Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt

Chương 32

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Huấn luyện đi kèm với trách phạt đường ruột, giằng co ít nhất ba tiếng đồng hồ.

Dường như thật sự muốn Lăng Vệ ghi nhớ tất cả vị trí các phím vào đầu, Lăng Khiêm sau khi xâm phạm thân thể Lăng Vệ đến bắn tinh, nghỉ ngơi giữa đường cũng không xao nhãng, đưa ngón tay thọc vào dũng đạo, đùa bỡn tuyến tiền liệt tiếp tục đặt câu hỏi.

Phím nào phím nấy được hỏi đi hỏi lại không biết bao nhiêu lần.

Trải qua thay phiên chà đạp của côn thịt và ngón tay, Lăng Vệ một bên nức nở bắn tinh, một bên trả lời chính xác đáp án, huấn luyện mới coi như kết thúc.

Lúc đi ra khoang điều khiển, hai chân Lăng Vệ như nhũn ra, phải dựa vào chiến cơ mới đứng vững được.

"Huấn luyện xong rồi à?" Lăng Hàm nghe thấy động tĩnh từ trong phòng đi tới.

"Ừ, đã xong, cực kỳ thành công luôn." Lăng Khiêm cũng chui ra khỏi buồng lái, vui vẻ mà khoát tay lên phần eo đã rã rời của Lăng Vệ "Anh hai tuyệt lắm nha, trong khi mông bị đùa bỡn thì đầu ghi nhớ hết vị trí các phím. Siêu thật, trước kia tôi cũng phải hai ngày mới thuộc nổi. Chậc chậc, nhưng trí nhớ bị kích thích như thế, chắc chắn sẽ nằm lòng hoài cho coi."

Lăng Vệ đỏ bừng cả người, kiên quyết gạt tay Lăng Khiêm trên lưng ra.

"Anh muốn đi tắm." Bạch trọc của Lăng Khiêm còn ở trong cơ thể sền sệt tràn ra ngoài, ướt dính chảy dọc theo đùi, quần dài vừa được kéo lên cũng nhăn nhúm, cả người khó chịu.

"Em giúp anh tắm."

"Không cần!"

"Quả nhiên là qua cầu rút ván, vừa mới vất vả dạy cho anh, ra khỏi khoang điều khiển cái là một lời cảm ơn cũng không có."

Lăng Vệ chẳng thèm đoái hoài đến than thở oán giận của Lăng Khiêm, tự mình gắng gượng đi nhanh vào phòng tắm.

Vừa mới vào phòng, phía sau bỗng xuất hiện sức lực mạnh mẽ, thân mình nháng cái bị nhấc bổng lên.

Lăng Hàm không biết đi theo tự lúc nào, ôm cậu vào trong ngực, cúi đầu nhìn cậu "Em tắm cho anh."

"Lăng Hàm?"

"Anh phải nhớ kỹ, em không thích bị cự tuyệt." Lời nói rắn đanh, thế nhưng ánh mắt Lăng Hàm khi nhìn vào mắt cậu lại thập phần ôn nhu, mang theo cả ý cười "Ngoài chuyện giúp anh tắm rửa, em còn muốn mát xa cho anh một chút. Huấn luyện chắc là vất vả lắm." Lăng Hàm săn sóc, cũng có sức quyến rũ khiến kẻ khác không thể chối từ.

Đi vào phòng tắm, cởi quần áo.

Sau khi cởi quần dài, chất lỏng dính nhớt đầy ở cúc động cùng gốc rễ giữa hai đùi tỏ rõ dâm cảnh trong khoang điều khiển, Lăng Vệ xấu hổ buông rèm mi, không dám nhìn tới khuôn mặt của Lăng Hàm.

Lăng Hàm thần kỳ thức thời, một bên chẳng nói lời dư thừa, một bên xả nước ấm, bế Lăng Vệ ngồi vào trong bồn tắm lớn, sau khi tách hai đầu gối cậu sang hai bên, Lăng Hàm vói tay ở trong nước, yên lặng giúp Lăng Vệ tẩy sạch sẽ tinh dịch trong người.

Lăng Vệ thẹn vô cùng, không dám chống cự hầu hạ ân cần của Lăng Hàm.

Những ngày ở chung gần đây, cậu đã phần nào hiểu được tính cách không cho phép bất luận kẻ nào chống đối lại của đứa em trai này.

"Đã dọn... bàn ăn rồi à?" Lăng Vệ lúng ta lúng túng, mặt đỏ như ớt chín tìm đề tài.

Mặc kệ gợi chuyện có ngớ ngẩn bao nhiêu, ít nhất so với im lặng trầm mặc vẫn tốt hơn chán.

"Ừm, em dọn rồi, chén bát cũng đã rửa xong xuôi."

Lăng Vệ nâng rèm mi âm ẩm sương mù. Lăng Hàm là một người sùng tín cường quyền chính trị, ấy vậy mà bằng lòng làm những việc vặt vãnh trong nhà. Đi kèm với sự khó tin, bầu không khí trong phòng tắm lúc này còn tràn ngập cảm giác ấm áp khó có thể hình dung.

Đứa em nhỏ tuổi nhất lại là người không một ai dám khinh thường, trên đời này quả thật có rất nhiều mâu thuẫn song song tồn tại.

Vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng ẩn giấu bên dưới là ngọn núi lửa chỉ cần một câu vô ý cũng có thể làm nó phun trào.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ cả trong lẫn ngoài, Lăng Vệ khôi phục khí lực vịn vào cạnh bồn tắm đứng lên, muốn đi lấy áo choàng trắng tinh tươm đặt trên bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch.

Bước ra khỏi bồn tắm, động tác đưa tay che thân dưới làm Lăng Hàm thấy thú vị lắm, khóe miệng hơi hơi vẽ lên độ cung.

"Dáng người anh rất đẹp, không cần phải ngại ngùng đâu." Lăng Hàm từ phía sau áp lại dán sát vào lưng Lăng Vệ, vây Lăng Vệ ở giữa bồn rửa tay cùng thân thể của mình.

Cơ thể vừa tắm nước ấm tản mát hơi nóng, da thịt cũng trở nên hồng hào mềm mại thật mê người.

Lăng Hàm cầm lấy áo choàng trong tay Lăng Vệ, cúi đầu ngửi hương sữa dìu dịu trên cần cổ.

"Cứ bỏ áo tắm sang một bên đã. Em đã nói là muốn mát xa cho anh mà. Anh lại không nhớ lời em." Lăng Hàm hít một hơi, hé miệng, như trừng phạt cắn lên chiếc gáy thanh mảnh.

Lăng Vệ vì đau mà căng cứng người, cắn răng, không phát ra thanh âm gì, hơi thở nóng ấm trở nên gợi cảm dị thường.

Thân thể sít sao kề cận cùng một chỗ, gò mông trần trụi rất nhanh cảm nhận được khí quan đáng sợ nơi đũng quần kia.

Nhưng Lăng Hàm đã chứng minh khả năng tự kiềm chế nghiêm khắc của bản thân, ngay trước khi tình hình chuyển biến xấu đã chủ động lùi một bước.

Thể lực của Lăng Vệ, đêm nay đã bị tên Lăng Khiêm tham lam kia tiêu hao không ít.

"Em xin lỗi, anh quyến rũ như thế. Có điều lúc này không phải là thời điểm thích hợp để tận tình hưởng thụ, trước phải tuân theo kế hoạch đã." Lăng Hàm mở cửa phòng tắm, ôm Lăng Vệ đặt lên giường.

Cậu ta để Lăng Vệ nằm úp sấp, bàn tay ấn nhẹ hai đầu vai trơn láng, bắt đầu chậm rãi mát xa.

Lòng bàn tay của Lăng Hàm so với Lăng Khiêm thô ráp hơn một chút. Bả vai vừa được tắm nước nóng rất mẫn cảm, được lòng bàn tay có vài nốt chai sần lực đạo vừa phải đấm đấm bóp bóp. Dần dần, trong cơ thể giống như có thứ gì vô cùng cứng rắn bị nhiệt độ nóng rẫy làm cho tan chảy, chuyển từ trạng thái rắn sang trạng thái lỏng.

Phương pháp xoa bóp thật điêu luyện, dựa theo cơ lưng, từ tốn vân vê nhào nặn dần xuống dưới, chậm rãi làm cho cơ thể mệt mỏi rã rời thoải mái hẳn.

Sau khi tắm xong lại được chăm sóc như vậy, khiến cả người buông lơi, giãn mình hưởng thụ.

Lăng Vệ hơi hơi buồn ngủ thầm nghĩ, có lẽ sẽ có một ngày, thật sự có thói quen chung sống với hai đứa em làm người ta đau đầu này.

"Anh mệt lắm đúng không? Nhắm mắt lại ngủ một giấc đi." Lăng Hàm ở phía sau mát xa cho cậu, giọng nói nhẹ nhàng tràn ngập từ tính, rất có cảm giác thúc giục người đi vào giấc mộng.

Kỳ thật, không cần cậu ta lên tiếng, Lăng Vệ đã im lặng khép hai mắt.

Cả người mệt mỏi, cứ như tan theo xoa ấn của lòng bàn tay trên lưng.

Toàn thân trần trụi, không quan trọng, cái gì cũng không cần băn khoăn lo lắng nữa, Lăng Hàm phía sau cũng không gây cảm giác nguy hiểm nào.

Đón nhận phục vụ tỉ mỉ của em trai cũng là bậc trưởng quan cao quý của Quân bộ, Lăng Vệ mang theo tâm tình không hiểu vì sao tràn ngập thỏa mãn dị thường chìm vào giấc ngủ.

Có lẽ bởi lần đấm bóp này mà quan hệ trở nên dễ chịu hơn rất nhiều. Ngày hôm sau Lăng Vệ tỉnh lại, cảm thấy cả người tràn ngập sức sống lạ thường.

Mở to mắt, phát hiện chính mình vẫn được hai đứa em bao bọc ở giữa. Lăng Vệ nằm nghiêng người, phía trước là Lăng Khiêm, cánh tay cứ như ngay cả khi mơ cũng không buông mình ra, gắt gao ôm chặt, ngay cả chân cũng vắt lên người Lăng Vệ. Còn cánh tay từ phía sau gác lên thắt lưng cậu, đương nhiên là của Lăng Hàm rồi.

Cảnh ba anh em cùng chung một giường này, xem ra rất khó thay đổi đây.

Cơ hồ ngay khi Lăng Vệ mở to đôi mắt, cậu đã nhận ra rằng bản thân đã rơi vào tay của đôi song sinh cao ngạo và chuyên quyền này, tựa như một lời tuyên bố quyền sở hữu.

Ba người ai nấy đều có kinh nghiệm sống trong môi trường quân đội, đã dưỡng thành thói quen tốt đẹp, thế nên sau khi Lăng Vệ tỉnh lại, hai người em cũng lần lượt thức dậy theo.

Lăng Khiêm xoay người ngồi dậy, khẽ dụi mắt, cúi đầu cười thật tươi "Buổi sáng tốt lành, anh hai."

Rồi cúi xuống hôn lên trán Lăng Vệ một nụ hôn chào buổi sáng, thế nhưng lại bị Lăng Hàm vươn người qua túm lấy cổ áo giật ra "Lăng Khiêm, sáng sớm không được quấy rầy anh hai, khoảng thời gian này là của tôi."

"Hôn chào buổi sáng một cái thì chết gì?" Lăng Khiêm tủm tỉm phản đối.

Lăng Hàm thây kệ hắn, xuống giường lấy một bộ đồ vận động, đưa cho Lăng Vệ "Anh mặc cái này, đánh răng rửa mặt xong rồi gặp em."

Hai đứa em đều mặc áo ngủ, chỉ có duy nhất mình trần truồng, Lăng Vệ nhận bộ trang phục bó sát người, ở trong chăn thay nhanh thật nhanh.

Thừa dịp Lăng Hàm đi đến phòng bếp làm bữa sáng, Lăng Khiêm mò lại, hỏi dò "Em có thể súc miệng chung với anh không? Quân giáo sinh trong trường quân đội vẫn hay đánh răng tắm gội với nhau hoài mà. Ngày hôm qua bỏ biết bao công sức chỉ anh sử dụng phím điều khiển, anh học được những thứ mới mẻ thấy thích lắm đúng không?"

Gương mặt tuấn mỹ, bộ dạng lại như con chó nhỏ khát vọng được nhận một khúc xương.

Lăng Vệ cho dù biết người này có lăn qua lăn lại mình bao nhiêu lần đi chăng nữa, cũng không thể không thừa nhận Lăng Khiêm như vậy đáng yêu vô cùng, khiến kẻ khác không tài nào sinh ra ác cảm với hắn được.

"Muốn trả công thì ráng đợi đến khi nào huấn luyện anh trở thành viên lái giỏi nhất rồi tính sau. Còn chuyện đánh răng chung anh không quen." Lăng Vệ không chút do dự cự tuyệt.

Lăng Khiêm lập tức thất vọng xịu mặt xuống.

Có lẽ bộ dáng hắn tiu nghỉu thật sự rất đáng thương, Lăng Vệ sau khi dõi theo hắn, nhẹ nhàng hôn lên trán hắn một cái.

Ý định là an ủi hắn thôi.

Nhưng đến lúc hôn xong, cả hai người ngồi trên giường đều sững sờ.

Ngay cả Lăng Vệ cũng không hiểu được chính mình vì sao lại hôn trấn an em trai, rất... kỳ quái. Khi thấy vẻ mặt kia của Lăng Khiêm, tiềm thức đột nhiên cảm thấy đây là phương pháp đơn giản mà hữu hiệu nhất, rồi ma xui quỷ khiến thế nào, chưa kịp suy xét gì hết đã hôn mất.

Chuyện này đương nhiên, thật sự lạ lùng mà chẳng hiểu lý do tại sao.

Cứ như là anh trai dụ dỗ em út mình vậy.

"Anh đi đánh răng." Sợ Lăng Khiêm nhân cơ hội giễu cợt, Lăng Vệ bước nhanh xuống giường, vội vội vàng vàng đi vào phòng tắm, đóng cửa thật mạnh rồi chốt chặt lại, mở vòi nước, tát ào ào nước lạnh vào mặt hòng tẩy sạch đỏ hồng trên mặt đã lan đến tận mang tai.

Lăng Khiêm nhìn cậu đóng cửa, rầm một cái giật mình bừng tỉnh, đột nhiên nhảy xổ khỏi giường, mặc áo ngủ vọt vào nhà bếp, hưng phấn bừng bừng mà hỏi "Lăng Hàm, cậu có biết anh hai vừa làm gì với tôi không???"

"Anh ấy làm gì? Anh hai thì có thể làm chuyện gì với anh được?" Lăng Hàm đang bận đánh trứng, không ngoảnh đầu lại đằng sau.

"Há há há!" Lăng Khiêm cười đắc ý, sau đó như nhớ tới điều gì, vội ho một tiếng "Quên đi, cũng không phải chuyện to tát gì. Tôi nghĩ không nói thật thì tốt hơn, bởi chắc chắn cậu sẽ ghen tị đến chết mất."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 32
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...