Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ

Chương 220

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Diệp Tuyền nhớ lại một chút, thực sự có hai ba hộp chưa dùng tới, bèn lấy đưa cho họ. Dã Hạc lại tiếp tục cố gắng: "Nếu như chúng tôi kết hôn, có thể để bọn họ lên được không? Chính là người già và chó ở dưới đó..."

"Đừng mơ mộng nữa, đi ăn đi." Diệp Tuyền cạn lời cắt ngang anh ta. Cân nhắc tới Đại Kim, thuận tiện hỏi xem quỷ hồn của người thân Dã Hạc dưới Thành Hoàng địa phủ có muốn tới lúc đó lại tới báo mộng hay không đã là nhiều lắm rồi. Còn muốn quỷ xuất hiện ở hiện trường hôn lễ ư, cũng chẳng nghĩ xem ý tưởng này đáng sợ tới mức nào!

Lục Thiếu Chương bưng đĩa đi tới, cụp mắt tỉ mỉ nhìn trạng thái trong thời gian yêu đương của Dã Hạc, dường như có suy nghĩ gì đó.

Vào dịp lễ trung thu, Cục quản lý chỉ luân phiên. Tăng ca xong, Lộ Băng thuận đường tạt qua tặng một phần bánh trung thu của đơn vị, sau đó vui vẻ mang bánh trung thu của cửa hàng quán ăn khuya đi.

Diệp Tuyên mở hộp bánh trung thu của Cục quản lý ra, bên trong có tám cái bánh, nhưng mùi vị..."

"... Bánh trung thu đậu lên men?" Diệp Tuyền lần đầu tiên thấy sự phối hợp nào, chọn ra vị duy nhất khiến cô tò mò, bóc ra ăn thử.

Vỏ bánh béo ngậy, mềm mại, giữ nguyên hương vị đặc trưng của bánh trung thu ở lớp ngoài. Nhưng vừa cắn vào, phần nhân đậu lên men mặn chát lập tức nghẹn lại trong cổ họng, mặn chát.

Cô vẫn còn muốn nếm kỹ một chút, nhưng mùi hơi chua của lên men xộc tới, có lẽ do nguyên liệu lên men chưa đủ kỹ, hơi đắng, kết hợp với lớp vỏ quá ngọt, hương vị lập tức trở nên khá kỳ lạ.

Diệp Tuyền mặt không biểu cảm bỏ một phần tư miếng bánh trung thu vừa cắn được một miếng xuống, sau đó rót nước uống.

Thứ như đậu lên men quả nhiên vẫn ngon hơn khi làm nguyên liệu phối hợp. Sáng tạo tốt đấy, lần sau đừng sáng tạo nữa.

Diệp Tuyền hơi nghi hoặc, hương vị này sao lại được chọn làm bánh trung thu của Cục quản lý thế? Khẩu vị của Cục quản lý sợ rằng hỏng hết rồi đấy nhé? Lộ Băng nhận được câu hỏi của cô, lập tức trả lời: [À, hiện tại ngành bánh trung thu cũng đang phát triển hộp mù, xét thấy Cục quản lý có nhiều người trẻ làm việc, lãnh đạo đã chọn phong cách sáng tạo hơn. Có sáu hương vị cơ bản, trong đó có hai hương vị ngẫu nhiên. Bà chủ Diệp đã bốc được vị cà phê chocola và đậu lên men, thực sự khá ngon... Tôi đã bốc được mì trứng và bún ốc. ]

Chỉ nhìn vị thôi, Lộ Băng đã bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng rồi. Chẳng trách lúc tới cửa hàng quán ăn khuya mua bánh trung thu lại háo hức như thế.

Diệp Tuyền cảm thấy đồng cảm cho các tu sĩ trong Cục quản lý, không để ý đến mấy lời vòng vo sau đó của Lộ Băng, cố gắng lừa cửa hàng quán ăn khuya đảm nhận vụ ăn uống.

Đùa à, nấu ăn cho Cục quản lý thì là đi làm công còn gì!

Khi thực khách mới tới, Diệp Tuyền lại phải vào bếp, thấy trên quầy mới ăn một phân tư cái bánh trung thu. Diệp Tuyên vẫy tay, kéo An An đang chạy quanh cửa hàng tới."Tiểu Lục Tiểu Du? Tới ăn miếng bánh trung thu đi."

Diệp Tuyền bình thường cũng hay chia sẻ đồ ăn. Du Tố Tố không hề phòng bị mà đi tới, tuỳ ý lấy một miếng lên nhét vào trong miệng, sau đó ngay lập tức xoay đầu sang một bên, không để cho Lục Thiếu Chương và An An nhìn rõ sắc mặt méo mó của cô ấy.

Wow! Thứ gì thế này! Vừa chua vừa mặn vừa ngọt vừa đắng?! Aaaa lưỡi của tôi! Du Tố Tố lúc này mới nhìn thấy hộp bánh trung thu đã được bóc ra trên quây, vẻ mặt lên án mà nhìn Diệp Tuyền.

Cô ấy vốn vô cùng tin tưởng tay nghề của bà chủ, thật không ngời Diệp Tuyên mặt không đổi sắc, không hề có chút chột dạ nào, đẩy đẩy hai miếng bánh còn lại.

Lục Thiếu Chương chú ý thấy nhân bánh trung thu có màu hồng và trắng với nước sốt đỏ, ngay lập tức liên tưởng tới cái đĩa "chua ngọt mặn đắng cay" mà Diệp Tuyền đã đưa cho anh lúc trước.

Kiếm linh tóc trắng lấy một miếng bánh trung thu cắn một miếng, vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ không hề thất vọng chút nào, thậm chí còn có thể bình luận: "Không bằng bánh ngũ vị."

Diệp Tuyền nhướng mày, không nhìn thấy biểu cảm méo mó và thất vọng của Lục Thiếu Chương, hứng thú nhìn về phía An An.

Mấy người phía trước đều đã ăn, đỉnh đầu An An tựa như có một bóng đèn sáng lên, nghĩ tới những món ăn ngon mà Diệp Tuyền thường chia sẻ, cô bé hưng phấn vẫy tay rồi leo lên quầy. Vừa leo lên, An An dùng đôi tay mũm mĩm chộp lấy một phần tư miếng bánh trung thu còn lại, há to miệng nhét vào, như sợ có người giật lấy. Về mặt vật lý, miệng của Quỷ Anh há lớn có thể ngoạm được cả một cái đầu. Vừa ngậm miệng lại, An An sửng sốt mấy giây, ngơ ngác nhìn Diệp Tuyền đang cười nhạt, sau đó ngơ ngác nhìn lại Lục Thiếu Chương vẻ mặt hiếm khi d.a.o động, cuối cùng cũng thấy rõ Du Tố Tố đang quay lưng về phía mọi người với vẻ mặt nhăn nhó. Quỷ Anh ngốc nghếch cuối cùng cũng hiểu, không phải do vị giác cô ấy có vấn đề, mà là do cái bánh trung thu xấu xa này hư rồi!

An An há miệng, gào thét đến kinh thiên động địa: "Oa!!! Tệ quá!!!" Quỷ Anh khóc lên không có nước mắt, âm thanh chói tai quái dị đến mức nếu có tu sĩ khác ở đây, chắc chắn họ sẽ bịt tai lại, tay chân mềm nhữn lao tới để diệt yêu. Diệp Tuyên mí mắt cũng không động đậy, nhét một miếng bánh trung thu ngũ vị vào miệng An An.

"Hức-Hehe...Nhóc An An nếm được mùi vị, l.i.ế.m mép, ngay lập tức quên đi vừa rồi vì sao lại gào khóc.

Thôn hoa quả, thôn Huyền Kiều, mặt dây chuyền hồ lô. Nhóc An An quả thực là một nhóc quỷ dễ nuôi.

Ừm, bánh trung thu đến cả Quỷ Anh cũng thấy khó ăn thì quả thực là một kiểu sáng tạo. Sáng tạo khiến người ta sang chấn tâm lý.

Cũng may mấy vị khác của bánh trung thu này cũng không tồi, an ủi được tâm hồn bị tổn thương của Du Tố Tố, đến cả Diệp Tuyền nhìn các loại nhân bánh mà Lộ Băng gửi tới cũng có cảm giác muốn thử phối hợp chúng.

Bốn "người" trong cửa hàng quán ăn khuya ăn thử bánh trung thu của Cục quản lý xong, đêm trung thu, Dư Thiền cũng nhận được bánh trung thu mà cửa hàng gửi tới. Dư Thiền vô cùng bận bịu bước vào tiệm để ăn khuya vào ban đêm. Cô gái tóc ngăn khá gầy, quâng thâm dưới mắt chứng tỏ nhiều ngày đã không được ngủ tử tế, nhưng sắc mặt cô ấy hồng hào, tinh thân vô cùng phấn chấn.

"Này, bánh trung thu của cô." Du Tố Tố đặt bánh trung thu vào trong xe đẩy của An An, An An liền bò qua.

Dư Thiền nhìn xe đồ ăn tự động, lấy một hộp đồ chơi và quần áo nhỏ từ xe xuống, nhẹ giọng gọi: "An An? Tới đây."

An An vững vàng đưa hộp bánh trung thu dừng trước mặt cô ấy, Dư Thiền lấy hộp bánh trung thu đi, đặt hộp đồ chơi mình mang tới lên. An An bò trên hộp, nhìn xem bên trong là gì, sau khi nhìn ra thì "oa” lên một tiếng.

Ngẩng đầu lên, An An ngay lập tức nhận ra người thi thoảng sẽ mang đồ chơi tới cho cô bé này. Cô bé nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, lựa một hồi trong cặp nhỏ, chọn ra được một bông hoa đỏ nhỏ.

Lúc đầu, những bông hoa đỏ nhỏ do Du Tố Tố gấp không đẹp lắm, tuy không trở thành phần thưởng của An An, nhưng cũng bị cô bé lấy đi, đựng hết vào trong cặp nhỏ.

Một bông hoa nhỏ màu đỏ bằng giấy đột nhiên xuất hiện bên cạnh hộp, Dư Tuyền không khỏi quay mặt sang một bên, lau khóe mắt: "Hoa rất đẹp, cảm ơn An An." An An hiểu được câu nói này, vui vẻ vỗ bụng ngôi dậy, bò về phía Dư Thiền, cắn một ngụm âm khí trên người cô ấy.

Đó là một mặt dây chuyền hình hồ lô nhỏ. Dư Thiền có kim quang công đức góp nhặt bảo vệ, âm khí của hồ lô không đến gần được, nhìn có vẻ thoi thóp. An An lại không hề kén chọn.

Diệp Tuyền đi từ trong bếp ra, vừa hay nhìn thấy cảnh này.

Diệp Tuyền:...

Xem ra phạt một tháng không có đồ chơi để chơi vẫn là quá nhẹ, vẫn có âm khí dâng tận cửa để ăn nhỉ.

Diệp Tuyền vượt qua An An, vươn tay ra, lấy hộp đồ chơi trên xe đẩy của cô bé đi: "Tháng này An An đã mắc lỗi sai, tạm thời không được chơi, tháng sau lại cho cô bé đi."

An An ngơ ngác nhìn chiếc xe đột nhiên trống rỗng, sau đó nhìn bóng lưng Diệp Tuyền ôm chiếc hộp đi, cuối cùng nhận ra đồ chơi người khác tặng cũng không thể phá bỏ lệnh cấm của bà chủ. Nhóc An An nằm trên xe, toàn thân mềm nhữn rũ rượi. Dư Thiền biết Tiểu An An ở lại cửa hàng quán ăn khuya làm gì, tuy rất đau lòng An An không có đồ chơi để chơi, nhưng cô ấy cũng biết rất rõ quá trình chăm sóc đứa trẻ không nên có người khác can thiệp, càng đừng nói tới Quỷ Anh cố chấp và dễ xảy ra chuyện như thế này.

Dư Thiền dựa vào cảm giác nhìn về phía vị trí của An An, nhẹ giọng dỗ dành cô bé, dặn cô bé làm theo hứa hẹn, bên cạnh việc nhận phần thưởng cũng phải nhận trừng phạt khi làm sai.

An An phồng má không muốn nghe, ôm đầu xoay người, m.ô.n.g vểnh lên như đà điểu, bịt tai lại vùi mình vào trong xe, trông vừa buồn cười lại vừa đáng yêu. Cô bé có bịt tai hay không cũng không ảnh hưởng tới khả năng nghe, Diệp Tuyền cũng lười quản cô bé dở trò vặt—dù sao cũng không ảnh hưởng tới kết quả. Trêu chọc An An chỉ là thuận tay, Diệp Tuyền cất hộp đồ chơi rồi quay lại, nói với Dư Thiền về chuyện chính của cửa hàng quán ăn khuya: "Chất lượng vỏ cam lụa xanh đỏ lần này không tồi, còn chưa kịp cảm ơn cô."

Đôi mắt của Dư Thiền sáng lên "Có thể lọt vào mắt xanh của bà chủ Diệp thì tốt quá rồi! Tôi vừa kết thúc vụ kiện, lấy được công ty đồ ăn nhẹ của chị gái, đang suy nghĩ xem sẽ phát triển dây chuyền sản xuất nào! Vườn hoa quả của tôi sẽ được phát triển thêm một số loại sau khi mùa thu năm nay qua đi, cũng cần phải mở rộng kênh bên ngoài nữa. Vỏ cam lần này tới từ nhà cung cấp dòng trái cây bảo quản do tôi pháát triển. Tôi thấy hương vị khá ngon, bà chủ Diệp cũng thấy ngon thì quá tốt rồi!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16: T:
Chương 16: T:
Chương 16: T:
Chương 16: T:
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22: T:
Chương 22: T:
Chương 22
Chương 23
Chương 24: T:
Chương 24: T:
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 220
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...