Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trọng Sinh Chi Tiểu Di Dưỡng Thành Ký

Chương 98

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Quán Bar ầm ĩ, cả nam lẫn nữ đều hoà mình vào những thước nhạc đinh tai nhứt óc mà ra sức uống éo thân mình.

"Chị còn chưa nói cho tôi biết, vì sao tôi lại ở J thị!" Thực không thích ứng nổi cảnh tượng thế này, Mộc Vũ nhăn nhó, sắc mặt cực kỳ khó coi, nhưng rồi không biết làm gì hơn chỉ có thể kề sát bên tai Đông Phương Vân mà hô lớn.

Quay đầu lại nhìn biểu tình vô cùng chán ghét trên mặt cô, Đông Phương Vân nhẹ giọng cười cười, vương tay vuốt ve gò má, Mộc Vũ đương nhiên không tiếp nhận loại thân mật tiếp xúc từ người xa lạ, lùi mình lui về phía sau, dậy lên cảnh giác.

Ngày đó, sau khi Tiếu Tĩnh Vi rời đi, vì muốn biết rõ đã xảy ra chuyện gì nên Mộc Vũ mới ở cùng với Đông Phương Vân.

Trong lòng kỳ thực vừa lo sợ vừa bất an, dù sao thì trước đó lúc gặp nhau ở văn phòng Tiếu Tĩnh Vi, Đông Phương Vân tựa như từng muốn cường hôn mình, đừng nói là cùng cô ta một chỗ, Mộc Vũ mỗi khi nghĩ đến chuyện gì sắp phát sinh là luôn khiếp đảm, nhưng khổ nỗi lại muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Ngoài dự kiến, Đông Phương Vân tuy rằng cử chỉ ngã ngớn luôn nói mấy lời đùa bỡn, nhưng từ lúc mang cô trở về E thị thì không làm ra bất cứ hành vi cử chí lớn mật nào.

Cũng đã hơn một tuần rồi, mỗi khi Mộc Vũ muốn hỏi về vấn đề cô thắc mắc, Đông Phương Vân đều uyển chuyển bông đùa cho qua chuyện, hoặc thì tìm đại lý do nào đó làm lơ câu hỏi của cô.

Không biết Tiếu tỷ tỷ hết giận chưa nữa.......!

Về tới E thị, đặt chân lên mảnh đất đối với Mộc Vũ có thể nói là tương đối quen thuộc, tâm tình an tĩnh phần nào, mấy lần muốn đánh liều đi tìm Tiếu Tĩnh Vi, nhưng hễ nghĩ đến biểu tình nàng lúc đó, cô lại trầm ngâm do dự rồi từ bỏ.

"Tôi hận nhất ai gạt tôi."

Lúc Tiếu tỷ tỷ nói những lời này, nét mặt quả thực rất nghiêm túc lẫn sinh khí......!Nhưng là, mình thật không có gạt chị ấy.

Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đối mặt với tình huống như vậy, cô vẫn là không biết phải giải quyết làm sao.

Đôi mắt di chuyển lộ ra thần thái vũ mị, nhìn Mộc Vũ thoái lui từng bước, Đông Phương Vân không chút tức giận ngược lại nụ cười trên mặt càng mị thêm vài phần, bước đến chỗ quầy Bar làm cho cô ly nước chanh: "Ngoan, uống cái này đi."

Nhíu mày, mấy ngày này ở cùng cô ta, sự chán ghét dành cho cô cũng quá trầm trọng giống như trước, cũng cảm nhận được cô hồ như không hề có ác ý với mình, Mộc Vũ phiết miệng, tiếp nhận ly nước trong tay Đông Phương Vân, thực không thích ở cái nơi ồn áo này chút nào nữa, Mộc Vũ mang theo ly nước bước ra ngoài.

Tìm mộ nơi thật an tĩnh ngồi xuống, ngậm lấy ống hút, tưởng tượng đến tình cảnh bản thân mình, Mộc Vũ càng thêm bối rối, đôi mắt đen bóng trong suốt chỉ còn lại ảm đạm thất sắc.

Ly nước rất nhanh Mộc Vũ đã uống hết, nhưng cô vẫn thất thần cắn chặt lấy ống hút không buông, như thế nào cũng không dám nghĩ tới chuyện gì sắp sửa xảy ra.

Phía xa, một chiếc xe đang chạy tới càng lúc càng gần, sau đó thì dừng trước cửa Bar, cửa lái mở ra, nữ nhân vừa bước xuống liếc mắt một cái thì nhìn thấy cái người đang ngây ngốc rồi trên ghế chờ gần đó, ánh mắt vốn bình đạm trở nên âm lãnh.

Giống như bị ánh mắt lạnh lùng kia đông cứng, cũng có thể là gì cảm giác được hơi thở quen thuộc của người nào đó, Mộc Vũ ngẩng đầu lên, hương theo nơi phát ra cảm giác lạ lùng này hướng tới, nhìn thấy Tiếu Tĩnh Vi trầm mặt đứng nơi đó, cô lập tức đứng dậy, hai ba bước liền muốn chạy về phía nàng, nhưng bất giác dừng lại....!lộ ra biểu tình do dự.

Môi mỏng mím lại, mâu quang dần lan toả sát ý, khí tràn bao phủ thêm một tầng băng dày cộm, Tiếu Tĩnh Vi lăng nhìn Mộc Vũ, không có bất kỳ động thái gì.

"Trời lạnh như vậy......" Hồ như là vì muốn tìm Mộc Vũ, Đông Phương Vân từ trong Bar bước ra, ánh mắt đầu tiên là bắt gặp Tiếu Tĩnh Vi, xoay người nhìn về phía Mộc Vũ: "Hai người đứng ở đây làm gì?"

Tay vẫn còn vịnh trụ cánh cửa xe, trong mắt nổi lên tức giận, Tiếu Tĩnh Vi hung hăn đóng lại thật mạnh, phát ra một tiếng phanh rất lớn khiến cái người vẫn còn bối rối không biết làm sao giật mình.

Mộc Vũ cắn chặt răng, rốt cuộc hạ quyết tâm lơ đi Đông Phương Vân, chạy tới chỗ Tiếu Tĩnh Vi.

Giơ mi, giống như là bị hành động của Mộc Vũ làm cho ngoài ý muốn, đôi mắt xinh đẹp lãng tránh tia thất vọng, Đông Phương Vân cong lên khoé miệng, khoanh tay trước ngực mà nhìn Mộc Vũ đi đến chỗ Tiếu Tĩnh Vi, không nói gì cũng không có bất kỳ hành vi ngăn cản nào.

"Tiếu tỷ tỷ....." Ấp úng gọi người mà mình để tâm nhất, rồi thì lại không biết nói thêm gì tiếp theo, Mộc Vũ gương mặt nghẹn đỏ, bộ dáng nhu nhược, ngược lại càng khiến Tiếu Tĩnh Vi càng nhìn càng giận.

Không phải không biết chuyện sau khi mình rời đi Mộc Vũ liền bị Đông Phương Vân mang đến E thị.

Không phải không lo lắng Đông Phương Vân lại làm ra chuyện gì đối với Mộc Vũ.

Lúc ở E thị nàng cũng không phải không muốn chạy tới chỗ Đông Phương Vân đòi người, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc Mộc Vũ kỳ thực đã khôi phục ký ức từ lâu thì cơn phẫn hận xẫm chiếm, lý trí gì đó cũng bị nàng bỏ sang một bên......!.

Truyện Tổng Tài

Giờ thì......!Hơn một tuần rồi, không thể nhịn được nữa mới chạy tới nơi này, rồi đập vào mắt nàng lại là bộ dáng thanh thuần vô tội, thử hỏi nàng làm sao không sinh khí.

Bị ánh nhìn như lưỡi đao xén đến thân thể co rút, trong lòng có biết bao nỗi khổ không kể thành lời, cúi thấp đầu, vô pháp lấy hết can đảm mà nhìn nàng.

Hít sâu một hơi áp xuống cơn lửa giận, vô cùng thất vọng nhìn về phía Mộc Vũ.

Tiếu Tĩnh Vi câu giật khoé môi chung quy không nói ra câu nào mà lướt qua người cô, không mảy may liếc mắt nhìn đến Đông Phương Vân lúc này đang trưng ra cái cảm xúc gì mà đi thẳng vào trong.

Đêm vào đông, gió lạnh từng cơn thi nhau đến đích, nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng xa, Mộc Vũ chỉ còn cảm nhận được một sự lạnh buốt thấu xương xuyên vào người, đầu óc trống rỗng, ngay sau đó thân thể choáng váng lảo đảo run rẩy không còn đứng vững nữa.

Sớm bước vào bên trong nên Tiếu Tĩnh Vi không nhìn thấy Mộc Vũ ở bên ngoài ngất xỉu, còn Đông Phương Vân đứng ở cửa đã chuẩn bị tốt, ba bước liền bước đến bên cạnh đỡ lấy Mộc Vũ, cúi đầu nhìn gương mặt non nớt, đôi mắt không có chút xúc cảm, thấp giọng giống như tự nói với bản thân mình: "Rốt cuộc vẫn là không chịu được sao?"

- ----------------------------------

So với cái rét vào đông ở E thị bất đồng, ở bên này cứ tận hưởng không khí giống với những ngày hè, mặt trời vừa lặn không bao lâu, Lộ Ảnh Niên nắm tay Tào Thanh Thiển dạo bước trên con phố.

Vùng đất dị quốc - nơi mà các nàng không phải lo lắng hành vi thân mật thế này sẽ khiến người ngoài dị nghị.

"Thật tốt!" Nghiêng đầu nhìn vào mắt Lộ Ảnh Niên, tâm ngược lại đặt lên đôi tay hai người mười ngón đan xen.

Giống như cảm khái, Tào Thanh Thiển nhẹ giọng thốt lời, còn Lộ Ảnh Niên vừa nghe nàng nói cũng đồng dạng xoay đầu về phía nàng, bất giác mỉm cười, siết tay thật chặt.

Sự ngọt ngào của hai người không ai nhìn mà không biết, nhưng họ không bài xích, thậm chí có người còn dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn các nàng, hoặc là vui vẻ khiến nụ cười trên môi Lộ Ảnh Niên hiện ra rõ rệt, còn Tào Thanh Thiển.......!trãi qua mấy ngày rồi mới tìm lại được nụ cười thoã mãn như xưa.

"Hai người là tình nhân sao?" Lúc hai người tay trong tay bước đến trước cửa một khách sạn, tính sẽ đi vào.

Phía sau đột nhiên truyên đến thanh âm trong trẻo giọng phổ thông cực kỳ quen thuộc.

Hơi đồng loạt sửng sốt xoay người lại, đứng dưới bậc thang - hai cô gái khoảng chừng hai mươi vẻ mặt mong chờ nhìn các nàng.

Lộ Ảnh Niên ý thức được gì mà thoáng chút buông lỏng, Tào Thanh Thiển không nói lời nào, nhưng cô lại nhìn ra được gương mặt nàng bỗng loé lên hoảng loạn cùng chần chừ, chỉ là cô cứ xem như chưa thấy, mỉm cười đối với hai người kia: "Đúng vậy! Hai người cũng vậy sao?"

"Ân!" Dùng sức gật đầu, cô gái trông hoạt bát hơn lộ ra nụ cười đáng yêu, chớp mắt nhìn người kia trông có vẽ văn nhã: "Nhìn xem, là người Trung quốc."

Buồn cười liếc mắt nhìn người yêu, cô gái điềm đạm không nói gì, chỉ nhàn nhạt nhìn đến Lộ Ảnh Niên cùng Tào Thanh Thiển, nhưng dừng lại trên gương mặt Tào Thanh Thiển hơi lâu một chút, ngay sau đó trưng ra đăm chiêu thưởng thức: "Vị tỷ tỷ này thực xinh đẹp."

Trước mặt Lộ Ảnh Niên thực dễ dàng thẹn thùng, vừa mới khôi phục dáng vẻ Tào cục trưởng đạm nhiên khí tràn, nhân nhi mới đầu có chút hoảng loạn, lập tức áy náy nhận thấy bản thân nói gì đó không đúng, Tào Thanh Thiển vừa lấy lại được bình tĩnh, nghe thấy nữ hài nói vậy thì lộ ra cái tươi cười xem như đáp lại.

Gió đêm thổi qua không quá lạnh nhưng Lộ Ảnh Niên lại nhăn mi tái nắm tay Tào Thanh Thiển, tay còn lại vòng ôm lấy bả vai nàng: "Gió lạnh! Chúng ta vào trước đi."

Đối với dáng vẻ không khách khí của cô cũng không quá để tâm, hai nữ hài gật gật đầu nhìn các nàng bước vào khách sạn, cô gái hoạt bát khi nãy phát ra một tiếng than ôi ai thán: "Thiệt là hạnh phúc ghê!"

"Ân." Nhẹ gật đầu, mắt nhìn cửa khách sạn mở ra.

Dõi theo cách mà Lộ Ảnh Niên ôm lấy người kia sợ nàng bị lạnh, nữ hài văn tĩnh nhẹ giọng mở miệng: "Hình như! Cô gái tóc dài đó......!Chị đã gặp qua rồi thì phải."

"Ân?" Giơ mi, nữ hài hoạt bát hồ nghi mà nhìn về phía cô: "Chị đừng có nói là muốn bỏ em chạy đi theo đuổi tỷ tỷ xinh đẹp kia nga?"

"Em nói bậy gì vậy?" Trừng mắt liếc cô, cô gái văn tĩnh thoáng chốc tức giận, đang định nói gì thì ký ức trong đầu chợt loé: "Chị nhớ đã gặp chị ấy ở đâu rồi."

"Là nơi nào a?" Không chút nghi ngờ người yêu, nữ hài hoạt bát tỏ vẻ thực hiếu kỳ: "Người chị gặp qua, tại sao em lại chưa......!Xinh đẹp như vậy, nếu thực sự nhìn thấy em sẽ không quên."

"Trong điện thoại chị của chị." Hơi nhăn mi, nghĩ đến vị tỷ tỷ khiến cả nhà mình phải đau đầu, nữ hài văn tĩnh ngao ngán ngẩng đầu nhìn vào khách sạn, sớm đã không còn thấy thân ảnh của hai người đâu cả: "Chị ấy hồ như.....!thích nàng.

----------------------

Mỗ Vu: A chẳng lẽ..........??????.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 98
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...