Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 151

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Đều ngồi xuống đi, đừng để ta cho rằng mình đi nhầm bàn dài.” Harry mỉm cười, sau đó ngồi trước, bọn nhỏ của bàn dài Slytherin lập tức làm theo.

Các Slytherin từ năm thứ hai trở đi vừa ngồi xuống đã quăng tầm mắt về phía học viện thủ tịch của mình, ba bàn dài khác của Hogwarts cũng cực kỳ an tĩnh, bọn họ muốn nghe xem Harry sau hơn một năm biến mất sẽ phát biểu thế nào. Về phần học sinh năm thứ nhất, năm thứ hai, càng nhiều là hiếu kỳ đối với cậu bé có người nói là “Cứu Thế Chủ” của Thế Giới Phù Thủy này.

Học sinh Beauxbatons bị sự mỹ lệ và ưu nhã của y hấp dẫn, bọn họ nhỏ giọng thì thầm, lấy Harry so sánh với quý cô Delacour có huyết thống Veela —— khiến tiểu thư Delacour cực kỳ bất mãn.

Các học sinh năm thứ bảy của học viện Ám Nguyệt Dumstrang thì hưng phấn mà sùng bái nhìn thủ tịch Slytherin, đúng vậy, bọn họ ngay từ ánh mắt đầu tiên đã nhận ra thiếu niên này là giáo sư Evans của bọn họ. Tuy vóc dáng của y thấp hơn, mái tóc dài buộc lại, mặt nạ cũng không đeo, nhưng, khí chất ấy, nụ cười ấy, ánh sáng nhu hòa trong đôi mắt bích ấy khiến bọn họ cả đời khó quên. Càng không cần nói, vừa nãy Harry có rút ra đũa phép hành lễ, bọn họ từng lên tiết quyết đấu của giáo sư, kiểu cách ưu nhã, đại khí khi giáo sư rút ra đũa phép hành lễ ấy, là không ai học được. Mặc dù có chút quấn quýt giáo sư thoạt nhìn nhỏ hơn bọn họ nhiều lắm, nhưng, năng lực của giáo sư là cả cuộc hành trình có mắt đều thấy, viện huấn của học viện Ám Nguyệt có một điều là: đạt giả vi sư. Vì thế cho dù tuổi tác thật của giáo sư Evans nhỏ hơn bọn họ, cũng không sao cả, huống chi giáo sư cứu bọn họ không dưới 5 lần. Mà các học sinh khác mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng không hưng phấn như vậy.

Về phần, bàn dài giáo sư, các auror của Bộ Pháp Thuật và tài phán đã sớm trợn tròn mắt giáo sư Hogwarts càng nhiều là nghĩ nên dạy người học sinh này thế nào các vị khách thì nhìn Harry với cặp mắt tỏa sáng, đương nhiên cũng có ánh mắt khiến Harry rất ghét…

“A, ta rời đi đã hơn một năm, nghe nói các vị tiến bộ rất nhiều, đây thật là tin tức tốt, ta phải nói một câu: chúc mừng.” Harry cười cười, “Nhưng là vị cha nuôi kia của ta, các vị biết, đối với các vị xử lý vài mối quan hệ, vẫn không quá thoả mãn. Cho nên, buổi chiều hôm nay, ông ấy đưa ra một yêu cầu với ta.” Harry dừng lại, ánh mắt rất sắc bén đảo qua các Slytherin trên bàn dài.

“Ách, thủ tịch, chúng ta hổ thẹn, vị các hạ kia…” Thủ tịch năm thứ bảy cậu bé nhà Lestrange run rẩy hỏi.

“Kỳ thực không có gì, chỉ là hy vọng các vị nghe một bộ châm ngôn tổng cộng 12 điều, các vị không cần khẩn trương như vậy. Xin thứ lỗi, 《Hành vi thủ tục Slytherin》 đang giảng giải phải tạm dừng.” Harry khôi phục ôn hòa nói.

“Có thể cho phép tôi hỏi tên của bộ… châm ngôn này sao?” Thủ tịch năm thứ năm, tiểu thư Carrow hỏi.

“Ừ, ta tin tưởng các vị sẽ cảm thấy hứng thú —— tên của nó là 《Mười hai châm ngôn Gryffindor》.” Harry nói xong, đại sảnh lập tức vang lên tiếng ong ong không nhỏ, y lơ đểnh.Bàn dài Slytherin, khá ngoài ý muốn nhưng không có bất kỳ sự châu đầu ghé tai gì. Trải qua một năm ở chung với Godric • Gryffindor, bọn họ cực kỳ rõ ràng Gryffindor các hạ là một quý tộc khéo léo lại trí tuệ. Bọn họ nguyện ý nghe lời khuyên của một vị tiền bối như vậy dành cho học sinh của mình.

“Trước khi ta nói, ta có một hy vọng,” Harry nói thêm, “Các vị có đủ lý trí, hy vọng các vị tôn trọng giáo sư của chúng ta, bất luận là vị nào. Đừng để ta từ chỗ giáo sư Prince hoặc hiệu trưởng biết các vị có hành vi nào không phù hợp với học viện Slytherin, điều đó sẽ khiến ta rất hoang mang.”

“Vâng, thưa thủ tịch.” Bọn họ tuyệt không muốn biết hậu quả khiến thủ tịch hoang mang là gì.

“Dù sao thời gian rất ngắn, ta trước đọc một lần nội dung của châm ngôn đi.” Các Slytherin lập tức gọi dậy tinh thần, Harry chậm rãi đọc: “Châm ngôn Gryffindor điều thứ nhất: thành thật là chương đầu tiên của châm ngôn, thẳng thắn là kết quả của thành thật và dũng cảm. Thành thật sánh ngang với trân bảo châm ngôn Gryffindor điều thứ hai: kẻ cuồng vọng có cứu, kẻ tự ti hết cứu châm ngôn Gryffindor điều thứ ba: kẻ dùng thủ đoạn thương tổn người khác để che giấu khuyết điểm của mình, là đáng thẹn châm ngôn Gryffindor điều thứ tư: thời gian sẽ trôi qua, hãy để thời gian cuốn đi phiền não của bạn châm ngôn Gryffindor điều thứ năm: kẻ sáng tạo cơ hội là dũng giả châm ngôn Gryffindor điều thứ sáu: chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa bạn châm ngôn Gryffindor điều thứ bảy: có thể làm bạn thì không cần làm kẻ địch châm ngôn Gryffindor điều thứ tám: sùng bái anh hùng, tranh làm anh hùng châm ngôn Gryffindor điều thứ chín: chân lý của cuộc đời, được giấu trong những điều bình thản vô vị châm ngôn Gryffindor điều thứ mười: chính nghĩa mãi còn trong tim châm ngôn Gryffindor điều thứ mười một: thù hận vĩnh viễn không thể hóa giải thù hận, chỉ có khoan dung mới có thể, đây là chí lý vĩnh hằng châm ngôn Gryffindor điều thứ mười hai: có được một trái tim yêu thương vô tư, sẽ có được tất cả.”

Harry nói xong một điều, bàn dài Slytherin sẽ xuất hiện một loạt hoa thể tự màu vàng.

Các Slytherin lộ ra biểu tình trầm tư, không riêng bọn họ, ba bàn dài khác, và không ít người trên bàn dài giáo sư đều nhìn chữ viết màu vàng xinh đẹp ấy, có chút cảm khái.

“Không sai, những điều này đích xác đáng giá các vị tự hỏi.” Harry trước để bọn họ tự hỏi một hồi, bàn tay gõ gõ bàn, một ly nước lọc xuất hiện trước mắt, y ưu nhã uống một ngụm, chậm rãi dẫn đường các Slytherin.

Mà Draco thì thoáng nhíu mày —— vậy có ổn không? Trạng thái hiện tại của Harry hoàn toàn không phải một đứa bé nên có, mà là Hôi Nghê Hạ trên vạn người năm đó… Y là tính khiêu khích thần kinh của ai đó sao? Quả nhiên, cậu lén quan sát ghế giáo sư, thấy sắc mặt kinh khủng của bọn ngu xuẩn Bộ Pháp Thuật, còn có đôi mắt lam lóe sáng của Dumbledore.

“Hôm nay, ta tính nói là hai điều đầu tiên.” Harry ôn hòa nói, “So với hành vi thủ tục yêu cầu ưu nhã của chúng ta, yêu cầu quan trọng nhất mà Godric • Gryffindor dành cho các học sinh của mình là thành thật, nó liên quan tới trải qua của ông ấy, có lẽ ông ấy đã bị lừa dối. Đương nhiên, không thể phủ nhận, muốn làm một kẻ thành thật cần dũng khí rất lớn. Đối với Gryffindor, bọn họ dũng cảm, cũng thành thực, vì thế không thể tránh khỏi, nói ra lời rất khó nghe, làm việc cũng trung thực với cảm giác đầu tiên của mình… Ta nghĩ, chư vị có lẽ có thể nể tình bọn họ trọng thành thực như trân bảo mà lượng giải sự mạo phạm trong lời nói của bọn họ. Đương nhiên, nếu bọn họ đã vứt bỏ thành thật, vậy, các vị biết nên làm gì, đúng không?””Đương nhiên, thủ tịch.” Các Slytherin đều nói.

“Kẻ cuồng vọng có cứu, kẻ tự ti hết cứu. Cuồng vọng và tự ti, hiển nhiên không phải chuyện tốt. Thế nhưng, Gryffindor muốn nói cho học sinh của ông ấy: kẻ cuồng vọng như một cái cây đội trời, cây có thể dựa vào cắt tỉa chỉnh sửa mà quy phạm, cuồng vọng là một thứ ánh sáng bắn ra bốn phía, sinh cơ bừng bừng. Mà kẻ tự ti lại như thực vật không có sinh mạng vậy, ai thấy nó đều như thấy Tử Thần, ngoại trừ người có lòng tốt thỉnh thoảng muốn cứu, người khác gặp được như dính phải xui! Gryffindor hy vọng học sinh của mình cuồng vọng mà tự tin, vì người nếu cuồng vọng, trải qua những đả kích mà cuộc đời phải gặp, sẽ học được thay đổi, sẽ giúp mình trở nên mạnh hơn bất kỳ ai khác mà kẻ tự ti, nếu gặp đả kích, sẽ chỉ làm kẻ đó ngày càng tự ti, càng lún càng sâu do đó không thể tự kềm chế.” Harry cười cười, “Cũng như điều thứ bốn mươi mốt trong hành vi thủ tục của chúng ta vậy: nhận ra sai lầm, thừa nhận sai lầm, cũng tích cực chỉnh sửa. Chỉ cần nhận ra sai lầm của cuồng vọng, tiến hành chỉnh sửa, kẻ đó rồi sẽ là kẻ mạnh.”

“Vì thế, Gryffindor càng thiên hướng cuồng vọng đúng không? Thủ tịch.” Daphne hỏi.

“Trên thực tế, cá nhân tôi nghĩ, bọn họ hẳn nên nhận càng nhiều giáo dục thất bại, mà không phải xuôi gió xuôi nước như bây giờ.” Draco lộ ra nụ cười xấu xa.

“A, Draco, bạn của tôi ơi, tôi nghĩ nếu được, lát nữa cậu có thể cho tôi mượn danh sách bài tập? Chúng ta không cần thảo luận về vấn đề giáo dục của Gryffindor, ừm, trừ phi cậu có ý định để đời kế tiếp của Malfoy vào đó.” Harry trêu ghẹo thành công khiến bạn mình thay đổi sắc mặt.

“Điểm này cậu có thể yên tâm, Malfoy và Gryffindor là cách biệt.” Draco bĩu môi, nhưng cậu biết, Harry đang giải vây cho mình, dù sao mình tùy ý nghị luận cách giáo dục của học viện Gryffindor, rất dễ khiến người bất mãn.

“Được rồi, chúng ta có thể bắt đầu tiệc tối.” Harry nói xong, dẫn đầu khai tiệc, các món trên bàn dài đã rất sớm được bưng lên. Harry ăn một phần bò nướng nhỏ, lại dùng chút soup ngô, kế chọn một ít salad và bánh táo gần tay. Draco có chút thở dài sức ăn Harry tựa hồ lại ít đi, cẩn thận ngẩng đầu nhìn cha đỡ đầu nhà mình, lại phát hiện cha đỡ đầu đang nhíu mày nhìn về phía một vị khách trên bàn dài giáo sư——

Ôi, Merlin vớ đăng-ten!

Aragon • Versace…

Xem ra, có kẻ xui xẻo rồi, bất quá vì không bị lan đến, Draco nghĩ mình nên động cái não của mình, nghĩ ra vài cách khiến gã ngụy quân tử này không thể xuất hiện trong phạm vi 3m quanh Harry, để ngừa cha đỡ đầu làm ra bất kỳ hành vi không quý tộc gì —— đây cũng là vì hài hòa giữa các học viện —— cậu thật là thiện lương —— ách, người già rồi, không phải đều thiện lương sao? —— ôi, Draco mày phải nhớ kỹ, mày hiện tại mới 14 tuổi.

Khi Harry nhai chậm nuốt kỹ ăn xong miếng bánh táo cuối cùng, một gia tinh đột nhiên xuất hiện trong đại sảnh, dùng tiếng nói bén nhọn dằn vặt lỗ tai mọi người: “Lucy xấu, Lucy xấu, xấu, xấu… Tiểu chủ nhân dậy rồi, khóc đến khô cổ, thế nhưng Lucy không cách nào khiến tiểu chủ nhân ngừng khóc, Lucy vô dụng, Lucy vô năng…”Nói xong, gia tinh mà bắt đầu dùng sức đụng đầu, Harry bị bé con thần kinh này khiến cho đau đầu, y thấy các Slytherin đều ăn được rồi, vì vậy buông bộ đồ ăn, mọi người cũng lập tức kết thúc bữa tối.

“Được rồi, nếu đã no, chúng ta về hầm thôi!” Harry dẫn các Slytherin thi lễ với ghế giáo sư xong rời đi.

Khi Severus trở lại phòng làm việc của mình, đã là ba giờ sau khi bữa tối chấm dứt. Một khắc khi anh đẩy cửa bước vào, trong lòng không biết nên nguyền rủa Merlin hay nên nói bạn lữ của mình rất hấp dẫn người.

“Cha đỡ đầu, cha đỡ đầu, chuyện này nghe hay quá…” Đồng âm mềm mại khiến Severus bĩu môi.

“A, Angel giờ hết sợ rồi sao?” Severus nghe bạn lữ lực tương tác mười phần của mình hỏi.

Còn chưa kịp nghe cô bé trả lời, Severus đã bị Harry bắt được, anh thấy y nhìn mình: “Sev, sao muộn vậy?”

“Ta thật không biết từ lúc nào, bạn lữ của ta dĩ nhiên trở thành nữ phù thủy bắt cóc trẻ con?” Severus nói, “Hiện tại cả Hogwarts đều đang tìm tiểu quỷ này…”

“A, em quên, em thấy con bé lạc đường ở lầu một, lại khóc nức nở. A, Sev, đây là con đỡ đầu của em, thân ái, em sẽ để thủ hộ thần truyền tin cho Martin ngay.” Harry lập tức gọi ra thủ hộ thần.

Một lát sau, Martin và Schatz tới, thấy Angelique không sao cả, đều thở ra một hơi.

“Các cậu cũng thật là, con bé còn nhỏ như vậy lại để nó ở một nơi tối hù, bên cạnh chỉ có Lucy thần kinh kia, không dọa hỏng con bé mới là lạ! Khi tôi tìm thấy nó ở lầu một, nó đang sướt mướt như một con mèo bẩn, tôi đã dỗ cho các cậu rồi đấy, nếu có lần sau, tôi sẽ không trả lại đâu.” Harry mắng bạn mình.

“Xin lỗi, Angel lúc trước chơi mệt, nên thiếp đi. Tôi đảm bảo, sẽ không tái phạm.” Martin nói.

Harry nhân cơ hội nói cho Martin nghe thành tích thí luyện, kế, một nhà ba người rời khỏi hầm.

“Sev, Angel khiến em nhớ tới Muir.” Khi chỉ còn hai người, Harry tựa vào đầu vai bạn lữ, ôm lấy bến cảng an toàn, “Khi con bé vừa đến bên em, cũng lớn như vậy.”

Severus trầm mặc, ôm Harry, để Harry dựa vào. Anh biết mình không cần nói, Harry là cần một người lắng nghe.

“Sev, anh biết đôi mắt của Muir giống anh cỡ nào không? Em chăm sóc con bé mãi đến khi nó biết thân thế của mình. Kỳ thực, Sev, em quên nói cho nó biết, em không quan tâm xuất thân của nó, con của Tử Thần Thực Tử thì sao chứ?”

Harry liên miên cằn nhằn rất nhiều về cô con gái nuôi ở kiếp trước, sau đó bất tri bất giác thiếp đi trong lòng bạn lữ.

“Oắt con… Sau này, con của chúng ta sẽ có một cô bé mắt đen là ‘Muir’, em sẽ có cơ hội.” Severus cúi đầu hôn đỉnh đầu bạn lữ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 151
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...