Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Tiểu Haruki ! " Roger sau khi nói chuyện xong với Râu Trắng thì ngay lập tức tiến về phía của bốn người bọn họ .

" Có chuyện gì không Roger ? " Haruki ngẩng đầu lên , nhướng mày nhìn ông . Shanks và Buggy cũng quay đầu sang , trong đó Shanks tỏ vẻ rất cuồng nhiệt hâm mộ ông .

" Ta có chuyện muốn hỏi các ngươi . Về cái họ Sakumi đó - " Vừa nói tới đây Roger liền lập tức im lặng ... vì đột nhiên bầu không khí trầm xuống . Shanks và Buggy cũng vì sự thay đổi đột ngột này mà khẽ rùng mình . Hai người bọn họ không hẹn mà cùng nhìn lại Haruto và Haruki , và họ thật sự hối hận khi làm quyết định đó .

Haruto và Haruki nếu như để cho bọn Marco nhìn thấy thì chắc chắn bọn hắn sẽ rất sợ hãi . Bởi vì khí chất của hai người hiện giờ giống hệt như khi hai người chưa tham gia vào Râu Trắng . Đôi mắt đỏ máu trống rỗng nhìn về phía của Roger , sát ý ẩn hiện bên trong đôi mắt đó . Dù rằng với thực lực của hai người hiện giờ thật sự quá yếu ớt đối với Roger nhưng ông vẫn có thể cảm nhận được khí áp từ hai người ập đến .

" Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nên hỏi bất kì thứ gì liên quan đến quá khứ của bọn ta ... "

" Ngươi cũng đã thấy được một phần của nó ... "

" Đừng đào sâu vào trong bóng tối ... "

" Giống như chiếc hộp Pandora ... "

" Đừng tò mò để rồi trả giá đắt ... "

" Gol . D . Roger ... "

Roger , Shanks và Buggy đều sững sờ nhìn hai người , và bọn hắn có thể một thoáng thấy được đôi mắt của hai người loé lên một vệt hoàng kim .

Bọn Marco và Râu Trắng đang trò chuyện cùng với nhau thì sững người lại . Bọn hắn cảm nhận được một đạo áp lực quen thuộc và không hẹn , bọn hắn lập tức nhìn qua chỗ của Roger . Marco sững người nhìn hai người , những hình ảnh trước kia hiện lên trong giây lát . Marco nhanh chóng chạy đến chỗ của anh em Haru .

" Tiểu Haruto ! Tiểu Haruki ! " Marco hét lên . Bình thường cả hai đều không thích anh gọi bọn chúng tiểu nên cũng dần bỏ đi thói quen đó nhưng hiện giờ , thói quen đó đột nhiên trở phát .

Haruki nhìn qua phía anh , đôi huyết mâu vẫn hoàn trống rỗng . Marco hốt hoảng chạy đến , tay ôm chầm lấy thân thể nhỏ hơn anh nhiều lần . Haruki ngạc nhiên khi anh ôm cô , cả người không tự chủ mà đông cứng lại .

" Tiểu Haruki , không sao rồi . Bọn ta đã ở đây . Lão cha ở đây , ta ở đây , Jozu và Thatch ở đây , mọi người ở đây cùng với ngươi . " Marco khẽ nói với cô , tay vỗ nhẹ lên đầu . Nhưng đột nhiên , một đạo hàn quang vung tới chỗ anh . Marco nhanh chóng ôm cô và tránh khỏi chỗ đó . Khi anh vững vàng lại vac nhìn lên người tấn công ...

Là Haruto .

" Haruto ! Ngươi hội tỉnh lại ! Là ta ! " Marco hét lên .

Nhưng dường như Haruto không hề cảm nhận được thứ gì xung quanh nữa . Anh cứ tiếp tục tấn công Marco , tàn nhẫn và nhanh nhẹn . Thatch và Jozu lúc đó đã chạy đến chỗ của Haruto , cả hai đều tránh đi đòn tấn công của anh và ôm chặt lấy .

" Thả ta ra !! " Anh gào lên , đôi huyết mâu giờ đây hoàn toàn giận dữ nhìn hai người , hai cánh tay đều bị hai người giữ chặt khiến anh không thể động đậy được . Anh vùng vẫy , cố gắng thoát khỏi gọng kìm của hai người .

" Haruto ! Tỉnh lại mau ! Chúng ta đã ở đây rồi ! " Thatch hét lên , bên hông của anh nhói lên một cái khi Haruto đâm vào . Máu loang ra khắp vùng hông khiến anh run rẩy nhưng anh nhất quyết không buông Haruto ra . Thay vào đó anh lấy ra một chiếc nhẫn màu nam màu đen được đính lên trên những viên thạch anh tím tuyệt đẹp . Chiếc nhẫn đã vương lên một vài vệt máu từ vết thương của anh .

" Haruto , ngươi nói rằng ngươi muốn có một món đồ khác thay cho chiếc vòng của ngươi . Đây này , ta đã bí mật làm cho ngươi đấy ." Thatch cười cười .

Haruto đứng người khi nhìn thấy chiếc nhẫn . Cặp mắt vốn hung tợn , đầy sát ý ngay lập tức trở nên ngốc nghếch . Haruto nhìn đăm đăm vào chiếc nhẫn một hồi lâu rồi đột nhiên , nước mắt không ngừng chảy xuống . Anh nhìn chiếc nhẫn rồi sau đó nhìn lên Thatch .

" Ah ... ah ... " Anh oà khóc lên khiến tất cả mọi người sững sờ . Chưa bao giờ bọn hắn thấy anh em Haru khóc cả , đặc biệt là trước mặt tất cả mọi người . Bọn Marco đã từng thấy vào đêm yến tiệc ngày mà Marco có được Trái Phượng Hoàng nhưng đó là do bọn hắn lén theo dõi .

" Không sao . Ngươi không sao rồi " Thatch nhẹ nhàng ôm lấy Haruto , khẽ nói với anh . Jozu khi thấy Haruto đã dịu lại , gã liền lùi lại đằng sau cho Thatch . Gã biết đối với Haruto và Haruki , lão cha , Thatch và Marco là những người gần gũi nhất với bọn chúng . Điều tốt nhất có thể làm bây giờ là để chúng ở bên người chúng yên tâm nhất .

" Được rồi . Ngươi đeo thử đi , chắc chắn sẽ đẹp " Thatch cười cười , cố gắng bỏ qua cơn nhói rát không ngừng bên hông . Haruto nhìn chiếc nhẫn rồi sau đó chậm rãi cầm đeo lên . Khi thấy chiếc nhẫn vừa in trên ngón tay , anh hứng khởi nhìn lên Thatch với đôi mắt lấp lánh ngây thơ nhất mà Thatch từng thấy trên gương mặt của anh .

" Cảm ơn Thatch ca " Anh ôm chặt lấy người của Thatch , dường như không hề biết đến vết thương kia . Thatch mỉm cười rồi ôm chặt anh lại .

" Không có gì Tiểu Haruto " Sau một hồi , Thatch lại thấy Haruto không hề cử động , anh sợ hãi nâng Haruto lên thì thấy đã ngủ mất . Khoé mắt còn vương lại nước mắt nhưng trên môi lại nở nụ cười hạnh phúc nhất .

Bên Thatch đã xong thì đương nhiên bên Marco cũng như vậy . Marco nhìn Haruki vẫn đang đứng người thì khẽ cúi xuống , hôn nhẹ lên trán cô .

" Tiểu Haruki ah . Ngươi cũng đã nói ngươi muốn có một thứ thay thế chiếc vòng của ngươi nên ta cũng làm cho ngươi một cái " Marco lấy ra từ trong túi một chiếc vòng cổ hình bông tuyết tinh xảo , ngay lập tức thu hút được ánh mắt của cô .

" Này " Marco đeo lên cổ cho cô . Haruki nhìn chiếc vòng cổ trên mình , đôi mắt lấp lánh nhìn nó như một đứa trẻ được món quà mà chúng yêu thích nhất . Haruki nhìn lên anh , nở nụ cười tươi và lớn nhất mà cô từng thể hiện .

" Marco ca ... cảm ơn ... vì tất cả mọi thứ ... " Haruki nói xong rồi gục xuống . Marco ôm lấy cô , khi thấy được nhịp tim vẫn còn đập thì thở phào . Marco nhìn lên thấy Thatch đã giải quyết xong thì ra dấu về phòng của hai người . Thatch gật đầu rồi ôm Haruto theo Marco trở về .

Mọi người im lặng nhìn theo cho đên khi cả bốn người khuất hẳn thì Râu Trắng sau đó nhìn qua Roger với vẻ mặt nghiêm nghị nhất .

" Roger , ta nghĩ ta và ngươi có chuyện cần nói "

" Được rồi " Roger gật đầu . Dù sao thì đó cũng là lỗi của ông nhưng trong lời nói của Haruto nhắc đến một từ :

" Giống như chiếc hộp Pandora ... "

" Pandora ? Đó là thứ gì ? Tại sao lại nói không thể mở chiếc hộp Pandora ra ? "

——————————-

Lời tác giả :

Ta đã cố gắng up lên thật nhiều chap nhất có thể để bù cho những ngày qua . Mong mọi người hài lòng .

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...