Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mẹ, Chúng Con Muốn Cha

Chương 155

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phòng khám bệnh Phụ khoa.

Tiêu Tử Phượng thấy xung quanh không có người nào, nhanh chóng đi vào phòng khám bệnh. Cô ngồi trước mặt một bác sĩ nữ mang kính, thần sắc rất khẩn trương.

"Tiểu thư, cô cảm giác thế nào?" Bác sĩ đẩy kính một cái, mỉm cười hỏi thăm Tiêu Tử Phượng.

"Bác sĩ, kinh nguyệt có tháng trước của tôi là mùng hai tháng bảy. Bây giờ đã mười hai tháng tám rồi, kinh nguyệt còn chưa có lại. Tôi rất lo lắng, có phải mang thai ngoài ý muốn hay không?" Nguyệt sự của Tiêu Tử Phượng luôn đúng giờ. Lần này, lại kéo dài hơn mười ngày mà chưa có. Cho nên, cô không thể không lo lắng mình vui chơi ra sản phẩm rồi hay không.

"Tiểu thư, quy luật sinh lí của cô ra sao?" Bác sĩ mỉm cười, nói tiếp."Nếu như sinh lý rất đúng giờ, vậy thì có thể mang thai."

Tiêu Tử Phượng giống như một tội phạm nghe tuyên bố tử hình, sắc mặt tái nhợt gật đầu.

"Tiểu thư, để xác định xem cô có mang thai không, chúng ta thử cho chắc!" Bác sĩ mỉm cười, hỏi ý kiến Tiêu Tử Phượng. Tiêu Tử Phượng gật đầu một cái, theo bác sĩ vào phòng.

Một que thử thai, bày ở trước mặt của Tiêu Tử Phượng. Trên đó có hiện lên hai dấu gạch nang màu hồng vô cùng chói mắt.

"Tiểu thư, chúc mừng cô, cô đã mang thai." Bác sĩ nhìn que thử thai một chút, nụ cười trên mặt chúc Tiêu Tử Phượng.

Chúc mừng? Trời ạ, cô thà không có cái tin vui này! Một đại gia khuê tú chưa kết hôn đã có thai. Chuyện này truyền ra ngoài, so với chuyện Đường Long bỏ cô còn mất mặt hơn!

Tiêu Tử Phượng cúi người chào bác sĩ, chạy ra khỏi phòng khám bệnh. Cô chạy đến con sông bên cạnh. Nhìn nước sông cuồn cuộn, trong lòng một hồi bi ai.

Ông trời, tại sao muốn ban cho cô đứa bé này? Tại sao phải khiến cô trở thành một người mẹ chưa lập gia đình? Nếu như cô yêu Đổng Vân Phi, còn có thể có con mới vào lễ đường cùng anh. Nhưng cô lại không thích người đàn ông này.

Bên trong lòng của Tiêu Tử Phượng sinh ra cảm giác thương tiếc tuổi thanh xuân của mình. Nếu như nhảy xuống sông, mọi chuyện sẽ chấm dứt! Như vậy, cô sẽ giải thoát, không còn đau khổ!

Không, cô không thể chết được!

Một chân Tiêu Tử Phượng đã giơ ra, lại thu trở về! Nếu như cô chết rồi, chẳng phải khiến bọn người kia mừng sao? Đường Long vẫn cùng Mật Đường hạnh phúc sinh hoạt chung một chỗ! người thống khổ chỉ có cha mẹ cô! Cô không ngu như vậy! Cô phải tận mắt nhìn Đường Long cùng Mật Đường gặp báo ứng, cô phải tận mắt nhìn kết quả thê thảm của họ!

Đổng Vân Phi đang trong phòng làm việc, điện thoại di động của anh vang lên. Anh cầm điện thoại lên nhìn, là số của Tiêu Tử Phượng. Trên mặt anh, lộ ra sắc mặt vui mừng.

Con bé cao ngạo quật cường này, lại biết gọi cho anh, thật là mặt trời mọc từ hướng tây! ngày ngày anh tặng hoa cho cô, còn bị cô lạnh nhạt. Hôm nay, cư nhiên gọi điện thoại cho anh, thật không thể tưởng tượng nổi!

"Tử Phượng, có gì sao?"

"Đổng Vân Phi, em đang ở bờ sông trong thành phố. Trong vòng 20 phút, xuất hiện trước mặt em!" Trong điện thoại, truyền đến giọng nói Tiêu Tử Phượng bá đạo điêu ngoa. Đổng Vân Phi đang muốn hỏi tại sao cô đến bờ sông làm gì, Tiêu Tử Phượng đã cúp điện thoại. Đổng Vân Phi lắc đầu một cái, chẳng nói đúng sai cười cười.

Bất kể thế nào, con bé kia gọi điện thoại cho anh, đã tốt rồi.

Đổng Vân Phi lên xe, chạy tới sông, vừa tròn 19 phút 30 giây. Anh nhìn Tiêu Tử Phượng, cười khổ một cái, nhạo báng nói: "Đại Tiểu Thư, anh không tới trễ chứ!"

Tiêu Tử Phượng nhìn đổng Vân Phi một chút, cái gì cũng không nói. Vẻ mặt, rất là buồn bực cùng bất an! Đổng Vân Phi nắm lấy bả vai cô, nhẹ nhàng hỏi: "Tử Phượng, em sao vậy? Có phải chuyện gì xảy ra hay không? Tại sao mất hứng như vậy?"

"Đổng Vân Phi, anh còn có mặt mũi để hỏi tôi ư? Nếu không phải tên đầu sỏ như anh gây nên, làm sao tôi đến nông nỏi thế này?" Tiêu Tử Phượng vùi trong ngực đổng Vân Phi, đấm đá loạn xạ.

"Anh? Đầu sỏ?" gương mặt Đổng Vân Phi hờ hững cùng nghi ngờ. Anh thật sự nhớ không nổi, anh chọc cô chỗ nào! Ngày ngày anh rất cẩn thận, chỉ sợ chọc giận cô. Hiện tại, cư nhiên không giải thích được trở thành tên đầu sỏ khiến cô giận!

"Không phải là anh thì là ai! Nếu anh không chiếm tiện nghi của tôi trên bờ biển, tại sao tôi có thể thành người mẹ chưa lập gia đình? Nói anh là đầu sỏ gây nên, còn oan uổng cho anh à?" Tiêu Tử Phượng nhìn thấy biểu tình của Đổng Vân Phi, liền giận dễ sợ. Người gây ra họa là anh, anh cư nhiên không biết chuyện kia sẽ xuất hiện hậu quả gì sao?

Người mẹ chưa lập gia đình? Chẳng lẽ, con bé này mang thai?

"Tử Phượng, em? Em có? Anh sắp làm cha rồi hả?" trong mắt của Đổng Vân Phi, thoáng qua một tia ánh sáng vui mừng. Vui mừng ấy khiến Tiêu Tử Phượng hơi cảm thấy một chút an ủi. Anh kích động ôm lấy Tiêu Tử Phượng, xoay vòng mấy cái."Tử Phượng, anh rất vui. Anh sắp làm cha rồi!"

"Anh đừng mừng vội, đứa bé này, tôi không cần cũng được !" Tiêu Tử Phượng vừa nhìn đổng Vân Phi phấn khởi, không nhịn được mà vui mừng.

"Tử Phượng, em đừng làm anh sợ! Anh có bệnh tim, không chịu được sự hù dọa." Đổng Vân Phi nghe Tiêu Tử Phượng nói muốn bỏ đứa bé, liền sợ."Tử Phượng, anh lập tức chuẩn bị hôn lễ. Hai chúng ta, lập tức vào lễ đường."

"Em không muốn gả ột người có bệnh tim. Lỡ có ngày anh ngểnh cổ, em và con sẽ thế nào?" Tiêu Tử Phượng cong miệng lên, cố ý chống đối cùng đổng Vân Phi. Biết rõ mang thai đứa bé này, quan hệ giữa cô và anh đã gắn lại. Nhưng mà cô không muốn đáp ứng anh dễ dàng, cô chính là không muốn nhìn thấy bộ dáng đắc ý của anh.

"Trái tim của anh bệnh, sẽ không chết người. Anh nhất định sẽ bảo vẹ mẹ con em cả đời." Đổng Vân Phi ôm lấy Tiêu Tử Phượng, dùng chòm râu ấn vào gò má mũm mỉm của cô.

"Đổng Vân Phi, chúng ta đính hôn trước, sau đó sẽ kết hôn. Em không muốn để người ta nói Tiêu Tử Phượng em bị bỏ rơi xong, bụng đói ăn quàng, tùy tiện lập gia đình!" Tiêu Tử Phượng dừng một chút, tiếp tục nói."Mười lăm tháng tám đính hôn, mùng chín tháng chín kết hôn, anh thấy thế nào?"

Tiêu Tử Phượng cố ý đem đính hôn trung với ngày Đường Long kết hôn, chính là muốn so tài với Đường Long cùng Mật Đường! Bởi vì cô biết, một cô gái kết hôn, nhất định rất muốn cha xuất hiện trong hôn lễ của mình. Cô quyết định như vậy, chính là khiến cha không có cơ hội tham gia hôn lễ của con bé kia.

"Bà xã đã phân phó, anh chỉ có thể làm theo!" Đổng Vân Phi hôn Tiêu Tử Phượng một cái.

"Ba hoa, khoác lác!" Tiêu Tử Phượng liếc đổng Vân Phi một cái, trong lòng dâng lên một tia ấm áp.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 155
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...