Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Lười Y Nhân

Chương 46

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tới ngày thứ mười, vết thương trên tay Y Nhân đã khỏi tám chín phần, nét vẽ cũng không còn gượng gạo nữa.

Ăn sáng xong, Y Nhân lại ngồi vào bàn vẽ vời như mọi ngày, nhưng vừa phác được mấy nét đã nghe thấy tiếng Thập Nhất reo hớn hở từ ngoài cửa: “Vương gia tới rồi.”

Y Nhân quăng bút miễn cưỡng ngẩng đầu lên liền thấy Hạ Lan Tuyết mình khoác áo cừu trắng muốt đang thong thả men đường tiến lại, sắc trắng của áo ánh lên gương mặt tuấn mỹ như bạch ngọc của y quả là tuyết nhường sương kém, đẹp đẽ vô ngần.

Hèn chi Thập Nhất lại mừng rỡ như thế, đúng là đồ… mê giai.

Y Nhân chỉ liếc y một cái rồi lại quay đi cắm mặt vào giấy vẽ vẽ vời vời.

Hạ Lan Tuyết cũng chẳng lấy đó làm điều, ngược lại còn dịu dàng đứng đằng sau, đằng hắng mấy tiếng mới ngập ngừng hỏi: “Tay đỡ rồi chứ?”

Y Nhân vội đưa tay huơ huơ trước mắt y xem có gì bất thường chăng.

“Đang làm gì thế?” Hạ Lan Tuyết bắt đầu lúng túng, không biết nói gì.

“Vẽ tội phạm.” Y Nhân cúi đầu đáp, vẻ lạnh nhạt.

“Tội phạm ư?” Từ sau nhìn lại, y chỉ thấy tranh vẽ đầy bàn, nào thấy tội phạm, bức nào bức nấy đều họa một người duy nhất, hoặc nhìn thẳng hoặc nhìn nghiêng, đều là Bùi Nhược Trần. “Nhược Trần là tội phạm à?”

Hạ Lan Tuyết thở dài, vươn tay cầm lấy một bức họa từ phía sau, hờ hững nói: “Hôm nay là đại hôn của Bùi Nhược Trần, nếu cô thích y thì vẫn còn cơ hội đấy.” Nói rồi y rút trong áo ra một phong thư, “Đây là giấy từ hôn, từ nay về sau, cô không còn là vương phi của bản vương nữa – Y Nhân, cô đừng núp trong tủ mãi chứ.”

Y Nhân quay đầu lại sững sờ nhìn y hồi lâu, rồi đột ngột đứng phắt dậy nhoẻn miệng cười tươi rói, ôm chặt lấy y sau đó chạy vụt ra ngoài, chẳng hề ngoảnh lại.

Hạ Lan Tuyết chỉ thấy một khối mềm mại thơm ngát lao vào lòng mình rồi nhanh như chớp lại vuột ra, ngoảnh đầu lại chỉ thấy một bóng người đang chạy như bay ra ngoài. Khóe môi y khẽ nhếch lên vẽ ra một nét cười, có điều trong nụ cười thấp thoáng vẻ ngẩn ngơ u buồn khôn tả.

Y Nhân chạy thẳng ra khỏi Tiêu Dao vương  phủ, lần đầu tiên trong đời cô không bị lạc đường.

Ra đến bên ngoài lại đúng lúc một đứa nhỏ đang dắt ngựa đi tới, vừa thấy cô, nó liền định quỳ gối hành lễ. Nào ngờ Y Nhân nhanh như gió cuốn chớp giật đã tung mình nhảy lên ngựa.

Thớt ngựa kinh hoàng liền lao thẳng đi như tên bắn.

Tới lúc này Y Nhân mới ngẩn người nhận ra: hình như mình không biết cưỡi ngựa.

Có điều tới giờ mới nhớ ra thì đã quá muộn, chẳng khác nào chuyện xong rồi mới làm Gia Cát Lượng.

Không còn cách nào khác, cô đành rạp người xuống ôm chặt lấy cổ ngựa, mặc cho tiếng gió rít gào qua tai.

Giữa phố lớn, đoàn rước dâu của Bùi Nhược Trần đeo hoa thắt lụa đang trống giong cờ mở mà đi.

May sao thớt ngựa kia tuy không vâng lời cô nhưng lại thích xem náo nhiệt nên chẳng tới nỗi lôi Y Nhân tới chân trời góc biển, mà lại xông thẳng vào đoàn rước dâu.

Hạ Lan Khâm phụ trách bảo vệ an toàn cho hôn lễ vừa nghe thấy tiếng ồn ào, ngoảnh lại trông thấy người ngồi trên lưng ngựa liền ngẩn người ra.

Giữa thoáng sững sờ đó, Y Nhân đã xông tới rìa ngoài của đoàn người.

Mọi người nhốn nháo dạt cả ra, tai còn ong ong tiếng hét đầy bất lực của Y Nhân: “Xùy, xùy” “Dừng lại, dừnggggggggggg”

Có điều con ngựa đó chẳng hề nghe lệnh cô. Thấy người ngựa sắp xông thẳng vào đoàn đội sính lễ, Hạ Lan Khâm đột nhiên lao mình vọt lên không rồi đáp xuống lưng ngựa, hệt như đại bàng tung cánh, một tay y ôm lấy Y Nhân, tay kia giữ lấy dây cương dụng lực ghì lại, tuấn mã cất vó hí lên một tiếng, lập tức dừng lại.

Y Nhân sợ đến nỗi kinh hồn bạt vía.

“Y Nhân, sao cô lại tới đây?” Ghìm cương ngựa lại rồi, Hạ Lan Khâm mới hoảng hốt hỏi.

Y Nhân hổn hà hổn hển vùng ra khỏi vòng tay Hạ Lan Khâm, toan vịn yên leo xuống.

Nào ngờ động tác của cô không chuẩn, chớp mắt đã rớt bịch xuống đất. Hạ Lan Khâm trên ngựa cau mày, vừa định giơ tay đỡ nhưng Y Nhân đã lồm cồm bò dậy, có điều vừa ngã một cú, đầu tóc cô đã bê bết đất cát, nhếch nhác vô cùng.

Vừa đứng dậy Y Nhân đã kiên quyết chạy tới trước đoàn người, dang hai tay ra cản lại.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 46
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...