Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 22

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Giáo sư Snape trong mắt các học sinh vẫn rất có khí thế bước vào phòng nghỉ công cộng Slytherin, theo sau là Silver. Tất cả Slytherin nhìn viện trưởng, bọn họ muốn biết anh sẽ xử lý chuyện này thế nào. Dù sao Lestrange là mãnh tướng của Voldemort, mà Harry lại là một trong hia Cứu Thế Chủ, bọn họ muốn biết viện trưởng thiên vị bên nào.

Snape tới cạnh Lestrange, nhặt lên đũa phép của gã, làm một câu thần chú quay lại, sắc mặt trong nháy mắt càng thêm âm trầm, trả đũa phép về chỗ cũ. Nói với Silver phía sau: “Cậu Silver, hãy chuyển lời với cậu Lestrange, sau khi khỏi hẳn, trò ấy phải chép 200 lần 《Hành vi thủ tục Slytherin》. Mặt khác, thủ tiêu thân phận thủ tịch năm thứ ba của cậu Lestrange, do thủ tịch thứ hai thế thân.”

“Ông không thể làm vậy! Snape!” Dolohov, Carlo, còn có một Lestrange khác đều bất mãn kêu lên.

“Ha? Không thể làm vậy?” Chất giọng trầm thấp mềm nhẹ của Snape như tiếng cello tốt nhất, “Hai quý cậu và quý cô này, các trò có thể nói cho ta biết, một câu thần chú Avada Kedavra thích hợp xuất hiện trong trường hợp này sao? Chép 200 lần 《Hành vi thủ tục Slytherin》 đã là trừng phạt nhẹ nhất, ta không thể không nói, bộ não của các trò đều là chất nhầy con sên, không hề có tí tác dụng gì cả, cái mũ không đầu óc kia sao lại ngu xuẩn đến mức bỏ các trò vào bầy rắn vậy? Nói cho ta biết, các trò lý giải cậu Potter bao nhiêu? Nếu một câu thần chú của các trò có thể giết chết trò ấy, ta không ngại hành động ngu xuẩn một mạng đổi một mạng này, thế nhưng, rất đáng tiếc, tình huống hiện tại là… Được rồi, cậu Dolohov, cậu Lestrange và cô Carlo, hiện tại, mỗi trò chép 20 lần 《Hành vi thủ tục Slytherin》, vì các trò không tôn trọng ta… Còn có, cậu Potter, trò sợ rằng phải đi theo ta.””Dạ, giáo sư.” Harry nháy mắt ra dấu với hai người bạn rồi đi theo Snape.

Khi vào phòng làm việc ở hầm của Snape, anh vội vàng sờ soạng thân thể nhỏ gầy của Harry, khẩn trương mà hỏi: “Harry, em không sao chứ?”

“Không sao cả, thằng bé ấy chưa thể thương tổn em.” Harry trấn an.

“Thằng ngu ấy! Ta phải báo cáo với Dumbledore, em chờ ở đây.” Snape nói dùng lò sưởi tới phòng làm việc của hiệu trưởng.

Harry biết phỏng chừng sẽ rất lâu, vì vậy búng ngón tay gọi gia tinh phụ trách hầm.

“Chủ nhân tôn quý, ngài cần gì? Lulu phục vụ cho ngài.” Gia tinh hiển nhiên rất kích động.

Harry lấy ra một lọ ký ức và một phong thư, ôn hòa nói: “Lulu, tất cả ở chỗ giáo sư Snape đều phải chiếu cố tốt nhất, hiểu chưa?”

“Dạ, chủ nhân, Lulu sẽ chiếu cố tốt ngài Snape, chủ nhân yên tâm.” Gia tinh cố gắng gật đầu.

“Ừ, Lulu, mấy thứ này, phiền ngươi đưa đến tay gia tinh quản gia Kelly của trang viên Potter.” Harry dặn.

“Dạ, chủ nhân.” Lulu cầm thư và ký ức nói.

“Cảm ơn ngươi.” Harry nói.

“Ôi, chủ nhân tốt với Lulu cỡ nào, chủ nhân là chủ nhân tốt nhất Lulu từng gặp.” Gia tinh hai mắt đẫm lệ rưng rưng nhìn Harry, sau đó thét chói tai biến mất.

Harry cười cười, gia tinh đều là một bọn tí hon thần kinh. Ngồi vào bàn mô phỏng ngữ khí và bút tích của người yêu phê bình bài tập các học sinh, khi y phê được gần mười phần bài tập, Snape trở về từ lò sưởi, đóng nó xong anh thêm đủ mọi câu thần chú phòng hộ, rồi đứng trước mặt Harry, nói: “Harry, chúng ta cần nói chuyện.”

“Dumbledore nói gì?” Harry dừng bút, nâng mắt hỏi một câu, “Cụ lại bắt anh làm gì?”

“Ông ấy hy vọng ta làm người giám hộ của em.” Snape ngồi xuống sô pha.

“Lấy thân phận gì?” Harry lại hỏi.

“Lấy thân phận học đồ độc dược.” Snape nói, thấy Harry có chút kinh ngạc, nhún vai, “Ông ấy trước đây từng nhắc tới, năm thứ năm trong quá khứ của em, chỉ là lúc đó ta cự tuyệt.”

Harry giật mình nhìn Snape: “Không thể nào?! Dumbledore không biết ý nghĩa học đồ với bậc thầy độc dược sao? Hơn nữa, em còn là học đồ vị thành niên. Dumbledore rốt cuộc nghĩ thế nào vậy, nếu là quan hệ của chúng ta vẫn xấu như trước, vậy việc vui to lắm. Trời ạ, Sev, năm thứ năm, lúc đó anh nên đáp ứng.”

“Em phải hiểu, Harry, quy tắc ngầm của giới độc dược học không phải bất kỳ kẻ nào cũng có năng lực tiếp xúc, cho dù ông ta là White Wizard vĩ đại nhất.” Snape bĩu môi nói, “Không thể không nói về một số việc lý giải của Dumbledore không cỡ nào sâu.”

“Cụ không phải quý tộc, rất nhiều chuyện là ngài Grindelwald lúc trẻ nói cho cụ, khi Grindelwald rời đi, cụ vẫn sống trong hổ thẹn, em có thể hiểu.” Harry thở dài đứng dậy tới cạnh Snape, “Như vậy, Sev, anh hy vọng em đáp ứng sao?”

“Harry, có gì có thể ngăn cản chứ? Chúng ta bên nhau, đã là Merlin ban ân, không phải sao?” Snape vươn tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Harry, “Ta nghĩ, có lẽ, ta hẳn dẫn em về trang viên Prince một chuyến?””Ừ, anh xem rồi làm đi, lúc nào cũng được, năm đó em càng nhiều là vì phát triển nền kinh tế của Thế Giới Phù Thủy mới làm vậy.” Harry giải thích, “Bất quá, em nhớ kỹ, thư viện của Prince có một quyển điển tịch độc dược, trong đó có một liều độc dược là thuốc thanh lọc, có người nói có thể xóa bỏ mọi khế ước tà ác. Năm đó em thấy nó rất thích hợp để xóa bỏ Dark-Mark, bất quá, vì đã không còn Dark-Mark, nên không thể thí nghiệm được.” Harry nhắc tới.

“Em không cần giải thích gì với anh cả. Em nhớ kỹ bài thuốc ấy sao?” Severus hỏi.

“Không nhớ kỹ lắm, Sev, anh biết, năm đó em chỉ lật sơ một lần.” Harry ói ra đầu lưỡi, “Nhưng em nhớ kỹ cần có nước mắt xà quái, khi ấy em còn nghĩ: thật đáng tiếc, nếu Herpo không bị em giết thì tốt rồi.”

“Em để Herpo ở đâu? Sẽ không xảy ra chuyện không may nào đi?” Snape nhớ tới xà quái thật như nhớ tới một kho tài liệu độc dược, ánh mắt lập tức tỏa sáng.

“Em thả nó vào Rừng Cấm.” Harry cũng nở nụ cười, tựa vào người Snape, cùng làm bậc thầy độc dược, y rất hiểu tâm tình của giáo sư, “Anh cần nước mắt phượng hoàng sao? Qua một, hai ngày Kelly sẽ để Phensel tới đưa đồ cho em.”

“Đương nhiên, nếu em có thể giữ tiểu sủng vật của mình lại ký túc xá, vậy không thể tốt hơn.” Snape quyết định nếu tiểu phượng hoàng kia ở ký túc xá của Harry, vậy anh sẽ tới thăm vài lần, liên lạc cảm tình.

Harry thầm giảo hoạt nở nụ cười, y không cho rằng Severus sẽ đơn giản tiếp nhận tình yêu của mình, có lẽ trải qua ở kiếp trước là chất xúc tác, nhưng muốn để xà vương cao quý chân chính không rời được y, còn phải đi một con đường rất dài. Mầm xanh nho nhỏ cần càng nhiều sự chiếu cố mới có thể lớn thành đại thụ che trời. Đừng quên, y là một Potter, người nhà Potter am hiểu nhất loại kinh doanh này, không phải sao?

“Vậy em về trước, giờ giới nghiêm ban đêm sắp tới rồi. Sev, ngủ ngon.” Harry rất rõ cá tính của giáo sư, từ từ mà đến, chỉ cần anh nhận y làm học đồ độc dược, vậy y đã thành công phân nửa.

Trở lại ký túc xá, Harry rót cho mình một ly nước nho, uống rất thích thú——

Albus • Dumbledore, con nên cảm ơn sự hiểu biết nông cạn của cụ thế nào đây?

Vì cho con một người dẫn dường thích hợp, cụ quả thật nhọc lòng. Con làm học đồ độc dược của Sev ư?

Thật hay cho cụ nghĩ ra được?

Học đồ bình thường được phối với bậc thầy, chỉ có bậc thầy độc dược mới có tư cách thu học đồ. Harry sau này tiến vào lĩnh vực này mới biết không phải mỗi bậc thầy độc dược đều như Severus, hầu hết đại bộ phận bậc thầy có gia tộc cung cấp nuôi dưỡng, thậm chí rất nhiều là bậc thầy lý luận, căn bản không mấy người có thực học. Những bậc thầy này thường dẫn theo học đồ độc dược, bọn họ đa phần có quan hệ trên giường với đạo sư. Vì, học đồ, đặc biệt là vị thành niên học đồ, đạo sư được hưởng quyền đêm đầu. Đương nhiên, có vài bậc thầy độc dược chính phái khinh thường điều này, thế nhưng trước khi học đồ xuất sư, trên cơ bản sống cùng với đạo sư, chiếu cố cuộc sống hàng ngày, hoặc làm công cho đạo sư, ngày tháng lâu dài, khó tránh khỏi sinh tình. Có chút thành cha con, có chút thành những người bạn không giấu gì với nhau, nhưng càng nhiều là thành bạn lữ, nắm tay nhau suốt đời, tuy hai mà một. Cũng vì vậy, một số bậc thầy chính phái cực kỳ xoi mói học đồ.

Nếu Albus • Dumbledore biết ẩn tình trong đó, có lẽ sẽ không có lo lắng và quyết định như vậy. Dù sao, cho dù là một con rắn, cũng là Cứu Thế Chủ của Thế Giới Phù Thủy.

Từ vài góc độ mà nói, Harry hoàn toàn có thể khinh bỉ lão hiệu trưởng, cụ không hề biết, năm đó vì cái chết của Ariana, cụ buông tha rốt cuộc là gì? Không chỉ là một đoạn tình yêu khiến mình cô đơn nửa đời, cũng không chỉ là khiến lão Chúa Tể tự tù trăm năm cuối cùng vì bảo hộ phần mộ của cụ mà chết… Harry từng có một người bạn đặc biệt, một người bạn chí giao lớn hơn y gần trăm tuổi, một người bạn cho dù y được xưng là “Hôi Nghê Hạ” cũng có thể ngang hàng ngồi chung. Đúng vậy, Harry biết một bí mật, một bí mật ở Đức cũng là số ít người mới biết——

Thủ tịch giám đốc trường pháp thuật Dumstrang, người đàn ông số ít người mới biết thân phận được xem là “Thánh Tử” ấy, có một đôi mắt rất giống Dumbledore và một đầu tóc dài màu nâu đỏ, thế nhưng, tên của cậu ấy là——

Schatz • Grindelwald!

Schatz, trân bảo trong tiếng Đức.

Dumbledore, cụ nhất định không biết, kẻ tự tù nơi tháp cao kia vì cụ để lại cái gì?

Cho dù lão phù thủy chỉ là “vì lợi ích càng vĩ đại” mà chiến, nhưng y rất cảm kích cụ đã từng nâng đỡ, mà giờ, y chỉ biết cảm ơn càng nhiều. Vì y và Severus vốn có khế ước bạn lữ kiên cố, nếu cộng thêm tầng quan hệ học đồ này, vậy ngài xà vương sợ rằng sẽ trốn không thoát?

Này bảo con phải cảm ơn cụ thế nào đây? Albus • Dumbledore?

Đôi ngươi bích lục của Harry toát ra vài phần giảo hoạt —— y giờ là rắn.

Có lẽ y có thể ở khi cậu ấy cần, khiến lão hiệu trưởng phân tâm?

Schatz, cậu là trân bảo ai để lại cho ai?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 22
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...