Mặt Naniya hơi đỏ lên, nói:
- Là ta khẩn trương, trên thực tế ta đã có thể phóng ra Hỏa Điểu vào 10 trinh, 8 Sarin cũng biết.
Mười bốn con mắt đồng loạt nhìn về phía Sarin, mặt Naniya càng đỏ hơn.
Sarin nhún nhún vai, nói:
- Kỳ thật nếu gitra các pháp sư phối hợp thời gian dài, còn phải nghĩ tới không gian phát triển của đồng bọn. Hỏa Điểu thuật đối với Naniya thì có thể miễn cưỡng một chút, nhưng mà năm tháng sau, cô ấy nhất định có thể tăng tốc độ đến 8 trinh. Đến lúc đó dù có chút khẩn trương, cũng sẽ không xuất hiện sai lầm này.
Juan trầm tư một lát, gật đầu nói:
- Sarin nói rất đúng, huấn luyện phối hợp gitra đồng bạn còn phải cân nhắc đến sự phát triển của cá nhân. Là ta quá cứng nhắc.
Sarin cũng không kinh ngạc, Faeron nhìn người rất tốt, đều có phong độ không kém. Đáng tiếc phong độ này vô dụng với mình, đối với mình thì quan trọng nhất là nâng cao thực lực, trở về Scotzia báo thù phá hủy phần mộ gia tộc.
Trên thực tế phần mộ gia tộc Mesterlin đã sớm bị phá hủy gần hết, nhưng cha mẹ Sarin đều chôn cất ở đó, mặc kệ thế nào Sarin cũng tự nói với mình - hiện giờ chênh lệch thực lực quá lớn, muốn báo thù thì phải nhẫn nại. Nhưng trong lòng hắn, ngọn lửa kia chỉ bị áp chế tạm thời, không thể nào tắt được.
Giết Bá tước Jo Alfonsta thì dễ, dù cho Jo Alfonso đã Kiểm Thánh, nhưng chỉ cần mình có tiêu chuẩn của lão sư thì sẽ không quá khó thắng. Lực lượng của kiếm sĩ không thể so sánh với Ma pháp sư vấn đề duy nhất chính là tòa ma pháp tháp ở thành Sun Shine, chênh lệch gitra Ma pháp sư cấp sáu với Ma pháp sư cấp năm cũng không tính là quá lớn, nhưng pháp sư có ma pháp tháp thì thực lực sẽ tăng mạnh mấy chục lần.
Lão sư cũng chỉ còn sống bỏ chạy, cũng không sát thương được pháp sư cấp sáu kia. Mình muốn báo thù, ngoài việc trở thành pháp sư cấp sáu racòn phải có đạo cụ ma pháp mạnh mẽ, như là sách ma pháp hoàng kim. Đáng tiếc mình lấy được ba bộ sách ma pháp đều là trống trơn, nếu bên trong có chứa đựng ma pháp thì mình càng có nắm chắc lớn hơn.
Juan không thể nào biết Sarin đang suy nghĩ gìthừa dịp mọi người tiêu hao sạch Ma huyền rãnh rỗi, mấy người tiếp tục thảo luận vấn đề ma pháp.
Bốn tháng tiếp theo, không chỉ Faeron không lộ diện, ngay cả quận chúa Lex cũng đã biến mất. Trong phủ đột nhiên ừở nên lạnh lẽo hơn, Sarin nghe ngóng mới biết quận chúa Lex dẫn theo pháp sư chiến đấu đi quân doanh.
Trong lòng Sarin mơ hồ cảm giác không đúng, có lẽ các pháp sư chiến đấu một mình không xong, nhưng phối hợp với kiếm sĩ thì sẽ có uy lực rất lớn. Quận chúa Lex không giống như đi đế đô lĩnh thưởng, ngược lại giống như là đi đánh trận. Nhưng mà Sarin nghĩ không ra Lex là nữ nhi của Hoàng đế bệ hạ ai có lá gan to tới mức dám đụng tới nàng?
Tần nhân Đại để nắm giữ cả trăm triệu con dân, pháp sư thủ hạ vô số, trăm vạn tinh binh, ngay cả Giáo đình cũng không làm gì được. Chẳng lẽ là mâu thuẫn trong hoàng gia? vấn đề là nếu quận chúa thật sự cần giúp đỡ, làm gì phải tìm mình chứ? Chẳng lẽ thật là Ma đạo sĩ kia coi trọng mình?
Mấy pháp sư ở cùng chỗ cũng không biết tin tức gì, nếu không quận chúa Lex cũng không thể gạt được.
Mặc kệ nó, bên cạnh quận chúa còn có mấy cao thủ, còn có Faeron, như thể nào cũng không tới lượt mình ra tay. Nói lại thì bản thân quận chúa Lex chính là Đại ma pháp sư cấp năm, căn bản không cần một cái pháp sư cấp hai như mình bảo vệ.
Coi như du lịch miễn phí vậy, Sarin tự an ủi mình.
Lại qua vài ngày, quận chúa về phủ, mọi người liền bận rộn lu bù. Trước kia người ở sân viện Faeron đều không có nhiệm vụ gì, thích gì thì làm nấy. Lần này tất cả pháp sư đều bị điều động, chế tạo số lượng lớn nước chữa trị cùng dược phẩm ma pháp. Hai loại này đều có thời gian hiệu lực giới hạn, quá thời hạn liền vô dụng.
Ngày mai sẽ xuất phát, lúc này Faeron mới xuất hiện, tám pháp sư trong sân viện đều phải đi đế đô, Sarin cũng không ngoại lệ. Tổng cộng 12 người, suốt đêm đi ra quân doanh ngoài thành, Sarin nhìn thấy quân doanh, trong lòng hô to mắc mưu.
Xem ra con đường này không yên ổn, nếu không quận chúa Lex làm sao chuẩn bị đầy đủ như vậy. Ngoại trừ mấy người Faeron, quận chúa Lex còn triệu tập một trăm pháp sư chiến đấu, một ngàn kiếm sĩ.
Nhìn số lượng như không nhiều, đối với quận chúa thì dẫn theo bộ đội vạn người đi dạo cũng không thành vấn đề. Nhưng lần này phải đi đế đô, có cần mỗi một kiếm sĩ đều kèm hai con chiến mã hay không?
Tất cả kiếm sĩ khoác áo giáp nghênh đón quận chúa Lex trước doanh trại. Quận chúa Lex không mặc áo bào pháp sư, mà là mặc lễ phục quý tộc, đứng trên một chiếc chiến xa tiến vào quân doanh.
Sarin có ngốc cũng biết đây là ý gì, nghi thức này thuộc loại thường lệ của Tần nhân đế quốc, nếu phải xuất chinh, quý tộc mới ngồi trên chiến xa, ở trong quân doanh ban đêm.
Tuy ràng quận chúa Lex không phải khai chiến với ai, nhưng mà thái độ của nàng là nói với người doanh kiếm sĩ, lúc này, các ngươi phải chiến đấu vì ta.
Người pháp sư đoàn tản ra, chia nhau vào ở trong doanh kiếm sĩ. Huấn luyện mấy tháng đã để bọn họ làm quen với hoàn cảnh quân doanh, Faeron dẫn mấy người Sarin vào lều quận chúa.
Bề ngoài lều trại của quận chúa Lex không khác gì lều trại bình thường, cũng là da ừâu màu đen, khắc hoa văn. Không gian bên trong lớn hơn nhiều, ngoài bốn kiếm sĩ ra, còn có bốn nữ hầu hầu hạ quận chúa Lex.
Hiện giờ ánh mắt Sarin cao hơn nhiều, hắn nhìn ra được bốn nữ hầu kia cũng là kiếm sĩ, ngoại trừ tám người này ra, còn có những cao thủ khác đang âm thầm bảo hộ an nguy của quận chúa. Nghĩ đến những người nguy hiểm đó, tay chân Sarin liền không được tự nhiên.
Trong quân doanh chưa bao giờ chuẩn bị ghế dựa, cũng may các pháp sư đã quen ngồi trên chiếu, có binh lính nâng mấy chiếc bàn vào, hợp lại, quận chúa cho mọi người ngồi lên đó, lại có người đưa lên điểm tâm, coi như btra khuya.
- Lộ trình đi đế đô khoảng một tháng, trong thời gian này mọi người phải vất vả rồi.
Quận chúa Lex nâng rượu lúa mạch khuyến khích mọi người.
Dù ràng trong lòng Sarin có nhiều nghi hoặc, cũng không mở lời hỏi, bản thân quận chúa Lex đã nói:
- Dẩn theo nhiều kiếm sĩ như vậy, tự nhiên là vìtrên đường có thể gặp phiền phức. Các người đều đóng cửa tu luyện, không biết Hắc ma pháp sư đã lan ừàn đến công quốc Kya Loulan. Từ Kya Loulan đến Tần nhân có nhiều đường tắt, có hai đường thủy cùng lộ tuyến với chúng ta. Bình thường mọi người cẩn thận một chút, tốt nhất đi bên cạnh ta, tất cả ăn uống đều phải dùng ma pháp kiểm ừa xong mới ăn được.
Sarin nhíu mày, hỏi:
- Quận chúa, vì sao quân đội biên cảnh Phoenix không vượt biên diệt trừ, ta nhớ khi đế quốc mới thành lập đã có luật pháp này. Nếu Hắc ma pháp sư xuất hiện, thành Guderian có quyền trực tiếp phái binh.
Sarin nhớ tới tinh nhuệ Tần nhân để quốc gặp được ở thành Guderian, trong lòng không thể hiểu được. Chỉ cần đoàn bộ đội kia tiến vào Phoenix, phối hợp với đại công Phoenix, Hắc ma pháp sư teo tàn lại cháy nhất định không phải là đối thủ.
- Đại công Phoenix đã chết, con của hắn không ra gì, buông bỏ sự vụ công quốc, trực tiếp chạy đi thành San Rock thỉnh cầu phụ thân thừa nhận. Kết quả ba mặt vây kín, còn để cho mấy Hắc ma pháp sư trọng yếu nhất chạy thoát. Phụ thân kinh doanh mười mấy năm, mới dẫn ra mấy tên này, lại bị hắn phá hoại, ta xem lầnnày hắn không hay ho rồi.
Quận chúa Lex vẻ mặt tức giận, Sarin lập ức hiểu được vì sao nàng nổi giận. Hắc ma pháp sư không chỉ uy hiếp tới hoàng thất, trọng yếu nhất là hắc ma pháp dùng máu tươi của nhân loại để hiến tế, không hay ho trước tiên không phải là quý H tộc, mà là bình dân. Thể cục Phoenix thối nát, cả ngàn vạn người phải đối diện với nguy cơ.
Bình dân là căn bản của quốc gia, chết một hai cái cũng không sao, nếu chết ngàn vạn, căn cơ của quốc gia sẽ bị rung động.
Quận chúa Lex hít sâu một hơi, xoa xoa thái dương, nói:
- Không nói chuyện này, cũng chỉ nửa tháng đầu là nguy hiểm, chủ yếu là ta sợ binh lính trúng độc, không thể không dẫn theo nhiều pháp sư như vậy. Chiến đấu chính diện thì ta không sợ, lần này dẫn các người đi đế đô cũng không phải chuyện quá lớn. Ta đầu tư ở quận Grievances, bồi dưỡng rất đông Ma pháp sư, phụ thân sẽ khen thưởng cho ta. Các người là đại biểu Ma pháp sư, nhất định không thiếu chỗ tốt.
- Quận chúa, là chỗ tốt gì?
Một nữ pháp sư vui mừng hỏi. Pháp sư cuộc sống này có quan hệ tốt nhất với quận chúa Lex, nói chuyện cũng không phải chú ý nhiều lễ nghi, nhiều nhất là hành lễ pháp sư bình thường.
- Còn không phải ma hạch bảo thạch gì đó, có lẽ có trang bị ma pháp, nhưng mà đừng có hy vọng Thánh khí, cấp bậc của các người còn thấp, nhiều nhất là phụ thân ban cho một ít trang bị cao cấp thôi.
Quận chúa Lex nói như vậy, mọi người lại cảm thấy rất vui vẻ. Bản thân hoàng thất Tần nhân chính là một cái gia tộc ma pháp, đồng thời còn có truyền thừa vố kỹ hùng mạnh. Nghe nói trang bị ma pháp trong kho hàng hoàng cung đếm không hết, mỗi món đều là hàng tinh phẩm.
Ma pháp sư bình thường vì muốn có được trang bị, không thể không gia nhập đoàn lính đánh thuê để kiếm tiền, trong kho hàng hoàng cung lại chất đầy trang bị cao cấp phủ bụi, mấy chục năm cũng không có người ngó tới.
Cái này cũng không phải nói là trang bị không tốt, mà là hoàng thất tích lũy quá lâu. Bốn đại đế quốc dựng nước đã hơn bảy trăm năm, những ngày yên ổn cũng đã bốn trăm năm, tích lũy nhiều năm như thế, dù cho một gia tộc bình thường cũng sẽ không thiếu hàng tồn.
Quận chúa Lex lại cẩn thận dặn dò một ít hạng mục trọng yếu trong lúc hành quân, nhắc nhở mọi người không nên tu luyện giống như ở nhà. Mỗi lần luyện tập ma pháp, ít nhất phải giữ lại một nửa Ma huyền. Quyển trục ma pháp phải đặt trong tay có thể dùng ở bất cứ nơi nào, không nên hành động một mình, không được ở quá xa các kiếm sĩ.
Sarin nghe cảm thấy không thú vị, những điều này có sẵn trong sách, trong bút ký ma pháp cũng có ghi rất nhiều. Quận chúa Lex lại hận không thể dùng ma pháp đóng dấu những điều này vào trong đầu mấy người Sarin.
Nhưng mà Sarin cũng coi như hiểu được, dù sao trừ mình ra, sợ là những người khác vẫn sinh hoạt trong phủ quận chúa, không có những kinh nghiệm này. Cho dù đã có đọc trong sách, không ừải qua khảo nghiệm sinh tử thì không cách nào cảm nhận được.
Thấy Faeron rời lều quận chúa, Sarin tìm cái cớ chạy ra. Tới một căn lều, đã không thấy được Faeron, Sarin không dám đi xa, không thể tùy tiện phá hỏng quy củ quân đội. hắn cũng không biết bay, đành phải đi dạo ở gần đó.
Dưới ánh trăng, quân doanh nghiêm nghị, ở xa xa có binh lính tuần tra gác đêm, nắm chặt trong tay kiếm mũi thương thật dài, sát khí không nói nên lời. Đều là những quân nhân trải qua trăm trận chiến, quân nhân thuộc quận Grievances.
Trong lòng Sarin cảm khái, nếu lúc trước mình không lựa chọn ma pháp, mà tiếp nhận kim tệ của lão sư đi học kiếm thuật, hiện giờ kết quả tốt nhất cũng chỉ giống những binh lính này thôi.