Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Hoàng Ai Cập Asisư

Chương 26

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

-     Izumin này…

Izumin khẽ mở mắt, hơi nghiêng mặt nhìn Asisư, tay vẫn ôm chặt nàng không có ý định buông ra. Ban đầu Asisư còn phản kháng nhưng vì không có tác dụng nên về sau cũng làm lơ không để ý nữa, mặc hắn ta muốn làm gì thì làm. Nàng ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ gì đó, lông mày nhăn lại, vẻ mặt khó xử muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại thôi. Nhìn thấy vẻ mặt đó của nàng, Izumin buồn cười:

-     Nàng làm sao vậy?

-     À, ta… Nếu… Ta…

-     Đã nói nàng không cần suy nghĩ nhiều, ta có cách giải quyết!

-     Nhưng mà Izumin, làm sao ngươi chắc chắn ta là nữ hoàng Asisư… Người ta là nữ hoàng xinh đẹp thông minh xuất chúng, thiên hạ ai ai cũng biết; còn ta, nhìn đi nhìn lại, càng nhìn càng thấy không giống…

Khóe môi Izumin giựt giựt, mắt nhìn Asisư mang theo ý cười, tay nghịch nghịch lọn tóc của nàng. Sau 2 năm, tóc Asisư dài ra hẳn, lại rất mượt…

-     Uầy, ta đang nói nghiêm túc, ngươi xê ra, xê ra

-     …

-     U… ha ha, nhột quá…

-     …

-     Izumin, tên biến thái ngươi, thả ra…

Izumin vùi đầu vào cổ Asisư, tận dụng thời cơ hít lấy hương thơm nhè nhẹ trên tóc Asisư. Asisư đỏ mặt, lúng túng không biết nói chuyện gì, tay không ngừng đẩy Izumin ra. Dù sao đụng chạm kiểu này nàng vẫn không quen lắm. Izumin kéo Asisư ngã nằm xuống trên đệm, mắt nhắm nghiền lại, mặt vẫn vùi trong tóc nàng…

-     Asisư, nàng biết gì không?

-     Hử? – Asisư buồn bực lên tiếng, mặc kệ nàng nói gì, tên bại não cấp độ nặng này vẫn không thèm để ý, thử hỏi có tức không chứ?

-     Bây giờ nàng còn biết đỏ mặt!

-     … còn… gì nữa không? – Asisư trèo trẹo nghiến răng…

-     Không! Trước đây toàn là nàng bạo hành ta, cưỡng gian ta…

Ơ? Asisư khẽ nuốt nước miếng, vội bật người dậy, mặt đỏ lựng như mông khỉ, trợn ngược mắt nhìn kẻ lười biếng kia, môi mấp máy nói không nên lời. Izumin lại không xấu hổ tiếp tục:

-     … Bất quá, bây giờ nếu nàng muốn tìm lại kí ức khi xưa, ta sẵn sàng cho nàng cưỡng gian lần nữa, mặc dù kẻ chịu thiệt là ta… Cũng phải chịu thôi, ai bảo ta yêu nàng như thế!

Asisư đen mặt, bờ vai run rẩy liên hồi, khuôn mặt cúi gằm xuống không thấy rõ cảm xúc…

-     Izumin, tên thái giám chết bầm nhà ngươi, đi chết đi cho đỡ chật đất. Ta, Asisư, chân thành xin lỗi chư vị thần linh, thành thật xin lỗi vua, hoàng hậu cùng dân chúng Hitaito… ta nói cho ngươi biết, ta đây sẵn sàng tiễn ngươi đến gặp Diêm Vương đại ca…

-     Diêm Vương đại ca?

-     Hừ, chẳng lẽ ngươi không biết anh ta à?

-     Nàng… Tại sao biết hắn ta? Trong suốt 2 năm qua nàng đã gặp những tên nào? NÓI.

Asisư bị khuôn mặt đen thui cùng giọng nói không chút ấm áp nào này của Izumin dọa cho xanh mặt, đơ mắt ra nhìn, mặt đang đỏ hóa xanh rồi sang tím, rất có tư chất của tắc kè bông

-     Cái kia, ngươi không lẽ không biết Diêm Vương?

-     Là tên nào? Tại sao nàng lại chú ý đến hắn, còn dám gọi gì mà ca ca?

-     Ax, hắn ta là… người…

-     Hắn ta có đẹp trai bằng ta không?

-     Ách… không

-     Có giàu bằng ta hay không?

-     … không… - Asisư thầm nghĩ trong đầu, Izumin là hoàng tử của Hitaito hùng mạnh giàu có, so về mức độ giàu, ai mà hơn hắn được, hỏi một câu hơi bị vô nghĩa…

-     Hắn ta có dám đánh kiếm tay đôi với ta hay không?

-     … - câm nín không trả lời, làm gì có cơ hội mà choảng nhau cơ chứ?

-     Hắn có yêu nàng bằng ta không?

-     … - đương nhiên là càng không, từ nhỏ đến giờ có thấy vị đại ca ấy đâu mà yêu với chả thương…

-     Trả lời ta, tại sao lại im lặng? hay cái tên Diêm Vương đó dám đem lòng yêu nàng?

-     … - Asisư líu lưỡi nói không ra lời, cái tình huống quái gở gì đây?

-     Asisư, nàng đừng chọc điên ta, nếu nàng không nói rõ ràng ta liền đi giết hắn

-     …

Asisư càng lúc càng mơ hồ, tên này đang ghen vô căn cứ thế này à…

Không hiểu trước đây làm sao nàng có thể chịu nổi hắn ta nhỉ?

Izumin thấy Asisư im lặng mãi không chịu trả lời càng điên tiết lên, hai tay nắm chặt vai Asisư, khuôn mặt nàng khẽ nhăn lại nhưng vẫn rất muốn cười. Lần đầu tiên thấy có người khùng khùng như tên này…

-     Ha… haha… Izumin, ngươi biết tên đó là ai không? Ha ha, ta có nói chắc ngươi cũng không biết…. – Asisư cố gắng nhịn cười, nàng lại phát hiện Izumin giận thật sự không đáng sợ cho lắm, gương mặt vô cùng dễ thương, thật là muốn véo vài cái! Ánh mắt Izumin nheo lại, sát khí tỏa ra ngùn ngụt… Chắc chỉ có mỗi Asisư thấy đáng yêu, còn mấy kẻ đang đứng rình bên ngoài đầu đầy mồ hôi hột. Bất chợt Izumin nở nụ cười, nụ cười sặc mùi nguy hiểm…

-     Asisư, chắc nàng không nhớ! Trước kia ta từng nói với nàng nếu nàng dám yêu kẻ khác ngoài ta, ta sẽ giết hắn. Nàng đừng cho rằng nàng yêu tên khác ta sẽ cho nàng sống hạnh phúc cùng hắn ta, cho dù nàng hận ta thấu xương ta cũng sẽ giết hắn, phanh thây hắn ta thành 8 mảnh, sau đó rải đều mỗi nơi một mảnh, cuối cùng đem nàng nhốt bên cạnh ta, mặc kệ nàng có đồng ý hay không!

-     …

Cái này… Asisư đen mặt, nhìn nụ cười lạnh lùng xen lẫn kiêu ngạo cùng cảnh cáo của Izumin, bất chợt rùng mình, da gà nổi lên hết. Izumin nắm cằm Asisư, khiêu khích, đùa giỡn nhìn nàng, mặt nàng và mặt hắn như không còn khoảng cách. Nhìn bộ dạng lưu manh của hắn ta, Asisư bắt đầu cảm thấy sợ, bất giác lùi dần về phía sau nhưng Izumin nào để cho nàng trốn thoát, nhanh chóng chồm dậy ôm Asisư, ấn nàng nằm xuống giường, ánh mắt nguy hiểm:

-     Asisư, có nói chưa?

-     Ây, Izumin, ta…

Asisư trong lúc túng quẩn, nghĩ bậy nghĩ bạ, liều mình co cẳng lấy đầu gối nện 1 phát vào bụng Izumin. Do không phòng bị nên Izumin đau khổ ôm bụng, sơ ý thả nàng ra. Asisư được phóng thích liền quay lưng chạy, phóng xuống giường lại hụt chân té xuống dưới sàn, may mắn là có thảm nhưng…

Hiện trường trong phòng: Izumin nhăn nhó khuôn mặt, tay ôm bụng, xem ra cú đạp của Asisư không hề nhẹ; còn Asisư, một chân vắt vẻo trên giường, cả người nằm dài dưới sàn rên rỉ…

Không khí quỷ dị vô cùng, Ruka, ông đội trưởng, bà Mura, Therru chỉ biết đứng ôm trái tim đang yếu ớt đập, thở mạnh cũng không dám, ngơ ngác nhìn nhau xem có nên đi vào hay không…

-     Lên đây cho ta…

Cuối cùng kẻ đứng dậy trước là Izumin, cặp lông mày xinh đẹp khẽ nhăn lại nhưng xem chừng cũng bớt đau rồi, ít ra vẫn hơn ai kia đang không ngừng than thân trách phận

-     Asisư?

-     Huhuhu…

-     Nàng…

Nhìn Asisư nước mắt tung hoàng, Izumin bắt đầu lúng túng, không biết mình làm sai chuyện gì, vòng tay ôm Asisư kéo nàng lên giường. Không nghĩ vừa chạm thì tiếng khóc càng lớn hơn nữa, cứ đập vào màng nhĩ Izumin. Asisư dùng đôi mắt ầng ậng nước nhìn Izumin, đôi môi xinh đẹp mím chặt sau đó kìm tiếng nấc nghẹn ngào, hai tay vô thức níu chặt lấy áo hắn, cố gắng nói:

-     Izumin… trật chân rồi…

Mặt Izumin đơ ra, cuối cùng nhịn không được cười thành tiếng, vừa cười vừa ngồi xuống đất bế Asisư lên. Asisư ngoan ngoãn như con mèo nhỏ, tay ôm cổ Izumin, hắn cũng vô cùng chú ý vết thương ở cổ chân nàng, nhẹ nhàng để nàng ngồi xuống, bắt đầu kiểm tra xem còn chỗ nào nữa không, dường như quên bẵng đi chuyện bình giấm khủng bố khi nãy. Tuy nhiên Asisư vẫn nhớ…

-     Cái “Diêm Vương” kia là người cai quản địa ngục

-     Thần Aken?

-     Oa, ra vậy, đúng rồi, là ông ta đó

Izumin không trả lời, thuận tay cầm cổ chân nàng lên, lại lắc đầu thở dài…

-     Asisư, hình như nàng rất thích cái trò từ trên cao rơi xuống sau đó ôm chân ngồi khóc ròng trong phòng

-     Hử?

Asisư nhìn vẻ mặt chăm chú kia của Izumin, bất giác thấy ấm áp. Kia là bộ dạng mà nàng vẫn thấy trong giấc mơ mỗi đêm, người thanh niên có mái tóc bạch kim, dáng người cao lớn, ôm chặt lấy nàng không buông như thể sợ nàng sẽ biến mất… Ngay cả gương mặt lo lắng của hắn nàng cũng thấy quen thuộc, khung cảnh này như nàng đã thấy ở đâu rồi…

"Izumin không chần chừ mà đặt Asisư ngồi lên giường, sau đó nhanh chóng cầm chân của nàng lên xem, Asisư dù đang rất thất vọng cùng tức giận nhưng vẫn đỏ mặt rút chân về, có điều không rút được…

-     Đau không?

-     Ngươi muốn thử không? Cũng không đau lắm, hơi tê tê giống như bị sư tử nhai đầu ấy!

Hắn phì cười, lấy khăn lau vết sưng đỏ kia cho nàng… Do bị chạm vào vết thương nên Asisư theo phản xạ hơi nhăn mặt, tay nắm chặt cái nệm…

-     Ta xin lỗi, nhưng tất cả tại nàng chứ ai? Ai bảo trèo tường vào…

-     Em ngươi bảo đấy…

-     Sao lại nghe lời nó? Quy tất cả trách nhiệm về nàng…

-     Nhà ngươi… ta đếm từ 1 tới 3, ngươi mau biến khỏi phòng ta…

-     Một.

-     Xem ra nàng cũng còn khỏe quá nhỉ?

-     Hai…

-     Người đâu, ra xem thái y đến chưa?

-     Ba!!!!

-     Lấy cho nữ hoàng một ít thức ăn đi

-     Lính đâu, lôi hắn ra ngoài, lôi ra…

-     Các ngươi cứ an phận đứng đó canh cửa đi, trong này có ta là được rồi…

-     IZUMIN, tránh xa ta ra, ta cấm ngươi chạm vào ta…

-     Đưa ta xem vết thương..."

Asisư quên mất cả đau đớn, nước mắt đọng trên đôi mắt xinh đẹp. Izumin thấy chỉ là trật chân nhẹ không sao, vừa quay đầu định phân phó cho bên ngoài thì sững người lại, ngạc nhiên nhìn đôi cánh tay trắng nõn tròn trịa ôm chặt cổ mình. Asisư siết chặt vòng tay, khẽ nói nhỏ với Izumin: “ Izumin, cho dù ta không phải là nữ hoàng Ai Cập, cho dù ta không phải Asisư đi nữa ta chỉ xin ngươi đừng rời bỏ ta…”

Mất đi thứ quan trọng nhất của mình là chuyện nàng chưa bao giờ dám nghĩ đến, nếu có ngày đó, nàng sẽ đau khổ như thế nào đây… Nhưng mà… cảm giác chân thực như thế, nàng nên tự tin vào bản thân tí chứ nhỉ?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 26
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...