Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Chương 181

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hách Liên Ngự Thuấn hơi ngừng lại, hé miệng đưa lưỡi miêu tả theo từng đường nét trên cánh môi Sở Lăng Thường, ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập sự thẹn thùng rồi chậm rãi lướt qua hàng mi, đôi mắt đẹp, cuối cùng luồn vào mái tóc dài óng ả, cảm thụ sự run rẩy nhẹ nhàng của nàng sau đó hắn chậm rãi rời đi rồi lại điên cuồng xâm nhập thật sâu.

Động tác này của hắn khiến Sở Lăng Thường kinh hãi kêu thành tiếng, trái tim nhỏ bé cũng suýt bị hành động bá đạo của hắn làm cho bay vọt khỏi lồng ngực.

“Thích không?” Hách Liên Ngự Thuấn nở nụ cười xấu xa, dịu dàng thủ thỉ bên tai nàng, giọng nói trầm thấp đã chuyển thành khàn khàn vì thoả mãn, lại toát lên sự mị hoặc khiến Sở Lăng Thường không khỏi run rẩy không ngừng.

“Đừng…” Nàng vô thức ôm ghì lấy đầu hắn, đôi chân nhỏ nhắn cũng siết chặt lấy eo lưng cứng rắn kia.

“Bé cưng, nàng đúng là khẩu thị tâm phi!” Hách Liên Ngự Thuấn bất ngờ tăng thêm lực, động tác của hắn điên cuồng như muốn trừng phạt nàng nhưng cũng như để thoả mãn chính mình. Từng giọt mồ hôi không ngừng tiết ra trên lưng hắn, theo từng động tác điên cuồng mà văng lên, rớt xuống cả thân thể mảnh mai của nàng.

Hết lần này tới lần khác, hắn điên cuồng tra tấn nàng khiến những tiếng rên rỉ ái muội như hoà với tiếng đụng chạm của hai thân thể không ngừng vang lên giữa không gian tĩnh mịch.

“Ngự Thuấn….chậm một chút….ta…không chịu nổi…” Từng đợt khoái cảm dâng lên trong thân thể nhỏ bé rồi không ngừng lan toả, mười đầu ngón tay thanh mảnh của nàng cũng bị hắn siết chặt lại, giữ chặt ra sau lưng.

Tiếng kêu yếu ớt của nàng lại càng kích khởi bản tính chiếm giữ nguyên thuỷ của Hách Liên Ngự Thuấn. Hắn gầm nhẹ một tiếng, lại điên cuồng đưa hạ thân mạnh mẽ tiến tới không ngừng xâm chiếm nơi tư mật. Hành động điên cuồng của hắn khiến tiếng thở gấp của Sở Lăng Thường càng lúc càng lớn, thân thể nhỏ bé cũng phát run, mái tóc dài óng ả ướt nhẹp mồ hôi, hoàn toàn đắm chìm trong sự kích tình cuồng dại…

***

Ánh sáng ấm áp từ những ngọn nến lớn vẫn soi rọi suốt chặng đường dẫn tới phòng ngủ. Tấm màn lụa mỏng không ngừng lay động phản chiếu hình ảnh đẹp đẽ đầy ái muội của đôi nam nữ lưu luyến không rời. Bóng đêm ngoài cửa sổ đã trở nên dày đặc, ngay cả ánh trăng cũng như xấu hổ mà trốn tránh, chỉ còn lại tiếng dế thỉnh thoảng vang lên, sau đó khung cảnh lại trở về sự yên tĩnh.

Trên chiếc giường lớn, chiếc chăn mỏng đang bao lấy một đôi nam nữ triền miên giao hoà, không khí trong phòng cũng tràn ngập hương vị ái muội cùng hơi thở nóng rực..

Thật lâu sau, Sở Lăng Thường mới từ trong vòm ngực của Hách Liên Ngự Thuấn hé mở đôi mắt đẹp, nàng cẩn thận ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó mới nhẹ nhàng nhích người ra, chậm rãi ngồi dậy.

Mái tóc đen dài dịu dàng rủ xuống, che đi bờ vai thon thả cùng vô số vết hôn hồng rực nở rộ trên làn da trắng mịn của nàng. Cảm giác đau nhức khắp toàn thân khiến nàng hơi nhíu mày. Muốn làm cho hắn ngủ say thật đúng là vất vả.

Quay đầu nhìn ngắm gương mặt an tĩnh của Hách Liên Ngự Thuấn, nàng gắt gao cắn chặt môi. Trên đôi môi đỏ mọng này vẫn còn lưu lại hơi thở của hắn cực kỳ rõ ràng.

Rốt cục hắn cũng đã ngủ. Nàng thực sự không biết đó là do hắn đã đạt được sự thoả mãn hay bởi vì nàng cố ý bỏ một chút Thiên Vấn Hương.

Có lẽ hắn vĩnh viễn không có cơ hội biết được rằng trước lúc hoan ái nàng đã làm chút chuyện.

Thiên Vấn Hương là một loại dược liệu có thể dễ dàng tìm thấy trong dược phòng bởi nó là một loại dược liệu rất thông thường. Nhưng chỉ cần dùng một tỷ lệ thích hợp với hương nguyệt quế để cùng một chỗ sẽ có công dụng cực kỳ rõ ràng. Hai mùi hương này khi quyện vào nhau có thể khiến người hít phải cảm thấy buồn ngủ, hít một lượng lớn có thể ngủ tới tận trưa ngày hôm sau. Đây cũng là việc mà nàng vô tình phát hiện ra.

Lúc trước nàng nghĩ chỉ cần Đề Nhã vào vương phủ, cô ta nhất định sẽ giống Ổ Giai, quấn lấy Hách Liên Ngự Thuấn khiến hắn không còn thời gian để ý đến Cấm lâu này. Nhưng không ngờ rằng Đề Nhã cùng Ổ Giai đều sợ hãi vẻ mặt lạnh lẽo của hắn. Đây là chuyện mà nàng không dự đoán được, cho nên nàng chỉ có thể tìm một biện pháp khác. Muốn Hách Liên Ngự Thuấn mê man tới bình minh ngày hôm sau thực ra có rất nhiều cách, chẳng hạn như dùng kim châm vào huyệt đạo ở đỉnh đầu hắn. Nhưng sao hắn có thể vô duyên vô cớ để nàng cầm ngân châm đâm vào đầu của mình chứ?

Cho tới khi nàng phát hiện công dụng của hương nguyệt quế thì mới nghĩ ra một kế sách vẹn toàn. Nàng nhớ trong dược phòng có Thiên Vấn Hương, cũng có mấy loại dược liệu nếu ăn một chút sẽ kháng cự lại được tác dụng khi kết hợp hai loại dược liệu kia. Cho nên, chỉ cần chờ đến khi Hách Liên Ngự Thuấn ngủ say thì nàng sẽ có thể hành động. Không ngờ thể lực của hắn thực kinh người, đem nàng hành hạ đến gần đứt hơi mới thoả mãn chìm vào giấc ngủ.

Nàng ngồi dậy, thấy Hách Liên Ngự Thuấn không có dấu hiệu tỉnh lại mới yên tâm xuống giường. Thân thể mặc dù có chút đau nhức nhưng nàng thực không muốn bỏ qua đêm nay.

Ngay từ lúc nói chuyện với Ổ Giai, nàng đã lợi dụng cô ta để có thể ra khỏi phủ, sau đó Ổ Giai quả nhiên trúng kế đưa Tả Cốc Lễ vương Y Trĩ Tà tới. Nàng lập tức tỏ ra thân thiết với Y Trĩ Tà, kể từ đó, ông ta đương nhiên sẽ đem nàng tiến cử với Thiền Vu, chỉ cần Thiền Vu tuyên nàng vào cung, nàng sẽ nhanh chóng quen thuộc địa hình nơi đó, rồi từ đó tìm ra manh mối kẻ sát hại sư phụ.

Không biết vì sao, trong lòng nàng luôn có một cảm giác nhẹ nhõm khi đối diện với Hách Liên Ngự Thuấn. Tuy rằng trong dược phòng của hắn tìm thấy loại độc dược hại thập hoàng tử, nhưng cũng không thể chứng minh là hắn độc hại thập hoàng tử, thậm chí là độc hại sư phụ nàng. Nàng đương nhiên tin tưởng hắn, tin tưởng hắn không giải thích nhất định là có nguyên nhân.

Hắn hẳn là đang hoài nghi một ai đó, mà nàng lại không cách nào nghi nghờ hắn. Cho đến khi gặp được Thiền Vu cùng nhị vương tử Vu Đan, nàng mới cảm thấy rõ ràng là sự tình không hề đơn giản.

Thiền Vu Quân Thần cả đời oai danh lừng lẫy nhưng đối với nàng lại cực kỳ khiêm tốn khiến nàng không khỏi suy nghĩ. Cho dù Thiền Vu không tham dự việc này nhưng ít ra ông ta cũng biết chuyện. Lại nhìn tới Vu Đan, nàng có thể thấy trong mắt hắn sát khí đáng sợ, con ngươi của hắn hắc ám tựa một coi sói dữ sẵn sàng lao tới cắn xé yết hầu đối phương bất cứ lúc nào.

Nàng cảm thấy Vu Đan là kẻ cực kỳ khả nghi. Không cần phải mất công xét đoán cũng có thể thấy thái độ không chút an phận của hắn. Lúc ban ngày, Thiền Vu tuyên nàng vào cung, mà Vu Đan lại trùng hợp xuất hiện giữa đường, có thể thấy hắn vẫn luôn quan sát từng hành động của nàng. Người với tính cách nóng vội như hắn luôn một lòng muốn được việc, cho nên nhất định ngay đêm nay sẽ triệu tập người của mình thương nghị kế sách. Hách Liên Ngự Thuấn ở trước mặt mọi người đã tuyên bố nàng gả cho hắn, người nóng nảy như Vu Đan, sao có thể để chậm trễ thời gian?

Cho nên, khi nàng biết Thiền Vu tuyên mình vào cung cũng là lúc nàng quyết định khi đêm xuống sẽ đột nhập vào hoàng thành.

Đêm nay có thể đột nhập thành công hay trở thành thích khách bị bắt giữ là việc nàng không thể đoán trước. Nhưng may mắn là hôm nay nàng đã có được khẩu lệnh của Thiền Vu, có thể tiến vào hoàng thành mà không cần thông báo nếu thực sự có tình huống khẩn cấp.

Sở Lăng Thường lại theo bản năng đưa tay sờ lên miếng ngọc bội nơi cổ. Đây là miếng ngọc bội có thể đảm bảo tính mạng cho nàng. Ngọc bội này là quân phù của Hách Liên Ngự Thuấn, thấy ngọc bội như thấy hắn, cho nên bọn thị vệ cũng không thể ngăn trở nàng, nhưng như vậy sẽ làm kinh động đến Thiền Vu.

Suy nghĩ một hồi, Sở Lăng Thường khẽ nhắm đôi mắt lại, hàng lông mày cũng nhíu lại đầy suy tư. Một lúc lâu sau, nàng đi tới bên giường, nhìn nam nhân đang say ngủ ở dó, trong lòng lại dâng lên cảm giác đau nhói. Dáng vẻ của hắn thực sự đã in sâu trong tâm trí nàng, cho dù có nhắm mắt lại vẫn có thể thấy rõ ràng.

Đầu ngón tay mảnh khảnh hơi nâng lên, muốn vuốt ve gương mặt của hắn nhưng lại ngừng lại giữa không trung.

Vì sao nàng lại lưu luyến như vậy?

Biết rõ lần này xông vào hoàng thành sẽ là chuyến đi thập tử nhất sinh, vì sao người cuối cùng nàng muốn gặp lại chính là hắn?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 181
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...