Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mẹ, Chúng Con Muốn Cha

Chương 99

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khi Đậu Mật Đường đi tới tường nhà mình, đã nghe thấy tiếng cười của Thái tử Long.

"Công chúa Phượng, em là con chim ưng ngu ngốc. Bắt không được anh, đừng hòng bắt được anh!" giọng nói thái tử Long đắc ý, lần lượt bay tới trong lổ tai Mật Đường. Cô không khỏi âm thầm nghĩ ngợi, đứa nhỏ tiểu Long này luôn thích yên lặng, hơn nữa rất ít khi nghe được tiếng cười vui vẻ như thế. Hôm nay sao vậy? Thật khác thường!

Mật Đường đi tới cửa, trông thấy hình ảnh trong sân, không khỏi sợ ngây người!

Một người đàn ông khôi ngô cao lớn, đứng giữa hai đứa bé. Chỉ nhìn bóng lưng, cũng biết là người khiến cô khắc cốt ghi tâm. Anh mặc toàn đồ trắng, chân cũng mang một đôi giày thể thao màu trắng! Trước mặt của anh, là công chúa Phượng đang đóng giả làm chim ưng. Phía sau anh, là thái tử Long đang trốn. Cha con ba người, đang chơi trò Chim ừng bắt gà con!

Người đàn ông này, tại sao lại ở chỗ này? Không phải anh đi làm sao? Sao lại xuất hiện trong sân? Anh nhìn thấy tiểu Long Tiểu Phượng, có phải đã đoán ra thân thế hai đứa bé hay không? Nước mắt Đậu Mật Đường, không khỏi chảy xuống. Cô dùng sức hít lấy mũi, dùng tay xoa nhòa nước mắt trên mặt.

Cô nằm mơ, đều mong cha con bọn họ đoàn tụ. Cô nằm mơ, cũng mong đợi hình ảnh ấm áp như vậy. Khi cô thấy hình ảnh thật sự, cô lại cảm thấy mình đang năm mơ!

Nếu như Đường Long đã nhận ra thái tử Long thì sao bây giờ? Anh có phải là muốn cướp đi con của mình hay không? Có phải anh sẽ chia rẽ mẹ con cô hay không?

"Cha, cha thiên vị. Cha che chở thái tử Long như vậy, con không bắt được anh í là đúng rồi!" giọng nói non nớt mà ủy khuất của Công chúa Phượng, cắt đứt suy nghĩ Mật Đường. Mật Đường định thần nhìn lại, thiếu chút nữa bật cười: lòng háo thắng của công chúa Phượng cực kì cao, ngồi dưới đất đùa ăn vạ. Cái miệng nhỏ nhắn của nó đã chu cao lại càng cao.

Cô buồn cười, rồi lại không khỏi đề cao cảnh giác.

Cha? công chúa Phượng gọi anh là cha? Chẳng lẽ, anh đã biết thân thế hai đứa bé? Chẳng lẽ, là mẹ đã tiết lộ điều bí mật này?

Không trách được thái tử Long lại hưng phấn như thế! Nguyên lai là vì nó đã có được người cha mà nó tha thiết ước mơ rồi! Có cha, khiến nó sung sướng như vậy sao? Có cha, khiến nó thỏa mãn như vậy sao? Sớm biết như vậy, cô nên sớm để cha con bọn họ quen biết nhau rồi !

"Công chúa Phượng, đừng ăn vạ nữa! Chính em muốn làm chim ưng, bắt không được gà con lại ăn vạ hử."

Thái tử Long vừa nhìn công chúa Phượng ăn vạ, cũng không vui lòng rồi.

"Công chúa Phượng, cha là gà cha, đương nhiên phải bảo vệ gà con của mình rồi. Chẳng lẽ, con hi vọng cha là một con gà cha mà ngay cả Bảo Bối cũng không bảo vệ được sao" Đường Long ngồi xổm người xuống, dụ dỗ con gái. giọng nói kia dịu dàng từ ái, giống như có thể chảy ra nước.

"Mật Đường bảo bối trở lại, Mật Đường bảo bối trở lại!" công chúa Phượng vừa nhìn thấy mẹ, giống như thấy cứu tinh vậy, vội vàng từ dưới đất đứng lên, chạy đến Mật Đường."Mật Đường bảo bối, cha cùng thái tử Long bắt nạt con!"

Mật Đường vuốt vuốt tóc con gái, gương mặt cưng chìu. Con bé này luôn là quỷ nhỏ báo cáo trước. Nói thái tử Long bắt nạt nó? Nó không bắt nạt thái tử Long thì phước lắm rồi: !"Công chúa Phượng, nếu chỉ đùa, thì phải tuân thủ quy tắc của trò chơi. Chim ưng muốn bắt gà con, gà con đương nhiên là phải liều mạng chạy trốn! Chẳng lẽ, chờ con đến bắt à?"

"Ba người đều bắt nạt con, Ô...ô, con méc ngoại!" công chúa Phượng không được mẹ ủng hộ, lại phải đi tìm núi dựa mới.

Mật Đường nhìn bóng lưng nho nhỏ của Công chúa Phượng, bất đắc dĩ mà lắc đầu. Cô nhìn về phái Đường Long, lại phát hiện Đường Long đang nhìn cô! Trong ánh mắt kia, tràn đầy yêu say đắm, tràn đầy nóng bỏng. Một luồng gió lạ thổi qua người cô. Suy nghĩ một chút về chuyện đêm qua, cô vẫn cảm thấy ngượng ngùng! Cô vội vàng cúi đầu, trốn tránh ánh mắt nóng hừng hực ấy. Cô cũng không biết vì sao, vừa nhìn thấy người đàn ông này, cô đã cảm thấy cả người nóng rang, hô hấp không thuận!

Đậu Ngọc Nga từ cửa sổ nhìn ra ngoài, vừa lúc thấy con gái và Đường Long nhìn nhau."Thái tử Long, Công chúa Phượng, uống sữa thôi!"

"Cha, con đi uống sữa đây. Cha cũng đừng nhân lúc này mà len lén đi mất đấy!" thái tử Long nhìn Đường Long một chút, chỉ sợ cha thừa dịp bé đi uống sữa lại lặng lẽ chạy đi!

"Thái tử Long, đi uống sữa đi! Cha bảo đảm với con, tuyệt đối sẽ không len lén đi!" Đường Long giống như thề một dạng, giơ tay nói. Như vậy, thái tử Long mới yên tâm rời đi!

Nhìn bộ dạng cẩn thận của con trai, Mật Đường cảm thấy trong lòng ê ẩm. Cô đi tới trên xích đu, nhẹ nhàng ngồi xuống. Giương mắt nhìn Đường Long, gương mặt nghi vấn."Không phải anh đi làm sao? Thế nào lại tới nơi này?"

"Anh phát hiện hai tinh linh này ở trong công viên. Em nói xem, anh còn có tâm tư đi làm sao?" trong đôi mắt của Đường Long vừa có trách cứ vừa có tình yêu."Tại sao không nói chuyện này với anh? Tại sao không để cho anh biết sự tồn tại của hai đứa bé? Chẳng lẽ, em muốn cho cha con bọn anh chia lìa cả đời sao?"

Trong đôi mắt của Mật Đường, phủ một tầng nước mắt ủy khuất. Cô muốn cha con bọn họ chia lìa cả đời sao? tại sao anh có thể nói cô như vậy!

Cô ước gì con mình có một người cha, cô ước gì con mình có thể hưởng tình cha ấm áp. Cô cố gắng yêu hai đứa, nhưng vẫn bù đắp không nỗi sự thiếu thốn tình thương này. Anh nào biết, khi con nói muốn cha, cô đau lòng cỡ nào? Anh là chồng sắp cưới của người khác, cô có thể để cho con mình đảo loạn cuộc sống của anh sao? Cô có thể để cho con của cô phá vỡ hôn nhân của họ sao?

"Khi em sinh hai đứa, cũng không tính để chúng khiến hạnh phúc của anh tan vỡ. Em vẫn hi vọng, con của em có thể có một người cha. Em vẫn muốn người đàn ông kia phát hiện ra. Bốn năm sau, anh xuất hiện, nhưng em gặp trong một bữa tiệc đính hôn! Đường Long, anh nói đi, em nên làm cái gì bây giờ? Duới tình huống như thế, em có thể nói cho anh biết về sự tồn tại của hai đứa sao? Nói thật, em từng chờ đợi có một ngày, anh hủy hôn với Tiêu Tử Phượng! Kể từ khi Tiêu Tử Phượng tự sát, em liền bỏ ý niệm này. Em không thể ích kỷ như vậy, em không thể đem hạnh phúc của mình giẫm đạp trên hạnh phúc của người khác. Huống chi, người kia là....." Đậu Mật Đường buồn bã nhìn Đường Long một cái, suýt nữa nói ra sự thật. Cô không thể nói cho anh biết, quan hệ giữa cô và Tiêu gia. Cô không muốn để người ta biết, cô là con gái của Tiêu Thính Quân!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 99
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...