Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Duyên Tới Là Lang Quân

Chương 9

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trên núi U Miên, Hồ giới, khắp nơi đầy sắc hoa Tử Uyên.

Nơi tận cùng Tử Uyên hoa, bóng đêm che kín có một tấm bia mộ, nó tồn tại ở đó đã một ngàn năm. Nữ tử váy trắng xinh đẹp quỳ bên bia mộ, giơ tay chạm đến hàng chữ lõm sâu đã nhiễm rêu xanh.

Tử Uyên khắp nơi phe phẩy. Nhàn nhạt hương hoa mang theo mùi vị đau thương.

"Dao, huynh rời khỏi ta ròng rã một ngàn năm. Đến cùng phải thêm bao lâu nữa, ta mới không còn thống khổ, không còn hận như vậy." Mộ Dung Ly Túc thấp giọng nỉ non, đáy mắt bi thương dày đặc. Nơi này mai táng người nàng yêu say đắm, mà người kia đã chết một ngàn năm trước, thân thể hóa thành khói bụi, linh hồn tan biến, mảy may không lưu lại gì, nàng chỉ có thể ở nơi hắn thích nhất chôn đi vòng hoa Tử Uyên mà hắn từng tặng cho nàng, an ủi trái tim vụn vỡ của nàng. Nhưng một năm qua một năm, Mộ Dung Ly Túc phát hiện mình vẫn không có cách nào tiêu tan, oán hận đau thương đã đăm vào lòng nàng một cái rễ, buông xuống cái gì, chỉ là lừa mình dối người mà thôi.

Một ngàn năm trước, người nàng yêu rời đi, Mộ Dung Ly Túc suýt chút nữa rơi vào Ma đạo. Nàng cầm Thí Việt kiếm, máu tươi nhiễm y phục thuần trắng, như đóa Hồng mai nở trong tuyết. Mặc tiếng kêu la chửi bới thảm thiết, trong ý thức chỉ còn lại cảnh tượng người kia tan thành mây khói, tan vào trong gió biến mất không thấy đâu, hình ảnh kia vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong trí nhớ, tuyệt vọng, bất lực. Nàng giết đỏ cả mắt. Cuối cùng, cái gì cũng nhìn không thấy, một mảnh u ám.

Tựa hồ có ai đang nói: Tình sinh duyên diệt, quấn quýt si mê không có kết quả.

Ý thức khôi phục lại, nàng quỳ trong mảnh phế tích, đầy rẫy khắp nơi. Một vị Tiên ông mặc trường bào, lấy tay đặt ở mi tâm của nàng, xua đi ma tính còn sót lại. "Mộ Dung Ly Túc, ngươi có đồng ý làm môn hạ của Quảng Lai ta, bỏ xuống chấp niệm, theo ta chuyên tâm tu hành?!" Giọng nói hiền lành, ôn hòa vang trên đỉnh đầu.

"Chuyên tâm tu hành, thì có thể quên đi ký ức đau khổ sao?" Mộ Dung Ly Túc ánh mắt đờ đẫn, âm thanh khàn khàn.

"Cơ duyên đến, thì sẽ buông xuống được quá khứ."

"Được."

Bên trong phế tích, nữ tử áo trắng chậm rãi nằm xuống.

✂━━━━━━

A, lại nghĩ đến chuyện trước kia rồi.

Mộ Dung Ly Túc lau đi ẩm ướt nơi khóe mắt, nhìn những cánh hoa héo úa trên mặt. Nếu không trở về, người kia sẽ cuống lên đi. Đột nhiên gương mặt tươi cười lại giả vờ oan ức lúc nàng gần đi của Tư Đồ Ngu lại xông vào đầu. Mộ Dung Ly Túc hơi ngạc nhiên, nhẹ nhàng vén lại những sợi tóc bị gió thổi rối loạn, cười khổ. Rõ ràng nàng cũng là Lang, nhưng tại sao lại không chán ghét nàng được đây?

Vài cánh hoa héo tàn bị gió thổi đi, rơi trên chiếc váy thuần trắng của Mộ Dung Ly Túc, tàn hương chưa tán, đẹp đến đau thương.

Trăng sáng giữa trời, chiếu rọi tình cảm giãy dụa trong đêm tối.

✂━━━━━━

Ở một nơi xa xôi khác, trong hoa viên hoàng cung, dưới một gốc cây ngô đồng lớn, nữ tử váy trắng đứng yên trong gió, ánh trắng xám trắng chiếu lên dung nhan xinh đẹp của nàng. Nàng đứng ở nơi đó rất lâu, sắc môi đã trắng bệch vẫn cố chấp không chịu rời đi.

Năm mười sáu tuổi vào cung, lòng nàng đã chết. "Thiên sinh lệ chất, trường thị Quân vương." [ Trời sinh quyến rũ, thích hợp hầu hạ Quân vương ]. Bởi vì câu nói của đạo nhân kia, nàng bị đưa vào cung như một chuyện đương nhiên, trở thành con cờ lợi ích để gia tộc leo lên. Chỉ là không nghĩ đến đêm tân hôn, Quốc quân không thấy đâu, chỉ có một mình nàng ngồi nhìn nến đỏ qua màn che cả đêm, sáng sớm ngày thứ hai, khi tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu vào phòng, rốt cuộc nàng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nàng vào cung, sau lưng dính dáng đến vấn đề chính trị, bản thân nàng rõ ràng, Hoàng đế cũng không ngốc, buồn cười nhất là, phụ thân của nàng có ý định mưu phản đã lâu, cho rằng có thể dựa vào con gái tiến cung mê hoặc Thiên tử, không biết hậu cung giai lệ như mây, Hoàng đế lưu luyến bụi hoa, nhưng xưa nay chưa hề mê muội. Nữ nhân cùng thiên hạ, từ trước đến nay nặng nhẹ hắn đều rõ ràng.

Ngày hôm sau, mọi người trong cung đều biết Linh phi mới vừa được sắc phong, nữ nhi của Binh Bộ Thượng Thư - Triệu Linh nàng đây, không được sủng ái. Nhưng như vậy càng tốt, nàng mới không muốn bị cuốn vào hậu cung câu tâm đấu giác [ lục đục, đấu đá nhau ]. Không lâu sau đó, chuyện phụ thân muốn mưu phản bại lộ, cả nhà bị chém đầu, không biết vì nguyên nhân gì Quốc Quân tha nàng một mạng, hủy bỏ quan tịch, đày vào lãnh cung.

Sau đó Triệu Linh nàng một mình sống trong nơi quạnh quẽ nhất hậu cung, ngày qua ngày vượt qua thời gian vắng lạnh. Cuộc sống đối với nàng dường như không còn ý nghĩa gì, trong cõi u minh ( tối tăm) có một loại cảm giác, có một người như vậy đang chờ nàng. Loại cảm giác mãnh liệt mơ hồ này chống đỡ nàng qua lúc hoa nở hoa tàn. Vào một ngày của mấy tháng trước, cuộc sống đột nhiên có biến hóa.

Triệu Linh cách mấy ngày thì thích đi đến rừng ngô đồng một chút, đây như là một thói quen của nàng. Đêm hôm đó, cũng là một đêm sáng như thế này, ánh sáng trắng tinh chiếu rọi cánh rừng không người. Nàng mặc váy lụa trắng ở bên trong ánh sáng này uyển chuyển nhảy múa, váy áo tung bay, bộ bộ sinh liên ( từng bước sinh ra hoa sen). Như chim Hồng chao lượn dưới trăng, tựa như bướm quấn quít lấy hoa. Vốn kỹ thuật nhảy tuyệt thế này dùng để bắt lấy tâm Quân Vương, bây giờ chỉ có ở nơi không người, dưới ánh trăng, ở tầng tầng cành lá thấp thoáng trong rừng, thỏa thích nhảy múa, trong thiên địa, chỉ có một thân ảnh uyển chuyển phất tay áo, điểm mũi chân.

Ở một đầu khác của bụi cây, Thị vệ trưởng vừa vặn đến giải sầu, may mắn nhìn thấy giai nhân nhảy múa, thoáng như trong mộng. Nàng si ngốc nhìn mỹ nhân nhảy múa dưới ánh trăng, quên mất phản ứng. Mãi đến khi Triệu Linh múa xong một đoạn, quay người đột nhiên thấy bóng người trong chỗ tối, kinh hãi nhấc váy chạy trối chết, nàng mới lấy lại tinh thần. Mỹ nhân rời đi, trong lúc vội vàng làm rơi chiếc khăn thêu xuống đất. Thị vệ trưởng ảo não chính mình mạo phạm giai nhân, chậm rãi đi đến dưới ánh trăng, nhặt lên khăn lụa bị đánh rơi. Chiếc khăn thuần trắng còn tản ra mùi hoa quế, mặt trên thêu hoa lan giản lược thanh nhã, châm tuyến tỉ mỉ, tay nghề vô cùng tốt. Phía dưới hoa lan còn thêu hai chữ, Triệu Linh.

Triệu Linh, dường như là phi tử bị lãng quên trong lãnh cung.

Sống hai mươi năm, lần đầu động tâm. Đối phương lại là phi tử hậu cung. Nữ nhân của Quốc quân, cho dù thân ở lãnh cung, người khác cũng không được phép mơ ước. Mà Đỗ Hằng nàng hiện tại chỉ là một nữ thị vệ trưởng nho nhỏ trong hậu cung, không có năng lực cho Triệu Linh hạnh phúc, không có năng lực dẫn nàng rời khỏi hoàng cung lạnh lẽo, gò bó.

Thị vệ trưởng đem khăn theo cất vào trong ngực, vô hạn thất vọng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Nhậm chức Nhân Duyên Ty.
Chương 2
Chương 2: Thanh Trạc Công chúa.
Chương 3
Chương 3: Bát quái trên thiên đình.
Chương 4
Chương 4: Tiểu Tam nhà Tiên quân.
Chương 5
Chương 5: Lãnh mỹ nhân - Mộ Dung Ly Túc.
Chương 6
Chương 6: Phủ đệ của Thần tiên.
Chương 7
Chương 7: Nhân Duyên Ty là nhà vườn.
Chương 8
Chương 8: Hậu cung của Quốc Quân.
Chương 9
Chương 9: Điệu múa ái mộ.
Chương 10
Chương 10: Lá đồng đưa tình.
Chương 11
Chương 11: Duyên điền kinh biến.
Chương 12
Chương 12: Phệ tâm ( thượng).
Chương 13
Chương 13: Phệ tâm ( hạ).
Chương 14
Chương 14: Hương thảo tinh phơi mình dưới trăng.
Chương 15
Chương 15: Tình chết non trước kia.
Chương 16
Chương 16: Nữ tế ( con rể) của Cổ lão gia.
Chương 17
Chương 17: Dẫn độ.
Chương 18
Chương 18: Hoa Điền Thác [ Rối ren nơi ruộng hoa ].
Chương 19
Chương 19: Nguyệt dạ mê tình ( đêm trăng mê tình).
Chương 20
Chương 20: Lòng của Tiên Quân.
Chương 21
Chương 21: Người trọng yếu đêm Trung Thu đặc biệt.
Chương 22
Chương 22: Bàn Đào yến.
Chương 23
Chương 23: Gặp lại Thanh Trạc.
Chương 24
Chương 24: Sắc lang, có khỏe không?
Chương 25
Chương 25: Vết bớt.
Chương 26
Chương 26: Hồ nhị Công chúa.
Chương 27
Chương 27: Thời niên thiếu.
Chương 28
Chương 28: Cầm sư.
Chương 29
Chương 29: Tư võng nhiên ( Hoài niệm buồn).
Chương 30
Chương 30: Tình này có thể đợi.
Chương 31
Chương 31: Ban đêm xông vào phủ Tiên quân.
Chương 32
Chương 32: Bày tỏ a!
Chương 33
Chương 33: Tiệm rượu Đồng Hương.
Chương 34
Chương 34: Giai nhân bên tường.
Chương 35
Chương 35: Không nhìn thấy ngươi.
Chương 36
Chương 36: Mỹ nhân khó đoán.
Chương 37
Chương 37: Quân tâm ngã tâm ( lòng người, lòng ta).
Chương 38
Chương 38: Thất thân.
Chương 39
Chương 39: Thác loạn.
Chương 40
Chương 40: Bà bà giá lâm.
Chương 41
Chương 41: Thăm dò.
Chương 42
Chương 42: Trăng tròn.
Chương 43
Chương 43: Hiểu lầm.
Chương 44
Chương 44: Tự vấn lương tâm.
Chương 45
Chương 45: Dị biến.
Chương 46
Chương 46: Ly hồn.
Chương 47
Chương 47: Phong ấn U Minh Cốc.
Chương 48
Chương 48: Kiếp nạn khó thoát.
Chương 49
Chương 49: Mạc Dao.
Chương 50
Chương 50: Hóa kiếp.
Chương 51
Chương 51: Tỉnh ngộ muộn màng.
Chương 52
Chương 53
Chương 53: Ân oán kết thúc.
Chương 54
Chương 54: Hóa thành thạch kiều ( cầu đá).
Chương 55
Chương 55: Trướng nhiên nhược thất ( buồn bã, mất mát).
Chương 56
Chương 56: Thạch kiều chi yên vũ di tình ( cầu đá, mưa phùn rơi tình).
Chương 57
Chương 57: Thạch kiều chi Cố thiếu gia ngốc.
Chương 58
Chương 58: Lòng nhớ ai?
Chương 59
Chương 59: Những nữ tử kia.
Chương 60
Chương 60: Tương tư không gặp.
Chương 61
Chương 61: Cười si ngốc.
Chương 62
Chương 62: Quên người.
Chương 63
Chương 63: Lại qua trăm năm Thạch Kiều ở nhân gian.
Chương 64
Chương 64: Hồn quy hà xử ( hồn về nơi đâu).
Chương 65
Chương 65: Tựa như cố nhân.
Chương 66
Chương 66: Như người xa lạ.
Chương 67
Chương 67: Ghen ghét.
Chương 68
Chương 68: Si tâm thác phó ( cuồng dại trả giá).
Chương 69
Chương 69: Kiếp này không phụ.
Chương 70
Chương 70: Đêm dài tình nồng.
Chương 71
Chương 71: Nơi hạnh phúc bắt đầu.
Chương 72
Chương 72: Chúng ta thành thân đi.
Chương 73
Chương 73: Hôn lễ đau đầu ( nhất).
Chương 74
Chương 74: Hôn lễ đau đầu ( nhị).
Chương 75
Chương 75: Hôn lễ đau đầu ( tam).
Chương 76
Chương 76: Hôn lễ đau đầu ( tứ).
Chương 77
Chương 77: Sinh hoạt sau khi thành thân của Tiên Quân.
Chương 78
Chương 78: Hồi nương gia ( về nhà mẹ đẻ).
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 9
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...