Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss

Chương 96

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Mẹ Bầu

Tiêu Cửu Cửu nhìn cái vẻ mặt đầy cuồng ngạo của người đàn ông kia, cười một tiếng thật lạnh lùng, "Anh xác định anh sẽ tiếp chiêu với tôi được sao?"

Cặp mày rậm của Long Khi Phong nhướng lên, nói đầy vẻ ngạo nghễ: "Cõi đời này,Long Khi Phong tôi đây thực sự tiếp chiêu với người khác không nhiều lắm. Cô nhóc à, cô nhất định muốn so chiêu với tôi sao? Nếu như cô thua, quả thực là sẽ rất khó coi đấy!"

"Vậy sao?" Tiêu Cửu Cửu nhìn anh ta lộ ra một nụ cười có chút không bình thường, "Vậy chúng ta sẽ thử một chút xem sao!"

Tiếng nói vừa dứt, di@en*dyan(lee^qu.donnn), Tiêu Cửu Cửu vừa cười thật dịu dàng vừa đưa tay lên. Một tay cô ôm lấy cổ của anh ta, một tay qua tựa như cô đang quyến rũ Long Khi Phong vậy. Cũng vào lúc Long Khi Phong bắt đầu động tình, trong nháy mắt, đầu ngón tay thon dài, nhỏ nhắn của Tiêu Cửu Cửu đã nhanh chóng gõ gõ vào trước chóp mũi của Long Khi Phong.

Long Khi Phong chỉ cảm thấy có một luồng gió thơm mát xông thẳng vào mũi.

Sau một khắc, anh ta liền cảm thấy đầu óc mình liền hôn mê một hồi. Thân thể cường tráng đang đè ở trên người Cửu Cửu, không thể khống chế nổi nữa, dieendaanleequuydonn trở nên mềm nhũn, trượt xuống dưới.

Long Khi Phong cũng nhận ra rằng, anh ta không hề bị hôn mê, chỉ có điều lúc này toàn thân anh ta không còn chút sức lực, không thể động đậy nổi, cũng không thể nào nói ra lời mà thôi.

Long Khi Phong mở trừng trừng đôi tròng mắt giống như mắt của loài sói hoang,  ánh mắt nhìn chăm chú gắt gao lên trên mặt của Tiêu Cửu Cửu. Nhìn trên gương mặt tuyệt mỹ của cô đang bày ra một nụ cười trào phúng, giống như đang châm chọc sự ngu xuẩn của anh ta, đáy mắt của Long Khi Phong... tràn đầy kinh hãi.

Cô nhóc con xấu xa này, thế mà lại biết sử dụng chất độc thật sao?

Long Khi Phong trơ mắt ra nhìn Tiêu Cửu Cửu từ từ ngồi xổm xuống trước mặt của anh ta, hướng về phía anh ta nhếch mép nở một nụ cười đầy vẻ ghê tởm. Đồng thời đột nhiên cô rút ra từ chiếc túi nhỏ nơi cổ tay một cây kim nhỏ sáng chói, quơ quơ ở trước mắt của anh ta, vừa cười đến cực kỳ quyến rũ vừa nói: "Đồ rác rưởi khốn kiếp này, cho tới bây giờ, cũng chưa từng có người nào dám chiếm tiện nghi của ta giống như mi. Mi thử nói một chút xem, nên đâm chiếc kim này cho đôi mắt của mi trở thành mù, hay là nên đâm cho phế bỏ bàn tay của mi đây nhỉ? Hay hoặc là... Ta nên để cho cái cội nguồn sinh con cháu luôn cực kỳ hay bị kích động của mi kia, được nghỉ ngơi hạ hỏa một chút nhỉ? Để cho mi đừng bao giờ động dục giương oai với mọi người ở xung quanh nữa! Ta cũng hào phóng một chút, để cho chính bản thân mi tự lựa chọn một cách, như thế nào, hả?"

Tiêu Cửu Cửu vừa thong thả ung dung nói chuyện, cánh tay vừa dao động cây kim ở trước mắt của Long Khi Phong một hồi, cuối cùng hạ cây kim vào nơi bụng của Long Khi Phong, làm cho Long Khi Phong khi nghe thấy câu nói kia liền run lên một cái, cảm thấy cực kỳ kinh hãi...

Cô nhóc này đẹp như tiên giáng trần, nhưng lại độc ác như một ma nữ kia, rốt cuộc là ai vậy?

Nhìn cô có lúc thì trong trẻo lạnh lùng, có lúc lại trong sáng thuần khiết, một lúc sau bộ dáng lại trở thành sắc sảo thâm sâu. Biểu hiện của cô vô cùng rõ ràng nhưng lại vô cùng mâu thuẫn, rồi lại làm cho người ta có một cảm giác, cô chính là một yêu quái nhỏ có thể thay đổi, biến hóa đa dạng thành nhiều hình dáng khiến người ta phải mê đắm.

Trong đầu Long Khi Phong nhanh chóng suy tư và phán đoán.

Cô gái này nhất định không phải là người do đối thủ của anh ta phái tới, nếu như là người do đối thủ của anh ta phái tới, khẳng định sẽ phải trực tiếp lấy luôn tính mạng của anh ta, tuyệt đối sẽ không ở đây mà tán nhảm cùng với anh ta như vậy! Nhưng cô gái này là ai kia chứ? Cô đã dùng thuốc mê đánh ngã anh ta là muốn làm gì?

Nghe qua ý trong câu nói của cô gái này, chẳng qua là cô cảm thấy vừa mới rồi anh ta đã có những hành động chiếm tiện nghi của cô, cho nên cô mới muốn giáo huấn anh ta một chút sao? Nếu quả thật là như vậy, thì coi như Long Khi Phong đã nhìn lầm, lỡ chọc phải một tiểu yêu nữ chuyên đi hạ độc, coi như anh ta đã bị xui xẻo!

Bất kể sau trận này Long Khi Phong có tìm được đường trở lại hay không, ngày hôm nay quả thật anh ta đã bị thua ở trong tay cô gái kia rồi.

Vào lúc này khi miệng không thể há ra mà nói nổi, trước mắt Long Khi Phong cần phải nhịn một chút, trước hết phải lùi một bước, phải dụ dỗ để cô gái kia cho anh ta uống thuốc giải để khôi phục lại thân thể đã, rồi muốn nói gì thì nói. Còn những thứ khác, để sau này hãy nói, chỉ cần người còn mạnh khỏe, sợ gì không có cơ hội?

Cửu Cửu nhận thấy nơi đáy mắt của Long Khi Phong đang phát ra lời thỉnh cầu, cô đưa tay vỗ nhẹ nhẹ lên mặt của anh ta, nở một nụ cười vừa kiều diễm vừa xấu xa, nói, "Thôi quên đi, hiện giờ ta cũng không muốn chỉnh sửa mi nữa. Ta thấy vừa mới rồi mi đã làm mấy chuyện vận động lâu như vậy, cũng nên ở đây mà nghỉ một chút. Mi hãy nằm ở chỗ này mà nghỉ ngơi một hồi cho khỏe đi! Người của ta đã tìm tới đây rồi, ta phải đi đây! Bye bye! Sau sẽ không gặp lại!"

Tiêu Cửu Cửu cười híp mắt, nói hết câu nói kia, sau đó liền đứng dậy thật sự. Cô hướng ánh mắt nhìn về phía An Thần đã tìm tới nơi, nghênh đón anh.

Nếu như là trước đây, Tiêu Cửu Cửu nhìn thấy An Thần gấp gáp đến tìm cô như vậy, nhất định vẻ mặt của cô sẽ tươi cười để chào đón anh ta.

Nhưng bây giờ khi Tiêu Cửu Cửu đã biết thân phận thật của An Thần, lại biết được mục đích phía sau của anh ta đối với cô, Tiêu Cửu Cửu thật sự không thể cười nổi nữa!

Thật ra thì, Tiêu Cửu Cửu cô, cũng không phải là một người ngu ngốc. Ở trên cái thế giới này, làm sao có thể có một người khác giống tương tự như Phượng Thần được chứ?

Hơn nữa, cái người ấy lại quá giống với Phượng Thần, bất kể là cách nói chuyện, hay là thần thái. Mỗi cái giơ tay, cái nhấc chân, tất cả mội hành vi cử chỉ của anh ta đều rất giống, rất giống với Phượng Thần. Không chút do dự, mỗi khi cô ở cùng với anh ta, trong nháy mắt, cô đều coi An Thần chính là thế thân của Phượng Thần. Chẳng qua chỉ là sự vọng tưởng của cô muốn lưu lại nơi đáy lòng mình một hồi ấm áp say lòng người kia.

Chẳng qua là, cô đã tự lừa mình dối người mà thôi, cô nhớ Phượng Thần, rất nhớ rất nhớ, cô không muốn để cho bản thân mình từ trong mộng đẹp tỉnh lại.

Cô luôn nghĩ, không có Phượng Thần, cho dù đó chỉ là một người giống như Phượng Thần, làm thế thân cho Phượng Thần, để có thể ở cùng bên cạnh mình thì cũng tốt. Ít nhất, cô có thể ảo tưởng rằng, cô vẫn có thể được sống một cuộc sống cùng với Phượng Thần.

Nhưng mà, tại sao đáp án lại mau chóng bị vạch trần như vậy chứ? Tại sao cuộc đời lại không để cho cô được chìm đắm ở trong sự say mê thêm một lần nữa? Tại sao cứ phải mau chóng đập vỡ đi mộng đẹp của cô như vậy?

Sau sự say mê nhất thời, hiện tại cô đã càng trở nên tỉnh táo hơn.

Đi tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu, An Thần nhìn thấy cô đứng đó si ngốc ngơ ngác. Ánh mắt giống như không hề có tiêu điểm, vẻ mặt nhìn anh tựa như bị thất hồn lạc phách, nhưng lại không nói lời nào.

An Thần không sao kiềm chế nổi sự gấp gáp. Anh cầm hai bờ vai của cô, nhẹ nhàng lắc lắc: "Cửu Cửu, Cửu Cửu, em làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì vậy? Em hãy tỉnh đi! Tỉnh..."

Tiêu Cửu Cửu thấy sự gấp gáp nơi đáy mắt của An Thần không giống như là giả dối, ở trong lòng than nhẹ một tiếng! Nhưng mà, cô  vẫn muốn để cho bản thân mình phải trở lại với thực tế.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 96
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...