Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giáo Chủ (Mỗi Ngày Thức Giấc Thấy Giáo Chủ Đang Hóa Trang)

Chương 32

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lư Nhã Giang tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong một gian nhà tranh, ngoại thương trên người đã được băng bó. Y kinh hãi, xoay người xuống giường, mông hơi đau, nhưng nơi ấy không có gì khác lạ. Y nhớ lại chuyện xảy ra trước khi hôn mê, vừa gấp vừa hận, không biết sau đó tên bán hàng rong đáng khinh có đắc thủ không, ngực chấn động, đau điếng người.

Lúc này cửa bị đẩy mở, một nam tử vận thanh sam bưng thau nước đi vào. Hắn có cặp mắt nhỏ dài, lông mày giấu vào tóc mai, khuôn mặt thanh tú, ăn mặc như thư sinh bình thương, tướng mạo không coi là xuất sắc, nhìn qua cũng khiến người ta cảm thấy ôn hòa.

Hắn thấy Lư Nhã Giang đã ngồi dậy, vui vẻ nói: “Ngươi tỉnh rồi!” Đặt thau nước xuống, bước nhanh tới: “Ngươi bị thương, vẫn nên nằm xuống đừng…” Lời chưa dứt, chỉ nghe xẹt một tiếng, hàn quang lóe lên, nhuyễn kiếm rời vỏ, kề bên cổ hắn. Hầu kết hắn lăn lăn, nuốt mấy từ phía sau xuống.

Lư Nhã Giang lạnh giọng: “Ngươi là ai?”

Người nọ run run: “Công tử~~ Ta chỉ là ven đường thấy ngươi bị thương nên mang ngươi trở về~~ Ta không có ác ý~~”

Lư Nhã Giang thấy hắn thập phần sợ hãi, không khỏi nhíu mày, đưa mắt đánh giá xung quanh, gian nhà tranh này rất đơn sơ, chỉ có một cái giường cùng một giá sách, không thấy binh khí, nhìn qua đúng là nơi ở bình thường của thư sinh. Y kéo tay người nọ, thăm dò mạch hắn, không thấy có nội lực, có lẽ là một thư sinh không biết võ công bình thường, vì vậy buông nhuyễn kiếm xuống.

Thư sinh thở phào, vẫn còn bộ dáng kinh hồn, đứng im tại chỗ không biết nên làm gì. Lư Nhã Giang ho hai tiếng, khóe miệng tràn máu, thư sinh mới bừng tỉnh, nhanh chóng lấy khăn nhúng vào thau nước, vắt khô rồi lau mặt cho Lư Nhã Giang. Lư Nhã Giang không muốn để hắn chạm vào mình, không kiên nhẫn đẩy tay hắn ra. Hắn hơi tủi thân, cẩn thận dâng khăn qua. Lư Nhã Giang im lặng nhìn hắn một hồi, đưa tay nhận lấy lau mặt.

Thư sinh nhận lại khăn, nhẹ giọng nói: “Công tử, ngươi thân trọng thương, nếu không chê, trước hết có thể ở tại tệ xá vài ngày.” Hắn nói rất nhỏ nhẹ, chậm rãi, cũng hết sức dễ nghe.

Lư Nhã Giang lạnh lùng: “Ngươi không sợ ta?”

Thư sinh ngẩng đầu nhìn y một cái rồi nhanh chóng hạ mắt: “Sợ, nhưng trên người ngươi có thương, ta sợ ngươi tùy tiện rời đi, thương thế sẽ nặng thêm. Ta không có ác ý.”

Lư Nhã Giang thở dài, mệt mỏi hỏi: “Ngươi từ nơi nào thấy ta?”

Thư Sinh nói: “Ta đến Cốc Thủy Trấn mua sách, trên đường trở về thấy ngươi té trên mặt đất liền mang ngươi về.”

“Bên cạnh ta có người khác không?”

“Không có.”

Lư Nhã Giang đưa tay sờ soạng lồng ngực, mặt biến sắc, khói lệnh của y không thấy đâu. Y bật người dậy, nắm áo thư sinh, lạnh giọng: “Đồ vật trên người ta, ngươi động vô?” Vì động tác quá mạnh, sau khi nói, ngực lại chấn động, sắc mặt trắng bệch.

Thư sinh bị y dọa sợ, rụt cổ co rúm, khẽ lắc đầu: “Không có. Ngươi mất cái gì? Có phải rớt trên đường không? Rất quan trọng sao?”

Lư Nhã Giang cẩn thận dò xét sắc mặt hắn, thấy hắn một vẻ mờ mịt, không giống giả vờ, lúc này mới buông lỏng vạt áo hắn, ngã ngồi về giường. Y chán nản khoát tay: “Ngươi ra ngoài trước đi.” Đầu y rất loạn, có rất nhiều chuyện y cần nghĩ lại.

Thư sinh ngẩn người, nhỏ giọng thì thầm: “Đây là nhà ta.”

Lư Nhã Giang trừng mắt, hắn lập tức như chim sợ cành cong bưng thau nước chạy ra ngoài.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 32
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...