Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi

Chương 15

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Thiếu gia!" A Man vội đỡ lấy hắn, "Ngài hiểu lầm rồi, không phải quận chúa, là... Là phu nhân muốn trách phạt, quận chúa đã ra tay cứu nô tỳ và A Tụ cô nương."

Ta bị hành động bất thình lình của hắn dọa ngây người, hiện tại nghe A Man nói thế mới gật đầu.

An Kỳ Dương buông lỏng tay, thần sắc có chút xấu hổ.

"Thiếu gia!" A Man dìu hắn ngồi xuống.

Lúc này, hắn mới cười nói: "Thế mà nàng ấy còn nói với ta, thay ta giáo huấn A Tụ một trận, ta đương nhiên không tin, nàng ấy làm sao biết ai là A Tụ." Lời này, hắn như giải thích, lại như an ủi chính mình đã hiểu lầm Chỉ Doanh quận chúa.

A Man cười tiếp lời: "Thiếu gia không phải không hiểu con người quận chúa, nàng ấy chính là miệng dao găm tâm đậu hủ."

Ta nhịn không được mà bật cười. A Man đúng là hiểu nàng ấy, nàng ấy muốn cứu chúng ta, còn hung hăng dùng An Kỳ Dương làm tấm mộc.

A Man bưng cháo qua, cười nói: "Thiếu gia dùng cháo trước đi, mấy ngày nay ăn gì cũng sẽ đau, vẫn là ăn cháo tốt hơn một chút."

Ta nhìn mặt hắn đã sưng phù hơn ban sáng, hắn tựa như nhận ra điều gì, liếc xéo nhìn ta, nhấp môi: "Sao hả? Nhìn bộ dáng xấu xí này, ngươi vui vẻ lắm đúng không?" Vừa nói, hắn vừa thổi cháo ăn vài muỗng.

Ta cười: "Biểu thiếu gia không sợ trời không sợ đất, còn sợ nô tỳ trông thấy bộ dáng như vậy của ngài sao? Có điều nhìn ngài như thế hẳn là không có việc gì, vậy A Tụ về trước." Dứt lời, ta liền hành lễ với hắn, xoay người muốn đi.

Người phía sau vội lên tiếng: "Nè, ngươi cứ thế mà bỏ đi?"

Ta dừng bước, quay đầu: "Bằng không..."

"Bằng không còn muốn thế nào nữa? Gặp cũng đã gặp, nếu không muốn chết đương nhiên phải đi!"

Thanh âm của một nam tử từ cửa sổ phía sau truyền tới, ta kinh hãi, thấy cửa sổ bị đẩy ra, nam tử cẩm y hoa phục uyển chuyển xoay người tiến vào.

Đợi nhìn rõ, ta không khỏi giật mình.

Tiểu vương gia Nguyên Phi Cẩm.

A Man vội hành lễ với gã.

An Kỳ Dương hừ một tiếng: "Ngài tới làm gì?"

Nguyên Phi Cẩm cười nói: "Cũng không phải cô nương khuê phòng, ngươi thẹn thùng cái gì?" Gã đi tới, liếc nhìn ta, lại nói, "Ban đêm Du Châu thành không có chỗ nào để đi, lại nghĩ ngươi cũng ở nơi này, vì thế tới tìm ngươi nói chuyện, chỉ là... Hình như không đúng thời điểm."

Ta lui nửa bước, không biết gã có ý tứ gì.

An Kỳ Dương chỉ cúi đầu dùng cháo, nhẹ giọng: "Chủ thượng bên kia không cần ngươi sao?"

Nguyên Phi Cẩm tươi cười sáng lạn: "Hôm nay chủ thượng không muốn ai theo cùng, chỉ có An đại thiếu gia ngươi thoải mái nhất, ban ngày có Doanh Nhi, buổi tối có nha đầu A Tụ ở cạnh. Nếu ta nói Doanh Nhi biết, nàng nhất định sẽ hối hận tới theo Thừa Tướng trở về quận thủ phủ."

Ta nghe coi như rõ ràng, tiểu vương gia này là vì Chỉ Doanh quận chúa đã hết giận mà tới.

An Kỳ Dương vẫn cúi đầu, đột nhiên kêu một tiếng: "A, đau chết ta!"

Ta và A Man giật nảy mình, thấy Nguyên Phi Cẩm tiến lên một bước, cong lưng, tay cầm chén cháo khẽ động, hơn phân nửa cháo bên trong trực tiếp từ cổ áo Nguyên Phi Cẩm chảy xuống.

"An Kỳ Dương!" Gã tức giận tới gọi rõ họ tên, đứng thẳng người. Cháo đương nhiên nóng, mặt Nguyên Phi Cẩm cũng theo đó mà đỏ lên, duỗi tay cầm cổ áo, muốn cởi ra cũng không được, biểu tình đúng là khổ sở.

An Kỳ Dương nén cười tựa vào đệm mềm phía sau, nhìn gã: "Người của ngài xuống tay quá nặng, đau tới ta ngay cả chén cháo cũng không cầm được. A Man, đi lấy bộ y phục của bổn thiếu gia cho ngài ấy thay trước, bằng không sao có thể ra ngoài?"

"Ngươi... Ngươi..." Nguyên Phi Cẩm chỉ vào hắn, nói không ra lời.

Cháo đổ vào người, cảm giác dính dính, đương nhiên không có chịu, nhưng bộ dáng này giống như... Giống như...

Xì...

Ta nhịn không được mà cười ra tiếng, ngay cả A Man cũng cười, xem ra mọi người đều cùng nghĩ tới một chuyện.

Sắc mặt Nguyên Phi Cẩm tái nhợt, gã đường đường là một tiểu vương gia nửa đêm làm ra loại chuyện trèo tường nhảy cửa sổ, còn bị chủ nhà chấn chỉnh như vậy, trong lòng tất nhiên tức giận.

A Man đi lấy y phục tới, Nguyên Phi Cẩm liền giật lấy y phục trong tay nàng, lại đột nhiên bắt lấy tay ta: "A Man vẫn là ở lại hầu hạ thiếu gia nhà ngươi, A Tụ, đúng không?" Ánh mắt gã nhìn ta lộ rõ vẻ đắc ý, gã hình như đã đem chuyện An Kỳ Dương tính kế mình đổ lên đầu ta rồi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 15
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...