Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Duyên Tới Là Lang Quân

Chương 3

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tư Đồ Ngu tỉnh lại thấy nàng nằm trên giường của mình, mí mắt có chút nặng nề. Khó khăn mở mắt ra đã nhìn thấy khuôn mặt mẫu thân vừa lo lắng lại vui mừng. "Ngu nhi, con tỉnh, thật sự khiến nương lo lắng muốn chết, con hôn mê đã một tháng." Mỹ phụ ngồi bên giường, đau lòng khẽ vuốt bên mặt vẫn còn sưng phù của nhi nữ, đôi mắt xinh đẹp rưng rưng, "Ngu nhi, có chỗ nào không thoải mái không? Ôi, vị Công chúa này ra tay đúng là tàn nhẫn a, Ngu nhi sao con lại thích đi trêu chọc nữ tử xinh đẹp vậy! Nương nói cho con a, càng là nữ tử xinh đẹp lại càng nguy hiểm, bây giờ thân thể con vẫn còn rất yếu..." Còn chưa kịp tiêu hóa mỹ mạo xinh đẹp của mẫu thân, trong tầm nhìn lại thêm một gương mặt. Tư Đồ Diệu Minh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hét lên với Tư Đồ Ngu: "Nghịch nữ! Ngươi, ngươi làm sao có thể bại hoại gia phong như vậy! Dám đi nhìn lén Công chúa tắm rửa còn bị tát một cái đến hôn mê, ngươi làm sao có thể hôn mê như vậy, ném mất mặt mũi của Lang tộc ta!"

Ặc, Tư Đồ Ngu suýt chút nữa bị sặc nước bọt. Phụ thân người nghe loạn tin đồn còn không cho ta ngất, chẳng lẽ muốn ta làm chút gì đó sao...

"Tiểu thư!" Lúc này quản gia cũng xen vào, bộ dáng từ ái, "Tiểu thư, người cũng quá nóng lòng rồi. Nếu yêu thích, chờ phong Thần sau đó đi cầu hôn là được. Người cứ yên tâm dưỡng thương đi, qua chuyện rồi lão nô sẽ giúp người mời bà mai tốt nhất!"

Quản gia, ngươi quá đa nghi rồi.

"Tiểu thư!" Lại một bóng người nhào tới, Tư Đồ Ngu đỡ trán: Cho ta ngất đi...

"Tiểu thư thì ra thích Thanh Trạc Công chúa, vậy Lan tiểu thư phải làm sao bây giờ a, nếu không liền cưới hai phòng?"

Nữ đầu bếp, ngươi có tâm quá rồi.

Tư Đồ Ngu tự kỷ nghĩ. Sinh ra trong hoàn cảnh này, bất luận làm chuyện gì, cũng được tha thứ, huống chi nàng vốn không làm sai cái gì. Sờ sờ cái má, quả nhiên đáng ghét vô cùng!

Có điều, Tư Đồ Ngu đánh giá thấp trình độ bát quái ở Tiên giới. Nàng ở trong nhà tịnh dưỡng mấy ngày, bên ngoài lời đồn đã bay đầy trời. Cái gì "Thiên kim nhà Chấn Nam Thần Quân cùng Thanh Trạc Công chúa ở Tiên Sơn ngẫu nhiên gặp mặt nhất kiến chung tình", cái gì "Rõ ràng hai người tình đầu ý hợp, ở trong tiên hồ tắm uyên ương khó lòng kìm nổi", càng ghê tởm hơn là cái này "Thiên kim nhà Chấn Nam Thần Quân - Tư Đồ Ngu thèm nhỏ dãi sắc đẹp Thanh Trạch Công chúa thừa dịp tắm rửa muốn XXX lại bị một chưởng vỗ cho bất tỉnh nhân sự",...

Bên trong phủ Chấn Nam Thần Quân, Tư Đồ Diệu Minh nghe bọn hạ nhân sinh động thuật lại một đống phiên bản truyền thuyết ở bên ngoài, sắc mặt tái xanh.

Đáng trách! Thật sự đáng trách vô cùng! Ai không có mắt lại loạn truyền lời đồn, Tư Đồ gia ta dù gì cũng là hoàng thất Lang tộc, nhi nữ của Tư Đồ Diệu Minh ta dù gì cũng là một nhân tài hoa nhường nguyệt thẹn, chính khí đường đường, phong lưu tiêu sái, hiện tại lại bị đồn thành một tên hèn mọn, làm sao ta chịu nổi!!! Tư Đồ Diệu Minh càng nghĩ càng giận. "Đùng" một tiếng, đem Dạ Quang Bôi * bóp nát trong tay. Quản gia đứng một bên, nhìn mảnh vỡ đầy đất, đau lòng a...

( *) Dạ Quang Bôi: Chén ngọc quang dùng để uống rượu.

Trước đó Tư Đồ Diệu Minh đã đặc biệt đi đến chỗ Thiên Đế để thỉnh tội cũng như làm sáng tỏ chuyện này, nhưng vẫn không ngăn được lời đồn bay đầy trời. Hết cách rồi, Thiên giới quá mức vô vị, đã lâu không có chuyện "kích thích, thú vị" thế này, cho nên quần chúng Tiên giới xúc động khó bình tĩnh được. Dù mọi người yêu thích truyền bá tin đồn thú vị cũng không có gì, nhưng Thần Đế vô cùng sĩ diện, mặc dù hắn rộng lượng đến đâu, thì chuyện này cũng liên quan đến danh dự nữ nhi mà hắn yêu thương nhất, không nghi ngờ gì đây chính là xúc phạm nghịch lân của hắn... Ôi, thánh chỉ phong Thần chậm chạp không đến, chỉ sợ cũng đang suy nghĩ phải xử lý việc này như thế nào.

Mà thánh chỉ gì gì đó, cuối cùng cũng tới.

Buổi sáng ngày đó, Tư Đồ Ngu còn đang ở trước gương đánh giá gương mặt của mình đã trở lại xinh đẹp như lúc đầu chưa, thì Tiên sứ truyền chiếu đã đằng vân giá vũ ( cưỡi mây đạp gió) đi đến.

"Phụng Tiên Đế ý chỉ, Tư Đồ Ngu thiên tư hơn người, tuổi nhỏ tài cao, vừa vặn đúng lúc chức vụ Nhân Duyên Ty của Phong Lâm Quốc bỏ trống đã lâu, đặc biệt phong Tư Đồ Ngu là Hạo Trạch Tiên Quân, nhận chức Nhân Duyên Ty của Phong Lâm Quốc, chưởng quản tình cảm, vướng mắc, nhân duyên cưới gả của Phong Lâm quốc, khâm thử!" Âm thanh âm nhu lanh lảnh đó khiến Tư Đồ Ngu run lên.

""---- thánh ân cuồn cuộn!" Trong lòng mọi người tiếc hận, Tiên Quân gì đó cũng không tệ, nhưng vẫn kém xa kỳ vọng trước đó là Thần Quân, đang yên lành bị giảm một cấp bậc a, hơn nữa còn là Nhân Duyên Ty cực khổ lại không có tiền đồ gì, thật sự là minh thăng ám hàng a... Có điều cũng không phải là không có hi vọng, Nhân Duyên Ty của Phong Lâm quốc đời trước còn không phải được phi thăng lên Thần sao, tuy nói đây là kỳ tích, nhưng Tư Đồ Ngu còn trẻ, lại thiên phú kì dị, theo thời gian không chừng cũng có thể từ Tiên Quân thăng lên. Cảm thán một phen chúng tiên vây xem đều từ từ tản đi, hẹn nhau chốc nữa đi phố tiên nào dạo, hoặc đi cửa hàng của Thái Thượng Lão quân nhìn xem có ra thuốc bổ nào mới, duy chỉ có Chấn Nam Thần Quân ở trong ngực phu nhân Hoa tiên tử của mình khóc rống: "Ô ô--- Ta không cam lòng! Nhan Nhan, ta không cam lòng a..."

Cuối cùng, Hạo Trạch Tiên quân - Tư Đồ Ngu trong sự kêu khóc kích động của Chấn Nam Thần Quân, rất hào hứng đi nhậm chức. Quản nhân duyên nhân gian có thể so với ở Tiên giới thú vị hơn nhiều, Nhân Duyên Ty sao, ừ, nghe cũng không tệ lắm.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Nhậm chức Nhân Duyên Ty.
Chương 2
Chương 2: Thanh Trạc Công chúa.
Chương 3
Chương 3: Bát quái trên thiên đình.
Chương 4
Chương 4: Tiểu Tam nhà Tiên quân.
Chương 5
Chương 5: Lãnh mỹ nhân - Mộ Dung Ly Túc.
Chương 6
Chương 6: Phủ đệ của Thần tiên.
Chương 7
Chương 7: Nhân Duyên Ty là nhà vườn.
Chương 8
Chương 8: Hậu cung của Quốc Quân.
Chương 9
Chương 9: Điệu múa ái mộ.
Chương 10
Chương 10: Lá đồng đưa tình.
Chương 11
Chương 11: Duyên điền kinh biến.
Chương 12
Chương 12: Phệ tâm ( thượng).
Chương 13
Chương 13: Phệ tâm ( hạ).
Chương 14
Chương 14: Hương thảo tinh phơi mình dưới trăng.
Chương 15
Chương 15: Tình chết non trước kia.
Chương 16
Chương 16: Nữ tế ( con rể) của Cổ lão gia.
Chương 17
Chương 17: Dẫn độ.
Chương 18
Chương 18: Hoa Điền Thác [ Rối ren nơi ruộng hoa ].
Chương 19
Chương 19: Nguyệt dạ mê tình ( đêm trăng mê tình).
Chương 20
Chương 20: Lòng của Tiên Quân.
Chương 21
Chương 21: Người trọng yếu đêm Trung Thu đặc biệt.
Chương 22
Chương 22: Bàn Đào yến.
Chương 23
Chương 23: Gặp lại Thanh Trạc.
Chương 24
Chương 24: Sắc lang, có khỏe không?
Chương 25
Chương 25: Vết bớt.
Chương 26
Chương 26: Hồ nhị Công chúa.
Chương 27
Chương 27: Thời niên thiếu.
Chương 28
Chương 28: Cầm sư.
Chương 29
Chương 29: Tư võng nhiên ( Hoài niệm buồn).
Chương 30
Chương 30: Tình này có thể đợi.
Chương 31
Chương 31: Ban đêm xông vào phủ Tiên quân.
Chương 32
Chương 32: Bày tỏ a!
Chương 33
Chương 33: Tiệm rượu Đồng Hương.
Chương 34
Chương 34: Giai nhân bên tường.
Chương 35
Chương 35: Không nhìn thấy ngươi.
Chương 36
Chương 36: Mỹ nhân khó đoán.
Chương 37
Chương 37: Quân tâm ngã tâm ( lòng người, lòng ta).
Chương 38
Chương 38: Thất thân.
Chương 39
Chương 39: Thác loạn.
Chương 40
Chương 40: Bà bà giá lâm.
Chương 41
Chương 41: Thăm dò.
Chương 42
Chương 42: Trăng tròn.
Chương 43
Chương 43: Hiểu lầm.
Chương 44
Chương 44: Tự vấn lương tâm.
Chương 45
Chương 45: Dị biến.
Chương 46
Chương 46: Ly hồn.
Chương 47
Chương 47: Phong ấn U Minh Cốc.
Chương 48
Chương 48: Kiếp nạn khó thoát.
Chương 49
Chương 49: Mạc Dao.
Chương 50
Chương 50: Hóa kiếp.
Chương 51
Chương 51: Tỉnh ngộ muộn màng.
Chương 52
Chương 53
Chương 53: Ân oán kết thúc.
Chương 54
Chương 54: Hóa thành thạch kiều ( cầu đá).
Chương 55
Chương 55: Trướng nhiên nhược thất ( buồn bã, mất mát).
Chương 56
Chương 56: Thạch kiều chi yên vũ di tình ( cầu đá, mưa phùn rơi tình).
Chương 57
Chương 57: Thạch kiều chi Cố thiếu gia ngốc.
Chương 58
Chương 58: Lòng nhớ ai?
Chương 59
Chương 59: Những nữ tử kia.
Chương 60
Chương 60: Tương tư không gặp.
Chương 61
Chương 61: Cười si ngốc.
Chương 62
Chương 62: Quên người.
Chương 63
Chương 63: Lại qua trăm năm Thạch Kiều ở nhân gian.
Chương 64
Chương 64: Hồn quy hà xử ( hồn về nơi đâu).
Chương 65
Chương 65: Tựa như cố nhân.
Chương 66
Chương 66: Như người xa lạ.
Chương 67
Chương 67: Ghen ghét.
Chương 68
Chương 68: Si tâm thác phó ( cuồng dại trả giá).
Chương 69
Chương 69: Kiếp này không phụ.
Chương 70
Chương 70: Đêm dài tình nồng.
Chương 71
Chương 71: Nơi hạnh phúc bắt đầu.
Chương 72
Chương 72: Chúng ta thành thân đi.
Chương 73
Chương 73: Hôn lễ đau đầu ( nhất).
Chương 74
Chương 74: Hôn lễ đau đầu ( nhị).
Chương 75
Chương 75: Hôn lễ đau đầu ( tam).
Chương 76
Chương 76: Hôn lễ đau đầu ( tứ).
Chương 77
Chương 77: Sinh hoạt sau khi thành thân của Tiên Quân.
Chương 78
Chương 78: Hồi nương gia ( về nhà mẹ đẻ).
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 3
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...