Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trọng Sinh Chi Tiểu Di Dưỡng Thành Ký

Chương 18

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Màn đêm buông xuống.

Ánh đèn neon chiếu khắp thành phố sáng như ban ngày.

"Bắt lấy nó, đừng để nó thoát!" Trong một góc u tối, bốn năm gã nam nhân hùng hổ vừa chạy vừa xoắn tay áo, sắc mặt phi thường khó coi.

Xoay đầu nhìn toán người đang đuổi theo phía sau mình, thiếu nữ cắn chặt răng, lách người chui vào hẻm nhỏ bên cạnh, dùng sức hổn hển thở khí, liều mạng chạy thẳng về phía trước.

"Người đâu?" Đứng ở đầu ngõ, bọn họ dừng lại, ánh sáng không thể chiếu rọi tới nơi này nên vô pháp phân rõ được phương hướng, bọn chúng nhìn nhau: "Phân chia ra tìm!"

Sau đó chúng chia thành hai nhóm người, ba người chạy vào hẻm nhỏ, hai người còn lại tiếp tục tìm kiếm ở phía trước.

Phía cuối con đường dẫn ra khu phố buôn bán về đêm, phồn hoa náo nhiệt.

Từ trong bóng tối bước ra ngoài sáng, có thể nhìn thấy bọn họ đã đuổi đến, thân thể không còn chút sức lực, phía sau có thể nghe âm thanh sang sảng của tên cầm đầu, thiếu nữ tựa lưng vào vách tường, ngước đầu tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt.

"Như vậy mà bỏ cuộc rồi sao?" Cô gái thân cao so với nàng không tính là bao từ nóc nhà bên cạnh nhảy xuống mặt đất, giọng nói có chút trầm thấp lệnh nàng nghi hoặc mở mắt ra nhìn.

"Tìm được rồi!" Thanh âm hưng phấn truyền đến, kế đó là tiếng chửi rủa rầm rú, trong hẻm nhỏ ba người chanh chóng chạy tới, ở bên kia hai gã nam nhân cũng nghe được giọng nói tên cầm đầu liền theo hướng tụ họp.

"Chờ ở đây." Những lúc như vầy, bất kể có bị Tào Thanh Thiển cùng Ngôn Lặc Ninh phát hiện bản thân mình theo dõi hay không, Lộ Ảnh Niên vẫn nắm chặt đấm tay, bỏ lại một câu sau đó hai ba bước liền tiến về phía trước một đá hất văng tên cầm đầu ngã lăng xuống đất.

Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy gã nam nhân vừa đuổi đến xuất vài chiêu liền đo ván tất cả bọn chúng.

Vỗ tay phủi phủi, nhún vai vô cùng khí soái liếc mắt nhìn đám người nằm sấp mặt trên đường, vô tình nhìn thấy hình xăm trên cánh tay một trong số chúng.

Lộ Ảnh Niên nhướng mày, thẳng đến khi chú ý tới thiếu nữ trước mắt mình, không chút do dự nắm lấy tay nàng rời khỏi ngỏ hẽm.

Dọc theo khu phố, thân ảnh hai nữ nhân vừa rồi còn vui vẻ trước cửa hàng thời trang thoáng chốc không thấy đâu, Lộ Ảnh Niên thở dài, không tiếp tục tìm nữa mà xoay người nhìn thiếu nữ quần áo có chút rách rưới nghèo túng, sờ sờ cái mũi, vươn tay ra trước mắt nàng: "Tôi là Lộ Ảnh Niên."

Đôi mắt không có nữa phần kinh hoảng, hồ như so với vừa rồi bị đám người kia đuổi bắt hoàn toàn không phải nàng, thiếu nữ híp mắt đánh giá Lộ Ảnh Niên, sau đó đáp lại cái chào hỏi của cô: "Mộc Vũ."

Không để bụng thái độ của đối phương, Lộ Ảnh Niên gật đầu, nghĩ nghĩ liền nói: "Bọn họ vì sao lại truy bắt cô?"

Tuy rằng được cô cứu giúp một mạng, nhưng ánh mắt nàng vẫn mang theo điểm phòng bị, Mộc Vũ không giống như những người khác đối với ân nhân luôn trưng ra biểu tình cảm kích, nàng đơn giản mím môi lắc đầu không nói chuyện.

"Được rồi." Lộ Ảnh Niên chỉ tò mò một chút chứ không muốn dò hỏi gì, sau đó nâng tay lên nhìn đồng hồ rồi lại nhìn phía cuối con phố: "Tôi phải về nhà, cô....!Nếu có chuyện gì tốt hơn hãy báo cảnh sát."

Mộc Vũ vẫn duy trì vẻ mặt mờ mịt trầm mặc không nói lời nào ngưng mắt nhìn cô, đối với ai cũng không tín nhiệm.

Thấy nàng như vậy, Lộ Ảnh Niên cũng hết cách, đành vẫy tay chào tạm biệt: "Tôi phải đi rồi, tạm biệt."

Nói xong lại tiếp tục nhìn đồng hồ, có chút bối rối nhìn ra phía đường lớn, Lộ Ảnh Niên liếc ngó xung quanh, thật may mắn có một chiếc taxi chạy ngang qua, cô vội bước ra đón.

Cô cấp thiết phải trở về nhà trước Tiểu Di, nếu không lúc Tiểu Di hỏi cô đi đâu, trả lời không khéo nhất định rất bi thảm.

Ngồi vào băng ghế sau đóng cửa lại, Lộ Ảnh Niên nhìn thiếu nữ tên gọi Mộc Vũ xuyên qua kính cửa xe, nhưng nàng hiện tại đang hướng nhìn một nơi khác, không khỏi mạc danh kỳ diệu, bất quá ngẫm lại chuyện cũng không liên quan gì đến mình.

Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ gì đó, rồi lại chứng kiến thái độ của Mộc Vũ khiến cô cảm thấy bản thân như cố tình xen vào chuyện người khác.

Nhưng xem ra....!Rốt cuộc vẫn là chuyện tốt đi?

Ngầm gật đầu, Lộ Ảnh Niên không nghĩ đến Mộc Vũ nữa, cô tựa vào lưng ghế nhìn cảnh đêm tụt lại phía sau, xe chậm rãi chạy về phía trước.

Đảo mắt đã hai năm, Lộ Ảnh Niên cũng thành thục không ít, thân thể không còn nhỏ bé gầy gò như trước.

Đương nhiên, ngực thì khẳng định không đầy đặn bằng Tiểu Di nhà mình ~~!

Chỉ không biết vì lí do gì, bắt đầu từ một năm trước Tiểu Di không còn muốn cùng ngủ chung với mình, mỗi khi mặt dày cố tình lén lút chui vào, đều bị cái người kia phát hiện đuổi ra khỏi phòng.

Taxi rất nhanh đến trước cửa Lộ gia, Lộ Ảnh Niên trên xe phóng xuống, ngắm nghía nhìn chung quanh, chậm rãi bước vào bên trong, nhìn thấy Quản gia liền thổ lưỡi làm xấu: "Lương Di, Tiểu Di về nhà chưa?"

Sủng nịch cười cười nhìn Tiểu tiểu tỷ nhà mình phúc bộ dáng nghịch ngợm, Quản gia lắc đầu: "Còn chưa về! Nhưng Nhị tiểu thư vừa rồi mới gọi điện bảo hầm canh tuyết lê cho con uống."

"Ah...! Vậy là Tiểu Di rất nhanh sẽ về, con lên lầu tắm rửa." Biết mỗi tối Tào Thanh Thiển trước khi về nhà nhất định sẽ dặn dò người làm vài món để khi về sẽ bồi mình cùng ăn, Lộ Ảnh Niên bỏ lại một câu liền nhanh chóng chạy vụt lên lầu vào phòng tức tốc tắm rửa.

Thay ra chiếc quần Short ngắn củn lúc này mới nhẹ nhàng thở ra bò lên giường.

Mấy ngày nữa Thanh Thiển tốt nghiệp Đại học rồi, mọi chuyện dường như không có gì thay đổi, nàng vẫn giống như kiếp trước thi vào Cục tài chính, chờ đến khi lấy được bằng tốt nghiệp liền điều chức.

Nhưng điều khiến Lộ Ảnh Niên bất mãn chính là....!So với kiếp tước có chút bất đồng, Nhị thúc ở nước ngoài cho dù có bận rộn thế nào vẫn sẽ mỗi năm dành một chút thời gian nghĩ kế theo đuổi Tào Thanh Thiển, còn Ngôn Lặc Ninh kia nữa, không chút biến chuyển ở lỳ tại thành phố này, cho dù cô đã nghĩ hết mọi phương cách rồi nhưng không biết dùng kiểu gì mà Ngôn Lặc Ninh cùng Tào Thanh Thiển lại trở thành bạn bè khuê mật y như trước.

Có chút buồn bực vò đầu bứt tóc, đầu tháng ba tới là tiến thêm một lớp, mấy ngày này đứa nhỏ đáng lẽ ra phải cố gắng ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi lại lười biếng nằm bò ra đó, vẻ mặt đầy ai oán.

Trừ bỏ tương lai bản thân sắp diễn ra thì những người khác đều không có gì thay đổi sao?

Kiếp trước sống gần hai mươi sáu năm, trãi qua rất nhiều chuyện, không phải mỗi một chuyện cô đều nhớ rõ từng chi tiết, miễn cưỡng lắm cũng chỉ mở đầu rồi kết thúc, có cố gắng can thiệp cũng chỉ ảnh hưởng nhỏ vụn đến quỹ đạo vạn vật, chung quy chưa từng nửa phần thay đổi.

Đang lúc miên man suy nghĩ, cửa phòng khẽ xao vang, Lộ Ảnh Niên nhúc nhích cũng lười, lười biếng mở miệng: "Vào đi."

Mở cửa ra, một thời gian ngắn nữa thôi sẽ bắt đầu làm việc, nữ nhân so với hai năm trước đã trở nên mê người hơn rất nhiều, Tào Thanh Thiển bước tới ngắm nhìn bộ dáng lười nhác của Lộ Ảnh Niên, nàng ưu nhã ngồi xuống mép giường, bật cười lắc đầu: "Không được nằm sấp, ngực sẽ bị đè ép phẳng lỳ cho xem."

Trướng đỏ mặt, lật lại thân mình nằm ngửa ra, Lộ Ảnh Niên đô đô cái miệng, tầm mắt triển khai ngay bộ vị đầy đặn cao ngất, trong lòng thầm than ông trời bất công sau đó di chuyển nằm lên đùi nàng, híp mắt hưởng thụ: "Tiểu Di ~~ "

Tay nhẹ vuốt mái tóc Lộ Ảnh Niên, Tào Thanh Thiển vẫn phó bộ dáng nhã nhặn ôn nhu, cúi đầu nhìn đứa nhỏ từ lúc nào đã cao hơn mình, tay xoa nhẹ vành tai cô: "Không giận?"

Vừa nghe nàng nói liền nhớ tới trước kia bởi vì nàng muốn ra ngoài cùng Ngôn Lặc Ninh mà không cho mình theo khiến mình sinh khí.

Thói quen chỉ cần nhìn thấy Tào Thanh Thiển liền trở nên dịu ngoan nhượng vẻ mặt Lộ Ảnh Niên bỗng dưng cứng nhắc, hừ hừ hai tiếng xoay đầu úp vào bụng nhỏ: "Tiểu Di không thương con ~~ "

"Nói bậy." Nguyên bản đang xoa nhẹ vành tai bất giác niết hạ, Tào Thanh Thiển ngữ khí oán trách: "Con lớn rồi, cả ngày luôn dính lấy Tiểu Di là làm sao, từ lúc học sơ trung còn chưa từng thấy qua con kết giao bạn bè."

Rầm rì cọ cọ trước bụng nàng, đầu thỉnh thoảng theo động tác mà chạm phải hai luồng mềm mại ở phía trên, Lộ Ảnh Niên hàm hồ nói: "Mình Tiểu Di là đủ rồi, quen biết người khác làm cái gì."

Trọng sinh đã bốn năm, tuy rằng cô có thể dễ dàng trưng ra dáng vẻ thiên chân hài đồng trước mặt Thanh Thiển cùng ba mẹ, nhưng trong lòng thực rõ bản thân là ai, bắt cô chơi đùa cùng mấy đứa mới hơn mười tuổi, thực sự chán muốn chết.

"Con thiệt hết nói...!!!" Tâm tình phân vân không biết nên vui hay khó xử, Tào Thanh Thiển thở dài, nghĩ đến ánh mắt Ngôn Lặc Ninh nhìn mình lúc hai người đi dạo chìu hôm nay, phút chốc lâm vào trầm tư.

Lộ Ảnh Niên cũng không nói gì, cả căn phòng lúc này vô cùng tĩnh mịch.

Lúc Tào Thanh Thiển vào trong không có đóng lại cửa phòng, bầu không khí yên tĩnh bỗng truyền đến âm thanh dưới lầu có vẻ như là hai người đang cãi nhau, không khỏi ngẩn người, Lộ Ảnh Niên lập tức từ trên đùi Tào Thanh Thiển phóng xuống, mang vào đôi dép lê sau đó nắm lấy tay nàng chạy ra khỏi phòng.

Dưới lầu, Tào Cẩn Du một thân cảnh phục đem cảnh mũ đặt trên sô pha, sắc mặt băng lãnh, thân thể giống như giận đến run, ngón tay chỉ vào những bức ảnh chụp quẳng tuỳ tiện trên bàn, ngữ khí lạnh nhạt: "Anh không có gì giải thích?"

Ngày thường luôn hận không thể dành thời gian cho vợ mình nhiều hơn, nhưng hôm nay nữa phần cũng không có, Lộ Văn thần sắc tái xanh, nhìn chằm chằm Tào Cẩn Du, rất lâu sau đó mới bật thốt: "Em không tin anh?"

"Ba, mẹ?!?" Lộ Ảnh Niên từ trên lầu chậm rãi bước xuống, nhìn dáng vẻ hai người mà có chút thất thần: "Hai người....!"

"Thanh Thiển, em dẫn Ảnh Niên lên phòng đi." Tào Cẩn Du phiết mắt nhìn nữ nhi, nhăn mày sau đó hướng em gái mình ở phía sau mở miệng nói.

"Tỷ...!" Tào Thanh Thiển há miệng muốn nói gì, Lộ Văn cũng nhanh chóng tiếp lời: "Em chỉ việc mang Tiểu Niên lên phòng là được."

Nhìn Tào Cẩn Du, rồi lại quan sát Lộ Văn, Tào Thanh Thiển mày ninh càng chặt, bất quá vẫn gật đầu, kéo tay Lộ Ảnh Niên: "Niên Niên, chúng ta trước lên phòng đi."

Đôi mắt chăm chú nhìn ba mẹ mình, so với với vẻ mặt nghiêm túc của Lộ Văn cũng không quá khác biệt, Lộ Ảnh Niên nghe Thanh Thiển nói vậy, hai người lướt mắt nhìn nhau, sau đó thì theo sau Tào Thanh Thiển lên lầu, bước khi đi lén trộm nhìn mấy bức ảnh chụp vươn vãi trên bàn, liền hiểu ra.

Đúng rồi! Chính là vụ án tử năm đó.

------------------------

------------------------.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 18
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...