Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Hoàng Ai Cập Asisư

Chương 31

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hasan nghi hoặc nhìn Asisư đang thoi thóp trên giường, sau đó quay sang nhìn vợ của mình, khuôn mặt biến sắc…

Biểu hiện của hai người giống nhau vô cùng, càng ngày càng trầm trọng, đã vậy hoàng tử Izumin còn nói có khả năng hai người đó bị bỏ bùa mê ma thuật

-     Hoàng tử, nữ hoàng kia là giả mạo?

-     Không biết, nhưng có cảm giác vậy!

-     Giả… nhưng tại sao lại giống nữ hoàng Asisư như đúc vậy?

-     … - Izumin im lặng không trả lời, hắn đang lo lắng sốt vó, hơi đâu ngồi nói chuyện tào lao này

-     Thảo nào… theo thần nghĩ, cho dù bị mất trí nhớ nhưng bản năng của người thầy thuốc là khi thấy người bệnh phải tận tâm tận lực ra sức cứu chữa, vậy mà khi nãy cô ta không hề đụng vào Litera, chỉ ngồi một bên nhìn rồi hỏi bệnh, sau đó kết luận mình bị mất trí nhớ… Dù mất trí nhớ không thể nhận ra mọi người nhưng không lẽ bản năng của thầy thuốc cũng quên…

Hasan chuẩn bị nói tiếp thì bị ánh mắt lạnh như băng của Izumin chặn họng lại, chỉ dám co ro nép sát lại giường, yên phận nắm chặt tay vợ mình, biểu tình trên mặt khó miêu tả… Bà Mura có vẻ chịu không nổi nữa, chạy đến quỳ trước mặt Izumin, phía sau còn có Therru cùng mấy cung nữ khác đồng loạt quỳ xuống:

-     Hoàng tử, phải mau cứu nữ hoàng dậy, nếu chậm trễ sẽ không kịp…

Izumin nheo mắt nhìn mấy người đang dập đầu dưới đất không dám đứng dậy, sau lại nhìn Asisư đang mê man trên giường…

Không hành động vì hi vọng Asisư sẽ sớm tỉnh lại nhưng xem ra Izumin hắn không thể để yên được rồi. Asisư như thế này chắc chắn là do có người can thiệp, nhưng người đó xem ra khó mà đối phó…

-     Ruka, ngươi mau dẫn một nhóm người đi điều tra ngôi làng mà lão tư tế đã phát hiện ra Asisư

-     Dạ, hoàng tử…

-     Còn lại ở yên đây bảo vệ Asisư, Hasan đi theo ta

-     Dạ,… Dạ? Không đi, tại sao thần phải đi theo ngài? Còn có vợ thần… - lại lần nữa bị liếc xéo, Hasan ngậm miệng lại nói tiếp câu nói chưa hoàn chỉnh khi nãy của mình - … Vợ thần do binh lính của ngài bảo vệ…

Thế là Hasan lẽo đẽo đứng dậy, tay vuốt nhẹ gương mặt xanh xao kia xong liền quay lưng đi theo Izumin. Izumin đi đến cửa thì bất chợt dừng lại, ánh mắt sâu lắng nhìn Asisư, sau đó khẽ nhắm mắt, chưa được một khắc đã khôi phục vẻ lạnh lùng ban đầu, đi thẳng ra ngoài không hề quay đầu lại lần nào nữa.

><><><><><><><><><><><

Bên trong cung điện, Hêolia đang nằm dài trên đệm, trang phục đen tuyền, phục trang bằng vàng lấp lánh, trên đầu đội vương miện vàng ròng, hoa tay được chạm khắc vô cùng tinh xảo, tóc dài tùy ý thả ra, bộ dáng lười nhác vô cùng xinh đẹp. Nữ quan Maya bên cạnh đang cúi đầu, tay bê dĩa trái cây tươi ngon hơi cúi người xuống, thầm nói nhỏ gì đó vào tai nàng ta…

Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ kiêu ngạo…

Izumin, ta cũng muốn xem ngươi định làm gì, từ bây giờ ta sẽ không còn bất kì trở ngại nào nữa, Lybia, Ai Cập… kể cả Hitaito cũng sẽ là của ta…

Vừa tiến ra bên ngoài sảnh đã thấy Izumin cùng đang ngồi đó, bên cạnh còn có cái tên Hasan hôm qua. Hêolia thoáng suy nghĩ, Izumin đến đây có lẽ mục đích vẫn là muốn kiểm chứng xem mình có thật là Asisư hay không, nhưng còn tên Hasan này lại ở đây làm gì? Izumin mang theo hắn có dụng ý gì khác nữa chăng?

Hoàng tử Izumin của Hitaito lừng danh thiên hạ, không tính tới vẻ ngoài hút hồn không biết bao nhiêu người, chỉ cần mỗi trí dũng vô song cũng đủ làm hắn nổi danh…

Đúng như nàng đoán ngay từ đầu, Izumin chính là kẻ khó lừa nhất. Ngay cả hoàng đế Ai Cập lẫy lừng, trên chiến trường là một dũng tướng, đánh không biết bao nhiêu trận, đánh đâu thắng đó, một tay điều hành Ai Cập hung mạnh; bên cạnh có hoàng phi Carol tinh thông kim cổ, có tài dự đoán tương lai, còn có một đám quần thần dưới trướng… chẳng phải những kẻ đó đều bị nàng qua mặt rồi sao? Nhất là Menfuisư, chính vì quá coi trọng tình cảm gia đình, nhất mực tin nàng là Asisư  nên có thể nói, Menfuisư đóng vai trò khá quan trọng trong kế hoạch của nàng. Hêolia cúi đầu, khẽ nhếch mép cười thỏa mãn. Chỉ cần Izumin tin nàng là Asisư thì…

Izumin có chút mơ hồ nhìn khuôn mặt quen thuộc đang mỉm cười nhẹ nhàng hướng mình đi tới kia, trong đầu bất giác có cảm tưởng Asisư của hắn không làm sao hết, vẫn đang khỏe mạnh bên cạnh hắn thôi. Nhưng khi nhìn kĩ lại, Izumin lại sực tỉnh, vẻ lạnh lùng tản mát trong không khí… Asisư không bao giờ có nụ cười chừng mực xã giao như thế…

Nàng ta nhẹ nhàng vươn tay vén màng, từ bên trong bước ra, động tác tao nhã đúng với phong thái của một nữ hoàng, trên môi luôn nở nụ cười chừng mực giữ kẽ; hai tay cầm quạt lông vũ mềm mượt như tơ, chắp ngang bụng, bước đi trầm ổn, nhanh đến trước mặt Izumin gật đầu chào.

Đúng là một hình tượng của nữ hoàng hay công chúa được giáo dục kĩ lưỡng từ nhỏ, nhìn qua thật sự vô cùng hoàn hảo, thậm chí có ngồi xăm soi cũng sẽ không kiếm ra khuyết điểm. Tuy nhiên, Asisư khiến Izumin ấn tượng chính là người hắn đã gặp ở Babylon, người đã cắn hắn, lại lôi dụng cụ ra chữa vết thương kì lạ cho hắn…

Tay Izumin vô thức chạm nhẹ vào gương mặt phía trước. Asisư, ta thật sự nhớ nàng, muốn nghe giọng điệu lúc nào cũng tò mò đủ chuyện của nàng…

-     Hoàng tử, xin người…

-     Asisư…

Hêolia rúng động không ít khi nhìn thấy ánh mắt cực kì ấm áp của Izumin, khác xa với vẻ lạnh lùng trước kia, bất giác lui người lại, né tránh Izumin. Izumin ngớ ra một hồi cũng nhàn nhạt nhìn xung quanh, lười biếng mở miệng, ngồi xuống bê ly rượu uống một hơi cạn sạch. Cả hai im lặng một lúc lâu, người mở miệng trước là Hêolia:

-     Izumin, không biết ngài đến đây là vì chuyện gì?

-     Ta chỉ có vài thắc mắc muốn hỏi nữ hoàng…

-     Ngài vẫn nghi ngờ ta là giả?

-     Khó có thể khẳng định được nàng là thật!

-     Tại sao ngài cứ nhất quyết nói ta không phải là Asisư? Hay trong suốt hai năm ta mất tích ngài đã đem lòng yêu người khác, bây giờ ta bất ngờ quay lại cản trở ngài sao? Nếu là như vậy, ta tự nguyện bỏ hôn ước trước đây của chúng ta…

-     Nàng nhớ ra hôn ước?

Hêolia bình tĩnh im lặng, ngước nhìn Izumin, ngưng một lát mới trả lời câu hỏi của hắn:

-     Mọi người xung quanh ai cũng nói như vậy

-     Khi gặp ta nàng có cảm xúc gì không?

-     Không có

-     Thật không có?

Hêolia quả quyết gật đầu, đã giả điên, phải giả điên tới cùng, đâm lao phải theo lao…

-     Tại sao nàng dám khẳng định nàng là Asisư?

-     …

Hai mắt Hêolia có hơi trợn lên. Đúng, mất trí nhớ thì làm sao biết mình là Asisư? Izumin trước sau gì vẫn không tin nàng là Asisư thì nàng không cần phải giả vờ nữa, ở bên cạnh hắn lâu rất nguy hiểm, thậm chí đổ bể hết kế hoạch. Lúc này có người bẩm báo vào Mitamun cùng Minưê đang ở bên ngoài, nói muốn gặp hoàng tử cùng nữ hoàng…

Nhìn thái độ dè chừng căng thẳng của Hasan, Hêolia nheo nheo mi mắt, hắn ta nhìn nàng cứ như đã thấy chuyện gì khủng khiếp lắm vậy; còn Mitamun đến đây làm gì nhỉ? Nàng ta đang bụng mang dạ chữa, Minưê cho nàng ta đi lung tung sao?

Tuy thắc mắc rất nhiều nhưng vẫn phất tay ý bảo bọn họ đi vào đi.

Mitamun đã trưởng thành hơn, ra dáng thiếu nữ, khuôn mặt đầy đặn hồng hào, đuôi mắt hơi cong cong lên tràn ngập hạnh phúc khiến người ta nhìn vào phải ghen tị, nhẹ nhàng trân quý xoa xoa cái bụng nhô cao của mình; Minưê đi bên cạnh cũng chưng ra bộ dáng cưng chìu một tay đỡ sau lưng, một tay làm điểm tựa cho nàng vịn vào. Cả hai cứ như vậy tiến vào trước sự hâm mộ lẫn ghen tị của nhiều cung nữ. Tướng quân Minưê tuy không bằng được hoàng tử Izumin nhưng vẫn là một người tài giỏi, vẻ bề ngoài hiền lành dịu dàng nhưng trên chiến trường cũng là một dũng tướng, là cánh tay đắc lực của Menfuisư, ở Ai Cập cũng có vô số con gái của quan lại muốn gả cho tướng quân, tiếc là hắn ta quá mực yêu thương công chúa Hitaito…

Trên môi vẫn giữ nụ cười điềm đạm, Hêolia khẽ gật đầu chào Mitamun, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Minưê. Hắn ta được Izumin nhờ đến đây để kiểm chứng trí nhớ của nàng…

-     Ta đây không muốn làm mất thời gian của các người, muốn hỏi gì, muốn điều tra gì cứ nói

-     Nữ hoàng, hôm nay chúng ta đến đây chỉ để hỏi một vài chuyện trong quá khứ thôi

-     …

Hêolia cũng không nhiều lời, nhanh chóng kể lại chi tiết cuộc sống khi còn nhỏ của Asisư với Menfuisư, mẫu phi của nàng, nàng chăm sóc Menfuisư, chơi đùa cùng Menfuisư, cùng Menfuisư lớn lên…

Miêu tả không sai một chữ, giọng điệu vô cùng rành mạch, kể lại một cách không cần suy nghĩ…

Nhưng bất quá, nàng ta lại ngừng lại ở đoạn khi mình sang Babylon chuẩn bị kết hôn với Garashu. Hêolia chỉ nhăn mặt bảo trong người hơi khó chịu, hỏi bọn họ ngày mai hãy tới hỏi tiếp có được hay không…

Điều này làm Izumin loáng thoáng nghi ngờ. Ở Babylon đã có chuyện gì xảy ra chăng? Nghĩ như vậy hắn ngay lập tức lên tiếng gọi:

-     Khoan đi đã… - Izumin nhìn Minưê, thấy hắn gật đầu đồng nghĩa với chuyện những thứ nàng ta vừa kể hoàn toàn là sự thật, nhưng tại sao lại chọn ngay khúc đó mà ngưng lại? -… ta chỉ muốn hỏi, nàng còn nhớ những gì xảy ra ở Babylon không?

-     Nhớ, là Garashu lợi dụng ta để lừa bắt hoàng phi Carol…

-     Còn gì nữa hay không? Lúc ở bên trong hoàng cung Babylon

-     Trong cung?

Hasan chăm chú đánh giá người con gái giống hệt Asisư này, khuôn mặt nàng ta có chút bối rối nhưng rất nhanh biến mất, thay vào đó là thái độ tự tin:

-     Ta nhớ không rõ lắm nhưng hình như lần đó có nguyệt thực xảy ra…

Đoạn quay lưng bỏ đi vào trong. Hasan khoanh tay trước ngực trầm ngâm nghĩ ngợi, sau đó nói nhỏ vào tai Izumin: “ Tìm cách ở lại nơi đây, tối nay sẽ điều tra kĩ hơn…”

-     Ngươi cũng thấy bất thường?

-     Đúng vậy, những chuyện hồi nhỏ thì được tướng Minưê xác nhận là đúng nhưng những chuyện phía sau lại quá mơ hồ

-     … đúng vậy, chưa kể nàng ta có phải thiếu suy nghĩ quá hay không? Lúc đầu thì nói không được bao nhiêu, sau lại vanh vách kể chuyện. Theo ta thấy, cô ta chỉ muốn chứng minh cho Menfuisư thấy mình chính là Asisư, những người còn lại để đói phó…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 31
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...