Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi

Chương 90

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nhưng lúc đó, cửa đột nhiên bị phá khai, một người đeo mặt nạ màu đen tiến vào, một cước gá ngả lăn hai người vệ sĩ đang nắm giữ Trình Mộ Thanh, trong giây lát ôm chặt lấy cô

“Ngươi–” Trình Mộ Thanh ngẩng đầu, nhìn hắn, bỗng nhiên xuất hiện ngoài ý muốn, cô có điểm hoảng loạng nhưng lúc thấy hắn tâm lại nhẹ đi một chút, hắn làm cho cô cảm thấy an tâm và có một hương vị rất quen thuộc

Người mang theo mặt nạ màu đen, một đôi mắt sắc bén nhìn chung quanh, Chu Lâm Na sau khi nả phát súng, sợ lui về sau vài bước, súng trong tay cũng rớt xuống, một bộ dạng kinh hoàng hoản loạn..

Đang nhìn đến Chu Lâm Na, con ngươi lơ đãng xẹt qua ánh mắt phức tạp

“Lại là ngươi?” Lúc này, Hách Liên Hùng đứng lên, nhìn người đeo mặt nạ màu đen, nhiều lần đã phá hư chuyện tốt của ông ta ” Ngươi rốt cuộc là ai?”

Người đeo mặt nạ màu đen, nhìn Hách Liên Hùng, khoé miệng khinh miệt nâng lên, cả người tản ra hơi thở rét lạnh ” Muốn người muốn giết ông” Nói xong, giơ súng lên nhắm ngay Hách Liên Hùng

“Cản thận” A Cường ý thức được, đột nhiên đẩy Hách Liên Hùng, chính mình lấy thân đỡ lấy một phát súng..

“A Cường” Hách Liên Hùng kêu một tiếng, sắc mặt trở nên tàn nhẫn ” Đem bọn họ giết! Giết hết cho ta”

Người đeo mặt nạ nở nụ cười lạnh lùng, lôi kéo Trình Mộ Thanh chạy ra ngoài …

Bàn tay nắm lấy tay cô, chạy nhanh ngoài hành lang, cũng không biết vì cái gì, lúc này Trình Mộ Thanh một chút cũng không sợ hãi, ngược lại còn có cảm giác an tâm, tò mò kì lạ..

Cũng không biết chạy bao lâu, Trình Mộ Thanh nhìn thấy hắn, mày chậm rãi trau lại.. trong giây lát, hai người ẩn nấp sau một cái hòn non bộ, hai người gần gũi, ngồi sát cạnh nhau..

“Nơi này an toàn rồi” Người đeo mặt nạ đen thấp giọng n

ói

Trình Mộ Thanh ngồi dưới đất, quần áo có chút nhăn nhúm, cảm giác được hơi thở của hắn, nâng mâu nghi hoặc nhìn hắn ” Ngươi là ai? Vì cái gì lại cứu tôi một lần nữa?”

Người đeo mặt nạ đen nhìn cô, mâu quang hiện lên một tia áp lực nhưng vẫn lạnh lùng nói ” Hách Liên Hùng là người không phải dễ dàng trêu chọc, tốt nhất tránh xa ông ta một chút! Tôi đi trước”

“Này…ngươi” Trình Mộ Thanh đột nhiên bắt lấy bờ vai hắn,có chút cảm giác như cái gì dính dính nhìn lại thì là máu

“Này…ngươi… bị thương?” Trình Mộ Thanh kinh ngạc hỏi, trong đầu hiện lên phát đạn của Chu Lâm Na, là hắn thay cô đỡ?

Nhìn cô, đáy mắt của hắn có chút phức tạp ” Vết thương nhỏ thôi, cô ở đây đừng nhúc nhích, lập tức sẽ có người lại cứu cô” Nói xong, không đợi Trình Mộ Thanh nói cái gì, hắn đứng dậy chạy, lúc Trình Mộ Thanh ló ra thì hắn đã không thấy đâu nữa

Lúc sau, Ngôn Dục chạy đến nhìn Trình Mộ Thanh, lo lắng hỏi ” Cô sao rồi?”

TRình Mộ Thanh nhìn bàn tay dính máu, lắc đầu ” Không sao”

************

Trình Mộ Thanh đứng trong phòng tắm, một bên rửa, một bên nghĩ đến cái hương vị kia, rất là quen thuộc, thật nam tính, nhưng không nhớ ra đã ngữi qua nơi nào … thực phiền não, rửa rửa rửa, chà xát đến mức da thị đau, nhưng lúc này trong tâm trí cô nghĩ đến một người, nghĩ đến đây, khoé miệng gợi lên, sau đó đổi quần áo rồi ra ngoài

–Trong Phòng Khách–

Ngôn Dục và Tiểu Trạch ngồi trên sofa, ăn kem xem TV, lúc sau Trình Mộ Thanh tắm rửa xong đi ra, cô một bên lau tóc, một bên hướng đến Ngôn Dục, ngồi kế hắn, trên người còn tản ra mùi hương của sữa tắm,Ngôn Dục đang xem Tv, xoay người nhìn thấy cái cỗ trắng nõn của TRình Mộ Thanh, thì thân thể cảm giác một trận nóng lan qua, xuấ hổ quay mặt hướng đến di động của Tiểu Trạch

Tiểu Trạch lườm hắn một cái, rất không tình nguyện, quay di động qua bên kia một chút

Chính là Trình Mộ Thanh đối với Ngôn Dục như chị em thân thiết vậy, không có cái sự tình nam nữ gì cả, vì thế hắn hướng đến di động, thân hình Ngôn dục cứng đơ, rồi lại vỗ vào mông của Tiểu Trạch một cái.. Trình Mộ thanh tiếp tục, hắn cũng tiếp tục..

Cuối cùng, không kiên nhẫn ” Ngôn Dục, có để yên không? Chú đều dem cháu đến mặt đất rồi” Tiểu Trạch đứng thẳng, rống một trận

Trình Mộ Thanh nhìn Ngôn Dục, rõ ràng chính là hắn có cái gì sao?

Ngôn Dục vẻ mặt vô tội, Tiểu TRạch thở phì phì cầm lấy kem tiếp tục ngồi xem Tv

Lúc này, Trình Mộ Thanh cười, sát vào hắn, thân thể Ngôn Lục liền căng thẳng..

“Ngôn Dục, giúp tôi một chuyện gấp” Trình Mộ Thanh nịnh nọt

“Gấp cái gì? Ngôn Dục hỏi, ánh mắt không rời TV

“Giúp tôi tìm một người”

“Người nào?”

“Chính là người đeo mặt nạ màu đen ngày đó cứu tôi”

Nghe đến đây, Ngôn Dục quay đầu lại, vẻ mặt yêu nghiệt nhăn nhó, ngay cả Tiểu Trạch khôg không khỏi quay lại nhìn trộm cô, cô có phải hay không đã phát hiện ra cái gì?

“Cô tìm hắn làm gì?” Ngôn Dục nhỏ giọng hỏi

“Chuyện này đừng quan tâm, nhưng anh nhất định phải giúp tôi tìm được ” Trình Mộ Thanh cường thế nói

“Xí…” Ngôn Dục nói xong, quăng một chút mái tóc dài ” Tôi vì cái gì phải nghe theo lời cô?”

Lúc sau, mu bàn tay của Trình Mộ Thanh quét qua mặt của hắn, trên mặt lộ ra một tia đen tối cười ” Bởi vì tôi tin anh nhất định sẽ tìm ra được người đó, nếu không, anh sẽ chết rất thảm..” Nói xong, cô đứng dậy ” tôi đi ngủ, bye”

Nghe được cửa phòng đóng lại, Tiểu Trạch lập tức đến bên cạnh Ngôn Dục ” Mẹ sẽ không phải là phát hiện ra cái gì rồi?”

“Hẳn là sẽ không?”

“Vậy gì cái gì mà lại tìm người đeo mặt nạ?”

Tiểu Trạch hỏi, kì thật thằng bé không biết chuyện tối nay đã xảy ra với Trình Mộ Thanh, Ngôn Dục cũng không dám nói, chính là trên tay TRình Mộ Thanh hôm nay có dính máu nhưng cô không bị thương, thì phải là—

Nghĩ đến đây, Ngôn Dục đứng dậy ” Tiểu Trạch, ở nhà đợi chú, chú ra ngoài một chuyến, lập tức quay lại ” Nói xong, như là gió nhẹ nhàng bay vèo ra ngoài …

Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 92

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 90
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...