Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiểu Vương Phi Điêu Ngoa Kiêu Ngạo

Chương 85

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đi đến phủ Thái Phó

lúc nào cũng không tránh được một phen ca múa giúp vui, mặc dù đây không phải là chủ ý của Thái Phó, lễ bộ cũng sẽ đem chuyện này bố trí!

Hôm nay Hoàng Thượng rất vui vẻ, đối với khảo sát bốn con trai khiến cho

tâm Rồng cực kỳ vui mừng, nhi tử học có thành tựu, đây là niềm tự hào

của bậc làm cha mẹ trong thiên hạ!

Trong lúc ca múa, Hoàng Hậu lộ ra cái đuôi hồ ly: "Hoàng Thượng nha, thần thiếp nghe nói Lý Như Yên

con gái của Thừa Tướng cũng ở nơi đây học tập, nha đâu kia cầm kỳ thư

họa mọi thứ đều tinh thông, được mệnh danh là Đệ Nhất Đại Mỹ Nữ Thánh

Kinh đấy, người xem Thái tử tuổi cũng không còn nhỏ nữa, người có phải

hay không nhìn xem?

"Hả? Lý Thừa Tướng, Hoàng Hậu nói đúng là thật chứ?

Hoàng Hậu nói có thể không thật sao?

"Bẩm Thánh Thượng, tiểu nữ tài sơ học thiển, nào dám cùng so sánh với mấy vị công chúa? Chỉ là vì công chúa hàng năm ở trong cung, không cho người

ngoài biết thôi, bằng không làm sao đến lượt Yên Nhi?"

Băng Tịch

cũng là lạnh lùng hừ một tiếng, ý ngươi là trừ công chúa, nhất định là

nữ nhi ngươi! Ngươi đúng thật là nói khoác mà không biết ngượng, ngay cả Tiểu Ngọc Nhi cũng giỏi hơn ngươi gắp trăm lần!

"Nếu như vậy, trẫm không ngại tiếp kiến

"Thánh Thượng, người có điều không biết, Kim Ngọc tiểu thư con gái của Thái

Phó cũng là mỹ nữ thế gian khó gặp, thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng

yêu, chính là cùng mấy vị Hoàng tử chung đụng đều hết sức tốt!"

Trương Ôn Tân, hôm nay ta sẽ để cho ngươi chịu không nổi!

"Trẫm đã sớm nghe nói ái nữ của Thái Phó, lần trước thụ thương trở về, trẫm

sự vụ bận rộn, cũng không có thăm viếng xem một chút, không biết thân

thể Tiểu Ngọc Nhi khỏe chưa?"

"Cựu thần sợ hãi! Tiểu Ngọc Nhi nào dám làm phiền Hoàng Thượng tự mình thăm! Ngài phái đến ngự y y thuật

cao minh, trị liệu thích đáng, Tiểu Ngọc Nhi sớm đã không còn chuyện,

hiện tại đúng là tiểu miêu nghịch ngợm, ngày ngày nhảy múa đây!"

Trương Thái Phó nhắc đến nữ nhi, trên mặt kiêu ngạo tất nhiên không cần nói cũng biết, tràn đầy tình cảm cưng chìu!

"Trẫm nhưng là không thể chờ đợi muốn nhìn xem thật kỹ Thái Phó đại nhân tự mình dạy nên tiểu dã miêu (tiểu mèo hoang)!"

Câu nói trêu đùa, để cho cả triều đại thần không khỏi cùng vui cười, tình

thế này bỗng nhiên rõ ràng, hiển nhiên Hoàng Thượng đối với nữ nhi nhà

Thái Phó càng thêm coi trọng!

Xem ra từ nay trở đi muốn cùng Thái Phó xây dựng tốt quan hệ!

Cũng không biết Thái Phó thích gì đây? Kim ngân châu báu? Đồ cổ tranh chữ? Mỹ nhân xinh đẹp?

Hoàng Hậu làm thế nào quên mục đích hôm nay tới đây? Vậy cũng cần phải hoàng thành bảng giao phó đây!

"Hoàng Thượng, người còn nhớ rõ một tháng trước người phong cái gì Quận chúa

sao? Hình như là cái gì Bảo Lục ấy nhỉ? Nàng cũng ở nơi đây đấy, thần

thiếp còn chưa từng gặp qua người đó đấy, hôm nay chính là cơ hội tốt

nha!"

"Mẫu Hậu, là Bảo Lam, cái gì Bảo Lục, nếu người không rõ

ràng lắm vẫn là không nên nói chuyện lung tung thật là tốt, nói sai

chính là ảnh hưởng hình tượng của người trong cảm nhận của phụ hoàng!"

Để cho ngươi cố ý nói Lam Lam nhà ta, hừ hừ!

"Tịch Nhi nha, Bản Cung chưa từng gặp qua người đó, vừa không có ấn tượng, nhớ không rõ không phải là rất bình thường sao!"

Hoàng Hậu ngoài cười nhưng trong không cười, không phải là phong Vương sao,

hiện tại liền cuồng lên, sớm muộn gì ngươi cũng biết tay ta!

"Mẫu Hậu, theo luật lệ, ngươi hẳn gọi ta là Tịch Vương!...Phụ hoàng nha, ta

liền không rõ, Hoàng Hậu thế nào ngay cả tên của Quận chúa mà người cũng không nhớ được đây? Người nói mẫu hậu có phải hay không già rồi?"

Một lời nói ra, cả sảnh đường kinh động!

Hoàng Hậu bộc phát, vỗ bàn một cái, "Càn rỡ! Chỉ bằng ngươi cũng dám dạy dỗ Bản Cung! Bản Cung hôm nay nhất định..."

"Mẫu hậu!" Thái tử quát to một tiếng, đè ép lời nói Hoàng Hậu muốn bật thốt lên, "Người thất lễ!"

Giờ phút này Hoàng Hậu nhìn xung quanh xa lạ, giễu cợt, ánh mắt sáng tỏ, hận không được tìm một cái lỗ ở dưới đất mà chui xuống!

Cứng ngắc, chầm chậm, quay đầu nhìn về quân vương bên cạnh, thấy được xa lạ lạnh lẽo!

Sắc mặt Hoàng Hậu "Bá" trắng!

Lần này sợ là gặp khó khăn! Mình đây là thế nào? Tại sao có thể ở trước mặt cả triều văn võ mà luống cuống như vậy! Đây rốt cuộc là thế nào? Đều là do Băng Tịch, tất cả đều là do Băng Tịch hỗn trướng (đồ khốn, khốn

nạn), nếu không phải là hắn nói già rồi, tại sao mình có thể luống cuống như vậy? Hậu cung nữ nhân tranh đoạt cả đời, dựa vào cái gì tranh thủ

tình cảm? Không phải là dựa vào gương mặt này sao? Cuối cùng có bao

nhiêu mỹ nữ cả đời, ngay cả cơ hội nhìn thấy Hoàng Thượng cũng không có, chỉ có thể lãng phí cả đời trong bức tường hoàng cung lạnh lẽo! Thật

vất vả đem những người này đều giẫm ở dưới chân, tại sao có thể dễ dàng

tha thứ bị người nói già rồi?

Hoàng Hậu ngồi cũng không xong,

tiếp tục đứng cũng không phải, chỉ có thể là lúng túng mặc cho người

dùng các loại ánh mắt quan sát!

"Mẫu hậu, sắc mặt người không

được tốt, chắc là tối hôm qua ngủ không được ngon giấc đi, sau này cần

phải nghỉ ngơi thật tốt! Vẫn là ngồi xuống đi, không nên quá mệt mỏi!"

Rốt cuộc có bậc thang, sắc mặt Hoàng Hậu vui vẻ, vội vàng ngồi xuống, nhìn

về nơi phát ra âm thanh, thế nào không phải là Thái tử? Tại sao là Băng

Phong?

Mới vừa rồi về điểm này vui sướng biến mất hầu như không

còn, Băng Phong này là cố ý làm nhục ta? Người nào không biết hiện tại

Hoàng Thượng độc sủng một mình Ngọc Phi, gần như hàng đêm ở chỗ Ngọc Vi, mình làm sao có thể ngủ ngon?

Tốt, tốt, cũng tới xem ta là trò cười đúng không?

Mặt Băng Tịch là tràn đầy sùng bái Tiểu Tinh Tinh, chính là nhị ca lợi hại nha!

Băng Phong vô tội, ta thật không có ý nghĩ này, thật không có!

Băng Tịch hồi báo, cái này có thể có, cái này thật có thể có!

Băng Phong cúi đầu, được rồi, hiện tại thật có thể có!

"Lý Đức, tuyên Bảo Lam Quận chúa, Lý Như Yên, còn có Trương Kim Ngọc yết kiến!"

"Phụ hoàng, Lam Lam còn không có tốt, bây giờ còn không thể tùy tiện ra khỏi phòng!" Băng Tịch khẩn trương, vội vàng lên tiếng khuyên can.

"Tứ đệ, xem ngươi che chở, nhưng ta thường nhìn thấy Bảo Lam ra ngoài phơi nắng nha, chẳng lẽ ta nhìn nhằm rồi?"

"Phụ hoàng, là thật, Lam Lam thật ngã bệnh!" Băng Tịch gấp gáp.

"Tứ đệ nha, mặc dù mọi người đều biết ngươi che chở Bảo Lam, nhưng cũng

không cần biểu hiệu rõ ràng như vậy đi, ngươi cũng không thể để cho Bảo

Lam cả đời trừ ngươi ra thì bất luận kẻ nào cũng không gặp đi?"

Cái gì? Thái tử lời này nói là Tịch Vương cùng Bảo Lam Quận chúa có tư tình?

Bộ mặt các vị đại thần tỏ ra kinh ngạc, ngay cả vẻ mặt của Hoàng Thượng

cũng là không thể tin tưởng, xem ra chuyện này không đơn giản a!

"Đại ca, ngươi có ý gì? Ngươi tại sao có thể..."

"Tịch Nhi, câm miệng! Lý tổng quản người nên tuyên chỉ đi!"

"Tam ca?" Mặc dù Băng Tịch không hiểu tại sao Băng Trạch muốn làm như vậy,

nhưng là từ trực giác, Băng Tịch vẫn lựa chọn tin tưởng, đây là tam ca,

có một số việc huynh ấy sẽ không làm khó hắn!

Trong lòng Băng

Tịch cũng là bất mãn, một lúc nhất định Bảo Lam sẽ tới, nhưng mà phụ

hoàng nhìn thấy thần kinh Bảo Lam không bình thường, nhất định sẽ tức

giận! Phách Băng Quốc không cho phép sắc phong một Quận chúa không có

suy nghĩ, một khi bóc trần, Bảo Lam chính là phạm tội khi quân!

Bây giờ nên làm gì nha?

Gặp phải khó khăn, Băng Tịch luôn là tìm kiếm bóng dáng nhị ca, nhị ca là không gì làm không được, nhất định là có biện pháp!

Bốn mắt nhìn nhau, Băng Tịch thấy được bình tĩnh, thấy được tĩnh táo! Tâm

Băng Tịch liền an định, nhị ca nhất định có sách lược vẹn toàn, nhị ca

chắc là sẽ không để cho Bảo Lam gặp chuyện không may!

Nghĩ tới

đây, trong lòng Băng Tịch có một chút không thoải mái, có một loại cảm

giác mất mát, nếu là nhị ca muốn tranh đoạt, mình nhất định không phải

là đối thủ, huống chi nhị ca bây giờ còn là trông coi quân đội cả nước!

Nhị ca, huynh ngàn vạn lần không cần cùng ta giành Lam Lam, nàng là của đệ!

Nhị ca, huynh ngàn vạn lần không cần cùng ta giành Lam Lam, đệ sẽ hận huynh!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 2
Chương 3
Chương 3
Chương 4
Chương 4
Chương 5
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 9
Chương 9
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 11
Chương 12
Chương 12
Chương 13
Chương 13
Chương 14
Chương 14
Chương 15
Chương 15
Chương 16
Chương 16
Chương 17
Chương 17
Chương 18
Chương 18
Chương 19
Chương 19
Chương 20
Chương 20
Chương 21
Chương 21
Chương 22
Chương 22
Chương 23
Chương 23
Chương 24
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 85
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...