Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi

Chương 120

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hiện tại, Chu Lâm Na xảy ra chuyện, hắn cũng không thể mặc kệ được, cho dù Chu Lâm Na đã làm ra rất nhiều việc có lỗi nhưng chính là hắn cũng vô pháp tiêu tan mất đi sự quan tâm của hắn với cô, lúc trước hắn thống khổ cũng chính là nhờ cô mà hắn mới vượt qua

Bây giờ….

Trải qua một tiếng cấp cứu, bác sĩ từ bên trong đi ra, Hách Liên Tuyệt đi tới ” Bác sĩ, sao rồi?”

“May mắn vết cắt không sao đã cứu được, bệnh nhân sẽ nhanh mà tỉnh lại, đợt lát nữa có thể vào thăm rồi” Nói xong người bác sĩ bước đi

Hách Liên Tuyệt đứng ở đó, một lòng tổng quản hạ xuống

Trong phòng bệnh, Chu Lâm Na suy yếu vô lực nằm trên giường bệnh, cổ tay băng lại, cả người tái nhợt, vết xẹo trên má cũng có thể nhìn thấy rõ ràng

Xem nhẹ tâm tình, Hách Liên Tuyệt đi qua ngồi trên giường biện, lúc này Chu Lâm Na chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Hách Liên Tuyệt thời điểm, thần tái nhợt khẽ mở ” Tuyệt…”

Hách Liên Tuyệt hạp mâu, nhìn cô

“Vì sao lại cứu em?” Chu Lâm Na mũi đau xót, nước mắt không ngừng rơi xuống ” Vì sao không để cho em chết?!”

“Anh sẽ không cho em chết” Hách Liên Tuyệt nói

“Nhưng hiện tại em sống còn ý nghĩa gì? Dung nhan đã bị huỷ, công ty thì huỷ bỏ hợp đồng với em, anh cũng không cần em nữa … thì em sống còn có ý nghĩa gì?” Chu Lâm Na khóc hỏi, nói xong định cở bỏ miếng băng trên tay ” Sống còn không bằng chết…”

Hách Liên Tuyệt ôm trụ cánh tay của Chu Lâm Na, ngăn cản hành động lại ” Em không cần làm vậy”

“Tuyệt, để cho em chết đi, em không muốn sống nữa, em thật không muốn sống nữa … em rất mệt mỏi rồi … đã quá đau đớn rồi…” Chu Lâm Na khóc, khẩn cầu nói

Hách Liên Tuyệt gắt gao cầm cánh tay của Chu Lâm Na ” Ai nói? Em còn có anh”

“Anh?” Chu Lâm Na xoay người nhìn hắn, nước mắt ào ào ra ” Tuyệt, anh còn yêu em sao? Dung nhan của em đã bị huỷ, anh còn có thể yêu em sao?”

Hách Liên Tuyệt hạp mâu, cuối cùng cầm cái chăn đắp lên người cô ” Mặc kệ bộ dạng của em là gì, em vẫn là Chu Lâm Na xinh đẹp nhất”

Hắn cũng khôg có trả lời vào chính câu hỏi, Chu Lâm Na biết nhưng không dám cưỡng ép hắn, cũng không muốn trói buộc hắn, cuối cùng cắn môi, gật gật đầu

” Em ngủ một chút đi, anh sẽ ở đây với em”

“Anh sẽ không rời em đi chứ?” Chu Lâm Na hỏi

“Sẽ không”

“Thật sao?”

“Thật”

Nghe được câu trả lời của hắn, Chu Lâm Na gật gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại..

Hách Liên Tuyệt ngồi ở chổ kia, nhìn Chu Lâm Na đi vào giấc ngủ, nhớ tới cái gì đứng dậy ra ngoài gọi điện thoại

Hắn vừa đi ra ngoài, Chu Lâm Na nằm trên giường đột nhiên mở mắt, khuôn mặt nhu nhược vừa rồi bây giờ lại hiện lên một tia tàn ác

_Ở hành lang_

Hách Liên Tuyệt gọi cho Tiểu Trạch ” Alo! Tiểu Trạch, mẹ con sao rồi?”

“A, mẹ không sao, vừa tỉnh lại rồi, hiện tại mạnh khoẻ như trâu, ăn rất nhiều” Tiểu Trạch cười hì hì nói, nhìn thấy Trình Mộ Thanh không có gì, tâm tình cũng trở nên tốt hơn

“Cút–” Tiểu Trạch còn chưa nói xong chợt nghe đến âm thanh tức giận của Trình Mộ Thanh, hơn nữa còn trung khí mười phần

Hách Liên Tuyệt khoé miệng không đổi gợi lên ” Đưa mẹ con nghe điện thoại”

“A…” Tiểu Trạch ngoan ngoãn đưa điện thoại cho Trình Mộ Thanh

trình Mộ Thanh không tình nguyện nhưng vẫn tiếp, một giây tiếp liền tức giận ” Nói đi, tìm tôi làm gì?”

“Sức khoẻ tốt không?”

“Ăn no, ngủ đủ, khoẻ hơn mười phần”

“Vậy là tốt rồi, em nghỉ ngơi cho tốt đi”

Trình Mộ Thanh nghe giọng nói của hắn, không hiểu sao lại có cảm giác lạnh lạnh mà đau xót, nửa ngày sau cô hỏi ” Anh đang ở nơi nào a?” Vừa hỏi xong liền hối hận, hắn nơi nào thì liên quan gì đến cô, hỏi như vậy giống như cô là bà xã của hắn vậy

Hách Liên Tuyệt tạm dừng một chút, nghĩ nghĩ ” Anh ở bệnh viện, Lâm Na tự sát nên anh đưa cô ấy đến đây”

Vừa nghe đến tên Chu Lâm Na, Trình Mộ Thanh tạm dừng ” Đã biết”

Không khí giữa hai người có chút quái dị, nhưng cũng cứ như vậy mà cúp điện thoại

“Mẹ, thế nào?” Tiểu trạch hỏi, vừa rồi nghe ngẫu khí của cô tốt lắm như thế nào đột nhiên trầm xuống

“A, tình nhân của lão ta tự sát, đang nằm viện, hắn ta đang bận chăm sóc tình nhân rồi, chúng ta xuất viện trước” Trình Mộ Thanh nói

Lúc này, Kim Sa và Tiểu Trạch nhìn nhau ” Chu Lâm Na?”

“Cô ta tự sát?” Ngôn Dục cũng có chút giật mình “Cô ta là người sợ chết mà lại tự sát? Tận thế rồi à?”

Trình Mộ Thanh cười không nói gì, thật ra trong lòng đều biết được, Tiểu Trạch âm thầm nghĩ, xem ra không giáo huấn cái nữ nhân kia đủ rồi, còn chỉnh việc đâu

Lúc này, Trình Mộ Thanh tâm tình thật tốt, bước trên giường bệnh xuống ” Ngôn Dục, thu dọn đồ về nhà”

“Cô xuất viện nhanh vậy?” Ngôn Dục hỏi

“Thân thể tôi vốn đã không sao, ở trong này làm gì? Đi” Trình Mộ Thanh ra lệnh

“Có muốn thương lượng một chút với Tuyệt không?” Ngôn Dục hỏi

“Anh là con của hắn hay là cháu nội của hắn vậy? Cớ gì mà nghe lời hắn đến thế?”

Ngôn Dục âm thầm nghĩ, con của hắn ở phía sau đâu, chính là nói như vậy nhưng Ngôn Dục cũng tức giận khi Hách Liên Tuyệt ở bên cạnh Chu Lâm Na, vì thế đi theo Trình Mộ Thanh làm thủ tục xuất viện

Một loạt chuyện tình, căn bản là chưa nói một câu cùng Hách Liên Tuyệt, nhưng Tiểu Trạch không giống vậy, hiện tại là mấu chốt quan trọng nhất, vẫn biết rằng ba thích mẹ, nhưng vẫn vui vẻ bên cạnh nữ nhân kia! Vì thế một cái ý tưởng âm thầm sinh ra trong lòng Tiểu Trạch

Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 122

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 120
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...