Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình

Chương 12

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phạm Gia Huân: "Sao cơ? Đầu đuôi thế nào? Khúc giữa ra sao?"

Hệ thống: "Nhớ cái người gầy yếu mình hạc xương mai, khuôn mặt trắng xanh như từ giấy A4 mà bọn Lý Tường đuổi theo không? Cậu ta là Công tước Kiều Nhữ Anh mới được sắc phong, chị cậu ta là Hầu tước Kiều Nhữ Mai đã được sắc phong từ mười năm trước"

Phạm Gia Huân: "Tao nhớ trong nguyên tác không có mấy người này"

Hệ thống: "Những nhân vật trong nguyên tác là do họ có liên quan với nhân vật chính nên mới cần nhắc đến, những người qua đường ai rảnh nhắc tới làm gì cho rối"

Phạm Gia Huân: "Ý mày là họ vẫn tồn tại, chỉ là không có liên quan đến nhân vật chính nên mới không có trong nguyên tác? Kiểu như nguyên tác cũng chỉ có thể nhắc đến một góc trong cả thế giới này chứ gì?"

Hệ thống: "Chính xác mà nói thì tác giả tạo ra một thế giới nhưng lại chỉ viết về một số nhân vật trong thế giới ấy thôi"

Phạm Gia Huân nuốt miếng táo, không biết suy nghĩ kiểu gì hỏi: "Nếu nhân vật chính mà chết thì thế giới nhiệm vụ sẽ thế nào?"

Hệ thống: "Chẳng làm sao cả, cốt truyện vẫn vậy, chỉ là nhân vật chính sẽ thành người khác, ở một thời điểm khác"

\* \* \* \* \*

Hệ thống có \(không chỉ\) một chút phiền muộn.

Tự phá hình tượng không thành lại có được một cái ân tình với Công tước Kiều Nhữ Anh.

Nhìn Kiều Nhữ Anh kéo theo đội cận vệ và người hầu mang theo quà đến dinh thự Bá tước chào hỏi, Hệ thống cảm thấy rất mệt mỏi.

Ký chủ bị Công tước Ân Lam cho vào tầm mắt thì thôi, bây giờ lại thêm ân tình với vị Công tước Kiều Nhữ Anh.

Mười Năm Thất Bát đã bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh Ân Lam nổi cơn ghen, qua dinh thự chào hỏi kiêm đe dọa Công tước Kiều Nhữ Anh.

Kiều Nhữ Anh cũng không phải loại người hiền lành gì, lấy cơ giáp siêu mini đá Ân Lam ra khỏi dinh thự của mình.

Hai người từ đó kết thù, đi đâu cũng phải so với nhau từng tí, trong khi trước mặt Quân Lăng Việt thì hiền lành dễ mến thân thiện dễ gần.

Từ đó, người đời đồn rằng Quân Lăng Việt là lam nhan họa thủy khiến hai vị Công tước si mê đến mức lúc nào cũng tranh đấu với nhau từng chút, hơn thua nhau từng chi tiết nhỏ nhất.

Hệ thống rùng mình một cái, không, mọi chuyện không phải như thế này.

Đây chỉ là phút giây bổ não của nó thôi.

Ở bên kia dinh thự Công tước Ân Lam, y nhìn hình ảnh được truyền về mà không thể nào tập trung vào công việc được.

Hôm trước Lăng Việt bị bôi xấu trên mạng, sau lại có thông tin của Công tước Kiều Nhữ Anh tẩy trắng cho.

Cái này không quan trọng, quan trọng là y không có cơ hội thò mặt ra, bây giờ nhìn Kiều Nhữ Anh tới dinh thự Bá tước.

Ân Lam lại bắt đầu tưởng tượng ra tình cảnh hai người nhìn nhau, tiếng sét ái tình bắn như nã súng tiểu liên.

Bổ não đến đoạn hai người liếc mắt đưa tình với nhau là Ân Lam đã phải nhắm mắt hít sâu một hơi, y đang cân nhắc xem bản thân mình có nên qua dinh thự Kiều Nhữ Anh để chào hỏi một chút không?

Hệ thống sau khi quét tập tin rác, nhìn thấy đoạn rối rắm của Ân Lam lại được cập nhật thêm một chút: "…" Anh bạn, anh không cần phải đi giống hướng tôi nghĩ đâu.

Chúng ta không có thần giao cách cảm, đừng nên làm việc một cách bốc đồng như vậy!

Vì Kiều Nhữ Anh đến, người hầu nhanh chóng chạy đến báo cho tiểu thiếu gia ra nghênh tiếp.

Phạm Gia Huân đã được hệ thống nhắc nhở nên đã thay một thân quần áo lịch sự.

Kiều Nhữ Anh đúng là Công tước.

Bình thường nếu có hẹn trước thì mới cần mặc lễ phục cho hợp quy củ nhưng đây là đến bất ngờ nên hắn chỉ cần mặc gọn gàng lịch sự là được rồi.

Lại nói, hệ thống cho Phạm Gia Huân biết rằng Kiều Nhữ Anh khá hung tàn trong chỉnh người nhưng chỉ cần ai đó nói chuyện hợp rơ với cậu thì cậu sẽ trở nên cực kỳ thân thiện, nói chuyện một hồi có khi còn quên luôn việc Kiều Nhữ Anh là Công tước cũng không chừng.

"Ta đặc biệt đến đây là để cảm ơn tiểu thiếu gia Quân Lăng Việt, nhờ tiểu thiếu gia mà ta mới có thời gian tìm lại cận vệ của mình"

"Bên ngoài toàn nói ngài ốm yếu này nọ, tôi cảm thấy ngài chỉ là ít muốn lộ diện thôi"

"Thực ra ta ít khi vận động, ra nắng nên sức khỏe đúng là hơi kém so với người bình thường.

Chỉ là hôm bữa chị ta mới điều chế ra loại thuốc có thể khiến người ta bộc phát sức mạnh trong thời gian ngắn nên lúc trên phố mới dùng một liều, nhưng rồi cũng phải nghỉ ngơi nửa ngày mới hồi phục lại chút sức lực"

Nói rồi Kiều Nhữ Anh lấy ra một hòm khóa mật mã vân tay từ người hầu, dùng vân tay của mình mở khoá ra, bên trong là bốn hộp nhỏ trong suốt, mỗi hộp có một mười miếng dán như miếng urgo hơi trong suốt được xếp chỉnh chu, ở giữa có tinh thể nhỏ màu trắng sữa.

Mỗi miếng dán được bao trong một bọc nhỏ trong suốt bên ngoài.

"Thứ này đã qua kiểm nghiệm lâm sàng, chưa công bố ra bên ngoài.

Trước mắt chị ta mới làm được hai trăm liều.

Sau khi ứng dụng được máy móc thích hợp thì có thể sản xuất nhiều hơn.

Chỉ cần dán lên tay hoặc cổ là được.

Tùy theo mỗi người mà có thể duy trì sức mạnh bộc phát trong thời gian khác nhau, thời gian suy yếu sau đó cũng khác.

Đại thể người càng có tố chất thân thể khỏe mạnh thì thời gian sử dụng càng dài, thời gian suy yếu cũng ngắn hơn"

Kiều Nhữ Anh nói xong thì đưa cho Bá tước Quân Đinh Hương: "Cơ giáp siêu mini ta đã cho người chuyển vào sân rồi, nếu có thời gian rảnh, Bá tước cũng hãy thử tính năng nhé"

Trong quá trình giao tiếp của tầng lớp hầu tước, Phạm Gia Huân vẫn một bộ công tử nho nhã, hệ thống thì nhốn nháo y như sắc nữ sắc nam thấy người đẹp:

"Trời ơi, đó là thứ tốt đó.

Cậu nhất định phải lấy được mười tấm dán đó nghe chưa! Đến khi bị đe dọa tính mạng thì thứ này sẽ giúp cậu đột phá mà chạy thoát đó"

"Mày lo cái gì, sau có ứng dụng công nghệ thì sẽ sản xuất được nhiều hơn"

"Cậu cho rằng thứ này sẽ được bán phổ biến sao?"

"Đúng là khó có khả năng này thật.

Đừng quên tao là con út của Bá tước đó, mày lo gì?"

Nói xong câu này, Phạm Gia Huân mới đè lại được trái tim đang nhộn nhạo của hệ thống.

Một hồi sau, Kiều Nhữ Anh ra về.

Bà Bá tước lập tức đưa cho cậu một trong bốn hộp nhỏ.

Tính ra cả nhà Bá tước có bốn người, mỗi người một hộp mười tấm là vừa.

Cho đến khi Phạm Gia Huân đưa hộp đó vào kho hệ thống, khiến nó nằm chễm chệ trên một ô vuông thì Mười năm thất bát mới im lặng và trở về trạng thái bình thường.

Khi Phạm Gia Huân trở về phòng, chưa kịp ngả lưng xuống giường thì người hầu báo Bá tước Quân Đinh Hương đã chuyển quà sang phòng kho.

Hệ thống ở bên cạnh cũng giục cậu đi qua.

Ấy thế mà đây là đa số những thứ mà Kiều Nhữ Anh mang tới! Ngoại trừ bốn hộp miếng dán kia và bốn cơ giáp siêu mini là bà chia đều cho mọi người, một trong hai cái tinh giáp là để cho anh trai Quân Lăng Khang; còn lại đều được chuyển đến đây toàn bộ!

Để người hầu ra ngoài, hệ thống nhanh chóng cuốn hết tất cả vào kho chứa.

Phạm Gia Huân để ý tình trạng hiện tại của hệ thống là một cái mặt cười có hai má hồng, đằng sau còn có trái tim nào đỏ nào hồng, xanh đỏ tím vàng lục lam chàm tím đang bay bay bay.

Bấm vào bên cạnh, thế mới biết trạng thái này là hạnh phúc!.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 12
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...