Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nghịch Thiên Cải Mệnh Phá Mệnh Người

Chương 82

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sắc trời dần dần tối, sương mù buông xuống càng nhiều, làm không khí ở Mê Vụ sâm lâm càng thêm lạnh lẽo quỷ dị.

Hoàng Bắc Nguyệt mang theo tâm tình buồn bực đi lên phía trước.

Bỗng sương mù dần dần tản ra, một bộ y phục màu đen chậm rãi xuất hiện.

Khuôn mặt tuấn mĩ lạnh lùng, khí chất cao quý xa cách trong làn sương mờ ảo càng khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi.

Hoàng Bắc Nguyệt nhìn sắc mặt của hắn rồi chậm rãi nói

" Tư vị của Tỏa Hồn Chung cũng không dễ chịu đi.

"

Linh Tôn im lặng quay mặt đi không nói gì

Hoàng Bắc Nguyệt bỗng quỳ xuống đất

" Ta, Hoàng Bắc Nguyệt hôm nay nguyện bái Linh Tôn làm thầy, xin sư phụ từ nay về sau hãy nghiêm khắc chỉ bảo.

"

Linh Tôn xoay người nhìn nàng, khuôn mặt lạnh lùng bị sương mù bao phủ nhưng cũng không dấu nổi tia vui mừng

" Đứng lên đi.

"

Linh Tôn chậm rãi nói

" Cái này cho ngươi, coi như là quà bái sư.

"

Linh Tôn lấy Tỏa Hồn Chung đưa cho nàng

" Đa tạ sư phụ.

"

Hoàng Bắc Nguyệt vuốt ve chiếc chuông, kiếp trước nếu không có Linh Tôn đưa Tỏa Hồn Chung cho nàng, có lẽ việc muốn dựng lại linh thể cũng khó khăn một chút.

Hoàng Bắc Nguyệt thu hồi Tỏa Hồn Chung, lẽo đẽo đi theo phía sau Linh Tôn.

" Sư phụ, ta muốn xin người một điều, không biết có được hay không? "

Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi nói

" Điều gì? "

Linh Tôn vẫn không dừng lại cước bộ, chỉ lạnh lùng nói

" Ta có một người thân, không biết người có thể cho nàng đi theo rèn luyện cùng ta được không? "

" Không được.

"

Nàng vừa dứt lời, thanh âm lạnh lùng của Linh Tôn liền vang lên, mang theo tia không vui.

Hoàng Bắc Nguyệt nghe vậy liền thất vọng, nhưng cũng không nói gì nhiều, chỉ im lặng đi theo hắn.

Xuyên qua một mảnh rừng cây không mấy rậm rạp, bọn họ đã đứng trên một dãy núi cao.

Từ nơi này có thể nhìn thấy hết thảy Lâm Hoài thành.

Linh Tôn liếc Lâm Hoài thành một cái rồi xoay người, lạnh nhạt nói

" Không cáo biệt với ai sao? "

" Có, giờ ta sẽ đi gặp.

"

Sau khi vượt qua một mảnh rừng, nàng đã đi đến một bờ sông rộng rãi.

Từ xa có tiếng vó ngựa truyền tới, Hoàng Bắc Nguyệt nâng mắt nhìn, là Đông Lăng, Anh Dạ và Chiến Dã.

Ba người họ đến gần nàng thì liền nhảy xuống ngựa, tiểu hổ và Chi Chi lập chạy lại chỗ nàng.

Hoàng Bắc Nguyệt ngồi xuống xoa đầu bọn chúng rồi cho vào không gian linh thú.

Hoàng Bắc Nguyệt đứng dậy, nhìn ba người trước mặt, nở nụ cười

" Anh Dạ, xin lỗi đã lừa ngươi rồi.

"

" Không sao.

"

Anh Dạ nhẹ nhàng nói.

" Tiểu thư, người không sao là tốt rồi.

"

Đông Lăng vội vàng nhìn nàng một lượt rồi nói.

" Ta không sao.

"

Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười.

Định nói ra điều mình phải nói nhưng không hiểu sao cổ họng có chút khô khốc, trong lòng cũng buồn bã không tình nguyện

Hít một hơi thật sâu, Hoàng Bắc Nguyệt nói

" Ta phải đi rồi.

"

" Đi đâu? "

Anh Dạ vội vàng hỏi

" Bắc Nguyệt, ta biết ngươi giận hoàng tổ mẫu, nhưng...!"

" Không liên quan gì tới người.

Trời đất bao la, ta muốn đi đây đi đó, không thể níu lại nơi nào đó quá lâu.

"

Hoàng Bắc Nguyệt không đành lòng mà quay đầu nhìn hướng khác.

" Nếu người đi đâu, ta cũng sẽ đi theo người! "

Đông Lăng chắc nịch nói

Hoàng Bắc Nguyệt cười khổ

" Đông Lăng, xin lỗi nhưng ngươi không thể đi theo ta.

Ta theo sư phụ đi rèn luyện, ngươi không thể đi cùng.

"

" Nhưng...!"

" Xin lỗi.

Ta phải đi.

"

Hoàng Bắc Nguyệt âm thanh thấp dần.

Anh Dạ nghe xong hốc mắt liền đỏ ửng, Đông Lăng thì đã khóc thút thít

Anh Dạ đi lại ôm lấy nàng

" Ngươi nhất định phải trở về, ta ở đây chờ ngươi.

"

Nói rồi leo lên ngựa đi mất.

Đông Lăng cũng nhìn nàng rồi lên ngựa đi theo Công chúa Anh Dạ.

Chiến Dã nãy giờ vẫn luôn im lặng bỗng mở miệng nói

" Bắc Nguyệt, nhất định phải đi sao? "

" Ừm.

"

Chiến Dã cắn môi, người muốn níu kéo nhất đang ở trước mặt, thế nhưng hắn lại bất lực, không giữ được nàng.

" Có lẽ rất nhiều năm sau, khi gặp lại chúng ta vẫn là quân tử chi giao, không phải chính là như thế này sao? Ca ca.

"

Vừa thốt lên, hốc mắt Chiến Dã liền đỏ ửng, có chút lúng túng cúi đầu không biết ứng đối thế nào.

Từ nạp giới lấy ra một cái hộp gấm, nàng đưa cho hắn

" Xin giúp ta đưa cho Lạc Lạc - Bố Cát Nhĩ, nói với hắn ta rất xin lỗi.

"

Nhận lấy hộp gấm, rốt cục cũng nén được đâu đớn trong ngực xuống

" Ngươi có cái gì muốn đưa cho ta không? "

" Có chứ.

"

Hoàng Bắc Nguyệt lấy ra một khối ngọc bội xanh lam, được treo thêm một chiếc lông vũ

" Ngươi là Thái tử không gì không có, ta chỉ có vậy thôi, ngươi có thể đem đi treo ở cửa phòng cho đẹp.

"

" Không có, ta rất thích.

"

Chiến Dã cầm lấy ngọc bội nàng tặng rồi nắm chặt, hắn là thái tử quả đúng là rất nhiều đồ tốt, món quà nàng tặng tuy rất bình thường, nhưng hắn lại coi như trân bảo quý giá, không nỡ đem dùng.

Đây là món quà đầu tiên trong đời hắn thích nhất.

" Ta cũng có một thứ muốn đưa cho ngươi.

"

Chiến Dã vừa nói đến bờ Ngọc Thủy, từ trong nạp giới lấy ra một cái ly bằng đồng, múc một ly nước lạnh như băng, tự mình uống trước một ngụm, sau đó đưa cho nàng.

Hoàng Bắc Nguyệt nhận lấy ly nước, uống một ngụm nước lạnh thấu xương

" Ta và ngươi cùng nhau uống nước sông mẹ, hi vọng có một ngày, ngươi sẽ trở lại vùng đất này.

"

Chiến Dã trầm giọng nói

" Ta hi vọng ngươi có thể trở lại.

"

Hoàng Bắc Nguyệt tiến lên, vươn tay đặt lên vai Chiến Dã, kê trán trên hõm vai của hắn.

" Cảm tạ sự chiếu cố của ngươi từ trước đến nay, ta nhất định sẽ trở về, bởi vì đây là nhà của ta.

Mong ngươi chiếu cố cho Đông Lăng giúp ta.

"

" Được.

"

Nói xong nàng liền ngẩng đầu, vẫy tay với hắn

" Sau này còn gặp lại.

"

Chiến Dã thống khổ nhíu mày, giọng khàn khàn

" Sau này còn gặp lại.

"

Nam Dực Quốc, trước đây nàng từng coi nơi này là nhà, nhưng giờ đây nàng chỉ coi nơi này là quê hương mà thôi.

Vì bởi lẽ, nhà của nàng vẫn luôn chờ nàng, Phong Liên Dực chính là nhà của nàng...!.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 82
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...