Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Nhân Tuổi 18

Chương 152

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trải qua ba tháng tĩnh dưỡng, cánh tay của Tiểu bác đã gần hồi phục hẳn, hơn nữa lại trải qua những kiểm tra cẩn thận, cho nên di chứng gì cũng không có. Chỉ cần hơn nửa năm lấy đinh ra là được rồi.

Mà sự kiện Tiểu Bác hồi phục cũng là lời tuyên ngôn độc lập cho Vũ Tình.vì chúc mừng Tiểu Bác bình phục mà Vũ Tình đặc biệt làm thật nhiều món ngon, hại ba cha con bọn họ đói tái mét mặt. Vũ tình đang bày lên ba bát cháo, đậu hũ cay, thịt kho tàu, tôm rang bóc vỏ, sườn xào chua ngọt, cùng hoa quả cắt sẵn, trong khi cha con họ nhào đến trợ giúp. Hai đứa bé nhịn không được, nước miếng đã mấp mé khóe miệng, trực tiếp lấy tay nhón đồ ăn trong các bát đĩa. Nhưng đò ăn trên bàn vẫn nóng quá làm bọn trẻ lại tiu nghỉu rụt tay về.

"Nóng!" Nhạc Nhạc kêu lên một tiếng rồi cho tay vào miệng ngậm ngón tay bị bỏng.

"Úi!" Tiểu Bác cũng kêu một tiếng, lập tức thổi ngón tay đang đỏ dần lên.

Thang Duy Thạc phì cười nhìn hai tiểu bảo bối rất đáng yêu. Cho dù bọn chúng có làm chuyện không ngoan, trong mắt anh hai tiểu ác ma kia vẫn tiểu thiên thần.

Vũ Tình dọn dẹp qua loa trong gian bếp rồi mới bàn ăn. "Ah, mẹ, mẹ nhanh đến ăn cơm đi."

"mẹ ngồi bên này." Tiểu Bác vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình, ý bảo mẹ ngồi đó.

Vũ Tình nhìn con gật đầu, ánh mắt lướt qua người lớn nhất nhà – chính là bố bọn trẻ. Cảm nhận thấy ánh mắt rất không tự nhiên của cô, Thang Duy Thạc khó hiểu nhìn lại cô. "Sao vậy?"

Bộ dạng mê man khó hiểu của anh càng làm cô tức giận: "Thang Duy Thạc, anh không phải cho rằng tất cả những việc này nghiễm nhiên là của em đấy chứ?"

Thang Duy Thạc không nói gì, lại còn nhún nhún vai, ý là "cái này còn phải nói sao?"

Lửa giận bùng phát làm khí huyết sôi sục chạy khắp xương cốt trên cơ thể, tích tụ trong lòng, cô cảm giác toàn thân mình hừng hực lửa chiến đấu, vô số tóc gáy dựng ngược lên như gà mẹ xù lông. Hôm nay, hôm nay cô nhất định phải "tuyên ngôn độc lập", tại trong gian phòng này, cô phải được giải phóng, được tự do.

"Mẹ, con đói lắm rồi, nhanh ăn cơm đi!" Nhạc Nhạc phấn khích đập đập tay lên bàn, những thứ trên bàn đều là thứ nó thích.

Tiểu Bác một chút lo lắng vỗ vỗ vào ghế dựa, ý bảo mẹ nhanh ngồi xuống đi.

Vũ Tình nhìn ba người bọn họ, hít một hơi thật sâu, lấy tinh thần, cực lực nén xuống khát vọng được gào lên.

"Ăn cơm!" cô phun hai chữ qua kẽ răng, ăn đã rồi nói sau. Một câu hạ xuống, hai đứa trẻ nhiệt tình hoan hô.

"Hình như vẫn còn thiếu một thứ." Thang Duy Thạc nhìn cốc nước ngọt của con, như sực nhớ ra còn thiếu cái gì.

Ba mẹ con ngơ ngác không hiểu, cho đến khi thấy anh chạy đi rồi quay lại lần hai, trên tay cầm một chai rượu vang đỏ.

"Bữa tối thú vị thế này không thể thiếu rượu được." anh mỉm cười nói, 'binh' một tiếng, nắp bình bật ra.

Anh tự rót cho mình một ít vào ly, sau đó nâng ly lên qua đầu trịnh trọng phát biểu: "Đầu tiên, chúc mừng vết thương của Tiểu Bác đã bình phục, tiếp theo phải cảm ơn mẹ của hai bảo bối, mẹ các con đã vô cùng vất vả chăm sóc cho hai đứa."

Nói hết vế sau, Thang Duy Thạc liền chạy đến cạnh Vũ Tình, cúi đầu hôn lên mặt cô một nụ hôn thật sâu.

Vũ Tình trốn tránh tiếp xúc của anh: "Đừng làm loạn, bọn trẻ đang nhìn." Anh một tay giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn làm cô muốn trốn cũng không được: "Ha ha, em xấu hổ à?" vậy anh càng muốn làm cô thẹn thùng hơn.

Môi cô nhẵn nhụi bóng loáng nhơ bôi mật, thật sự làm anh không thể dứt ra được. Vươn thấp đầu lưỡi khẽ chạm hai má nóng bừng của cô, anh thổi nhẹ nhàng bên tai cô.

Chỉ là sự va chạm nhẹ nhàng nhưng làm toàn thân cô run rẩy tê dại. một chút khát vọng ở thân dưới của cô hội tụ càng làm mặt cô đỏ như mào gà. Gã đàn ông chết tiệt này, kĩ xảo quá điêu luyện, chỉ là hai gò má mà dễ dàng khơi mào cảm xúc của cô.

Hai bảo bối nhìn cảnh này có chút ngượng ngùng, cười hì hì.

"Ba mẹ thân mật như vậy thật xấu." Nhạc Nhạc không để cho ba mẹ chút mặt mũi nào, lập tức cắt đứt mật ngọt, hai mắt to long lanh nước.

Tiểu Bác lớn tiếng phản đối em gái: "Ba mẹ thân mậ mới là tốt, điều này chứng tỏ ba rất yêu mẹ mà."

"Yêu?" một chữ 'yêu' của con làm Vũ Tình thức tỉnh. Là anh yêu cô sao? anh còn chưa từng nói anh yêu cô. Bởi vì bọn trẻ mới kéo hai người ở với nhau. Cũng vì bọn trẻ mà quan hệ của bọn họ chậm chậm xích gần lại. tất cả đều vì bọn trẻ.

Sắc mặt Vũ Tình nháy mắt trở nên trắng bệch, hơi lui lại phía sau né tránh. Đang trong lúc hưng phấn, anh không hề phát hiện ra khác thường của cô. Thang Duy Thạc nâng ly lên, Tiểu bác và Nhạc Nhạc cũng học anh giơ lên. Bọn trẻ quay sang thấy mẹ vẫn ngồi sững sờ ở đó, lo lắng gọi: "Mẹ, nâng ly lên cụng ly nào."

"À, ừ." Vội vàng cầm ly lên cùng ba người bọn họ cụng ly.

Nhạc Nhạc và Tiểu bác ăn đến no căng bụng, không thể đứng dậy nổi, phải dựa vào thành ghế mà thở. Thang Duy Thạc cũng không biết từ khi nào đã phải nới thắt lưng, ngồi tựa vào ghế. Vũ Tình ngồi quan sát cẩn thận bọn họ, thấy ba cha con họ từ lúc nào đã no lặc lè. "Em có việc muốn tuyên bố." nhìn bọn họ cơm no rượu say, áp lực trong lòng Vũ Tình hồi lâu lại bùng phát. Thanh âm hơi lớn của cô cũng không thu hút được sự chú ý của họ.

Hết quyển 1.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 152
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...