tỉnh táo khác thường, đảo ngược lại khiến Tiêu Tĩnh Bác, Tiêu Cẩn Chi và Tiêu Cửu Cửu lấy làm kinh hãi.

Trong lòng ba người bọn họ đã sớm có dự cảm, cho nên không cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng bọn họ lại không nghĩ tới, không ngờ Tiêu An Bác đã sớm biết được kết quả này.

Tiêu Tĩnh Bác lấy một phần xét nghiệm DNA khác về Cửu Cửu và Cẩn Chi ra, “Mọi người xem đi, Cẩn Chi và Cửu Cửu, quả thật không có liên hệ máu mủ! Chuyện này em còn không nói cho ông cụ, em muốn hỏi mọi người trước, hiện giờ mọi người định như thế nào?”

Tiêu An Bác liếc mắt nhìn báo cáo, nhìn thẳng về phía Cửu Cửu và Cẩn Chi, hỏi, “Hai đứa tính toán như thế nào?” dieendaanleequuydonn

Tiêu Cẩn Chi đang định nói chuyện, Tiêu Cửu Cửu lại đè anh xuống.

Cô nhìn thẳng Tiêu An Bác nói, “Ý của con là, vốn như thế nào, thì cứ theo như vậy, cái gì cũng không cần thay đổi. Cho tới bây giờ con là một đứa trẻ mồ côi, cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày con sẽ biến thành đại tiểu thư của gia tộc hào môn gì đó, mà bây giờ, con có anh Cẩn, anh Cẩn chính là người con muốn, anh ấy chính là tất cả của con, con không hy vọng vì chuyện này mà anh Cẩn bị người ta gièm pha dị nghị, cũng không muốn nhìn thấy bởi vì chuyện này mà anh ấy bị người khác tổn thương, mặc dù ngài là cha con, về sau, con cũng coi ngài là cha mà hiếu thuận, nhưng mà ở trong chuyện này, con hy vọng ngài có thể đồng ý với ý kiến của con!”

Tiêu Cẩn Chi cảm động nhìn Tiêu Cửu Cửu, cô dễ dàng bỏ vinh hoa phú quý dễ như trở bàn tay, chính là vì tác thành cho danh dự và địa vị của anh?

Đồ ngốc này! Thật sự quá ngu ngốc!

Chẳng những Tiêu Cẩn Chi, ngay cả Tiêu An Bác và Tiêu Tĩnh Bác cũng hơi khiếp sợ nhìn cô.

Tiêu Tĩnh Bác rất nhanh bật cười, đây mới là Cửu Cửu mà ông biết, không phải sao?

Mà Tiêu An Bác tỏ vẻ phức tạp nhìn cô con gái quá giống Lâm Khả này, con bé đã trưởng thành, cũng sắp làm mẹ, nhưng ông, cũng vào lúc con bé hy vọng nhất, ông lại vắng bóng trong trong sinh mệnh con bé.

Hiện giờ ông cũng không có gì van xin, chỉ mong muốn đền bù tốt cho con bé, cho dù con bé muốn gì, ông cũng sẽ thỏa mãn.

Tiêu An Bác tràn đầy đau lòng nhìn con gái, “Nếu như đây chính là con muốn, ta không có ý kiến!”

Đúng lúc này, Tiêu Cẩn Chi quát khẽ một tiếng, “Không được! Con không đồng ý!” die~nd a4nle^q u21ydo^n

Tiêu Cửu Cửu không hiểu nhìn về phía anh, ngay sau đó đưa tay che kín miệng anh lại, ngăn cản lời anh định nói ra, nhẹ nhàng nói, “Anh Cẩn, em biết rõ suy nghĩ của anh, anh không muốn uất ức em, nhưng mà, anh nên biết, em cũng không muốn uất ức anh! Nghe đi, cứ làm theo em nói, chúng ta kết hôn, anh chính là con trai của cha, mà em gả cho anh, em cũng giống như con gái của cha, người một nhà chúng ta có thể hạnh phúc sống chung một chỗ, như vậy có gì không tốt sao? Mặc dù thay đổi một chuyện, nhưng thật ra cái gì cũng không thay đổi, không phải sao?”

“Cửu Cửu...” Tiêu Cẩn Chi ôm lấy cô, người phụ nữ nhỏ bé này luôn khiến cho anh ấm lòng như vậy.

Thật ra có vài thứ, không thuộc về anh, anh không muốn đoạt lấy, cho dù Cửu Cửu muốn cho anh, anh cũng không muốn!

Tiêu Cẩn Chi vươn tay, nắm chặt hai bả vai của cô, nhìn thẳng vào cô, kiên định có lực nói, “Cửu Cửu, anh chưa bao giờ quan tâm mình có thân phận gì, anh chỉ muốn em yêu anh, như vậy đủ rồi! Tin tưởng anh, cho dù anh không phải con trưởng nhà họ Tiêu, cho dù không có thân phận và địa vị như bây giờ, anh vẫn có thể cho em cuộc sống hạnh phúc và vui vẻ!”

Tiêu Cửu Cửu dùng sức gật đầu, “Em biết rõ! Em biết rõ là anh có thể! Em tin tưởng anh! Nhưng mà, em không muốn thay đổi tình trạng bây giờ, có thể không?”

Lúc này Tiêu Tĩnh Bác cũng nói, “Chú cảm thấy Cửu Cửu nói đúng, chuyện này mọi người đều biết ở trong lòng là được rồi, dù sao Cửu Cửu gả cho Cẩn Chi, cũng giống như là người nhà họ Tiêu, đứa bé được sinh ra, vẫn mang họ Tiêu, nếu như chuyện này thật sự muốn chọc ra, nói thật, chỉ có trăm hại mà không có một lợi với nhà họ Tiêu. Anh cả, anh nói có đúng không?”

Tiêu An Bác khẽ ừm, ngay sau đó nhìn Cửu Cửu: “Chỉ có điều uất ức Cửu Cửu!”

Tiêu Cửu Cửu vừa nghe giọng điệu của ông thả lỏng, lập tức nở nụ cười rực rỡ nhất, “Cha, con không uất ức! Thật! Con không uất ức! Chỉ cần người một nhà chúng ta ở chung một chỗ, con đã rất vui vẻ rồi.”

Nghe được một tiếng “Cha” kia của Tiêu Cửu Cửu, Tiêu An Bác luôn lạnh lùng, thiếu chút nữa lại rơi lệ.

Trong lòng ông đang suy nghĩ, Khả Khả, nếu như bà còn sống, một nhà ba người chúng ta ở chung một chỗ, thật tốt biết bao?

Tiêu Tĩnh Bác lại nói một câu, “Bên ông cụ, để em nói đi!”

Tiêu An Bác biết tính tình chú em của mình tốt, người vừa trầm ổn lại có khả năng, cũng luôn khiến ông cụ vui vẻ, có chú ấy đi nói, còn tốt hơn ông là người trong cuộc, nên cũng khẽ gật gật đầu, “Được! Vậy chuyện này giao cho chú!”

“Vậy bên chỗ chị dâu...” Tiêu Tĩnh Bác nhớ tới Diệp Tú Trinh điên cuồng lúc trước, trong lòng luôn cảm giác hơi lo lắng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 150
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...