Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mẹ, Chúng Con Muốn Cha

Chương 76

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chiếc xe màu đen chạy băng băng đến đường số 3 Hòa Bình. dừng lại ở đầu con hẻm, sau đó lại chạy về phía trước.

Trong xe, Đậu Mật Đường một hồi nôn mửa. Đi một chút lại dừng một chút, khiến dạ dày cô không thoải mái! Đường Long quay cửa kính xe xuống, để cho cô nôn.

Một bình nước, đưa đến khóe miệng Mật Đường. Cô nhắm mắt lại, uống vài ngụm nước, tựa vào trên chỗ tựa lưng, ngủ tiếp. Đường Long nhìn cô, trong lòng một hồi thỏa mãn. Vốn anh nghĩ đưa cô về nhà. Đến cửa, nhưng không muốn rời xa cô. Do dự một khắc đồng hồ, quyết định mang cô đi!

Xe, dừng ở bờ sông.

Đường Long đem Mật Đường ôm vào trong ngực mình. Cô say rượu, giống như tìm được một chiếc giường thoải mái, dựa vào trong ngực anh, ngủ ngon lành.

Anh cúi đầu, ở trên mặt của cô, hôn xuống.

Kỳ quái! Cô gái trong ngực anh lại khiến anh có cảm giác thỏa mãn. Ôm cô, như ôm toàn bộ thế giới!

Giờ khắc này, tâm tình Đường Long cực kỳ bình tĩnh. Đó là một loại bình tĩnh trước nay chưa có, bình tĩnh có chút không giống người người thường!

Giờ khắc này, anh không có một tia dao động!

Đường Long cũng không biết, anh làm sao nữa? Không phải anh rất tò mò khi cô gái và anh gặp nhau sao? không phải là anh nhớ thương và muốn cô gái này sao? Bởi vì muốn cô, không phải là anh không ngủ được sao?

Hiện tại, cô gái này nằm trong lòng của anh. Anh có thể nghe hô hấp của cô; có thể cảm nhận được tim của cô đập mạnh; có thể chạm tới thân thể nóng bỏng; có thể ngửi thấy được hương hoa lài đặc biệt trên người cô. Mà anh, thế nhưng không dám đụng vào cô! Anh sợ mình vừa đụng cô, cô sẽ giống như tượng đá, hòa tan vào nước, vĩnh viễn không thấy!

Dưới ánh đèn mông lung, cẩn thận ôm lấy cô ngủ. Đối với Đường Long mà nói, lại là một loại hạnh phúc lớn lao. Anh thậm chí hi vọng, bình minh vĩnh viễn không có. Anh nguyện ý cùng cô, trong đêm tối mọc cánh thành tiên mãi mãi!

"Nước, nước." Mật Đường khẽ lay thân thể mềm nhũn, trong miệng nói mê sảng.

Đường Long vội vàng cầm chai nước suối, để kề miệng Mật Đường. Ai biết, cô lại ngủ tiếp. Anh không muốn quấy rầy giấc ngủ của cô, cũng không thể để cô chịu đựng cơn khát hành hạ. Ngửa đầu ngậm một ngụm nước, nhẹ nhàng đặt trên môi của cô, đút tới trong miệng. Cô giống như đang hưởng thụ, nuốt nước xuống!

Môi Đường Long, tiếp xúc được đôi môi ngọt ngào của Mật Đường, ngửi thấy miệng cô đầy mùi rượu. Trong lòng, không nhịn được co rút một chút. Dục vọng của anh, giống như ngọn lửa bùng cháy.

Anh điên cuồng hôn môi cô, một đường trợt đến cổ. Tay của anh, chạm được một đồ trang sức trên cổ cô. Mà món đồ ấy, chính là nhẫn đầu rồng.

Sau bốn năm, lần nữa tìm ra chiếc nhẫn này. bên trong lòng của Đường Long, thậm chí có một loại cảm giác nói không nên lời!

Cô bé này, còn giữ vật anh tặng. Nhưng lại không chịu thừa nhận cô chính là cô bé bốn năm trước! Tại sao? Tại sao muốn như vậy? Chẳng lẽ, cô có nổi khổ tâm gì? Nếu không thì, cô thật sự yêu người đàn ông trong điện thoại kia?

Không thể nào!

Nếu như cô yêu anh ta, tại sao còn đeo tín vật anh cho cô? Chẳng lẽ, cô cho rằng anh không yêu cô nhiều, nên không đủ quả quyết?

Không được, phải đánh thức cô. Có chiếc nhẫn đầu rồng ở đây, xem cô chối gạt anh kiểu nào?

"Mật Đường bảo bối, Mật Đường bảo bối!" Đường Long nhẹ nhàng gọi bên tai của cô!

"Thái tử Long, Mật Đường bảo bối rất muốn ngủ. Ngoan, không nên quấy rầy Mật Đường bảo bối! Để cho Mật Đường ngủ một lát!" Đậu Mật Đường vừa mê sảng, vừa đổi một tư thế thoải mái hơn, tiếp tục ngủ.

Thái tử Long?

Tên hay đấy! Nghe cái tên này, chắc chắn là một người đàn ông! Chẳng lẽ, chính là người đàn ông trong điện thoại? Không đúng, người đàn ông kia, không phải là tên là Ngọc Khang gì gì sao?

Cô bé này này, có bao nhiêu bí mật? Bên người cô, có mấy người đàn ông?

Bên trong lòng của Đường Long lại nổi 'thủy triều chua' lần nữa.

Không, cô gái này, là của anh! Ai cũng không thể mang đi cô! Không thể!

Đường Long tự trấn an bản thân mình xong liền đóng xe rời khỏi bờ sông, chạy thẳng tới Bất Dạ Thành. Đến cửa, anh đóng kỹ cửa xe, nửa ôm nửa kéo cô đi vào.

"Đường tiên sinh, hoan nghênh ngài đến!" Lão bản vừa nhìn thấy Đường Long, mặt mũi tràn đầy tươi cười nghênh đón. Bốn năm nay, anh đã sớm là khách quen nơi này. Ông chủ nhìn thấy một đống tiền, coi anh như cha ruột ổng.

"Ông chủ, tôi muốn gian phòng kia." Đường Long cũng không thèm nhìn chủ quán một cái, trực tiếp đi về phía gian phòng bốn năm trước. Động tác cùng vẻ mặt, tựa như đang về nhà mình.

"Tốt." Gã trung niên kinh ngạc nhìn Đường Long, có chút không thể tin được. Người đàn ông này, vẫn luôn luôn đến một mình. Hôm nay, cư nhiên ôm một cô gái đến thuê phòng! Ông tò mò nhìn một cái cô gái trong ngực Đường Long, kinh ngạc nói: "Trời ạ, đây không phải là tiểu thư Mary sao?"

"Chủ quán à, cô ấy không gọi là Mary. Ông nhận lầm người rồi !" sắc mặt của Đường Long thâm trầm xuống. Anh không muốn để bất luận kẻ nào biết chuyện bốn năm trước Mật Đường bán đêm đầu. Ngay cả chủ quán, cũng không thể nói nhăng nói cuội.

"Thật xin lỗi, Đường tiên sinh. Chắc mắt tôi có vấn đề. Ban ngày còn nhận lầm người. Buổi tối, thì càng khó bảo đẩm." Chủ quán cúi đầu, cười. Ônng đưa hai người Đường Long vào gian phòng, đóng cửa lại rời đi.

Đường Long ngắm nhìn gian phòng quen thuộc, lại nhìn người đẹp trong ngực, âm thầm thở dài! Nếu như bốn năm trước anh không đến đây, làm sao sẽ làm quen cô bé Mật Đường này?

"Bảo bối, anh yêu em. Em là của anh, vĩnh viễn là của anh! Đời này, ai cũng không thể đem em tách ra khỏi anh đâu." Anh hôn cô, ở bên tai cô nhẹ nói. Anh muốn cô thuộc về anh, vĩnh viễn thuộc về anh. Quần áo cô, từng cái từng cái bị anh lột ra. Kia quần áo thật mỏng, giống như cánh bướm tung bay, nhẹ nhàng rơi xuống đất!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 76
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...