Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Khế Ước Quân Hôn

Chương 228

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Puck - Diễn đàn

Lăng Lang! Tên này như sấm bên tai! Dõi mắt cả Đông Nam Á, người có can đảm tiên phong trái ý không có mấy ai

Anh ta thống trị một đế quốc hắc ám khổng lồ, có buôn bán trong bạch đạo gần như trải rộng toàn cầu, đếm không hết. Anh ta là đế vương bóng tối, đồng thời cũng là người khổng lồ trong giới kinh doanh, có thể nói ngàn vạn phong hoa tập trung vào một thân.

Một người như vậy, ngoài ra còn có mạng lưới giao tiếp và mạng lưới quan hệ của anh ta, Lương Tuấn Đào chính là một trong những bạn thân của anh ta.

Đều nói, tình hữu nghị chân thật nhất trên đời chỉ có thể sinh ra ở ba địa điểm: sân trường, quân đội, ngục giam.

Lương Tuấn Đào và Lăng Lang đều là bạn học du học ở nước Anh, tính tình hai người hòa hợp, xưng anh gọi em, mặc chung một chiếc quần cũng không ngại. Mà Hoắc Vân Phi lại là bạn nối khố của Lăng Lang, hai người từ nhỏ cởi truồng cùng nhau lớn lên!

Lương Tuấn Đào và Hoắc Vân Phi từng là kẻ địch thề không đội trời chung, nhưng bọn họ lại có chung một người bạn là Lăng Lang!

Bởi vì nguyên nhân thân phận, những năm gần đây Lương Tuấn Đào và Lăng Lang không gặp mặt, chỉ có điều vẫn giữ liên lạc. Cho dù sau này bọn họ đi lên con đường khác, vẫn duy trì tình hữu nghị đã từng khiến cho bọn họ nhiệt huyết sôi trào kia.

Lúc này Triệu Bắc Thành đã hoàn toàn rối loạn, chỉ cần nghĩ đến Hâm Lôi của anh đang chịu hành hạ của Hoắc Vân Phi, anh liền hận không thể lập tức bay đến tam giác vàng cùng đồng quy vu tận *, “Sắp xếp như thế nào cũng tùy anh, tốt nhất nhanh chóng! Tôi lo lắng… Hâm Lôi sẽ làm ra việc ngốc nghếch!” Dieễn ddàn lee quiy đôn

(*) Đồng quy vu tận: Cùng đến chỗ chết, cùng hủy diệt, trạng thái phẫn nộ muốn đối phương cùng chết với mình

Người phụ nữ có lòng tự ái như vậy, nếu thật sự bị Hoắc Vân Phi lăng nhục, cô vô cùng sẽ ngọc đá cùng nát.

Dĩ nhiên, nếu anh biết được Đỗ Hâm Lôi kiêu ngạo đó đã bị Hoắc Vân Phi tôi luyện đến không hề còn chút nóng giận nào, đoán chừng sẽ hộc máu.

“Tôi biết rõ, lập tức liên lạc với Lăng Lang, cậu ngồi một chút đi!” Vì trấn an Triệu Bắc Thành, đồng thời cũng ôm vài phần áy náy với cậu ta (Dù sao Triệu Bắc Thành cũng thay anh cắm chốt tiếp nhận nhiệm vụ chỉ huy hành động ở tam giác vàng), cho dù về công hay về tư, anh đều không thể khoanh tay đứng nhìn.

Vì sợ Lăng Lang từ chối không nhận điện thoại (Hết cách rồi, tính khí cổ tay to cũng lớn), Lương Tuấn Đào cố ý dùng điện thoại di động của mình gọi tới, rất thuận lợi nghe được giọng nói của Lăng Lang.

“Hơ, nhóc cậu sao đột nhiên nhớ tới gọi điện thoại cho tôi? Có phải chuyện giả mạo buôn bán vũ khí bị người phát hiện, tìm tôi cấp cứu không?” Mặc dù Lăng Lang không rõ dụng ý của Lương Tuấn Đào khi gọi điện thoại tới, nhưng đoán được cậu ấy nhất định có chuyện.

“Ha ha.” Lương Tuấn Đào lấy thân phận “Phương tiên sinh” buôn bán vũ khí, trước đi tam giác vàng sau đi lưỡi liềm vàng làm nhiệm vụ, chuyện này quả nhiên không gạt được Lăng Lang, “Lần này tôi lại không lăn lộn được nữa, phải tìm cậu cấp cứu!”

Ở lưỡi liềm vàng, Lương Tuấn Đào từng nói với trùm buôn thuốc phiện Issac, anh và Lăng Lang náo loạn không thể lăn lộn được trong giới buôn bán súng ống đạn dược, mới mang theo súng ống đạn dược đi nương nhờ dưới trướng Issac. Chuyện này không thể lừa gạt được tai mắt của Lăng Lang, có thể thấy được cổ tay to này thủ đoạn thông thiên, tất cả đều nằm trong bàn tay của cậu ấy.

Lăng Lang nói chuyên này ra, chính là khiến Lương Tuấn Đào hiểu, mượn dùng tên tuổi của anh cũng không sao, nhưng đừng tưởng rằng anh cái gì cũng không biết!

“Chuyện gì có thể làm khó chiến thần bất bại của chúng ta?” Giọng Lăng Lang lười biếng, lại lộ ra vẻ uy nghi không để cho người ta khinh thường, “Nói nghe một chút, chỉ cần tôi có thể giúp cậu, anh em trong nhà còn cần phải khách sáo sao?”

“Lang Lang, chuyện lần này thật sự cần cậu ra mặt giúp đỡ!” Lương Tuấn Đào nghiêm túc khẩn cầu, “Có liên quan tới một người phụ nữ!”

“Oh!” Lăng Lang lấy làm kỳ quái, nói, “Người phụ nữ nào có thể khiến cho cậu tự mình mở miệng cầu xin tôi? Là vợ của cậu hả?”

Tin đồn Lương nhị thiếu cưng chiều vợ yêu đến mức làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ vì để người đẹp vui vẻ, lần này lại vì chuyện gì mà không tiếc mở miệng quý muốn cầu cạnh anh?

“Không phải!” Lương Tuấn Đào dừng một chút, từ từ nói, “Là người phụ nữ của chiến hữu tôi!”

“A, cậu đủ nghĩa khí anh em!” Lăng Lang ngược lại rất sảng khoái, trực tiếp nói thẳng, “Nói đi! Chỉ cần Lăng Lang tôi có thể làm được, nể mặt cậu làm hết sức!” die nd da nl e q uu ydo n

Lương Tuấn Đào chờ chính là những lời này của anh, lập tức nói tới chuyện Hoắc Vân Phi chiếm giữ con tin Đỗ Hâm Lôi không chịu thả ra, mà Đỗ Hâm Lôi là vợ chưa cưới của chiến hữu của anh…

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Mấy ngày đi tới Myanmar, tâm tình của Đỗ Hâm Lôi coi như không tệ. Mặc dù thật bất đắc dĩ với cầm thú âm hồn không tan bên cạnh, chỉ có điều đã lâu ngày rồi, cô liền học được coi thường sự tồn tại của anh ta.

Coi anh ta là không khí, là vi khuẩn, cô coi như không nhìn thấy anh ta! Không nhìn thấy anh ta!

Cứ dùng tư tưởng AQ này tới tê dại mình, nếu không cô sẽ một ngày cũng không sống tiếp được.

Từ sau lần bị bỏ thuốc đó, sau đó dùng sợi dây trói lại hơn hai giờ, căm hận Hoắc Vân Phi của cô không thể dùng bất kỳ ngôn ngữ nào để hình dung. So sánh với căm hận, hơn nữa là e ngại, dưới tình huống bình thường, cô không dám lại đi trêu chọc anh.

Nhớ có một ngày, cô thừa dịp xem ra tâm tình của anh ta rất tốt, thử hòi dò khi nào bọn họ rời khỏi Myanmar.

Lúc ấy Hoắc Vân Phi cười như không cười, một chút dấu hiệu trở mặt cũng không có, hé môi cười nói: “Tôi cho rằng em thích Myanmar.”

Cô nói: “Thích thì thích, chỉ có điều… Tôi càng muốn về nhà!”

Lúc đó cô đã nói một câu như vậy, nói cô nhớ nhà mà thôi, không biết cầm thú này lại trúng gió gì, nụ cười trở nên được gọi là ác độc.

“Tôi thấy em nhớ Triệu Bắc Thành đi! Xem ra tôi phải cố gắng gấp bội để khiến cho em không có hơi sức nhớ tới người đàn ông khác mới được!” Nói xong, không biết anh ta lấy ra một sợi dây thừng từ đâu, lắc lắc ở trước mặt cô.

Lúc ấy cô bị sợ đến sắp ngất đi, vội vàng xua tay lắc đầu, giọng điệu nói chuyện cũng thay đổi, “Tôi không có… Tôi chỉ hỏi một chút… Mà thôi!"

Anh ta nghịch nghịch sợi dây thừng kia, chờ dọa cô đến quá mức, mới thong thả ung dung nói: “Tôi cũng chỉ chọc em chơi mà thôi!

Thả lỏng xuống, cô vừa tức vừa bất đắc dĩ, từ đó không dám hỏi các loại đề như lúc nào thì rời khỏi Myanmar.

Cứ ngày nào qua ngày ấy như vậy, dù sao mỗi ngày Hoắc Vân Phi mang theo cô không phải đi dạo chính là đi xã giao, coi như du lịch miễn phí, chỉ cần coi như người đàn ông này không tồn tại là được rồi.

Đi dạo mấy cửa hàng châu báu, trừ bỏ thán phục những đá quý kia đẹp đẽ tinh xảo ra, càng khiến cho Đỗ Hâm Lôi cảm thấy ngoài ý muốn chính là, toàn bộ mười mấy cửa hàng châu báu này đều là tài sản riêng của nhà họ Hoắc.

Rốt cuộc hiểu rõ vì sao Hoắc Vân Phi mang theo cô ở lại Myanmar lâu như vậy, bởi vì nơi này vốn là một trong những hang ổ của nhà họ Hoắc. Trừ ma túy, trong ngành nghề đá quý châu ngọc này, nhà họ Hoắc cũng có thành tích không tầm thường.

Tài nguyên Myanmar phong phú, đặc biệt thừa thãi các loại đá quý trứ danh. Trong đó vua đá quý – phỉ thúy, càng thêm nổi danh thế giới.

Trong một cửa hàng châu báu lớn nhất ở Myanmar, Đỗ Hâm Lôi ngồi ở khu vực dành riêng cho khách quý trên lầu ba hoa lệ, chung quanh để ngọc và đá quý cực phẩm đếm không hết, khiến cho cô có ảo giác đặt mình trong câu chuyện cổ tích.

[email protected]

Châu báu đá quý nơi này không được bày ở trong quầy, mà trực tiếp đặt trên mặt bàn, để tiện cho khách quý giám định và thưởng thức ngắm nghía.

Đỗ Hâm Lôi giống như tất cả những người phụ nữ khác, thích châu báu đẹp đẽ và sáng chói, ánh mắt không tự chủ được lưu luyến trên những đá quý lóe la tia sáng mê người kia, nhưng cô vốn không nghĩ tới muốn phải có chúng.

Cả khu vực dành riêng cho khách quý, trừ nhân viên phục vụ xinh đẹp ra, cũng chỉ có hai vị khách hàng là cô và Hoắc Vân Phi, cả cửa hàng xa hoa trống trải rất yên tĩnh.

“Thích tất cả ở chỗ này sao?” Hoắc Vân Phi nhìn cặp mắt trong trẻo của cô và ngọc với đá quý rực rỡ tôn nhau lên, khóe miệng không khỏi cong lên cười Chỉ vào những đồ ngọc cực phẩm hiếm thấy này, nói với cô, “Thích thứ nào thì tùy tiện chọn!”

Châu báu giá trị hàng tỷ đô, giọng điệu thoải mái của anh lại giống như nhẹ nhàng đưa ra một đồng tiền xu.

Sau khi Đỗ Hâm Lôi nghe được lời của anh ta, ánh mắt vốn thán phục lại dính vào vài phần khinh bỉ, “Tôi chỉ bị anh bắt giữ mà thôi, cho dù đưa những thứ này cho tôi, tôi có thể lấy đi sao?”

Chỉ biết đưa ra nhân tình hữu danh vô thực có hoa không quả, lại không cho phép cô nói nhớ nhà, người đàn ông này bá đạo ngang ngược, cực kỳ đáng ghét. Bây giờ lại cố ý giả vờ hào phóng, ghê tởm!

Nhìn ánh mắt căm giận của cô gái, anh hơi giật mình, đây là ý gì? Ở nơi hoàn cảnh vàng ngọc chất đống, người phụ nữ nào mà không mê loạn? Cô thế mà lại dùng ánh mắt giống như oán giận kẻ thù nhìn anh, giống như anh mới vừa lừa gạt cô mười triệu!

“Tất cả nơi này, bao gồm cả tôi trong đó, chỉ cần em nhìn trúng đều có thể lấy đi!” Hoắc Vân Phi nhấc thân hình cao to khỏe mạnh lên, giống như con báo đi săn trong rừng rậm tao nhã chậm rãi bước đi thong thả tới trước mặt con mồi, nhếch môi cười quỷ dị: “Nói đi, muốn bản thiếu gia hay muốn những châu báu đá quý này?”

Nhìn cô không giống như người phụ nữ ham muốn vật chất, nếu cô nói giữa anh và châu báu lựa chọ người trước, như vậy anh thật sự sẽ khen thưởng cô.

“Tôi cái gì cũng không muốn!" Đỗ Hâm Lôi bị anh nhốt có chút ít buồn bực, mặc dù một lần nữa nhắc nhở mình không nên trêu chọc con cầm thú này, chỉ có điều oán giận tích lũy đạt đến cực hạn nào đó nhất định sẽ bộc phát, “Cũng đều là đồ rác rưởi!’

“…” Anh khẽ híp mắt, chậm rãi cười.

“Hừ!" Đỗ Hâm Lôi lấy can đảm trừng anh, nói: "Tôi và những đá quý châu báu này đều giống nhau bị anh đoạt lấy phi pháp, đều bị ức hiếp, anh còn giả mù sa mưa nói gì mà mặc tôi lựa chọn, không cảm thấy quá mắc ói sao?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 228
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...