Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giáo Chủ (Mỗi Ngày Thức Giấc Thấy Giáo Chủ Đang Hóa Trang)

Chương 31

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lư Nhã Giang lảo đảo nhảy lên ngựa, miễn cưỡng ổn định thân mình, quát một tiếng, cưỡi ngựa chạy khỏi thành.

Một chưởng cuối của Lưu Viễn Thông dùng toàn bộ công lực của ông, tuy không còn lại bao nhiêu nhưng vẫn khiến Lư Nhã Giang bị nội thương không nhẹ. Lư Nhã Giang không dám dừng chân trong Cốc Thủy Trấn, hành tung của y đã bại lộ, nơi đây ẩn nấp không ít võ lâm nhân sĩ, lắm người có thù với y, mà dù không thù không oán, với mỗi việc y là hộ pháp ma giáo cũng đủ cho mỗi người chém giết.

Lư Nhã Giang ổn định hơi thở, một đường bay nhanh khỏi Cốc Thủy Trấn, sau khi lao tới một con đường nhỏ rợp bóng cây rốt cuộc không thể chống đỡ nữa, ngã khỏi lưng ngựa.

“Phụt!” Y nhổ một búng máu, muốn đứng lên, tay chân lại không nhấc nổi, giãy dụa mấy lần lại té nhào trên mặt đất. Y run rẩy đưa tay sờ khói lệnh trong ngực, đang định xin giúp đỡ từ người trong giáo thì nghe được tiếng bước chân đột nhiên vang lên.

“Bộp… bộp... bộp…”

Lư Nhã Giang cố xoay đầu, nhìn thấy một tên gánh hàng rong đi tới.

Tên này Lư Nhã Giang đã từng gặp một lần ở Cốc Thủy Trấn, chính là tên bán bánh hoa cúc cực kỳ xấu xí kia. Lần này gã dường như càng xấu hơn nữa, thịt thừa trên mắt phải vỡ ra, chảy mủ vàng vàng dán dính con mắt nhắm tịt của gã, khiến gã biến thành độc nhãn quái.

Phải biết Cao Thịnh Phong vẽ lớp hóa trang này không dễ, đây đại khái là khuôn mặt khó nhất trong sự nghiệp hóa trang nhiều năm của hắn. Mũi tẹt miệng hở không thành vấn đề, chết người nhất là tên bán hàng rong này mắt lé, Cao Thịnh Phong trừng muốn rớt tròng mà vẫn không tách hai con ngươi qua hai bên nổi, không còn cách nào, đành bớt xén dán kín một bên mắt.

Tên bán hàng rong không nhanh không chậm đi về phía Lư Nhã Giang, Lư Nhã Giang thất kinh, tay run run rút kiếm, cương giọng: “Ngươi đừng tới đây!”

Tên bán hàng rong dừng một chút rồi vẫn bước tiếp, ngồi xổm trước mặt Lư Nhã Giang, giọng khàn khàn: “Khách quan, có muốn một miếng bánh hoa cúc không?”

Lư Nhã Giang lạc giọng: “Cút! Cút ngay!” Dứt lời y dùng hết khí lực toàn thân vung Mai Văn Nữu Ti Kiếm về phía tên bán hàng rong, tên bán hàng rong lùi về nhưng không kịp, bị cắt một vết trên cánh tay.

“Ngươi! Ta tốt bụng thấy ngươi ngã dưới đất, muốn mời ngươi ăn bánh hoa cúc, ngươi lại dám chém ta!” Tên bán hàng rong giận dữ.

“Tên xấu xí! Cút ngay!” Hét xong, Lư Nhã Giang lại nhổ ra một búng máu.

“Ngươi chê ta xấu? Ta xấu hả? Không lẽ ngươi thích người đẹp? Ta còn tưởng ngươi không thích người đẹp chứ!” Tên bán hàng rong ném gánh bánh hoa cúc, tức giận: “Ta muốn trừng phạt ngươi!” Dứt lời nhào qua, lột quần Lư Nhã Giang.

Lư Nhã Giang đã sức cùng lực kiệt, kiếm cũng không cầm vững, cảm giác bàn tay tên bán hàng rong đang xoa nắn trên mông mình, giận run người: “Ngươi!”

Tên bán hàng rong vỗ mấy cái lên cặp mông trắng nõn của y: “Ta xấu hả? Ngươi ghét người xấu phải không? Ngươi thích trông mặt bắt hình dong?”

Lư Nhã Giang liều mạng giãy dụa nhưng khí lực hiện tại của y không bằng cả phụ nữ trung niên, giãy mấy cái vẫn bị tên bán hàng rong ấn giữ.

Tên bán hàng rong cười đáng khinh, xúc cảm thật tốt, càng vỗ càng thích, tốc độ bốp bốp nhanh hơn: “Nói xem! Ngươi thích đẹp hay xấu!” Đánh không không đỡ nghiện, Lư Nhã Giang nghe tiếng cười đểu từ miệng đối phương, sau đó một đống nước miếng rơi xuống, dừng trên cặp mông lõa, y nhất thời căng thẳng, cảm thấy da thịt xương cốt như muốn thối rữa.

Tên bán hàng rong cười càng đáng khinh, cởi dây lưng quần, một thứ gì đó màu tím đen bật khỏi quần gã, Lư Nhã Giang nhìn thoáng qua, ghê tởm toàn thân run lên. Tên bán hàng rong nói: “Mông ngươi nhìn tốt thế, ta cắm tiểu tử của ta vào được không?”

Lư Nhã Giang sống từ nhỏ đến lớn đã bao giờ khuất nhục như vậy? Y lại là cái tên thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành, sao chịu được vũ nhục này, lòng hận tới thấu xương, đã không có sức chém chết tên bán hàng rong kia vậy đành hạ thủ với chính mình. Y dùng sức gắng đầu lưỡi, muốn tự sát, đáng tiếc y không đủ khí lực, cắn không đứt, chỉ chảy miếng máu, nhưng động tác của y đã bị tên bán hàng rong phát hiện.

Cao Thịnh Phong âm thầm theo y một tháng, sự thật là do qua tức buổi tối cuối cùng dưới vách đá đó hỏi y có nỡ bỏ “Hàn Sinh” không y lại dám để “Hàn Sinh” chết, mới cố ý nghĩ trò này ức hiếp y. Không nghĩ tới Lư Nhã Giang quật cường vậy, bị chút khuất nhục đã cắn lưỡi tự vẫn. Hối hận tràn đầy, vừa đau lòng vừa tự trách, vội vàng ngừng tay, kéo quần lại.

Lư Nhã Giang còn muốn cắn tiếp, tên bán hàng rong đã vỗ lên lưng y. Lư Nhã Giang không biết mình bị vỗ trúng huyệt đạo gì, ngực khó chịu, hôn mê.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 31
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...