Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 130

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Harry mặc vào áo choàng lữ hành rộng thùng thình, phía dưới là một bộ đồ ôm sát, mặt nạ bằng bạc dán mặt che đi phân nửa. Cổ tay trái cột cung nỏ liên phát pháp thuật, tay phải lại là bộ cố định đũa phép chuyên nghiệp. Trên đai lưng bằng da cắm mấy cây chủy thủ và hộp thuốc thu nhỏ, dưới đế giày da rồng cũng ẩn giấu Càn Khôn, nó là một không gian loại nhỏ, y dùng để đựng quần áo tắm rửa đơn giản và thực vật khẩn cấp.

Hôm nay, y sẽ dẫn 24 học sinh rời khỏi vòng cực Bắc, đi tới rừng chúc bảo thạch Ireland thám hiểm. Biến đá phục sinh thành vật trang sức gắn trên áo choàng, đối với một phù thủy có tạo nghệ rất cao về mặt luyện kim thuật mà nói không phải khó. Tự nhiên, áo tàng hình cũng bị y đặt vào không gian dưới giày.Trở lại Dumstrang nghĩ ngơi năm ngày, nhưng năm ngày này, y làm không ít chuyện, tỷ như đặc biệt không ra 2 ngày huấn luyện Victor bay, tỷ như gặp hội trưởng Karpins.

Y vừa thu thập dụng cụ hai tháng này lục tục nhờ Loket về Anh lấy, cùng một ít động vật và độc tố bồi dưỡng, vừa nhớ lại buổi gặp ba ngày trước với bậc thầy Karpins.

Bậc thầy Karpins là một cụ già hiền lành lại thấy xa, Harry nói chuyện với ông rất vui vẻ, tự nhiên cũng thừa nhận thân phận bậc thầy HP và gia chủ Potter của mình——

………

……

“A, ta thật ra không ngờ, thì ra bậc thầy HP vẫn đưa ra kiến giải mới dĩ nhiên cách Severus gần như vậy. Ha hả, con biết đấy, thằng bé vẫn khá tự phụ với độc dược…” Bậc thầy Karpins hiển nhiên rất tôn sùng thanh niên ăn nói bất phàm trước mắt, “Nó khó được thường nhắc tới với ta nó thưởng thức thành quả nghiên cứu của con.”

“Phải không? Con lại rất ít nghe anh ấy nói thưởng thức con cái gì.” Harry ngẩn người, không nghĩ tới Severus khen ngợi mình trước mặt người khác.

“Đừng nói vậy, Harry, Severus ở hội nghị độc dược quốc tế mấy tháng trước, vì một ít quan điểm của con công khai cãi nhau với bọn Aragon, đã chọc tức Aragon không nhẹ.” Bậc thầy Karpins vuốt cằm nói, “Hôm qua nó gửi luận văn mới nhất cho ta, về lần thay đổi thứ năm của thuốc lang độc.”

Harry chớp mắt, Aragon mà Karpins nói, tên đầy đủ là Aragon • Versace, bậc thầy độc dược kiểu chế tác, cũng là một phó hội trưởng khác của hiệp hội độc dược hiện tại. Một đối thủ y trong quá khứ rất phiền chán, một cản trở rất lớn khi phổ biến kế hoạch lượng hóa độc dược, gã không thông minh, bằng không sẽ không làm đá chặn đường. Hơn nữa, gã còn có một tật xấu, háo sắc! Harry trong tương lai của quá khứ vừa vào vòng tròn độc dược không ít bị gã quấy rầy, dù sao y khi đó không có đạo sư bảo vệ lại không có thư giới thiệu, mà Slughorn đã qua đời. Ở giới độc dược học, không ai che chở sẽ mặc người bắt nạt. Đương nhiên, Harry cũng không để Versace thực hiện được, thế nên, lão già kia sau khi y đánh gã một trận, đã hận y. Đáng tiếc là hết lần này tới lần khác không làm gì được y, đối với Versace mà nói, Harry ở Anh quyền thế ngập trời. Nghe nói, gã đạp hư không ít học đồ, thậm chí còn cường đoạt học đồ của thầy độc dược cấp thấp khác. Có thể nói ác liệt.

Thế nhưng, thuốc Versace chế tác cực kỳ hoàn mỹ, điểm này, người bình thường thật không cách nào nghi ngờ. Gã luôn chế tác thuốc cho quyền quý, không giống Severus và Harry, ngoại trừ độc dược còn có thân phận khác, người bình thường mời không nổi. Thế nên, gã như một con nhện, dùng độc dược bện ra mạng lưới quan hệ thật lớn, khi gã phạm tội, chỉ cần không phải người mạng lưới quan hệ của gã đắc tội không nổi, tỷ như Harry, gã sẽ an toàn. Cả Karpins đối với hành vi của gã chỉ là cảnh cáo ở miệng, không thể làm gì hơn.

“A? Con nhớ kỹ anh ấy gần nhất đang nghiên cứu kiểu thuốc mới gì, thật không ngờ anh ấy thuận lợi làm thay đổi.” Harry nhìn giáo sư Karpins giảo hoạt, sao không biết vị cáo già này đánh chủ ý gì, không phải muốn biết quan hệ của y và Sev tốt hay không sao?”Ách…” Karpins không nghĩ tới Harry dĩ nhiên biết phó hội trưởng của mình còn nghiên cứu thuốc kiểu mới, vì vậy ngại ngùng ho khan hai tiếng, “Khái khái… Trên thực tế, con biết đấy, lực ảnh hưởng của Severus ở giới độc dược học sớm đã vượt trước rất nhiều người. Ta còn nhớ hai mươi năm trước, khi Severus tiến vào giới độc dược học, a, đối với mấy lão già như chúng ta mà nói quả thực trân quý như mầm non trên cây sắp héo tàn. Ta biết gia chủ Prince đời trước, đúng vậy, Severus, rất giống ông ngoại nó. Đáng tiếc, thằng bé trẻ tuổi lại không đứng đúng trận doanh, thật là…” Karpins tiếc hận nói.

“Người luôn phải trả giá cho tuổi trẻ… Nói đi, bậc thầy Karpins, ngài gửi thư mời cho con sợ không chỉ là vì uống cà phê…” Harry ưu nhã bưng ly.

Karpins không thể không tán thưởng thanh niên này, ông cho mình bỏ thêm một muỗng tinh chất sữa.

“Ta đã già rồi, con trai ạ, cái vị trí này, ta ngồi hơn 100 năm. Nói thật, ta đã chán nó. Ta hy vọng có người từ tay ta thuận lợi tiếp nhận trách nhiệm hội trưởng hiệp hội độc dược, mà không phải chờ ta chết đi, bọn họ vì quyền uy của cái ghế này mà phân liệt.” Karpins lẳng lặng dùng muỗng quấy.

“Thứ con nói thẳng, ngài có hai phó hội trưởng, không phải sao?” Harry lại nhấp một ngụm.

“Đúng vậy, hiệp hội độc dược vẫn có ba phó hội trưởng, nhưng ta chỉ có hai…”

………

……

“Chủ nhân, mấy thứ này để tôi thu thập. Thời gian không còn nhiều.” Không biết lúc nào Loket xuất hiện cạnh Harry, cắt đứt hồi ức.

“Loket, ngươi hẳn biết cách chăm sóc lũ động vật này? Mấy tháng kế tiếp ngươi không cần theo ta, thành thật ở lại trang viên Potter, trách nhiệm của ngươi là chiếu cố chúng.” Harry dặn dò gia tinh riêng của mình.

“Dạ, chủ nhân.” Loket rất nhanh thu dọn xong, lo lắng nhìn Harry, “Chủ nhân, ngài hôm trước mới rút nhiều máu như vậy, lại dùng Time-Turner…”

“Được rồi, ngươi đi đi.” Harry không kiên trì nghe tiếp đã đuổi Loket đi.

Nô bộc tiểu yêu bất đắc dĩ lắc đầu, không nói gì thêm, một tiếng “Đùng” mang theo đồ vật biến mất từ phòng băng Harry ở hai tháng.

Y xác định không quên gì xong, lấy ra một cái hộp màu đen dưới cái gối đầu trên giường, mở nắp, bên trong là một cây đũa phép màu đỏ sậm tay cầm thủy tinh tím dài 13 tấc Anh. Trên tay cầm điêu khắc thực vật đại biểu của nhà Prince —— trường thanh đằng. Thân đũa có vài đường vân màu tím sậm tinh tế như mạch máu, khiến cây đũa phép thoạt nhìn phảng phất có sinh mệnh. Đây là đũa phép y dùng kỹ thuật đũa phép trưởng lão tự tay chế tạo cho Severus.

Chất liệu của nó là sồi máu, Harry nghĩ đây là loài cây giống Sev nhất. Tính sáng tạo mạnh, phẩm vị bất phàm, cuộc sống và sự nghiệp rõ ràng, sẽ không mạo hiểm những điều không tất yếu, lý trí, là bạn lữ chung thân tuyệt hảo. Nhưng vì để sồi máu thích hợp hơn, y dùng máu mình đào tạo cây non. Cho nên, thân đũa hiện ra màu đỏ sậm, còn có ma văn sinh mệnh tự nhiên hình thành. A, cảm ơn y biết phối thuốc thời gian và thuốc bổ máu.Tay cầm là thủy tinh tím sậm, thủy tinh tím đại biểu linh tính, tinh thần, ái ý trình tự cao, tượng trưng cho tịch tĩnh an toàn, có thể mang đến linh cảm và trí tuệ, có thể dùng bí mật, lãng mạn, cao nhã để hình dung. Harry hy vọng nó có thể mang đến cho Sev càng nhiều linh cảm, làm một bậc thầy độc dược, linh cảm có lúc mới là quan trọng nhất. Hơn nữa màu sắc của nó và màu sắc của sinh mệnh ma văn sồi máu tự nhiên hình thành rất hợp. Y thậm chí tìm cả đêm để điêu ra trường thanh đằng ở tay cầm.

Harry ghi nhớ sợi tóc dài đầu tiên biến trắng sau khi dùng thuốc tăng tuổi, khi thuốc mất đi hiệu lực đã cắt xuống sợi tóc đen mang theo vụn sao ấy, làm lõi đũa phép. Y biết, sợi tóc sớm nhất hiện ra dấu hiệu già yếu của sinh vật huyền bí có tính dẫn pháp thuật tốt nhất.

Nhìn cây đũa phép trong hộp, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn thân đũa —— Sev, anh sẽ thích chứ?

Gọi Phensel tới, buộc chắc hộp lên chân nó.

【Giúp ta đưa cho Sev, được chứ?】 Harry dùng tiếng phượng hoàng nói.

【Đương nhiên.】 Tiểu phượng hoàng giương cánh hóa thành ngọn lửa rồi biến mất.

Harry rời phòng băng, chậm rãi tới phòng làm việc của Martin, ở cửa phòng y thấy Martin và Krum đang cầm khóa cảng.

“Victor, nhớ kỹ ước định của chúng ta, cố gắng luyện tập. Ta dẫn bọn họ tới rừng chúc bảo thạch, là một cuộc thí luyện, trò tham gia World Cup cũng là một cuộc thí luyện. Ta cho bọn họ công cụ, ta cũng cho trò công cụ.” Nói xong, Harry cầm ra cây chổi của mình, “Đây là ta tự thay đổi, bên ngoài mua không được.”

“… Cảm ơn ngài, giáo sư Evans.” Krum thầm cho rằng, đạo sư này vì mình giải mộng, nhất định can thiệp thật lâu với viện trưởng Heinze.

“Được rồi, Victor, chúng ta gặp nhau ở Hogwarts.” Harry cười nói.

“Harry, đây là khóa cảng, bọn họ đã chờ ở trong. Vào đi.” Martin đưa khóa cảng cho Harry.

“Yên tâm, một người cũng không thiếu.” Trước khi Harry vào phòng làm việc, cho bạn tốt một lời hứa.

Hồi lâu, mãi đến khi dẫn động khóa cảng biến mất, Martin mới vào phòng làm việc, rót cho mình một ly Vodka.

“Bạn của tôi ạ, đây là lần tôi yên tâm nhất.” Martin nhìn dịch rượu, cực kỳ thả lỏng nói.

Chúng ta gặp nhau ở Hogwarts!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 130
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...