Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Chương 16

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cô nghe lầm? Cô khẳng định nghe lầm, Cô nhất định nghe lầm.

Hội nghị diễn ra, Mộ Diễn ngồi ở ghế chủ tịch, phía bên phải anh là Thường Minh Tụ, chỉ thấy cô ta như có như không đến gần Mộ Diễn, cả người cơ hồ dính vào người của anh, thỉnh thoảng thấp giọng nói chuyện với nhau mấy câu, Thường Minh Tụ mang trên mang theo nụ cười. Thẳng thắn nói, Thường Minh Tụ thật là một cô gái xinh đẹp, vóc dáng lại vô cùng hấp dẫn

Tử Ca thở dài, điểm này cô không thua kém , nhưng xinh đẹp kiểu giả bộ như vậy thì cô không thể bằng được.

"Mộ tổng, báo cáo lần này là do Hạ Tử Ca viết, việc giảng giải liền giao cho cô ấy. Tử Ca, Hạ Tử Ca. . . . . ."

Thấy ánh mắt của mọi người đều hướng về phía mình, Tử Ca mới hoàn toàn tỉnh ngộ, cư nhiên ở nơi này lại mất tập trung, vội vàng đứng lên nhận lấy bản báo cáo.

Lấy lại bình tĩnh, Hạ Tử Ca theo báo cáo bắt đầu giảng giải, "Tôi căn cứ vào việc Mộ thị đã từng ở A thị tham khảo từng hạng mục, quy hoạch áp dụng ba giai đoạn, chia làm ba công trình tiến hành. . . . . ." Cô nói liền một hồi.

"Tôi báo cáo xong rồi , dĩ nhiên đây chỉ là đối với hạng mục này mà thôi, các vị nếu như còn những đề nghị khác, tôi sẽ đi điều chỉnh."

Hạ Tử Ca mới vừa một nói xong, phía dưới tiếng bàn luận xôn xao liên tiếp, nhưng là không thấy ai hỏi lên, Hạ Tử Ca mới vừa yên lòng, chỉ thấy ánh mắt Mộ Diễn đang không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, ánh mắt của anh sâu, lạnh như băng khiến cho cô rét run.

Lâm Huyên Dương vừa nhìn vẻ mặt Mộ tổng, vội vàng đứng lên giảng hòa, "Mộ tổng, có cái gì không đúng sao, lần này là tôi thất trách, Tử Ca chẳng qua là. . . . . ."

"Cô coi cái này là bản báo cáo." Câu nói lạnh nhạt cắt đứt lời nói của Huyên Dương, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hạ Tử Ca.

Anh nói là khẳng định, không phải là câu nghi vấn, Hạ Tử Ca trong bụng rét run, ngay sau đó ngẩng đầu, thanh minh, "Phải tất cả các hạng mục của A thị tôi đã làm kĩ, chẳng qua của Mộ thị có chút chậm trễ mà thôi."

"A? Phải không? Còn mảnh đất của Hạ Xương Nguyên thì sao?." Mộ Diễn mở miệng, thân thể buông lỏng dựa lưng vào ghế, giọng nói khinh bạc .

Đáng tiếc chính là, Chung Nham không chịu đem cơ hội nhường cho bố cô. Hạ Tử Ca mím chặt đôi môi, đôi mắt ảm đạm, cô đã từng ngu ngốc và ngu dốt như vậy, bị người đùa bỡn kiếm tiền thay mà vẫn làm, chẳng trách ba cô đến nay cũng không chịu tha thứ Cô.

"Dương Kinh Lý, ngươi cảm thấy như thế nào?" Cắt đứt sự kinh ngạc của cả phòng, Mộ Diễn nhẹ một chút hỏi bộ phận quản lý.

"Khách quan mà nói, phần báo cáo này rất tốt, hoàn toàn hiểu được ý đồ của Mộ thị, hơn nữa mấy chỗ sửa chữa cũng vô cùng đến nơi đến chốn."

"Cứ quyết định như vậy đi, còn sai sót gì thì sửa lại rồi gửi báo cáo lên. Những người khác có vần đê gì hay không?"

"Mộ tổng, mấy ngày trước tôi có đề cập đến vấn đề cần người đến trợ giúp." Thường Minh Tụ ánh mắt lưu chuyển, êm ái uyển chuyển trêu chọc thần kinh của mọi người.

Mộ Diễn lông mày nhíu lại, cười nhìn về phía Thường Minh Tụ, "Cô nhắm trúng ai sao?"

Vừa nghe lời này, Thường Minh Tụ lập tức nói, "Mộ tổng, chỉ nhìn qua cách báo cáo của Hạ Tử Ca, tôi thấy rất tốt, có thể đưa cô ấy đến chỗ tôi không?."

Thích hợp? Ban đầu nói không thích hợp cũng là cô nói mà.

"Có thể."

Ván đã đóng thuyền, Hạ Tử Ca nhìn ánh mắt khiêu khích của Thường Minh Tụ cùng Mộ Diễn rõ ràng e sợ, chỉ muốn vịn vào chỗ nào đó.

"Tới đây." Mộ Diễn vẫn ngồi ở vị trí cũ, nhàn nhã. Sau khi tan họp , chỉ lưu lại một mình cô, nói cách khác, hiện tại cả phòng họp này, cũng chỉ có anh và Cô.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Con và anh ta, đã không thể như ngày xưa
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 16
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...