Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi

Chương 39

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Cung... A Tụ!" Gã chỉ vào ta, tức giận đến run run.

Ta nhịn không được mà bật cười: "Ai tên Cung A Tụ?"

Gã nghiến răng: "Ta quên tên của ngươi, ngươi có ý kiến sao? Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám nói bậy, ta..."

Ta lập tức xoay người: "Cảnh cáo vô dụng."

"A Tụ!" Gã đuổi theo.

Ta không dừng bước, chỉ nói: "Vậy làm phiền tiểu vương gia ở trước mặt Hoàng Thượng nói giúp biểu thiếu gia." Kỳ thật ta không biết vì sao Nguyên Thừa Hạo lại triệu An Kỳ Dương, chỉ mong đừng xảy ra chuyện gì mới tốt.

Người phía sau có chút phẫn hận, không ngừng mắng, nhưng nghe vào lại cảm thấy thật nghẹn khuất.

Xa xa, Thường công công vội vàng chạy tới, hỏi Nguyên Phi Cẩm: "A, tiểu vương gia của ta, sao ngài lại tới đây? Ngài thấy chép hai trăm bản kinh thư còn chưa đủ sao?"

Mặt Nguyên Phi Cẩm đỏ như trái táo, xem ra chuyện ở bờ sông vừa rồi, Nguyên Thừa Hạo lại phạt gã, mất công ta còn muốn gã qua doanh trướng của hắn cầu tình cho An Kỳ Dương. Hiện tại xem ra, cho dù cho gã mười lá gan, gã cũng không dám qua đó.

Thường công công đi tới, thoáng nhìn ta, lại vội cúi đầu: "Tiểu vương gia, ngài còn chưa trở về sao?"

Gã cực kỳ quẫn bách, nghiến răng: "Thường công công, ngươi câm miệng sẽ chết à!" Gã mắng, lại lẩm bẩm, "Hoàng Thượng cũng thật là, ta mấy tuổi rồi, còn lấy hình phạt khi nhỏ tiên sinh trách phạt chúng ta tới răn đe ta!"

"A, xem ra đệ là ngại trẫm phạt quá nhẹ sao?" Thanh âm của nam tử từ phía sau vang lên.

Ta kinh hãi, vội xoay người, thấy hắn khoanh tay đứng một chỗ, nhìn chằm chằm chúng ta. Ta quét mắt nhìn xung quanh, không thấy An Kỳ Dương, hắn chỉ có một người, ai cũng không dẫn theo.

Không khỏi kinh ngạc, đang êm đẹp, sao hắn lại tới đây.

"Hoàng Thượng!" Nguyên Phi Cẩm rõ ràng hoảng sợ.

Nguyên Thừa Hạo nâng bước tới gần, thấp giọng: "Trở về." Chỉ hai chữ, không nói gì thêm. Ánh mắt hắn xẹt qua gương mặt ta, chậm rãi, đắm chìm bên trong đôi mắt.

Ta bị hắn nhìn đến run sợ, theo bản năng lui nửa bước, mà hắn đột nhiên duỗi tay tới ôm lấy eo ta. Nhịn không được mà thở dài, hắn đã kéo ta vào trong doanh trướng. Vân Mi sợ hãi, vội vàng quỳ xuống hành lễ.

"Đều lui ra." Hắn nhàn nhạt một câu.

"Sao Hoàng Thượng lại tới đây?" Ta ngước mắt nhìn hắn, hơi giật mình, phát hiện hắn không có ý định buông mình ra.

Hắn hỏi lại:" Vì sao trẫm không thể tới?"

"Không phải..." Thời điểm biết ta không phải Cung Khuynh Nguyệt, hắn rõ ràng giận đến rời đi, giờ phút này lại đột nhiên tới, thật kỳ quái.

Bàn tay to lớn của hắn vẫn đặt ở eo ta, độ ấm cách y phục mỏng truyền tới, chưa bao giờ có một nam tử gần ta như vậy, gương mặt giống như bị lửa thiêu cháy. Đột nhiên hắn thoáng dùng lực, nói nhỏ: "Một tay đã có thể ôm hết, là vì theo tỷ tỷ cũng mình học khiêu vũ sao?"

Ta không khỏi kinh hãi, không rõ vì sao hắn đột nhiên hỏi như vậy, chỉ biết mờ mịt gật đầu. Thân thể ta, vì nhiều năm nhảy múa mà mềm mại như không xương, như vậy, là vì hắn tâm tư kín đáo, hay là...

Kinh ngạc đối diện với hắn, ta vội hỏi: "Biểu thiếu gia nói gì với ngài?" Lúc này, ta mới nhớ tới chuyện vừa rồi hắn triệu An Kỳ Dương qua.

Thoáng ngẩn người, Nguyên Thừa Hạo mới nói: "An Kỳ Dương cầu trẫm thả ngươi, hắn nói nếu trẫm đã biết ngươi không phải người nhảy Lăng Ba, không bằng bỏ qua đi. Nhưng ngươi cũng nên biết, trẫm tự mình hạ khẩu dụ, muốn Cung tiểu thư vào cung."

Thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra An Kỳ Dương không nói gì cả, mà Nguyên Thừa Hạo chẳng qua là muốn nói, hắn sẽ không tha cho ta, nếu không mặt mũi của hắn sẽ gác ở nơi nào?

"Trẫm chỉ muốn biết, ngươi như vậy, sẽ biết nhảy Lăng Ba sao?" Hắn nhìn ta, hỏi.

Trong lòng chấn động, nhìn nam tử gần trong gang tấc, ta cắn môi: "Không biết."

Kỳ thật không khỏi không biết, chỉ là ngày sau sẽ không múa nữa, cho nên không bằng nói, không biết.

Cứ để hắn cho rằng người nhảy Lăng Ba kia là Cung Khuynh Nguyệt, là tỷ tỷ của ta.

Ánh mắt hắn nhìn ta nhiễm một tầng mông lung, ta chần chờ, cuối cùng vẫn hỏi: "Vì sao ngài lại để ý Lăng Ba như vậy?"

"Trẫm để ý, là người nhảy Lăng Ba." Thời điểm nói lời này, tay hắn cuối cùng cũng buông ta ra.

Mà trái tim ta, trong một khắc đó cũng cảm thấy mất mát.

Để ý người nhảy Lăng Ba, nhưng người này, lại không phải ta.

Hắn sẽ không biết kỳ thật đó là ta, hắn không biết người hắn để ý căn bản không phải người hắn cho rằng đã nhảy Lăng Ba...

Kỳ thật ta rất muốn hỏi, Nguyên Thừa Hạo, ngài rốt cuộc đang để ý điều gì?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 39
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...