Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cung Khuyết

Chương 58

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ta cưỡi ngựa trên đường cái, vó ngựa đạp lên tuyết trắng, văng lên người đi đường.

Đặng Vân cưỡi ngựa theo sát phía sau ta, miệng liến thoắng không thôi, "Thì

ra đây là Lạc Kinh, so với Kim Lăng, cũng không có cái gì hơn. Chỉ là

nhiều hơn một tầng tuyết so với Kim Lăng mà thôi".

"Đúng là rất

giống", ta nói, "Trong thành Lạc Kinh cũng có một dòng sông, tên là Lạc

Thủy, vào ngày tết, ở trên sông cũng có trò chơi dân gian, thi đấu thể

thao, xiếc ảo thuật, giống như trên sông Tần Hoài, chắc chắn ngươi sẽ

cảm thấy thân thiết. Ngươi ở lâu sẽ thấy Lạc Kinh rất tốt", ta nói.

Lần này, của hồi môn cũng không chỉ có một mình Đặng Vân đảm đương, hắn còn mang theo ba trăm thiếu niên phương Bắc đến. Hắn chưa nói đây là do phụ thân hắn an bài hay do mưu ý của Tạ Tử Nam. Dù sao, lần này tới đây

thanh thế của Đặng Vân rất lớn, xem chừng sẽ làm chấn động Lạc Kinh.

Một khi đã như vậy, ta có ý giật giây để hắn kết giao cùng với mọi người ở

đây, đối với việc này, ta cũng không thấy phản cảm. Bởi vì hắn xem như

cũng là thần tử của ta, đây là cơ hội cho Nam Bắc thống nhất thành một

nhà, đúng nghĩa chứ không phải nửa vời như hiện nay. Cũng hy vọng nhóm

thiếu niên sinh cơ bừng bừng, nhiệt huyết sôi trào này sẽ làm cho không

khí trầm lặng trong trời đông giá rét ở Lạc Kinh trở nên sôi động một

chút.

Đến phía dưới cổng thành, ta dừng ngựa lại, hỏi Đặng Vân ở

phía sau, "Ngươi muốn về phủ đệ ta đã an bài trước hay là cùng ta tiến

cung thăm A Nam?".

Ánh mắt Đặng Vân không chút mịt mờ suy nghĩ mà tỏ vẻ hắn đã có lựa chọn.

"Vậy trước tiên theo trẫm vào cung đi", ta sảng khoái nói.

Trên gương mặt thiếu niên lập tức tràn đầy ý cười.

Ta đưa Đặng Vân đến Lưu Ly điện. Nơi này có tầm nhìn và cảnh sắc rất đẹp,

lúc này đập vào mắt là một mảnh trắng phau, tuyết trắng ao nhỏ, đình đài lầu các, có điểm mềm mại đáng yêu của Giang Nam.

"Ngươi ở đây ngắm cảnh, trẫm cho người đi gọi A Nam đến", ta chỉ vào cảnh

tuyết trước mặt, lại chỉ vào một thân hắc bào nhuốm đầy máu tươi của ta,

"Trẫm đi thay y phục, các ngươi cứ tán gẫu trước đi". Ta xoay người rời

đi, để một mình Đặng Vân ở lại.

Ta tắm rửa một hồi trong ôn

tuyền, Như Ý tỉ mỉ chà lưng cho ta, dùng Hương Trư linh xoa nhẹ trên

lưng cho ta, lại ghé vào bên cạnh ngửi, sau đó mới quỳ xuống, bẩm báo

với ta, "Trên người Hoàng Thượng cuối cùng đã không còn mùi huyết tinh

nữa".

Vừa rồi, khi thấy ta một thân huyết tinh trở về, hắn sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

Lúc này, ta mới đi ra khỏi ôn tuyền, một bên mặc y phục, một bên hỏi Như Ý,

"Đặng công tử cùng Sở Hiền phi nói chuyện thế nào rồi?"

Như Ý lắc đầu, "Nô tài không biết", sau đó nghĩ nghĩ rồi nói, "Hoàng Thượng thần võ tuấn lãng, so với Đặng công tử thì đẹp hơn".

Ta sửng sốt, tiếp theo vỗ đầu Như Ý một cái, "Ngươi biết cái gì!". Biết rõ đứa nhỏ này muốn vuốt mông ngựa, nhưng trong lòng ta lại cảm thấy rất

tốt.

Dưới mái đình Lưu Ly điện, hai bóng người ngồi đối diện

nhau, từ xa cách một cái ao nhỏ, ta có thể thấy Đặng Vân đang giương

nanh múa vuốt, khoa tay múa chân với A Nam, cười lớn tiếng, ầm ĩ không

kiêng nể gì. Thật là khéo, hôm nay A Nam khoác chiếc áo choàng ngân hồ,

bên trong là y phục màu xanh, một bộ dáng điềm đạm đáng yêu. Hai người

đều mặc màu ngân bạch, hòa vào cảnh tuyết, trông rất đẹp mắt. A Nam

không nói lời nào, nàng chỉ chuyên chú lắng nghe. Cùng Đặng Vân một

người động một người tĩnh, đúng là một sự đối lập hài hòa.

Ta ho khan một tiếng, hai người cùng quay đầu nhìn ta. Lại cùng nhau đứng lên.

Ta cười vòng qua ao nhỏ, đi trên bậc thang, "Chúng ta vẫn vào bên trong

điện nói chuyện đi, tóc của trẫm chưa khô, trong điện ấm áp hơn một ít".

A Nam đuổi theo ta, "Hoàng Thượng không bị thương chứ? Sự tình như thế nào

rồi?"

Ta không nói, vào cửa liền cởi áo choàng ra. Sau đó đi đến tháp ngồi

xuống. Tóc ta chưa khô, vốn chỉ dùng một cây ngọc trâm cố định. Lúc này

rút ngọc trâm ra, mái tóc rối tung để cho nó nhanh khô.

Trong

điện đốt than nên rất ấm áp, quần áo có thể thanh giản một ít. A Nam và

Đặng Vân cũng cởi áo choàng ra, lúc này màu áo của hai người đã khác

nhau mọt trắng một xanh, chia nhau ra ngồi xuống.

Trong lòng ta

mới thoáng nhẹ nhàng thở ra, bằng không ta với một thân hắc y này lại

còn là một lão nam nhân, so với hai người bọn họ giống như một con quạ

đen già không có ý tốt đối với hai tiểu bạch thỏ.

"Hôm nay Đặng

công tử tới thật đúng lúc", ta nói, "Không những đã cứu trẫm mà chính

trẫm cũng có chính sự muốn giao cho Đặng công tử. Trẫm vốn đang suy nghĩ nên làm thế nào để thưởng cho hắn đây, nhưng nay hắn có công cứu trẫm,

chuyện này nên thuận lý thành chương luôn. A Nam nàng nói xem nên thưởng cái gì mới tốt?"

"Chuyện này do Hoàng Thượng định đoạt". Đối với việc này, A Nam cũng không tích cực lắm. Hôm nay, nàng có vẻ có chút

cẩn thận, không có bộ dạng vui sướng sau mười ngày được gặp lại ta.

"Dịch Môn tướng quân, tên này như thế nào?". Ta làm bộ không chú ý thấy khóe

miệng A Nam co quắp, tùy tay tiếp nhận ly trà Như Ý đưa tới, "Ta cảm

thấy nó rất đặc biệt".

"Rất đặc biệt, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua", Đặng Vân nhỏ giọng.

"Dịch môn là cổng cung chính ở phía Nam, cùng sở hữu hai phiến quân", A Nam giải thích với hắn.

"Hoàng Thượng muốn ta làm thủ vệ hoàng cung sao?", Đặng Vân rất bất mãn.

Ta cười rộ lên, "Làm sao có thể! Trẫm đều đã có người thủ vệ rồi, ngươi

muốn làm, trẫm cũng không muốn đâu". Trong đầu ta lại nghĩ đến ánh mắt

âm trầm của Lí Dật, ta tuyệt đối không để người ngoài bảo vệ hoàng cung

của ta.

"Ngươi giúp trẫm thống lĩnh Kiến Chương Doanh", ta cười

nói, nhìn thấy nhãn tình của Đặng Vân sáng lên, "Đương nhiên, chỉ là

giúp trẫm mà thôi, nhất cử nhất động của Kiến Chương Doanh, phải báo cáo lại hết cho trẫm. Hơn nữa ba trăm thiếu niên kia cũng không thể vào

trong Kiến Chương Doanh trung, bọn họ chỉ làm người hầu cận để ngươi sử

dụng. Nếu bọn họ muốn đền đáp quốc gia, còn phải tích lũy kinh nghiệm từ từ".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 58
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...